Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 37: Tôi vừa nói gì vậy?



Lý Quân còn đang tự hỏi Chu Quỳnh Ngọc là đang nói đùa hay là đề nghị nghiêm túc với anh.

Tự hỏi vài giây anh lựa chọn đối phương là đang đùa giỡn với mình, tạo cp với Chu Quỳnh Ngọc, vậy nhất định là cần đủ loại tiền đề, lại còn có khả năng phải đối mặt với fan chỉ trích và chửi rủa, giới giải trí có bao nhiêu án lệ xào cp xào đến khét. Quan trọng hơn là Lý Quân chưa từng nghĩ tới thông qua tạo cp với bất luận nam diễn viên nào để xuất đạo, một là anh không muốn hồng, hoàn toàn không cần thiết, hai là anh có một người yêu hồng đến mức khiến người khác cảm thấy thấp kém, thật sự không cần thiết phải tạo thêm, không có ý nghĩa.

Lý Quân cười cười, trả lời y:" Không cần, lớp trưởng, tôi không dám." Anh trả lời như vậy cũng hợp lý, có thể lý giải là anh sợ bị fan của Chu Quỳnh Ngọc xé, cũng có thể hiểu là vì tôn trọng đối với Chu Quỳnh Ngọc, mà hiện tại anh vừa nói như vậy, người xem sẽ cảm thấy Lý Quân biết tự hiểu lấy mình, không cùng Chu Quỳnh Ngọc loạn tạo cp, không hủy diệt anh trai của bọn họ, còn có thể kéo thêm một đợt hảo cảm.

Hơn nữa, đối thoại của bọn họ đều được camera ghi lại, nếu Chu Quỳnh Ngọc thật có lòng cùng anh tạo cp, hà tất phải nói trước máy quay, Vương đạo diễn sẽ bỏ qua cơ hội này sao?

Chu Quỳnh Ngọc cảm thấy bất ngờ, theo lý mà nói, mặc dù bọn họ chỉ đang nói đùa, cũng phải bán hủ một phen, hấp dẫn lực chú ý của người xem, cũng sẽ có người thành fan cp của bọn họ, đây chính là một cơ hội cực tốt, Chu Quỳnh Ngọc cảm thấy Lý Quân không hồng cũng là có đạo lý, đã 27 tuổi còn không muốn hồng, cũng không tự mình nghĩ lại, tầm tuổi này của anh có thể làm diễn viên được mấy năm? Thanh xuân vừa qua, da mặt chảy xệ, dáng người biến dạng, ai còn tìm ngươi đóng phim nữa.

Chu lớp trưởng vì để bạn cùng phòng cũng hồng như hắn mà rầu thối ruột.

Đề nghị của Chu Quỳnh Ngọc bị Lý Quân từ chối mà chết từ trong thai nghén, lấy không giải quyết được làm kết quả, Khương Hành ở cạnh cửa nghe từ đầu tới đuôi tâm tình bay lên rất nhiều, nếu Lý Quân tạo cp với Chu Quỳnh Ngọc, đó là rất ngốc, bọn họ cũng không cần tạo, trực tiếp chính là cp, không có cái gì dễ dàng hơn cái này.

Trà chiều chuẩn bị còn tính đầy đủ, không có việc gì phát sinh ngoài ý muốn, có thể thấy được tổ tiết mục mời tới hai người khá đáng tin.

Bánh kem sô cô la của Cung Tử Bội thoạt nhìn tuy còn đang nóng nhưng lại rất mê người, có thể được tốn kha khá công phu, trong quá trình làm bánh kem cũng nói qua bánh kem và kẹo là sở thích của cô.

Chu Quỳnh Ngọc cũng học qua cách làm trà sữa caramel, Lý Quân nhớ rõ trong trường học mở hai quán cà phê, ngày thường không ít sinh viên tới đó vừa ăn uống vừa tán gẫu kịch bả. Năm đó Chu Quỳnh Ngọc có làm thêm trong một quán cà phê ở đó, nhưng từ trước tới nay không nghe thấy y pha cà phê cho mấy bạn cùng phòng của y gì đó, lúc ấy hình như y không quá nguyện ý nói cho bọn họ việc y làm thêm ở quán cà phê thì phải.

Chuẩn bị trà chiều xong, Lý Quân trên cơ bản là không động thủ gì, để tránh tiếp xúc nhiều với Chu Quỳnh Ngọc, anh chủ động gọi điện thoại nội tuyến cho khách trụ tới dùng điểm tâm, bọn họ cũng không phải là Danny, không có đãi ngộ được Lý Quân tự mình đưa vải, cũng chỉ có thể tự mình xuống dưới ăn, chủ yếu là vì yêu cầu quay chụp.

Người nam trong đôi tình lữ trẻ tuổi tên là Lâm Hâm Hoa, theo lời hắn nói thì bạn gái ở trên phòng nghỉ ngơi, ngủ rồi nên không xuống dưới, từ trên nét mặt của hắn nhìn như đang có điều khó nói, chỉ là không thể nói ra mà thôi.

Ba cô gái trong nhóm nhạc giao hưởng vừa nói vừa cười đi xuống tầng, thân thân mật mật, cảm tình tốt đến mức khiến người hâm mộ.

Mấy cô gái trẻ tuổi thường thích nhìn soái ca, nhìn thấy Lý Quân ngồi trước quầy mỉm cười với các cô, ba người cũng cười chào lại, nghĩ thầm tuy người ta không phải minh tinh lưu lượng, nhưng cũng đẹp trai khiến các cô động tâm.

Chu Quỳnh Ngọc gần đây rất hồng, nhưng chỉ sinh động ở show thực tế, phim truyền hình, weibo, đại đa số fan cơ bản đều là người trẻ tuổi, nếu nói chân chính đỏ thẫm cũng không hẳn, tùy tiện kéo một người qua đường trên 40 tuổi hỏi một chút, chắc chắn bọn họ không biết, đây cũng chỉ là minh tinh lưu lượng bất ngờ nổi lên.

Còn Khương Hành, hắn chân chính là đỏ tới nửa bầu trời, fan qua đường hàng đống, không cần dùng fan trên mạng để chứng minh hắn có lực ảnh hưởng ở trên weibo hay không, hắn quả thật có đủ tư cách để gọi Chu Quỳnh Ngọc là "tiểu phấn hồng".

Lý Quân chỉ cần một ly trà sữa lạnh, không muốn bánh kem, đều để lại cho khách nhân và các vị khách mời, anh không quá thích ăn đồ ngọt.

Khương Hành giống Lý Quân, cũng chỉ muốn một ly trà sữa, làm ông chủ, hắn rất cho chị Bội mặt mũi, nếm một miếng bánh kem nhỏ, hắn thấy Lý Quân cũng không lấy bánh kem, biết anh không hứng thú với đồ ngọt, quá ngọt ngấy, ăn một miếng vào buổi tối sẽ giảm ăn uống đi hơn nữa.

Có người không thích đồ ngọt, nhưng cũng có người yêu thích đồ ngọt, mấy cô gái ăn thật sự vui vẻ, những tâm tư gọi là tranh kỳ khoe sắc đều bị đồ ngọt hóa thành một cục bông, vẫn là con gái hiểu tình con gái, tổ tiết mục mời Cung Tử Bội tới thật đúng là mời đúng người, cô cũng là một người kỳ tài, có thể thành công đem mặt âm u nhất của lòng người hóa giải, không thấy trên mặt Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên đều tràn ngập hạnh phúc sao.

Ba cô gái trong dàn nhạc giao hưởng thì càng không cần phải nói, ngay cả Chu Quỳnh Ngọc ngồi trong đám con gái cũng rất vui vẻ.

Trà chiều nhẹ nhàng thoải mái, nhưng cuộc sống vẫn sẽ mang tới cho ngươi một chút kích thích, không đúng, là tổ tiết mục mang tới.

Vương đạo diễn có thể cho bọn họ trải qua cuộc sống ăn cơm no rồi ngủ sau đó uống trà chiều nói chuyện phiếm, rồi lại ăn cơm ngủ nói chuyện phiếm sao? Câu trả lời tự nhiên là không!

Trải qua một tuần lễ rửa tội của chương trình, bốn vị khách mời cố định đều biết là không có khả năng, mấu chốt phá án liền ở trên người vị nam sĩ Lâm Hâm Hoa trong đôi tình lữ.

Lý Quân vẫn rất tự giác tách ra khỏi Khương Hành, một người ngồi ở bên cửa sổ uống trà sữa, một người ngồi ở trên sô pha nhìn chằm chằm xem báo chí trong ngày, trà sữa đã đổi thành trà Long Tỉnh mà Lý Quân pha.

Người đầu tiên phát hiện Lâm Hâm Hoa không đúng là Lý Quân, Lâm Hâm Hoa đột nhiên đứng ở bên cạnh anh, phát ra một tiếng thở dài gần như không thể nghe thấy.

Lý Quân chỉ có thể đảm nhận vai trò làm một anh trai tri kỷ: "Sao thế, có việc gì không vui sao?" Anh bỗng nhiên cảm thấy Lâm Hâm Hoa giống như một NPC tuyên bố nhiệm vụ, có chút muốn cười, nhưng lúc này hình như đối phương đang gặp nạn, anh mà cười ra tiếng sẽ bị Vương đạo diễn mắng chửi nhỉ.

Cũng không biết bản thân đã hóa thân thành NPC tuyên bố nhiệm vụ, Lâm Hâm Hoa buồn rầu nói: "Đã bị nhìn ra sao?""

"Đã nhìn ra." Lý Quân thuận theo lời của hắn nói, cốt truyện hẳn là đi không sai: "Có cần giúp đỡ gì không?""

Vốn dĩ Lâm Hâm Hoa muốn tìm Khương ảnh đế để nói ra vấn đề của mình, nhưng khuôn mặt lãnh khốc của Khương ảnh đế vừa nhìn liền không có kỹ năng thắp sáng tri tâm của anh trai tri kỷ, Chu Quỳnh Ngọc nhìn không tồi, nhưng hắn và mấy cô gái đang tán gẫu đến là vui vẻ, hắn cũng ngại đi đánh vỡ tâm tình tốt đẹp của người ta, nghĩ trước nghĩ sau, hắn quyết định đi theo con đường Lý Quân, vị diễn viên nhỏ này tựa hồ còn có thể nói chuyện với Khương ảnh đế.

Không thể không nói Lâm ca ca ánh mắt của ca còn rất chuẩn, con đường Lý Quân đúng là mau lẹ hữu hiệu, Vương đạo diễn ở phía sau, trong lòng không khỏi giơ lên một ngón tay cái với hắn, Lý Quân là người duy nhất có thể làm cầu nối giữa mọi người với Khương Hành.

Dáng người Lâm Hâm Hoa không đến 1m8, hơi gầy, ngón tay đang đặt trên bệ cửa sổ của hắn có vết trai, không biết là làm nghề gì, Lý Quân không hỏi, cũng không muốn biết, chỉ kéo cho hắn một cái ghế dựa.

Lý Quân nói: "Cậu ngồi đi, có thể tùy tiện tâm sự."

Lâm Hâm Hoa là cố ý tìm chương trình để giải quyết vấn đề của mình, hắn hắng hắng giọng nói: "Là như thế này, tôi và bạn gái quen nhau 10 năm, từ khi học đại học đã ở bên nhau, chỉ là chúng tôi vẫn chưa kết hôn, kỳ thực tôi rất muốn kết hôn với cô ấy, nhưng vì hai bên gia đình, hôn sự của chúng tôi vẫn chưa định ra được. Gần đây, bạn gái tôi và tôi có bất đồng, bởi vì chuyện kết hôn chúng tôi đã nói ba năm, cô ấy cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn chia tay với tôi."

Hóa ra tiểu tử này coi mấy khách mời của khách sạn bọn họ trở thành chiêu số để giải quyết chuyện tình cảm?

Lý Quân gật đầu, thanh âm có vài phần nhu hòa: "Vậy cậu suy nghĩ như thế nào?" Tình cảm không phải việc của một người, một người muốn rời đi, mà một người khác muốn giữ lại, còn phải xem hai người này rốt cuộc có còn cần đối phương hay không. Nguyên nhân gia đình, hoặc là nói nguyên nhân khác chỉ là thứ yếu, rất nhiều lúc vẫn phải dựa vào bản thân, có bao nhiêu người vì hai bên cha mẹ không đồng ý, cuối cùng vẫn ở bên nhau, hơn nữa có được gia đình hạnh phúc.

Lâm Hâm Hoa bất an xoa xoa tay, cúi đầu cười khổ nói: "Tôi chắc chắn muốn cùng cô ấy đi tiếp, chúng tôi ở bên nhau 10 năm cũng không dễ dàng, cuộc đời của chúng ta có bao nhiêu cái mười năm để mà tiêu hao chứ?"" Hắn cũng không biết làm thế nào, đối mặt với vẻ ôn hòa của Lý Quân, hắn nguyện ý nói nhiều vài câu suy nghĩ trung tâm.

Lý Quân: "Đúng vậy, tôi cũng tán đồng quan điểm của anh, cuộc đời đúng là không có bao nhiêu cái 10 năm.""

Lâm Hâm Hoa: "Lần này tôi hi vọng bạn gái tôi có thể hồi tâm chuyển ý, càng tin tưởng tôi hơn một chút, tôi cũng thật lòng muốn chung sống với cô ấy, cùng nhau xây dựng gia đình của chúng tôi."

Lý Quân cổ vũ hắn: "Chỉ cần giữa hai người vẫn còn tình yêu, nhất định có thể, không nên dễ dàng từ bỏ, ngàn vạn đừng để sau này nghe thấy một bài hát hoặc là xem một bộ phim mới nhớ lại mình đã bỏ qua người mà mình yêu sâu đậm, cuộc đời không có đường lui, khi anh còn yêu cô ấy, nói cho cô ấy tình cảm của anh đối với cô ấy, thống thống khoái khoái biểu đạt cõi lòng của mình."" Còn kết quả như thế nào, chỉ cần bỏ ra nỗ lực mới biết được.

Vẻ sầu tình trên mặt Lâm Hâm Hoa hiện tại thêm vài phần tự tin, những lời này của Lý Quân thật sự nói vào tận trong tâm khảm của hắn, cuộc đời thật sự không có đường lui, bỏ lỡ cũng liền bỏ lỡ, nhất định phải khi ngươi còn yêu cô ấy nói cho cô ấy. Sau một phen tâm sự với Lý Quân, có cảm giác như vén mây nhìn thấy mặt trời, hắn cảm thấy cực kỳ có đạo lý.

Không biết Khương Hành vốn đang ngồi trên sô pha đọc báo đã dịch tới trước quầy lúc nào, tờ báo bị hắn đè dưới ly sứ, tác dụng duy nhất của tờ báo trước mắt đại khái chính là để cách nhiệt.

Hoàn toàn không cảm thấy bản thân đang nghe lén người khác nói chuyện Khương Hành chủ động hỏi Lâm Hâm Hoa: "Chỗ chúng tôi có 6 người, chỉ cần bạn gái cậu nguyện ý, chúng tôi liền có thể giúp cậu."

Lâm Hâm Hoa sửng sốt một chút, nói: "Cảm ơn Khương "não" sư!" Kích động đến mức tiếng phổ thông cũng không nói chuẩn.

Lý Quân bật cười, Khương Hành nghiêng đầu lườm anh một cái, Lý Quân vẫn cười, Khương Hành vẫn lườm anh.

Lâm Hâm Hoa gãi gãi đầu, không rõ hai người này mắt đi mày lại là đang truyền tin tức gì.

Suy xét tới Lâm Hâm Hoa là nhiệm vụ mà chương trình giao cho, Khương Hành khoác một tay lên vai Lý Quân đi tới nhà ăn, còn quay đầu lại nói với Lâm Hâm Hoa: "Mang cậu đi tìm giúp đỡ.""

Lý Quân che lại micro nhỏ giọng nói với Khương Hành: "Khương lão sư, ôm một lần là một cái hôn, em trước nhớ kỹ nhé."

Khương Hành: "......" Chỉ cậu biết lợi dụng sơ hở! Hắn không sợ chết mà che lại micro hỏi Lý Quân: "Vậy tôi thiếu mấy cái?"

Lý Quân: "Có vẻ không đếm được."

Khương Hành: "Tôi chỉ ôm hai lần!"

Lý Quân lắc đầu, giơ ra ba ngón tay: "Là ba lần, ba cái hôn."

Khương Hành: Aiz, có phải lúc trưa mình quên uống thuốc hay không? Thế mà lại có một chút chờ mong.{*≧∀≦}

Vương đạo diễn: Hai người các cậu vừa rồi rốt cuộc nói thầm cái gì! Còn có để người quay chương trình không!(ノ`□")ノ⌒┻━┻

Sau khi Khương Hành buông Lý Quân ra, chính thức tiến vào phân đoạn làm việc của chương trình.

Mấy người ăn xong bánh kem còn đang tán gẫu hoàn toàn không biết thời gian hạnh phúc của bọn họ vào buổi chiều sẽ lập tức bị đánh vỡ.

Vừa rồi Khương Hành cũng nghe Lâm Hâm Hoa nói về gút mắt tình cảm giữa hắn và bạn gái, cũng nghe Lý quân cổ vũ và khuyên giải hắn, nhưng hắn cảm thấy hai người đều không có nghĩa vụ giúp đối phương miêu tả nội dung nhiệm vụ, vẫn là để hắn kể lại một lần nữa với nhóm khách mời về chuyện của hắn đi.

Lâm Hâm Hoa đã nói một lần về quan hệ giữa hắn và bạn gái, lại nói thêm lần nữa được mọi người an ủi một phen sau đó đưa ra yêu cầu của mình: "Tôi muốn xin lỗi bạn gái tôi, xin cô ấy tha thứ, sau đó lại cầu hôn cô ấy.""

Cũng Tử Bội là một cô gái lý trí, cô có chủ ý của bản thân: "Cá nhân tôi cho rằng phải làm từng việc một, anh xin lỗi bạn gái là vì người nhà anh không đồng ý hai người kết hôn sao?""

Lâm Hâm Hoa: ""Đúng vậy, lúc trước tôi quá mâu thuẫn, tôi muốn hòa hảo cả hai bên, muốn quá nhiều, hiện tại phát hiện muốn quá nhiều ngược lại sẽ dễ dàng mất đi.""

Cung Tử Bội giống như đại tỷ nói: "Coi như anh là một người rõ ràng, tôi cảm thấy anh trước tiên phải được cô ấy thông cảm sau đó mới suy xét tới chuyện cầu hôn mới được." Nếu bạn gái hắn còn kiên trì muốn chia tay hắn thì sao? Chẳng phải chúng tôi là làm bậy một hồi.

Khương Hành và Lý Quân cũng có suy nghĩ như vậy, chương trình mời Cung Tử Bội tới quả nhiên là đúng, cô ấy mới chân chính là chị gái tri kỷ, logic rõ ràng, cực kỳ lý trí, không bất công, theo tình hình trước mắt, là tôn trọng người khác từ nội tâm, cũng không vì câu chuyện của Lâm Hâm Hoa mà xúc động đưa ra quyết định, ai biết tới trong miệng bạn gái hắn, vấn đề có phải như hắn nói hay không, người đều có tư tâm, sẽ xu lợi tránh hại.

Rất nhiều thời điểm, trong một đôi tình lữ, người nam nhận sai với bạn gái, nhưng bọn họ lại vĩnh viễn không nhận ra vấn đề của mình là ở đâu, cuối cùng trong sự mơ màng hồ đồ hối hận mà kết thúc một đoạn tình cảm. Đương nhiên, việc gì cũng có nhiều mặt, cuối cũng vẫn phải xem độ bao dung của hai bên.

Cung Tử Bội đem lời Khương Hành muốn nói nói hết, hắn đưa ra một cái tổng kết, để Lâm Hâm Hoa tự mình quyết định: "Cậu thấy thế nào? Tôi cảm thấy ý kiến của chị Bội là đúng." Nếu bọn họ ngay lập tức giúp đối phương giải quyết nghi thức cầu hôn bạn gái, nếu nhà gái trực tiếp cự tuyệt, vừa tốn thời gian lại lãng phí tinh lực, tốn công vô ích.

Tổ tiết mục không nghĩ tới mấy vị khách mời tụ chung một chỗ, cư nhiên còn nghĩ ra chiêu lười biếng, trước để Lâm Hâm Hoa được bạn gái hắn tha thứ, đúng là một phương pháp tốt, vạn vô nhất thất, nếu bạn gái không đồng ý tiếp tục đoạn tình cảm này, như vậy kế hoạch cầu hôn cũng có thể trực tiếp hủy bỏ.

Tính cả ba cô gái ở bên trong, thương lượng cử Cung Tử Bội đi thăm dò bạn gái Lâm Hâm Hoa trước, kỳ thực càng quan trọng là nhìn xem cô ấy có ý tứ gì, nếu vốn dĩ không có vấn đề gì, bọn họ trực tiếp bắt đầu bố trí hiện trường kế hoạch cầu hôn, đây hoàn toàn là có thể.

Sau khi kết thúc thương lượng, mọi người bắt đầu phân công nhau hành động, Cung Tử Bội đi tìm bạn gái Lâm Hâm Hoa tâm sự trước, tìm hiểu một chút lịch sử tình cảm của bọn họ.

Đám người còn lại chờ tin tức, tạm thời nên làm gì làm nấy.

Mặt trời đột nhiên bị mây đen chiếm mất vị trí trung tâm, sắc trời bắt đầu trở nên tối, Lý Quân vừa đi tới vườn sau, kiểm tra xem hoa trong vườn có bị bỏng nắng không, liền cảm nhận được gió thổi tới có chút oi bức.

Anh nhìn sắc trời nói: "Sắp mưa rồi." Hơn nữa có khả năng sẽ mưa to.

Dự báo thời tiết nói đêm nay sẽ có một trận bão mạnh, không biết hoa nguyệt quý mới trồng trong vườn có bị gió thổi gãy hay không.

Không được, anh phải tìm mấy sào tre gia cố lại mấy cây nguyệt quý mới được, khi bão tới có thể trụ được, sẽ không hủy diệt tâm huyết của bọn họ.

Những người khác đều có việc phải làm, Khương Hành phải vội vàng cân nhắc cơm tối nay như nào, Cung Tử Bội và Hà Uyển Tinh vội vàng đi khai đạo người khác, Lương Chỉ Duyên tự nhận mình rất hiểu biết về hoa, liền cùng Lâm Hâm Hoa đi ra ngoài mua hoa, Lý Quân chỉ có thể tự mình làm.

Lý Quân hỏi tổ tiết mục ở đâu có gậy gỗ hoặc là sào tre gì đó, tìm tới để anh gia cố hoa nguyệt quý.

Rất nhanh, đồ vật Lý Quân muốn đã được đưa tới, nhưng vì phải quay chụp, chỉ có thể tự anh động thủ.

Chỉ một lát sau, Chu Quỳnh Ngọc và Hà Uyển Tinh cùng nhau thu thập xong phòng bếp và nhà ăn chạy tới hỗ trợ, tiến độ công việc của Lý Quân bắt đầu nhanh hơn, hẳn là có thể hoàn thành xong trước khi trời mưa to.

Khương Hành an bài bữa tối cho mọi người tối này xong, liền dựa vào tuần tra tìm kiếm thân ảnh Lý Quân, nhưng hắn lại bị nữ trụ khách ngăn lại, chào hỏi cùng hắn là bạn gái của Lâm Hâm Hoa.

Bạn gái Lâm Hâm Hoa tự giới thiệu nói: "Khương lão sư, chào anh, tôi họ Trương, Trương Oánh Nghênh."

Khương Hành ý bảo cô ngồi xuống sô pha, hắn có thể tìm cớ rời đi, nhưng không nghĩ tới đối phương lại chủ động mở miệng: "Khương lão sư, lần này tới khách sạn, kỳ thực là tôi định nói lời chia tay với bạn trai."

Khương Hành: "......" Tôi cũng không muốn chia tay với bạn trai của tôi, không có kinh nghiệm chia tay, cô tìm tôi làm gì?

Cô không phải là bị Cung Tử Bội kéo đi tâm sự nhân sinh sao?

Cùng lúc đó, Khương Hành nhìn thấy Chu Quỳnh Ngọc ôm vai Lý Quân trở về từ vườn sau, hai người còn nói, còn cười!

Hắn hoàn toàn không đem sự oán trách của Trương Oánh Nghênh nghe vào trong tai.

Khương Hành nhìn chằm chằm thân ảnh Lý Quân và Chu Quỳnh Ngọc, nghĩ thầm: Có lẽ mình rất nhanh liền có kinh nghiệm chia tay.

Trương Oánh Nghênh: ""Khương lão sư, anh nói người đàn ông như vậy, tôi có nên chia tay với hắn hay không?"

Lực chú ý của Khương Hành đang đặt lên móng vuốt của Chu Quỳnh Ngọc, tay dùng sức nắm lấy sô pha, lạnh lùng lườm theo hướng Lý Quân đi vào đại sảnh, nói thầm: "Loại đàn ông này nên sớm cách xa một chút." Sao cậu có thể tùy tùy tiện tiện cùng người khác ôm ôm ấp ấp như vậy, không phải cậu có bạn trai sao? Cậu cái đồ lừa đảo tình cảm.

Trương Oánh Nghênh: "Cảm ơn Khương lão sư, anh đã khiến tôi hạ quyết tâm!""

Khương Hành lấy lại tinh thần: "......" Chờ một chút, tôi vừa nói gì vậy?

- ---------

Khương Hành: Loại đàn ông này nhất định phải cách xa!

Lý Quân: Loại đàn ông nào?

Khương Hành:......Loại như Chu Quỳnh Ngọc! [ vô cùng khẳng định.jpg]

Lý Quân: À.

Khương Hành: [ hô, thở phào một hơi ]