Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1790: Lại là một người cuồng vọng vô biên! (2)




- Ha ha, tốt tốt... Thật là có gan, báo tên của ngươi ra đi, ta không giết kẻ vô danh!
Khương Hoa Hổ cuồng tiếu nói.
- Ngươi giết người vô danh hay không đối với ta không có nửa điểm quan hệ, gọi người xuất chiến của các ngươi cùng nhau ra đi, đỡ phải lãng phí thời gian của mọi người!
Lăng Tiếu coi thường nói.
- Lại là một người cuồng vọng vô biên!
Lời này của Lăng Tiếu vừa ra, ở trong lòng mọi người đều nổi lên một câu nói này.
Có thể ở chỗ này, từng người đều là tài năng xuất chúng trong thế lực ở khắp nơi, thực lực đều là sàn sàn như nhau, chỉ sợ nếu mạnh hơn so với đối thủ thì cũng là không mạnh hơn được quá nhiều.
Lăng Tiếu tính toán lấy một địch bảy, phần bá khí này xác thực cường đại, đồng thời cũng để cho người ta cảm thấy thật sự cuồng vọng rồi!
Khương Hoa Hổ hít một hơi khẩu khí, Hổ Hủy trong tay chỉ lấy Lăng Tiếu cười lạnh nói:
- Ngươi là người thứ nhất dám nói chuyện như thế với ta, hi vọng thực lực của ngươi đồng dạng lớn lối như ngươi!
Thuận theo thanh âm của hắn hạ xuống, bên cạnh Khương Hoa Hổ đã nhiều ra một đầu thập giai Hắc Ma Hổ.
Hắc Ma Hổ ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, khiến cho rất nhiều thánh thú đều rung động lên, để cho chúng nó đều có một loại vọng động thần phục.
Thú trung vương giả, Hắc Ma Hổ nhưng là tồn tại đứng đầu nhất trong rất nhiều loài hổ, chỉ thấp hơn thần thú, cùng Thiên Hổ tương đương.
Khiến cho ai cũng không ngờ tới Khương Hoa Hổ này lại mang theo hộ thân linh thú là tồn tại thập giai, lúc này phiền toái nhưng lớn rồi!
Dưới tình huống bình thường, Bán Thần Vương có thể có cửu giai đỉnh phong thánh thú đã là vô cùng tốt rồi, muốn tìm tồn tại thập giai, đây nhưng là tương đối không dễ dàng.
Ở bên phía Thiên Long địa vực nhưng là không ai có thập giai thánh thú cả.
Chỉ dựa vào một đầu thập giai thánh thú này đã để cho không ít người đau đầu rồi, huống hồ đây còn không phải là thập giai thánh thú bình thường, mà là loại có công kích lực siêu cường.
Bọn họ chỉ hi vọng Lăng Tiếu cũng có thập giai thánh thú, bằng không Lăng Tiếu nhất định là tất bại không nghi ngờ rồi!
Lăng Tiếu nhăn nhẹ lông mày một chút, không ngờ tới người này lại xuất ra một đầu thập giai thánh thú.
- Xem ra muốn hảo hảo chiến một tràng cũng không được, đây là ép ta miểu sát ngươi sao?
Trong lòng Lăng Tiếu có chút tiếc nuối nói.
Hắn có thể cảm nhận được thực lực của Khương Hoa Hổ rất cường đại, có thể giống như hắn là đã thành tựu thần hồn rồi, bằng không hắn không thể nào phát hiện được vừa mới rồi là Lăng Tiếu âm thầm ra tay.
Lăng Tiếu vốn muốn cùng Khương Hoa Hổ hảo hảo chiến một tràng, nhưng mà thập giai thánh thú thì nhân gia cũng đã đem ra, trừ phi hắn đem thần hồn cũng triệu hoán ra, bằng không ba đầu linh thú trong dược đỉnh của hắn đều còn không đánh được, không thể nào triệu hồi ra đi chịu chết vô ích.
- Hắc, không cần lo lắng, nó chỉ là áp trận cho ta, người của các ngươi cũng cùng lên đi, sau một trận chiến này đều là nên kết thúc!
Khương Hoa Hổ lộ ra tự tin vô cùng cường đại nói.
Lăng Tiếu không ngờ tới Khương Hoa Hổ lại khinh thường như thế, xem ra nhân gia cũng là một người tương đối tự tin.
- Nếu như vậy, vậy thì cũng đừng nói lời thừa! Hi vọng ngươi không phải hối hận với quyết định của ngươi!
Lăng Tiếu thấy Khương Hoa Hổ không có ý tứ để thánh thú của hắn xuất chiến, liền hảo hảo vui đùa với hắn một chút đi.
Khó gặp được đối thủ cờ trống tương đương, Lăng Tiếu là không muốn bỏ qua.
Yêu nghiệt kiệt xuất nhất giữa hai đại trận doanh rốt cuộc là phát ra va chạm mãnh liệt nhất rồi.
Khương Hoa Hổ cầm trong tay hắc sắc Hổ Hủy, thân mặc hắc sắc thần giáp, cả người bị hắc khí bao phủ giống như là ma vương sống lại, khí thế lẫm nhiên bức người.
Lăng Tiếu thì là thân mặc một bộ bạch thường phiêu dương, cầm Băng Hỏa kiếm ở trong tay, một thân vô thượng hoàng uy chợt hiện, mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ, rất là uy vũ bất phàm.
Lăng Tiếu không khách khí với Khương Hoa Hổ, dẫn đầu phát động tiến công!
Băng Cực đao quyết, đây là đao kỹ mà Lăng Tiếu mới học hai năm, đao kình bàng bạc, hàn khí bức người, đóng băng vạn dặm!
Hắc sắc Hổ Hủy của Khương Hoa Hổ xoay tròn, lại một đầu hắc sắc hổ vương đột nhiên chợt hiện, trực tiếp chấn đến băng toái tứ tung!
- Ngươi không phải là người của Kim tộc?
Khương Hoa Hổ rất là ngoài ý muốn quát lên.
Khương Hoa Hổ cho là người xuất đầu này là người của Kim tộc, bằng không những người của Kim tộc kia làm sao sẽ biết điều một chút mà nghe lời của Lăng Tiếu.
Nhưng mà bây giờ đánh ra lực lượng thuộc tính lại là Băng thuộc tính, đây tuyệt đối không phải là người thuộc dòng chính của Kim tộc có thể đánh ra được, bọn họ đều là Kim thuộc tính, trừ phi người trước mắt này là người thuộc chi thứ Lăng gia.
Nhưng mà người thuộc chi thứ làm sao có thể để cho người của dòng chính biết điều mà nghe lời đây?
- Ha hả, bất kể ta có phải là người của Kim tộc hay không, có thể đánh bại ngươi là được!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, toàn thân lần nữa bắn ra cực độ băng hàn chi khí, vô số đao cương lăng không trảm đi, mỗi một đao cũng ẩn chứa kình lực cường đại, Bán Thần Vương bình thường đừng mơ tưởng tiếp được.
Khương Hoa Hổ có thể trở thành một đời lãnh tụ trẻ tuổi của Thiên Hổ địa vực, thực lực của hắn tự nhiên không đơn giản rồi.
Hắn trực tiếp dùng cứng đối cứng với Lăng Tiếu, đem đao kình của Lăng Tiếu nhất nhất phong tỏa ngăn cản, đồng thời còn có thể phản kích mãnh liệt.
Từng đầu hắc sắc mãnh hổ ánh mắt nhìn chăm chú, lực lượng vô cùng, vương uy tận hiển!
- Nếu như ngươi chỉ là có một điểm lực lượng như vậy, vậy thì rất để cho ta thất vọng!
Khương Hoa Hổ ứng phó được tương đối thong dong mà nói.
Lăng Tiếu cười nói:
- Ngươi đây muốn tìm chết nhanh như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Lời của hắn vừa mới dứt, thân ảnh của Lăng Tiếu trong nháy mắt biến hóa lên, chỉ thấy 108 đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng mang theo uy thế bôn lôi hướng về phía Khương Hoa Hổ công kích mà đi.
Đối mặt với công kích phô thiên cái đại, Khương Hoa Hổ lộ ra vài phần hứng thú:
- Điêu trùng tiểu kỹ!
Thuận theo thanh âm của hắn hạ xuống, Khương Hoa Hổ cũng là đánh ra một chiêu hoa lệ, chỉ thấy 108 đầu Hắc Ma Hổ chia làm các phương hướng bất đồng hướng thân ảnh của Lăng Tiếu trùng kích tới.
Oanh long oanh long!
Tỉ thí giữa hai cường giả, va chạm khởi lên hỏa hoa cường đại.
Húc Thiên nhìn Lăng Tiếu đánh ra Băng thuộc tính, trong càng phát ra không giải thích được:
- Hắn rõ ràng biết được Thánh Dương quyền của tông ta, vì sao lại là sử ra Băng thuộc tính đây, chẳng lẽ... Hắn là Băng Hỏa song tu?
Quả nhiên ở trong lúc Húc Thiên loạn nghĩ, từng đoàn hỏa kiếm bắn ra, vạn đạo kiếm mang đem tất cả Hắc Ma Hổ trám đến mây khói tiêu tan.
Khương Hoa Hổ cũng là bị biến hóa đột nhiên này của Lăng Tiếu dọa cho kinh ngạc rồi.
Bất quá đây cũng không đủ để cho hắn sợ.
- Nguyên lai là Băng Hỏa song tu, khó trách có chút vốn liếng để lớn lối!
Khương Hoa Hổ thầm nghĩ một tiếng, thực lực dần dần đề thăng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.