Vinh Quang [ESPORT]

Chương 5: Pentakill là của cậu, còn cậu là của tôi



Lục Phong nhìn chằm chằm hàng chữ này hồi lâu, gõ vài chữ: [Mở mic được không?]

Vệ Kiêu: “Được”

Cậu mở mic, thử hỏi một câu: “Nghe được không”

Lục Phong gõ chữ: [Được]

Vệ Kiêu đang muốn hỏi sao cậu không mở mic, lại nghĩ sếp là lớn nhất, sếp luôn đúng, nên nhịn không hỏi.

“Vậy ta ghép đôi nha?” Vệ Kiêu hỏi

Lục Phong nghe tiếng cậu, nhìn chằm chằm câu cuối cùng trong khung chat.

Hắn cụp mắt, hơi tiếc nuối gõ chữ: [Ừm]

Vệ Kiêu bắt đầu trò chơi, tiến vào giao diện ghép đôi.

Acc quèn ghép đôi rất nhanh, không bao lâu liền tiến vào giao diện trò chơi.

Vệ Kiêu cân nhắc rằng sếp là một người mới, liền giới thiệu cho hắn: “Vinh Quang là một trò để nhập môn rất tốt, khá là khác so với các game moba khác có khoảng 100 tướng, game này chỉ có 11 loại, chỉ có là có khá nhiều thiên phú, thành ra game cũng khá đa dạng…..”

Cậu đang nói về những thứ mà Lục Phong quá quen thuộc.

Vinh Quang quả thực chỉ có 11 loại tướng, là một game thi đấu dạng 5v5, chỉ có 11 tướng nghe có hơi ít, mỗi người chọn một cái là hết luôn, còn không có không gian phát huy.

Thực ra không phải, độ hot của Vinh Quang có thể duy trì nhiều năm như vậy, là nhờ độ phức tạp cùng khó lường của nó.

Trò chơi chỉ có 11 tướng, lần lượt là: Pháp sư, thuật sĩ, thầy cúng, mục sư, người thú, kỵ sĩ, kỹ sư, đạo tặc, thợ săn, đấu sĩ, xạ thủ.

Nhưng mà 11 loại tướng này có rất nhiều thiên phú.

Ví dụ như pháp sư, hiện giờ đã mở được tám loại, theo thứ tự là pháp sư hệ lửa, pháp sư hệ băng, pháp sư hệ đất, pháp sư hệ sấm, pháp sư hệ mộc, pháp sư hệ kiếm, pháp sư hệ vong linh, pháp sư hệ tà độc.

Có vài loại tướng như vậy, thiên phú lại ngày càng nhiều, phối hợp lẫn nhau, nâng cao khả năng lựa chọn của game.

Khả năng lựa chọn được nâng cao, thành ra chiến thuật cũng ngày càng phức tạp, thi đấu cũng ngày càng kích thích.

Sở dĩ đấu đơn và đấu đôi của Vinh Quang có nhiều người xem như vậy, cũng dựa vào lượng thiên phú khổng lồ của game này.

Trong trận đấu, tướng là hệ thống chọn ngẫu nhiên, còn thiên phú là do người chơi.

Ví dụ như một bên trúng pháp sư, một bên lại trúng khắc tinh của hệ là đạo tặc, cũng đừng lo, bởi vì thiên phú rất nhiều, vào game chọn ra thiên phú thích hợp, thì đều có thể tàn sát lẫn nhau.

Đấu đơn hoàn toàn là thực lực cá nhân, không chỉ kỹ thuật cao siêu, mà còn cần tỉnh táo.

Khả năng khai triển là phần cứng, sự thấu hiểu về game là phần mềm, thiếu cái nào cũng không được.

Cho nên cũng có lời đồn là—–nếu không phải là một tuyển thủ thông minh thì đừng hòng lấy được quán quân đấu đơn!

Khu thi đấu quốc tế có lan truyền một câu nói—–chơi chiến thuật làm tim đen luôn, sợ là tim của quán quân ba năm liên tiếp Close cũng đen ngòm như cái hố!

Sau khi được phiên dịch về Trung Quốc, có một lần bị đẩy lên hotsearch, từ khóa là [Close hố đen]

Đám người không chơi game bất chợt nhìn thấy, còn suy nghĩ: [Cái gì, cái gì, đóng cửa hố đen. Cái thứ như hố đen mà còn đóng được à? Đám nhà khoa học đúng là trâu chó!]

Vội vàng nhấn vào……

À, hóa ra là game.

Xong đó nhìn ảnh của quán quân.

Áu, anh giai này đẹp trai thế.

“Tôi thấy Vinh Quang nên đưa cho Close phí đại ngôn, từ sau sự kiện hố đen, bao nhiêu fan thiếu nữ fan bạn gái vào chơi Vinh Quang? Hạng đồng lập kỉ lục mới về lượng người luôn đó!”

Vệ Kiêu vốn là đang phổ cập giáo dục về game, phổ cập một hồi quay ngoắt sang tuyên truyền cho Close.

Mở mic rồi Lục Phong vẫn thấy tiếc nuối, tuy là nghe được giọng, nhưng không thấy được người.

Vệ Kiêu cua khét lẹt: “Lần đầu chơi, cậu thử hệ lửa đi, hệ lửa khá dễ, hơn nữa còn có cái skin siêu cute đó”

Cậu vừa dứt lời, bên trong kênh đội ngũ đã có người lên tiếng: “Dắt gái theo à?”

“Đệt, lại gặp phải quân chuyên hố người khác”

“Dắt gái theo thì đi đấu tự do được không? Đừng ở đây hãm hại người khác nữa”

Đấu tự do có cùng tính chất với các cuộc thi xếp hạng, nhưng thua sẽ không rớt hạng, đơn thuần mang tính giải trí.

Vệ Kiêu nhìn lướt qua kênh đội ngũ.

Là người số 3 đang nói chuyện: “Lần đầu chơi thì đi đấu với NPC ý, chơi quen rồi hẵng xếp đội được không?”

“Dựa vào người khác kéo có ý nghĩa gì đâu, xếp hạng cao thì vẫn hố người khác thôi”

Vệ Kiêu âm thầm nói với Lục Phong: “Chị gái nhỏ đừng sợ”

Gửi xong 5 từ này, cậu liền đánh chữ trong kênh đội ngũ: [Xin lỗi nha, không phải là tôi gái theo, mà là chị gái này dắt theo tôi đấy]

Số 3: [Thôi im đi, mày vừa nói cô ấy lần đầu chơi]

Vệ Kiêu: [Ai quy định là vừa mới chơi thì không thể dắt theo người khác]

Số 3: [Cô ấy còn chẳng biết tướng nào lại tướng nào, còn có thể giúp mày thắng à]

Vệ Kiêu gửi một cái icon mặt cười, nói: [Cô ấy không chỉ có thể giúp tao chiến thắng, còn có thể ăn double kill triple kill, quadra kill, penta kill nữa]

Số 3: [Chém mạnh lên]

Số 4 cố gắng hòa giải: [Thôi, thôi, dắt gái theo cũng không sao, số 1 khẳng định rất mạnh]

Vệ Kiêu là số 1.

Vệ Kiêu: [Ván này tôi sẽ không ăn một mạng nào hết]. Nói xong liền bắt lấy vị trí đi rừng.

Số 3 càng tức: [Đệt, hố nhau trắng trợn thế này luôn]

Mắt thấy sẽ nhanh chóng vào trò chơi, Vệ Kiêu tốc độ tay cực nhanh, một giây sau gõ ra một hàng chữ: [Mày có thể đứng ở khu nước suối treo máy, xem chị gái trình diễn]

Số 3 cũng treo máy thật, vừa vào game đã bất động, đứng ở khu nước suối gõ chữ: [Để tao xem cô ấy trình diễn như nào]

Vệ Kiêu đổi sang dùng mic, chỉ nói cho Lục Phong nghe: “Đừng sợ, tí nữa cứ tập trung ăn mạng”

Lục Phong cong môi, đánh chữ: [Ăn như nào?]

Vệ Kiêu dịu giọng: “Thích ăn như nào thì ăn”

Ngạo mạn cũng chả có gì, đáng sợ là người này có tố chất để ngạo mạn.

Vệ Kiêu đang dùng ám tặc, mặc skin Lưỡi dao đỏ máu.

Y như lời cậu, cái skin này làm rất tốt, áo choàng màu đen tựa như màn đêm, đạo tặc ẩn nấp trong đó, mãu đỏ thẫm của lưỡi dao là ánh sáng duy nhất, như đôi mắt trong bóng đêm, bị cậu nhắm tới, chỉ có chết.

1 ván game, Vệ Kiêu đúng là không hề ăn mạng nào, cậu mỗi lần đều đẩy máu của địch về đúng còn nhỏ hơn 100, không hề sai sót, chuẩn xác đến mức khiến da đầu người ta tê dại.

Pháp lực hệ lửa rất mạnh, sát thương cực cao, nhưng cần đánh chính xác vị trí của địch.

Đối với một người mới, phóng lệch skill là chuyện thường ở huyện, phóng không trúng người nào cũng thường gặp.

Bất kể sát thương cao như nào, thì phóng lệch, sẽ thành sát thương vô dụng.

Nhưng mà Lục Phong còn chẳng cần dùng tới kỹ năng, hắn chỉ cần A thôi.

Skill AA của pháp sư sát thương khá thấp, tầm khoảng 103 điểm, Vệ Kiêu khống chế xuống còn thấp hơn 100 điểm.

AA không cần vị trí, chỉ cần nhấn, hệ thống sẽ tự động công kích mạng gần nhất.

Cho nên….

Cái mạng này đúng thật là thích ăn như nào thì ăn.

Ban đầu số 3 còn nói kháy, đến đoạn sau đúng là ngơ luôn.

Không chỉ là số 3, 4, hay 5, mà người chơi đối diện bị đánh cũng bị đánh ngơ luôn.

[Vãi, cái tên đạo tặc này bị gì vậy]

[Đờ, ba người chúng ta giết không nổi một mình cậu ta]

[Nhìn cấp của cậu ta là được rồi, cấp còn cao hơn chúng ta nữa]

[Tao đíu hiểu nối, tại sao nó cứ đưa chiêu cuối cho cái tên hệ lửa đằng kia thế]

[Đuỵt…..tên đạo tặc này dắt gái theo à?]

[Vãi, đây có phải dắt gái theo đéo đâu, là đang show ân ái đcm]

Vệ Kiêu đang mở trò chuyện chung, dụ bọn họ: [Nhìn chị gái hệ lửa giỏi như này, anh em có thể cho chị ấy penta kill được không?]

Người chơi bên kia: [……..]

Đồng đội số 4 gửi tới một chuỗi: [Hahahahahahahahaha]

Số 5 cũng theo sát sau gửi một tràng haha.

Số 3 xanh lét mặt, out game.

[Chị gái đến đây] Vệ Kiêu không để ý tí nào, đánh chữ trên kênh trò chuyện chung [Penta kill là của cậu, còn cậu là của tôi]

Số 4: [Đuỵt, giỏi đấy người anh em]

Số 5: [Học được rồi]

Người chơi đối diện điên cuồng gõ chữ: [Anh em, đuốc đâu, tao phải thiêu chết chúng nó]

[Chỉ cần còn một hơi tàn, ông đây cho dù là chết ở trong tay lính quèn, chết ở trong tay Tí Vua, hay dù là chết trong tay con rồng phun nước bọt, cũng không cho bọn mày pentakill]

*Tí Vua: nhân vật trong làng Xì-trum

[Tao đang chơi Vinh Quang à? Tao chính xác là đang ăn cơm chó]

Vệ Kiêu chat riêng với Lục Phong, vô cùng lễ độ: “Xin lỗi cậu nha, bọn họ đùa thôi”

Lục Phong hơi dừng lại, gõ chữ: [Không sao]

Vệ Kiêu lại nói: “Nào, chỉ cần khống chế thời gian, penta kill ăn dễ ẹc”

Penta kill là thành tựu trong những cuộc chiến đội căng thẳng rất khó đạt được, gần như là tuyệt kỹ của những nhân tài, có thể nói là giới hạn mà người chơi game Moba theo đuổi.

Có thể ăn Penta kill, vô cùng khó.

Nhưng—–

Penta kill!

Lục Phong lần đầu lấy được quả Pentakill dễ như vậy.

Chỉ cần nhấn nhấn con chuột, AA năm lần.

Người chơi đối diện phát điên: [Không khoa học, cái này chả khoa học gì cả]

[Đéo được chơi gì cả, nếu không phải là biết được Vinh Quang là game có độ bảo mật cao nhất thế giới, tao cũng nghĩ thằng kia chơi hack rồi]

Đồng đội số 4: [Tôi cảm thấy cậu ta có lẽ hack…..]

Đồng đội số 5: [Không sai, đây chính là hack của người có tình yêu]

Vệ Kiêu phá đá chuyển sinh của bên kia xong, gõ xuống bốn chữ: [Cảm ơn cảm ơn]

Bên kia: […….]

Kết thúc ván đấu, Vệ Kiêu tố cáo số 3 treo máy, nhìn thấy hệ thống cấm đấu hắn ta, sảng khoái.

Cậu hỏi Lục Phong: [Chơi vui không?]

Vệ Kiêu đánh ván này vô cùng nghiêm túc, còn nghiêm túc hơn tuyển thủ nhà nghề đánh SOLO.

Cũng không phải cứ đánh xong là được, mà phải khống chế chiêu.

——-Đối với mỗi một thời điểm, trang bị, mỗi skill riêng đều phải khống chế.

Nhìn toàn bộ khu thi đấu, có thể làm được như vậy, thật sự không được mấy người.

Lục Phong save video ván đấu, nói với Vệ Kiêu: [Vui lắm]

Vệ Kiêu thở nhẹ, cậu vẫn có đạo đức nghề nghiệp mà, lấy của tuyển thủ 200 một trận thì cậu không ngại, nhưng lấy của người chơi thường thì ngại thật sự, giá cao quá mà.

Việc cậu có thể làm là phát huy hết toàn bộ khả năng, để cho sếp không phí tiền.

Vệ Kiêu lại hỏi: “Chơi tiếp không?”

Lục Phong liếc nhìn thời gian: [Tôi có việc, buổi tối đi]

Vệ Kiêu: “Được”

Quả nhiên là một cô gái bận rộn, mới chơi có tí đã bận rồi.

Trước khi logout Lục Phong gõ chữ: [Đúng rồi]

Vệ Kiêu: “Hả?”

Lục Phong: [Tôi không phải chị gái]

Vệ Kiêu: “Á”

Lục Phong: [Tôi là nam]