Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1234: Hiểu rõ ân oán (1)




Thời gian trôi qua.
Một ngày
Hai ngày
Ba ngày
Đến sau ngày thứ ba, trong cơ thể Lâm Tiêu rốt cục hình thành đạo không gian Đạo Văn thứ mười một. Trong phút chốc, thân hình hắn chấn động mạnh một cái, Sinh Tử Áo Nghĩa và Không Gian Chi Lực trong cơ thể phút chốc xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Một cỗ dao động năng lượng khủng bố truyền ra từ trong thân thể của hắn, như trời long đất lở.
Vù vù vù.
Đại lượng Nguyên Khí Thiên Địa hội tụ chung quanh thân thể Lâm Tiêu, điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn, hóa thành dòng nước chân nguyên chảy nhỏ giọt, thẩm thấu đến mỗi một bộ vị trong thân thể của hắn.
Lực lượng sinh mệnh đậm đặc, trực tiếp khiến cho thân thể Lâm Tiêu bắt đầu thong thả lột xác. Đồng thời từng đạo Không Gian Chi Lực, cũng là lần thứ hai hội tụ ở trong thân thể của hắn, từ từ ngưng tụ thành không gian Đạo Văn mới.
Dưới sự vận chuyển của Cửu Tinh Ngạo Thế Quyết, những cỗ Tinh Thần Chân Nguyên mới đã được hình thành. Đồng thời với việc hình thành, một cỗ dao động chân nguyên hào hùng mênh mông cuồn cuộn phóng lên cao, làm cho đỉnh hang động cứ như thế bị khoan thủng thành một lỗ thủng thật lớn .
Cỗ dao động chân nguyên này hơn xa chân nguyên trước đây của Lâm Tiêu. Cho dù là về độ hùng hậu hay thuần khiết, đều không phải một cấp độ, mà nó đã đạt tới một cảnh giới mới.
Cảnh giới Sinh Tử Đệ Nhị Trọng.
Đột phá thành công.
- Rốt cục đột phá.
Với tính cách như Lâm Tiêu, mà cũng không kiềm chế nổi tâm tình vui sướng của mình. Hắn kích động không thôi. Từ Nhất Trọng đỉnh phong đột phá đến Nhị Trọng, mặc dù chỉ là đi tới một bước nhỏ, nhưng đại biểu hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa, đột phá lần này đây hoàn toàn là do có đủ tích lũy, nước chảy thành sông, không có đi bất cứ chuyện đi đường tắt nào.
- Không Gian Chi Lực vẫn còn ngưng tụ luyện ra?
Trong thân thể Lâm Tiêu, sau khi đạo không gian Đạo Văn thứ mười một ngưng tụ luyện ra, nó cũng không đình chỉ, mà là tiếp tục ngưng tụ luyện ra không gian Đạo Văn mới .
Đao thứ mười hai.
Đạo thứ mười ba.
Đạo thứ mười bốn.
Đạo thứ mười lăm.
Mãi cho đến khi đạo không gian Đạo Văn thứ mười sáu ngưng tụ luyện ra được hơn một nửa, quá trình lột xác trong cơ thể Lâm Tiêu mới là dừng lại.
Nhưng mà, thế này còn chưa đủ.
Trong đôi mắt Lâm Tiêu lộ ra những ánh chói lòa. Mười lăm đạo không gian Đạo Văn này, hoàn toàn là bởi vì sau khi hắn đột phá, nhờ sự lĩnh hội đối với Không Gian Áo Nghĩa mà tự nhiên hình thành. Ngoài cái đó ra, bản thân Lâm Tiêu cũng có thể luyện hóa không gian Đạo Văn của người khác.
Hắn đưa tay vào trong Thương Long Tí tìm tòi, một dải không gian Đạo Văn cường đại hơn đã ở trong tay Lâm Tiêu .
Năm đó La Kinh Thiên, Giáp Ngưu Vương, cùng với đám người Cổ Luân Vương, Không Linh Vương, Băng Đao Vương trước đó không lâu, sau khi bọn họ bị giết chết, tất cả không gian Đạo Văn đều bị Lâm Tiêu thu vào trong Thương Long Tí. Hiện tại rốt cục có khả năng phát huy công dụng .
Ầm ầm!
Không gian Đạo Văn cường đại phảng phất một con Cự Long trắng tinh. Nó điên cuồng giãy dụa, nhưng lại bị Lâm Tiêu cứ như vậy đánh vào trong cơ thể. Hắn nhập nó vào trong lò bát quái ở trong đầu, rồi lợi dụng Tứ Muội Chân Hỏa để bắt đầu luyện hóa .
Dưới thực lực cường đại của Lâm Tiêu, sau một lát, một dải không gian Đạo Văn liền đã hóa thành Không Gian Chi Lực thuần túy, tiến vào trong thân thể Lâm Tiêu. Hắn thêm vào cho đạo không gian Đạo Văn thứ mười sáu .
Dải thứ hai.
Dải thứ ba.
Dải thứ tư.
Ngay sau đó, Lâm Tiêu không ngừng đút thêm những dải không gian Đạo Văn, một lượng lớn không gian Đạo Văn, lập tức khiến cho đạo không gian Đạo Văn thứ mười sáu trên người Lâm Tiêu bắt đầu cô đọng lại. Tức thì đạo không gian Đạo Văn thứ mười bảy bắt đầu ngưng kết.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, Lâm Tiêu cũng không nhớ rõ chính mình đến tột cùng đã luyện hóa bao nhiêu dải không gian Đạo Văn. Đến lúc hắn ngưng tụ luyện ra đạo không gian Đạo Văn thứ hai mươi mốt, Không Gian Chi Lực trong cơ thể rốt cục bắt đầu có chút không yên.
- Không tồi lắm, dù sao lúc này ta vừa mới đột phá Sinh Tử Nhị Trọng, hai mươi mốt đạo không gian Đạo Văn đã là cực hạn của ta. Nếu lại tiếp tục luyện hóa, sẽ chỉ làm cảnh giới của ta không ổn định.
Lâm Tiêu rất biết thời đình chỉ sự luyện hóa của mình.
Lần đột phá này đây, hết sức quan trọng, trực tiếp khiến cho Lâm Tiêu vốn ở Nhất Trọng đỉnh phong đột phá đến Sinh Tử Nhị Trọng, không gian Đạo Văn trong cơ thể cũng là từ mười đạo lúc đầu, tăng lên tới hai mươi mốt đạo. Sự tăng lên này, không chỉ có là gấp hai đơn giản như vậy, mà là một sự tăng vọt về chất .
- Ầm.
Lâm Tiêu nện ra một quyền, cực kì nhẹ nhàng, không có vận chuyển bất cứ chân nguyên gì. Chỉ thuần túy là lực lượng, nện phập một tiếng, trên vách đá màu đỏ phía trước lập tức xuất hiện ra một lỗ thủng to bằng đầu người. Bức tường Dong Viêm tựa như bã đậu rơi rụng xuống.
- Cường độ thân thể rõ ràng tăng lên rất nhiều. Nhưng mà, có lẽ trong phạm trù Sinh Tử Nhị Trọng, Tinh Thần Tôi Thể Quyết cũng không đột phá đến Đệ Ngũ Trọng, còn kém một chút.
Tinh Thần Tôi Thể Quyết đạt tới Đệ Tứ Trọng, đã tương đương với Nhị Trọng vương giả, đã có được huyết nhục từ từ tái sinh. Mà một khi từ Đệ Tứ Trọng đột phá đến Đệ Ngũ Trọng, sẽ có thay đổi về chất, khoảng cách đến vương giả Tam Trọng bất tử bất diệt cũng sẽ không còn kém quá xa.
- Tới lúc dùng Dung Hỏa Thần Quả rồi.
Lâm Tiêu lấy ra Dung Hỏa Thần Quả từ trong không gian Giới Chỉ. Công hiệu cường đại nhất của Dung Hỏa Thần Quả, chính là tăng lên sức chống đỡ của thân thể. Hắn tốn hao tinh lực lớn như vậy để đoạt được Dung Hỏa Thần Quả, không phải dùng để nhìn. Võ Giả bình thường có lẽ cần phải chuẩn bị kĩ càng, hiểu rõ về đặc tính Dung Hỏa Thần Quả một lượt. Dù sao ở trong Dung Hỏa Thần Quả ẩn chứa lực lượng hệ Hỏa cường đại, dù là vương giả Nhị Trọng đỉnh phong cũng rất khó kiên trì chống giữ được. Nhưng đối với Lâm Tiêu mà nói, cái này căn bản không tính là gì.
- Không biết Dung Hỏa Thần Quả này có thể khiến cho Tinh Thần Tôi Thể Quyết của ta chỉ một lượt là bước vào Đệ Ngũ Trọng không. Hy vọng nó sẽ không làm cho ta thất vọng.
Giơ lên Dung Hỏa Thần Quả trong tay, Lâm Tiêu bắt đầu cắn một miếng. Lớp vỏ bên ngoài của Dung Hỏa Thần Quả vô cùng cứng rắn. Trước đây rất nhiều vương giả tranh đoạt, đều không làm nó tổn hao chút nào. Thế nhưng khi Lâm Tiêu cắn nhẹ một cái như vậy, nó lại lập tức vỡ tan . Một dòng nước màu đỏ bắn toé vào trong miệng Lâm Tiêu, không ngờ vẫn còn mang theo một chút hương vị ngọt ngào.
Lâm Tiêu không chút do dự, lập tức dứt khoát cắn mấy miếng nuốt sạch cả Dung Hỏa Thần Quả không chừa chút nào .
Nóng.
Dung Hỏa Thần Quả vốn ngọt dìu dịu sau khi tiến vào trong bụng Lâm Tiêu, lập tức liền trở nên nóng bỏng, thật giống như hắn nuốt vào một thanh thép đã bị nung chảy, thân thể như bị thiêu đốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.