Vén Bào

Chương 21: Bị Thường Cửu đè ở trong xe chịch (xe chấn)



Edit + Beta: Juri

Trước khi bác sĩ tới lại là một phen dằn vặt đối với cậu.

Lan Tiểu Xuyên bị hạ thuốc rất nặng, tình triều vừa được dẹp loạn chốc lát lại quay lại, thân thể cậu như vừa tiến vào kỳ động dục, căn bản nhịn không được, hai chân quấn chặt bên hông Thường Cửu, bị hắn ôm mở hai chân, đồng thời rơi nước mắt.

"Tiểu Xuyên." Mu bàn tay Thường Cửu thay cậu lau nước mắt, "Chỉ mấy phút thôi."

"Cửu ca..." Bắp đùi mềm mại của Lan Tiểu Xuyên tràn đầy vệt hồng, miệng huyệt sưng đến lợi hại, nhưng chỉ cần cậu vừa cắn răng thử buông tay, thì nháy mắt lại khóc lóc nhào trở về, "Em sợ..."

"Tôi ở đây." Thường Cửu một bên hôn một bên than thở, "Chúng ta xem vết thương một chút, để bác sĩ băng bó lại cho em được không?"

Lan Tiểu Xuyên mặc dù gật đầu đồng ý, nhưng mông lại nhấc lên đem dục vọng nóng rực của Alpha cả cây nuốt vào tiểu huyệt.

"Tiểu Xuyên, ngoan nào." Thường Cửu cắn răng nâng mông cậu lên, đem người ôm vào lòng.

Tính cụ dính đầy d*m thủy chậm rãi từ miệng huyệt Lan Tiểu Xuyên trượt ra ngoài, cậu bụm mặt nức nở khóc, khổ sở đến cả người phát run. Thường Cửu đau lòng, hận không thể lập tức nhào trở lại ôm cậu, nhưng lại lo lắng tới vết thương, cứng rắn nhẫn nhịn gọi bác sĩ tới băng bó một lần nữa.

Bác sĩ là một Beta, tin tức tố trên người không hề có tính xâm lược, nhưng Lan Tiểu Xuyên vẫn như trước khóc lóc thương tâm, Thường Cửu thấy ôm cậu vào ngực cũng không có tác dụng gì, chỉ nghe Lan Tiểu Xuyên ngập ngừng gọi tên mình.

Bác sĩ nhanh chóng đổi băng gạc đã nhuốm đầy máu, lại dùng thuốc nước một lần nữa khử trùng vết thương, Lan Tiểu Xuyên đau đến cả người co rúm lại, Thường Cửu đè hai chân đang lộn xộn của cậu lại, cắn gáy cậu, Lan Tiểu Xuyên lúc này mới ngừng nháo loạn, nhưng móng tay lại cấu vào mu bàn tay Thường Cửu.

"Tiểu Xuyên, được rồi được rồi." Thường Cửu tại thời điểm bác sĩ vừa đóng cửa rời đi, chớp mắt động thân đâm vào, "Tôi đến."

Lan Tiểu Xuyên ngồi trong lồng ngực Thường Cửu dụi mắt, mơ màng chập trùng, chốc lát lại bắt đầu kêu đau.

"Tôi nhẹ chút." Thường Cửu nhịn đến đầu đầy mồ hôi, căn dục vọng chậm rãi cắm vào huyệt đạo trơn trượt của Omega, "Còn đau không?"

Cằm Lan Tiểu Xuyên nhẹ nhàng nghiến một cái, rưng rưng quay người ôm lấy eo Thường Cửu: "Cửu ca, em còn có thể về nhà sao?"

"Có gì mà không thể quay về?" Thường Cửu ôm cậu êm ái hôn.

Bệnh viện im phăng phắc, trong không khí tràn ngập mùi thuốc sát trùng nhàn nhạt, tin tức tố của Lan Tiểu Xuyên vẫn như trước ngọt ngào, Thường Cửu cắm một lát nhịn không được nhấc hai chân cậu lên, nhíu mày nhìn miệng huyệt sưng tấy: "Tiểu Xuyên, còn đâm nữa sẽ chảy máu."

"Vậy thì... đừng động..." Lan Tiểu Xuyên vùi vào người Thường Cửu lẩm bẩm, "Cửu ca đâm hỏng em rồi."

Thường Cửu nghe vậy híp mắt đến gần hôn khóe miệng cậu, ngón tay ôn nhu xoa xoa tiểu huyệt ẩm nhuyễn của Omega: "Hỏng cũng muốn?"

Lan Tiểu Xuyên dùng đầu ngón tay sờ vào góc áo Thường Cửu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhấc áo Alpha lên, chui vào.

Thường Cửu không nhịn được cười rộ lên: "Làm sao vậy?"

Hai má lành lạnh của Lan Tiểu Xuyên áp lên lồng ngực Thường Cửu làm phiền, âm thanh cách quần áo nghe có chút ngộp: "Trên người Cửu ca cũng có mùi vị của em."

Thường Cửu kéo Lan Tiểu Xuyên từ trong quần áo mình ra: "Chỉ có em."

Lan Tiểu Xuyên tựa hồ nở nụ cười, sau đó rất nhanh liền đem mặt vùi vào hõm cổ Thường Cửu.

"Nhịn thêm chút nữa được không?" Thường Cửu cúi người cùng cậu thương lượng: "Thường Hành để xe lại trước cửa bệnh viện, tôi lái xe mang em về nhà."

Lan Tiểu Xuyên cúi đầu nhìn miệng huyệt đỏ sẫm của mình, dùng đầu ngón tay đâm đâm phần tính cụ còn dư ra bên ngoài miệng huyệt, do dự gật đầu, sau đó bị Thường Cửu ôm lên sửa sang lại đồng phục bệnh nhân trên người.

Thời điểm ngón tay Thường Cửu lướt qua vải băng trên đầu gối Omega, hắn hơi ngừng lại chốc lát: "Còn đau không?"

"Đau." Lan Tiểu Xuyên mở chân dùng mũi chân nghịch cánh tay Alpha, "Cửu ca, trước đây em ngã đều không đau như thế này."

"Hai việc này giống nhau sao?" Thường Cửu đau lòng đem cậu ôm ngang lên, "Em có phải ngốc hay không vậy, dây chuyền không còn thì chúng ta cũng có thể mua cái mới, nhất định phải tìm mảnh vỡ làm cái gì?"

"Sườn xám của em..." Lan Tiểu Xuyên kéo kéo ống tay áo Thường Cửu, sau đó nhỏ giọng nói, "Nhưng đó là làm vì chúng ta kết hôn, em muốn cùng Cửu ca đăng kí kết hôn."

"Chúng ta hiện tại đi?" Thường Cửu nhấc bộ sườn xám bẩn của Lan Tiểu Xuyên lên, bước ra khỏi phòng.

Lan Tiểu Xuyên do do dự dự mà lắc đầu: "Em... Em nhịn không được..."

Bước chân Thường Cửu hơi ngừng lại, sau đó lại đột nhiên tăng tốc độ, ra là vì đồng phục bệnh nhân trên người Lan Tiểu Xuyên đã bị d*m thủy làm ướt.

"Tiểu Xuyên, nhịn một chút." Thường Cửu chạy ra khỏi bệnh viện, ôm Lan Tiểu Xuyên đè xuống hàng ghế sau xe, chưa kịp cởi quần áo đã lấy ngón tay dùng sức cắm vào.

Lan Tiểu Xuyên run rẩy ôm lấy bắp đùi khóc thút thít: "Tại sao... tại sao thuốc lại tác dụng mạnh như vậy?"

"Bọn chúng cho em uống bao nhiêu?"

Thường Cửu hôn môi cậu, lục lọi mở ra đai lưng của mình, tính khí sưng phồng cạ vào miệng huyệt ẩm nhuyễn của Omega khiến côn th*t dính đầy dịch sền sệt, sau đó nhanh chóng đĩnh động đâm vào.

Lan Tiểu Xuyên mơ mơ màng màng lắc đầu: "Nhớ... Nhớ không nổi..."

Thường Cửu nâng cái gáy mềm mại của Lan Tiểu Xuyên, ngón tay không nhẹ không nặng nhấn vào tuyến thể đầy rẫy vết thương, do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định cắn xuống. Lan Tiểu Xuyên một bên run rẩy một bên cuộn mình thành một đoàn, ngón tay bị băng bó bắt được cánh tay Thường Cửu, bị khí tức nóng rực của Alpha tràn vào thân thể, chớp mắt xụi lơ trên ghế ngồi.

Thường Cửu biết bây giờ làm gì Lan Tiểu Xuyên cũng không thể cự tuyệt được cho nên hắn liếm cái tai nho nhỏ của Omega, nhẹ giọng nói: "Chính mình đem quần áo nhấc lên."

Lan Tiểu Xuyên run run rẩy rẩy nhấc vạt áo bệnh nhân lên, từng chút từng chút một đem gò mông trắng mịn cùng vòng eo mềm mại bại lộ trong tầm mắt Thường Cửu.

"Kéo lên thêm nữa." Lòng bàn tay Thường Cửu thuận theo bụng dưới của Omega lướt lên phía trên tìm tòi.

Lan Tiểu Xuyên cắn răng một mạch đem quần áo kéo đến ngực, Thường Cửu nhìn thấy hai hạt nhũ phấn nộn còn in đậm dấu răng, không nhịn được cười ra tiếng, cả người đè lên thân thể cậu, vuốt ve hai đầu nhũ mềm mại của Lan Tiểu Xuyên: "Không đau sao?"

"Đau." Lan Tiểu Xuyên siết vạt áo bệnh nhân sụt sịt một cái, "Cửu ca cắn quá mạnh."

"Vậy tôi liếm nhẹ chút." Thường Cửu vừa nói liền cúi người xuống ngậm hạt nhũ sưng phồng vào, liếm láp.

Lan Tiểu Xuyên ôm đầu Thường Cửu nhẹ giọng rên rỉ, rất nhanh nhận ra cường độ mút vào của Thường Cửu càng ngày càng tăng, cảm giác nhoi nhói nhẹ nhàng từ đầu nhũ tê tê dại dại tràn ra khắp bộ ngực mẫn cảm.

"Cửu ca... Anh... Anh muốn..." Lan Tiểu Xuyên hoảng loạn cong hai chân lên.

"Tiểu Xuyên, tôi muốn..." Bàn tay Thường Cửu kề sát trên bụng Lan Tiểu Xuyên, hơi dùng sức ấn một chút, "Em không muốn sao?"

Lan Tiểu Xuyên cầm lấy bàn tay đã dính đầy nước mắt của Thường Cửu.

"Lan Tiểu Xuyên?" Thường Cửu nhíu mày sờ lên, xoa núm vú Lan Tiểu Xuyên, thẳng lưng mạnh mẽ gây rối.

"Em muốn... Em muốn!" Lan Tiểu Xuyên như hỏng mất mà kêu lên, "Em muốn mang thai con của Cửu ca, em muốn cả đời được ở bên Cửu ca!"

Động tác lúc này của Thường Cửu mới chậm lại, cúi đầu hôn khóe mắt đỏ lên của Lan Tiểu Xuyên: "Không ép buộc em, em cũng sẽ không bao giờ chịu nói cho tôi nghe."

Lan Tiểu Xuyên nằm trên bả vai Alpha thẹn thùng phát run, đầu ngón tay ôm lấy ngón út lúc ẩn lúc hiện của Thường Cửu.

"Tiểu Xuyên, tôi còn rất nhiều câu muốn nghe em nói." Thường Cửu dùng tay nắm chặt ngón tay Lan Tiểu Xuyên, "Có phải bị tôi ép buộc, thì mới có thể nói hay không?"

"Cửu ca... muốn nghe cái gì?" Lan Tiểu Xuyên nơm nớp lo sợ nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Thường Cửu, "Em nói cho anh nghe."

"Tôi muốn nghe em nói nguyện ý sống chung với tôi cả đời." Ngón tay Thường Cửu len lỏi vào mái tóc bị mồ hôi thấm ướt nhẹp của Lan Tiểu Xuyên.

"Em..." Lan Tiểu Xuyên trong mắt tràn đầy dao động, cuối cùng lấy ngón tay loạn xạ mở ra miệng huyệt sưng tấy, "Em vẫn nên để anh đâm đi..."

Thường Cửu bất mãn động thân va chạm: "Tại sao không nói?"

Lan Tiểu Xuyên ôm bắp đùi cắn môi lắc đầu: "Em không dám."

Thường Cửu dùng sức đâm mở ẩm nhuyễn miệng huyệt của cậu, trầm giọng ép hỏi: "Không dám cái gì?"

"Không dám..." Lan Tiểu Xuyên cảm giác được Alpha đang muốn bắn ở bên trong khoang sinh sản, liền không khỏi căng thẳng, siết chặt quần áo Thường Cửu phát run, "Không dám quấn lấy Cửu ca."

Thường Cửu hừ lạnh đè eo Lan Tiểu Xuyên lại, thô bạo hôn môi cậu, điên cuồng đỉnh lộng một hồi lâu sau đó bắn vào khoang sinh sản mềm mại của Omega. Thừa dịp Lan Tiểu Xuyên đang đắm chìm trong dư vị cao trào không cách nào kiềm chế, nắm cằm cậu ép cậu nhìn thẳng vào mắt mình: "Vậy em có thể chịu được khi thấy tôi và người khác ở cùng nhau sao?"

Lan Tiểu Xuyên nghe vậy thân thể bắt đầu run lên, lệ châu còn dính trên lông mi lách tách rơi đầy mặt.

"Em có thể chịu được tôi nuôi tình nhân ở bên ngoài, rồi lại đi đánh dấu một Omega khác sao?" Thường Cửu tàn nhẫn quyết tâm ép hỏi, "Đến cả nhà của tôi cũng không thể tiến vào, người cùng tôi đăng ký kết hôn vĩnh viễn không phải là em."

"Không!" Lan Tiểu Xuyên rốt cục hỏng mất mà khóc kêu, "Em không muốn!"

Thường Cửu lại trầm trọng tiếp tục ép cậu, nói: "Trên người tôi sẽ có mùi của Omega khác, thời điểm em muốn tôi, tôi có khả năng là đang ở bên người khác."

"Không muốn..." Lan Tiểu Xuyên gắt gao ôm lấy cổ Thường Cửu, chủ động di chuyển eo, "Cửu ca là của em, Cửu ca chỉ có thể chơi một mình em!"

Thường Cửu nghe lời này ôn nhu cười rộ lên, nắm gáy Lan Tiểu Xuyên lắc đầu: "Cuối cùng cũng coi như có thể nghe em nói những lời này."