Vi Phu Từng Là Long Ngạo Thiên

Chương 13: Ngươi cái tên cẩu tặc này, trả ta túi Càn Khôn....



Vừa dứt lời thì mọi người cùng nhau nhìn về phía Tần Uyển Uyển, ngay sau đó nàng liền bị một đống đại đao hướng vào mặt: "Ngươi muốn chống đối quan viên sao?"

"Ta không có!"

"Không sai!"

Cả hai đều phản ứng nhanh cùng đồng thanh nói, Tần Uyển Uyển khiếp sợ mà nhìn về phía Giản Hành Chi: "Tại sao ngươi phải hại ta như thế?"

Giản Hành Chi nhất thời cứng họng, kìm nén suy nghĩ hồi lâu lúc sau rốt cuộc tìm được một cái lý do: "Ngươi không cảm thấy bọn họ rất quá đáng sao?"

"Từ lúc nào mà ngươi lại có hăng hái làm việc tốt như vậy?"

"Đã một người tu đạo" Giản Hành Chi ra vẻ hiển nhiên nói "Trừ gian diệt ác giúp đỡ kẻ yếu, cũng là một loại rèn luyện."

"Ta là người tu Đạo, không phải ngươi!"

"Cho nên ta mới giúp ngươi tạo ra cơ hội rèn luyện thôi."

Vừa dứt lời thì một đại đao chém xuống, Giản Hành Chi nắm lấy túi tiền Tần Uyển Uyển nhẹ nhàng kéo ra, thần không biết quỷ không hay vô tình rơi trên tay hắn rồi trượt vào trong tay áo, đồng thời hắn và Tần Uyển Uyển mỗi người lui về phía sau, đại đao liền chém hụt ở giữa hai người.

"Quan gia đang nói chuyện với ngươi, ngươi đừng có mà không thèm để chúng ta vào mắt!"

Binh lính nhìn về phía Tần Uyển Uyển, Tần Uyển Uyển khẽ cắn môi nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Giản Hành Chi: "Là hắn ta nói nên cái gì cũng không liên quan đến ta!"

"Ai quản hai ngươi có liên quan gì hay không, mau bắt lấy chúng!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thượng Tướng Gấu Một Lòng Si Mê Cô Vợ Thỏ Nhỏ
2. Chiều Hư
3. Tuyết Phủ Cánh Dơi
4. Đường Đua Xanh Hẹn Ước
=====================================

Binh lính rống to một tiếng, Tần Uyển Uyển thấy tình hình không ổn, quay đầu liền bỏ chạy!

Giản Hành Chi nhìn nàng vụt một phát chạy trốn, ngay lập tức nhanh nhẹn đuổi theo sát phía sau hắn một phen nhào vào lòng nàng, ôm chặt lấy đùi nàng: "Chủ tử, đừng bỏ lại ta!"

"Ngươi mau buông ta ra, đừng ngăn ta chạy trốn!"

Tần Uyển Uyển một chân đá Giản Hành Chi, Giản Hành Chi ôm đùi nàng không bỏ, Tần Uyển Uyển ra sức đá hắn: "Mau buông tay!"

"Ta không buông!"

Hai người giằng co, mắt thấy binh lính đang xông tới, Giản Hành Chi đột nhiên dùng sức, Tần Uyển Uyển liền bị kéo té xuống tại chỗ, hắn một tay đỡ lấy đầu Tần Uyển Uyển, một tay đè lại trên người nàng, cười nói thanh: "Hành hiệp trượng nghĩa đi thôi, chủ tử của ta."

Nói xong, hắn liền buông tay chạy đi, truy binh mang đại đao đuổi theo gần sát, Tần Uyển Uyển phải chật vật lăn sang một bên tức giận mà mắng to một tiếng: "Đồ khốn kiếp!"

Phía sau liền bị đuổi theo ráo riết nàng hốt hoảng tẩu thoát theo hướng bên trong thành.

Giản Hành Chi chạy một đường xa, rốt cuộc cũng tới đường cái, thấy xung quanh không có người hắn mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn lại nơi phát ra tiếng đánh nhau rung trời ở phía xa, lắc lắc túi Càn Khôn trong tay, liền bước vào một khách điếm cách đó không xa.

Vừa vào khách điếm, tiểu nhị lập tức đi ra cung kính tiếp đón: "Công tử, ở trọ sao?"

" Hai gian phòng chữ Thiên."

"Thật thứ lỗi." tiểu nhị miễn cưỡng cười lên "Phòng chữ Thiên chỉ còn một gian phòng, ngài xem..."

Nghe được lời này, Giản Hành Chi lập tức nhíu mày: "Một gian?!"

666 đang định khuyên hắn rằng một gian phòng có thể thuận tiện cho việc bồi dưỡng cảm tình thế nhưng chưa kịp nói thì Giản Hành Chi đã hét lớn: "Ngươi có biết chủ tử ta là ai không? Ngươi nói người khác nhường ra một phòng đi, ta ở phòng bình thường không ngủ được!"

Tiểu nhị ngẩn người, ngay sau đó liền nghe được một người nam nhân liều lĩnh mở miệng: "Chủ tử ngươi là ai? Mời ra cho ta nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

Giản Hành Chi khinh thường liếc qua: "Tên của chủ tử ta ngươi không xứng được biết, nếu như ngươi có muốn chuyện gì thì chờ ở chỗ này, lát nữa nàng sẽ đến!"

Nói xong, Giản Hành Chi quay đầu nói với tiểu nhị: "Chuẩn bị nước cho ta, ta muốn tắm gội."

Vừa xoay người quay đi, trong đầu hắn liền vang lên một tiếng "Đinh".

"Gây chuyện +1"

666: "..."

Không thể không nói, vị chủ tử này của ta đích xác là một thiên tài gây ra thù hận.

Tiểu nhị mau chóng đổ đầy nước vào thùng tắm, Giản Hành Chi thoải mái dễ chịu chui vào ngồi, 666 thấy hắn tâm tình không tồi, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là thật cẩn thận mở miệng: "Cái kia, chủ nhân này, ngài có cảm thấy hay không... rằng ngài thực hiện nhiệm vụ với phương thức... Có chút quá cứng ngắc?"

"Như thế nào là phương thức cứng ngắc?"

"Chính là, dù chúng ta muốn thực hiện nhiệm vụ nhưng cũng cần phải phù hợp lẽ thường. Dựa theo kịch bản, Giản Chi Diễn tuy rằng gây chuyện, nhưng đều là bị động, cho nên cũng không thể đổ lỗi lên đầu hắn hoặc là bởi vì hắn lớn lên quá tuấn mỹ, bị người ta đùa giỡn, có khi bởi vì hắn vô tình cứu người, bị người đuổi giết. Mà bộ dạng này của ngài, không giống một nam sủng bị ngược đãi, mà là rất giống một tên gian tế của kẻ thù phái tới giết chết nữ chủ..."

666 âm thanh càng ngày càng nhỏ: "Trước mắt theo tình hình hiện tại, nhiệm vụ cốt lõi của ngài, chuyện làm nữ chủ nói ra 'bảo hộ ngươi đến khi thăng thiên', khả năng đang giảm dần."

Giản Hành Chi: "..."

"Vậy thì ta phải làm sao?" Giản Hành Chi nhíu mày "Ta nên làm gì để gây họa mà không có lỗi?"

"Ngài nghe tôi nói " 666 lập tức hứng thú "Chờ một lát, bây giờ ngài hãy ăn mặc lịch sự tao nhã, trang điểm một chút rồi đi xuống cầu thang giả vờ một mình say khướt."

"Cái này hữu dụng sao?"

Giản Hành Chi không thể tin được, 666 vội vàng gật đầu: "Ngài phải tự tin về ngoại hình của chính mình! Hiện tại chỉ có một vấn đề" 666 rất do dự "Nữ chủ sẽ trở về sao?"

"Nhất định" Giản Hành Chi mở miệng chắc nịch, hắn đem ánh mắt nhìn về phía túi Càn Khôn ở bên cạnh " Túi Càn Khôn của nàng ở chỗ ta."

666 không nói chuyện, trong một khắc kia nó đột nhiên lĩnh ngộ rồi nhận ra sự khôn ngoan của Giản Hành Chi.

Giản Hành Chi tắm rửa sạch sẽ, bên kia Tần Uyển Uyển bị truy đuổi đến một ngõ hẻm nhỏ.

Tất cả đều là phàm nhân khiến nàng không thể vận dụng pháp thuật càng không thể giết người, chỉ có thể đơn phương bị đuổi chạy như điên, bằng vào công phu mèo quào mới miễn cưỡng chống cự được.

Những phàm nhân này tuy rằng không có pháp lực, nhưng đều là người biết võ, mà nếu so về võ thì Tần Uyển Uyển căn bản không phải đối thủ của bọn họ, nàng chật vật tránh né những chiêu thức, động tác càng ngày càng thuần thục.

Không bao lâu, nàng liền chú ý tới giao diện trong đầu bản thân có một mục "Độ thuần thục võ thuật" vẫn luôn luôn gia tăng đều đều, nàng mỗi một lần trốn tránh, mỗi một lần ra chiêu hay tiếp kiếm, đều sẽ hiện lên một cái "+1".

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~