Trùng Sinh Vị Lai Chi Quân Tẩu

Quyển 1 - Chương 22



Edit+Beta: Minh Miu

Đêm đầu thu đối với Việt Lăng Thiên mà nói cũng không quá dài, đặc biệt là thời điểm làm chuyện vui sướng, ngược lại thời gian có vẻ ngắn ngủi.

Bức màn vừa dày vừa nặng chặn ánh nắng mặt trời bên ngoài, ở bên trong tân phòng lầu hai biệt thự Thanh Chuyên  âm u giống như đêm khuya.

Hứa Duệ đang nằm ở trên giường mê man, mái tóc ngắn đen như mực tán loạn trên gối đầu đỏ tươi, trên người cậu đang đắp cái chăn thêu hình long phượng, dưới bụng lót cái gối đầu hình uyên ương.

Nằm lỏa lồ ở bên trong chăn phần gáy ở bên ngoài có hai dấu răng nhàn nhạt, không sâu, lại như là hai cái ấn kí. Thân thể cậu trắng nõn mềm nhẵn lại nằm trên tơ lụa đỏ tươi, càng lộ ra làn da ôn nhuận như dương chi bạch ngọc.

Việt Lăng Thiên nằm ở một bên chống đầu nhìn tiểu thê tử đang nằm ngủ đến rối tinh rối mù, trong mắt hiện lên tia thương yêu cùng sủng ái.

Tối hôm qua vì bận tâm thân thể Hứa Duệ quá mức gầy yếu, Việt Lăng Thiên vốn muốn tiết chế chỉ làm một lần. Nhưng không nghĩ tới tiểu thê tử của anh vậy mà chỗ đó thiên phú dị bẩm, sau khi thoa xong dược cho Hứa Duệ, anh đi tắm, cậu nằm trên giường lẩm bẩm một chút. Chờ anh tắm rửa xong đi ra kiểm tra, vậy mà chỗ đó đã bắt đầu hết sưng.

Nói không kinh ngạc là nói dối, Việt Lăng Thiên thừa dịp Hứa Duệ mê man, anh đem ngón tay tiến vào khuếch trương kiểm tra một lần, chẳng những không có bị thương, hơn nữa cảm giác co dãn tốt hơn trước rất nhiều.

Việt Lăng Thiên cũng không có bạc đãi chính mình, Hứa Duệ đã không có bị thương, hơn nữa quá trình cũng rất hưởng thụ, vậy cùng làm tiếp chuyện  khiến cho hai người thoải mái vui vẻ thôi. dammy9694.wordpress.com

Xuân tiêu một khác đáng giá nghìn vàng, anh có rất nhiều tinh lực, mà tiểu thê tử của anh cũng chịu được đòi hỏi của anh, cớ sao lại không làm?

Cả buổi tối hai người đều ‘Ba ba ba’ thực hiện triệt để lời nói của người xưa “ Quý trọng thời gian có được”. Thẳng đến sáng hôm sau, Việt Lăng Thiên cho Hứa Duệ uống cháo dinh dưỡng đặc chế, mới khiến cho cậu an ổn mà ngủ.

Ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn quầng thâm dưới mắt của Hứa Duệ, cúi đầu hôn  một cái trên đỉnh đầu, Việt Lăng Thiên nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

Đồng hồ cổ trên tường đã hiện thị bây giờ là 2 giờ 45 phút,  xem ra hôm nay không có biện biện pháp mang Hứa Duệ đi nhà cấp bốn rồi.

Lúc này máy điện tử trên tay Việt Lăng Thiên vang lên, là cha. Việt Lăng Thiên ấn mở toàn bộ tin tức, chỉ thấy trên không trung phát ra ánh sáng, chậm rãi tạo thành hình ảnh Quý Hiên ngồi ở trên ghế.

“ Cha.”

“ Tiểu Thiên, con và Tiểu Duệ hôm nay trở về ăn cơm chiều không?”

“ Tiểu Duệ vẫn còn ngủ.”

“ Đêm tân hôn cha cũng không nên nói con, nhưng thân thể Hứa Duệ không tốt, con cũng đừng giày vò nó quá.”

“ Yên tâm, em ấy không có việc gì.”

“ Ừ, bà nội của con bảo ngày mai là thời gian Tiểu Duệ trở về nhà mẹ đẻ, các con tốt nhất chọn buổi sáng rồi đi, trước khi mặt trời lặn sẽ trở về.”

“ Được.”

“ Chú hai của con đưa đến một đống thuốc bổ, hai ngày nữa con tới cầm về, cho Tiểu Duệ bồi bổ thân thể.”

“ Được.”

“ Vậy cứ như thế.” Quý Hiên cười: “ Không quấy rầy hai đứa nữa.”

“ Tạm biệt cha.”

Việt Lăng Thiên tắt đi toàn bộ tin tức, ngày mai là thời gian Hứa Duệ trở về nhà mẹ đẻ. Nhưng Hứa Duệ nói Lý Văn Triết muốn đợi sau khi Hứa Duệ nở mày nở mặt sẽ hướng Hứa Hòa Thắng đưa ra đơn ly hôn.

Đã muốn ly hôn, kì thật không cần phiền phức như vậy.

Việt Lăng Thiên đi vào thư phòng, ấn mở thông tin sổ ghi chép, gửi qua cho Lý Văn Triết một cái tin nhắn.

Nửa tiếng sau, Việt Lăng Thiên ra khỏi thư phòng, vậy mà nhìn thấy Việt Gia Đại quản gia đứng trước của thư phòng chờ.

Lúc Việt Lăng Thiên xuất hiện Việt Gia lập tức khom mình hành lễ: “ Đại thiếu gia, Lão phu nhân bảo tôi đưa thuốc dinh dưỡng tới.”

Việt Lăng Thiên nhìn thoáng qua Việt Tín đang đứng ở một bên, ừ một tiếng nói: “ Việt Tín đồng ý chủ động đi lấy, ông cũng không cần chạy tới nữa.”

“ Vâng, cảm ơn đại thiếu gia.”

Nằm cũng trúng đạn. Nhị quản gia Việt Tín rơi lệ đầy mặt, ông thật sự tưởng niệm nhà cấp bốn. Ông thật sự rất sợ đại thiếu gia.

Lúc này trong phòng ngủ truyền ra tiếng vang, Việt Lăng Thiên tập trung tư tưởng cẩn thận nghe xong, không khỏi nở nụ cười, tiểu bảo bối đây là mắng anh rồi, hơn nữa mắng rất phong phú, dường như khôi phục cũng không tệ…

Bộ dáng tươi cười đáng sợ của Việt Lăng Thiên khiến Việt đại quản gia và Việt nhị quản gia không tự chủ được mà rùng mình, sau khi bị chủ nhân nhìn qua, vội vàng tìm cớ chạy trở về lầu một. Có đại thiếu gia ở, thì lầu hai chính là cấm địa.

Việt Lăng Thiên mỉm cười hướng phòng ngủ đi đến, vừa định đẩy cửa ra, lại phát hiện cửa đã bị khóa. Khiêu mi, Việt Lăng Thiên lộ ra bộ dáng tươi cười xấu xa, chỉ thấy cổ tay anh xoay một cái, cũng không biết anh làm động tác gì, cửa đã bị anh nhẹ nhàng đẩy ra.

Ngẩng đầu nhìn lên, Việt Lăng Thiên thiếu chút nữa phun ra hai hàng máu mũi.

Chỉ thấy vợ của anh toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, nhếch cập mông tròn tròn trắng trắng. Lúc này cậu dang duỗi tay ra, thuốc mỡ trên ngón tay run rẩy run rẩy muốn hướng sau lưng thoa vào địa phương tối hôm qua Việt Lăng Thiên ra vào vô số lần.

Bởi vì quá mức chuyên chú vào việc cần phải làm, nên Hứa Duệ cũng không phát hiện ra Việt Lăng Thiên đã vào được. Bởi vì Việt Lăng Thiên đi đường không có phát ra thanh âm cũng không có hơi thở, còn thường thường che dấu khí tức của mình.

Việt Lăng Thiên nhìn chằm chằm vào hình ảnh làm cho người khác huyết mạch phun trào, vô thanh vô tức mà đi đến bên giường ngồi xuống: “ Bảo bối, loại sự tình này nên để cho ông xã làm. Ông xã rất nguyện ý vì bà xã cống hiến hết sức lực.”

“ A?” Hứa Duệ kêu thảm một tiếng ngã xuống giường, bối rối mà nắm chăn lên che thân thể: “ Anh như thế nào vào được?”

“ Đi vào à.” Việt Lăng Thiên thoải mái mà đẩy chăn ra, một tay đặt trên thắt lưng Hứa Duệ, Hứa Duệ đã bị ôm chặt ở trên giường.

Hứa Duệ cực lực vặn vẹo giãy dụa: “ Buông tay, mau buông tay.”

“ Không buông.” Việt Lăng Thiên một mực cự tuyệt.

Ánh mắt cực nóng của anh nhìn chằm chằm vào thân thể mảnh mai trắng nõn của Hứa Duệ, trên người cậu đầy dấu xanh xanh tím tím ngày hôm qua không cẩn thận lưu lại. Việt Lăng Thiên duỗi ngón tay mơn trớn những cái ấn kí kia, như có như không, hữu ý vô ý mà đảo qua những khu vực nhảy cảm của Hứa Duệ, thân thể trẻ trung mới bị khai phá mẫn cảm vô cùng khiến cậu run rẩy.dammy9694.wordpress.com

Hứa Duệ có chút sợ: “ Không cho anh cầm thú.”

“ Cái này không gọi là cầm thú, gọi là yêu.”

Hứa Duệ không muốn nói nhiều, chỉ phải chịu thua: “ Lăng Thiên, em rất mệt.”

Việt Lăng Thiên một bên cởi bỏ quần áo chính mình một bên nhẹ nhàng nói: “ Mệt mỏi cũng đừng có động, nghe lời.”

Hứa Duệ nghe xong thoáng yên tâm, quả nhiên bình tĩnh nằm sấp bất động.

Đột nhiên trên người trở nên nặng hơn, Việt Lăng Thiên liền áp xuống, da thịt kề nhau, Hứa Duệ biết rõ bị gạt.

Mẹ kiếp, Việt cầm thú. Hứa Duệ dùng hết sức đập lên giường một cái: “Lăn xuống, em nói em mệt mỏi. Mệt mỏi.”

“ Ngoan, bảo bối.” Việt Lăng Thiên vội vàng mút lấy vành tai người yêu, an ủi nói: “ Mệt mỏi liền nằm không nên cử động, hết thảy giao cho anh.”

Giao cho anh còn không phải bị ăn đến ngay cả cặn bã đều không còn lại?

Hứa Duệ chống cánh tay nhớ tới, đáng tiếc thể trạng hai người không cùng một cấp bậc.Việt Lăng Thiên ấn một ngón tay, Hứa Duệ lại nằm xuống dưới.

MD! Việt cầm thú anh chờ, chờ tôi trở nên mạnh mẽ rồi, nhất định đem anh áp nghìn lần vạn lần.

Nhưng hiện tại….. Phản kháng vô lực, vậy thì hưởng thụ.

Eo Hứa Duệ một lần nữa bị nâng lên, một đống thuốc mỡ lạnh buốt bị thoa vào, Hứa Duệ không khỏi rùng mình một cái.

“ Bảo bối, chỗ này của em thật lợi hại.” Việt Lăng Thiên một bên thêm một ngón tay khuếch trương bên trong một bên tán thưởng “ Vừa thoa thuốc tiêu sưng xong, nơi này liền trở nên mềm mại co dãn.”

Hứa Duệ nghe xong không khỏi nổi gân xanh, cậu biết rõ nguyên nhân bởi vì cậu từ nhỏ luyện bộ khí công kia nên mới có công hiệu như vậy.

Trước kia bộ khí công là giúp cho trái tim Đàm Tiểu Nhạc  di trì dãn nở, bảo trụ một hơi thở. Sau này đi vào cái thế giới này, Hứa Duệ phát hiện vận khởi bộ khí công có thể chữa lành vết thương trên thân thể, thân thể bị thương ở đâu, ở đâu đau đớn, chỉ cần vận công, khí tức đó sẽ tự động hướng vết thương trị liệu.

Tối hôm qua Hứa Duệ lần thứ nhất bị đút vào, cảm giác khó chịu đau đớn, Hứa Duệ nằm trên giường vô ý thức niệm lên khẩu quyết vận khí công. Trong mơ mơ màng màng, cảm giác nóng rát ở phía sau giảm bớt không ít.

Ai biết người này là tên cầm thú không biết tiết chế, mỗi lần đợi anh thoải mái tưởng sẽ được ngủ, lại chọc một lần, luyện thêm, lại chọc. Mẹ kiếp, không ngừng không nghỉ, còn dám nói cậu lợi hại. Lợi hại em gái anh.

Không nghĩ tới cậu xuyên đến thế giới tương lai này, chẳng những không khai mở được bàn tay vàng lại biến thành kẻ mù chữ. Công dụng duy nhất có thể phát huy tác dụng là bộ khí công  này.

Má ơi. Hứa Duệ muốn nện xuống đất mà khóc rống.

“ Bảo bối, lại tới một lần nữa.”

“ Không được.”

“ Anh đã quyết định.”

“…….”

Hứa Duệ phản kháng không có kết quả, yên lặng giơ ngón giữa lên: Em gái anh.

Hứa phủ, Lý Văn Triết ngồi ở bên cửa, nhìn xem mặt trời chiều ngã về tây toàn bộ cảnh vật giống như dát thêm mộ tầng ánh sáng vàng nhạt, không khỏi nhẹ nhàng nở nụ cười.

Y cũng đã sớm chuẩn bị xong.

Lý Văn Triết vốn chỉ muốn cùng Hứa Hòa Thắng chia một nửa gia sản, đem những thứ của Hứa Duệ giành về, cái đó là thứ cha con y nên có được. Nhưng lời nói của Việt Lăng Thiên, lại làm cho y thay đổi chủ ý.dammy9694.wordpress.com

Việt Lăng Thiên nói: Cha vợ, con đã đáp ứng với Tiểu Duệ là sẽ đảm bảo an toàn của người.

Việt Lăng Thiên nói: Cha vợ người muốn ly hôn không cần phải đi du lịch vòng quanh vũ trụ để tránh đi Hứa Hòa Thắng dây dưa, nếu như ngày chúng con về nhà mẹ đẻ người trước mặt tất cả thân thích đưa ra đơn ly hôn với Hứa Hòa Thắng, một gia tộc lớn như vậy tất cả điều chứng kiến.

Việt Lăng Thiên nói: Cha vợ người biết Hứa Hòa Thắng tham gia các vụ làm ăn bất chính, cũng quen biết một ít nhân vật hắc đạo, nếu người ép buộc hắn cái gì cũng làm được. Trên không gian vũ trụ rất khó đề phòng, người không bằng liền ở lại địa cầu, Việt gia chúng con sẽ bảo vệ người.

Việt Lăng Thiên nói: Cha vợ người nên kiên nhẫn, đợi một thời gian, Hứa Hòa Thắng phạm tội buôn bán, nhưng nếu như hiện tại người vạch trần hắn, toàn bộ tài sản của hắn bị sung công quỹ, người sẽ không lấy lại được tất cả những thứ người đã vất vả phấn đấu. Không bằng để cho hắn tự tại xa hoa một năm, sau đó chờ người lấy được tất cả lại đi tố giác hắn, đưa hắn vào trong nhà giam hưởng thụ vài năm.

Việt Lăng Thiên còn nói: Cha vợ người về sau có cái gì khó khăn kì thật có thể cùng cha con nói chuyện…

“ Tiểu Duệ, con thật sự tìm được một người chồng tốt.” Lý Văn Triết vui mừng nở nụ cười, y chuyển động chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái, sau đó cởi ra.

Chiếc nhẫn này chỉ là một chiếc nhẫn bạch kim rất bình thường, lúc trước Hứa Hòa Thắng hướng y cầu hôn còn nói: Chiếc nhẫn chân thành, hôn nhân chân thành, hạnh phúc chân thành.

Thật là châm chọc.

Nói cái gì chiếc nhân chân thành, là không nỡ mua nhẫn kim cương đi? Nhìn hôn lễ Tiểu Duệ, nếu quả thật yêu người kia, chính mình lại có năng lực như vậy, ai sẽ nói cái gì ‘Chiếc nhẫn chân thành’ ‘Hôn nhân chân thành’?

Lý Văn Triết cười cười tự giễu, đem chiếc nhẫn đặt trong hộp trang sức.

Đã quyết định tại ngày mai lúc có mặt Tiểu Duệ và Việt Lăng Thiên cùng tất cả mọi người sẽ hướng Hứa Hòa Thắng đưa ra đơn ly hôn, thông báo cho cha cùng ba tới, còn có luật sư ủy thác của y Hoàng Cương Bình.

_______________