Võ Động Thiên Hà

Chương 626: Yên diệt





Thế tiến công từ bàn tay khô gầy mang theo sức mạng ăn mòn khi vừa gặp phải Khôn Lam Chi Diễm của Vân Thiên Hà liền bị chặn lại, giống như gặp pahir khắc tinh.
Ầm ầm
Lực lượng ăn mòn kia tức khắc bị Khôn Lam Chi Diễm chặn lại, mang theo một cỗ sức mạnh sản sinh ra chấn động kịch liệt, đất đá bay lên, đem mọi thứ quanh thân phá hủy, đất núi rung chuyển.
Bất tử trưởng lão gặp phải Khôn Lam Chi Diễm, trong lòng hoảng hốt.
Khôn Lam Chi Diễm này đúng là khắc tinh của bọn hắn. Khi hắn nhận thức được một cỗ linh lực bị Khôn Lam Chi Diễm của đối phương cắn nuốt, rốt cuộc dần dần phản phệ lại hắn, lúc này cũng bất chấp chật vật, thân thể lăn đi chui vào bãi đá, lợi dụng bãi đá ngăn lại, làm gián đoạn ảnh hưởng phản phệ của Khôn Lam Chi Diễm.
Mà thế tấn công của Vân Thiên Hà không dứt, hắn đương nhiên cũng không muốn để cho Bất tử trưởng lão sử dụng cấm thuật kia, tới gần việc để cho dị linh chiếm chủ đạo trong cơ thể. Như vậy sẽ làm cho thực lực của bất tử trưởng lão gia tăng, rất khó đối phó.
Cho nên lúc hắn tung ra một quyền có chứa khôn diễm tạo thành ảnh hưởng cho đối phương, ngay lúc bất tử trưởng lão né tránh là lúc bàn tay liên hoàn bão viên, trong thời gian cực ngắn, hơn mười đạo khôn ấn đã được ngưng kết thành hình cũng với không khí nảy sinh ra chấn động và bị vặn vẹo, Vân Thiên Hà hét lớn một tiếng, liền đem hơn mười đạo khôn ấn kia bắn ra.
Ầm!
Sức mạnh của hơn mười khôn ấn này có chứa tính công kích, khi Vân Thiên Hà liên tiếp đánh ra không ngừng, bất tử trưởng lão mới từ phía sau bãi đá chuẩn bị thế tấn công.
Nhưng còn chưa chuẩn bị xong, chỉ thấy cỗ lực lượng cường đại kia liên tục kéo tới, hơn nữa đối phương không cho hắn chút cơ hội né tránh nào, khôn ấn kia mang theo sức tấn công, đã đem một lượng lớn đá xung quanh bao phủ dưới tác động mạnh mẽ của khôn ấn.
Bất tử trưởng lão không thể làm gì khác hơn là vận công chống lại, cũng liên tục đánh ra tử linh lực, cùng nhanh chóng liên tục bắn lên, hai cỗ lực lượng cực mạnh đập vào nhau tạo thành bảo hưởng ầm ầm, trong phụ cận sơn phúc quanh bọn họ, hầu như không có lấy một chỗ đất bằng phẳng.
Trong quá trình giao thủ với đối phương Vân Thiên Hà cũng cảm nhận được tử linh lực cường đại của đối phương, cỗ lực lượng kia có chứa tính ăn mòn, tại thời gian khi hắn không đánh ra khôn ấn sẽ bị đối phương ăn mòn mất một phần sức mạnh.
Thế nhưng số lượng và sức mạnh của khôn ấn giúp hắn giữ được ưu thế, cho nên trong lúc đó hai bên cân sức ngang tài.
Bởi vì Bất tử trưởng lão đối với khôn diễm của Vân Thiên Hà có sự phòng bị rất cẩn thận, Vân Thiên Hà vài lần dùng khôn diễm đánh bất ngờ đều không đạt được thành công. Bên nào cũng không thể chiếm được ưu thế tuyệt đối, cứ ở giữa trạng thái giằng co.
Đúng lúc này phía bên kia núi truyền đến một tiếng rống thật lớn:
- Tân Lặc huynh, ta đến giúp ngươi tiêu diệt họa lớn của thánh điện ta đây.
Tại nơi âm thanh truyền đến, cùng với tử linh lực gào thét mà đến, lại có một vị bất tử trưởng lão ở phía sau đột nhiên chạy qua đây, đối với Vân Thiên Hà hình thành thế bao vây tấn công.
Nguyên lai vị bất tử trưởng lão giằng co với Vân Thiên Hà nãy giờ gọi là Tân Lặc, lúc này hắn nhìn thấy đồng bạn chạy đến đúng là có vài phần kinh ngạc, vừa cùng Vân Thiên Hà giao thủ giằng co, vừa nói:
- Tân Khô huynh, ngươi thế nào lại chạy đến, vạn nhất…
Nhưng Tân Khô vừa đến nới liền cắt ngang lời nói của Tân Lặc, nói:
- So sánh với nguy hại mà tiểu tử này mang đến cho thánh điện của chúng ta thì sự tình của lão phu không đáng nhắc đến. Ta với ngươi hợp lực tiêu diệt tiểu tử này trước, sau đó sẽ giải quyết chuyện kia sau.
Nói xong, Tân Khô tung ra một cỗ tử linh lực cực mạnh, cùng với sức mạnh ăn mòn ý chí khá giống nhau, bay vào trận địa hướng Vân Thiên Hà mà áp đến.
Bị hai vị bất tử trưởng lão giáp công, Vân Thiên Hà nhất thời cảm giác áp tự tăng gấp đôi.
Bất quá, càng là loại áp lực thật lớn trong nghịch cảnh mang đến, ý chí Vân Thiên Hà càng mạnh hơn, chợt nghe hắn hét lên một tiếng cùng với sức mạnh của sấm sét nổ vang. Tinh khung ẩn náu trong cơ thể đã được dung nạp đi vào sức mạnh ý chí của sấm sét, giống như sức mạnh vô biên, phân tách ra, lan tràn bao trùm lên xung quanh.
Ầm ầm.
Đột nhiên, phía chân trời lúc này một mảnh hôn ám, mây đên cuồn cuộn ngưng tụ lại, mang theo tiếng gào thét của sấm sét, lúc này, một đạo tia chớp cực mạnh, từ phía chân trời đánh xuống, mang theo ý chí hủy diệt, hướng phía Tân Khô hung hăng lao xuống.
Tân Khô vừa mới bắt đầu tấn công, liền cảm giác thấy ý chí của mình dường như bị đánh tan, lúc này sắc mặt đại biến.
Chỉ thấy tia chớp kia hướng hắn lao đến, hắn chật vật tìm được một khối đá to, một quyền mạnh mẽ đánh vào dưới hòn đá, khối đá bay lên giữa không trung, vừa đúng lúc đón lấy tia chớp kia.
Ầm ầm.
Một tiếng nổ vang lên, khối đá kia liền bị sức mạnh của ý chí sấm sét đánh tan thành bột phấn, mà tia chớp kia vẫn tiếp tục xuyên qua khối đá, đâm thẳng vào Tân Khô.
Phốc!
Tân Khô bị dư âm lực lượng của tia chớp kia làm chấn động, không nhịn được phun ra một ngụm máu, lùi lại mấy bước, thần sắc kinh hãi bất định.
- Đây là sức mạnh ý chí của sấm sét, quá cường đại, Tân Khô huynh ngàn vạn lần không nên liều mạng.
Tân Lặc nhìn thấy Vân Thiên Hà trong lúc đó, đột nhiên cả người giống như biến thành rất nhiều người, loại biến đổi này khiến cho cả linh hồn hắn cũng trở nên run rẩy.
Nhất là hắn có thể phóng xuất ra ý chí lực lượng của sấm sét, dĩ nhiên còn có thể trực tiếp điều động sấm chớp trong tự nhiên đến hủy diệt địch nhân, loại sức mạnh ý chí kinh khủng thế này đã hoàn toàn ở cảnh giới siêu việt rồi, có khả năng điểu khiển được sức mạnh ý chí của chính mình. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đây chỉ có tuyệt thế cường giả ở khu vực của thần mới có thể có sức mạnh ý chí cường đại đến thế này.
- Xem ra chúng ta đã khinh thường sức mạnh ý chí của người này rồi, Tân Khô huynh, nghìn vạn lần không nên cùng tiểu tử này so đấu bằng sức mạnh ý chí. Ý chí của chúng ta không phải là đối thủ của hắn. Không thể cho hắn có cơ hội sử dụng sức mạnh ý chí, bằng không chúng ta sẽ mất đi cơ hội tốt, phải tranh thủ thời gian tấn công, để cho hắn không có cơ hội ngưng tụ sức mạnh ý chí, Nếu không dưới loại sức mạnh ý chí này, chúng ta sẽ bị bóp chết giống như một con kiến, đồ đệ ngươi chính là ví dụ tốt nhất.
- Ngươi nói cái gì? Sa nhi đã bị giết chết?
Tân khô vừa nghe lời này, trong mắt đột nhiên bắn ra một cỗ thất vọng điên cuồng, bi nộ trong hỗn loạn cuồng bạo, khiến hắn gần như lâm vào trạng thái điên cuồng.
A….
Ngay khi hắn hét lớn một tiếng, thân thể hắn đột nhiên bắt đầu to lên, giống như bị thần ma nào đó bám vào người, tinh phách và huyết khí trong cơ thể cũng bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, giống như bị thứ gì đó hấp dẫn vì hắn mà cung cấp sức mạnh cường đại.
Vân Thiên Hà có thể cảm thụ được một sức mạnh kinh khủng đang chậm rãi ngưng tụ trong cơ thể điên cuồng của Tân Khô. Hắn biết, lão giả kia sau khi bị kích động phát điên đã muốn sử dụng sức mạnh của dị linh rồi.
- Tân Khô huynh, không thể như vậy, còn chưa tới nông nỗi tuyệt diệt sinh tử mà, ngươi không thể kích động như vậy… lão phu lỡ lời rồi.
Tan Lặc thấy Tân Khô lúc này đã phát điên, vì vậy lập tức khuyên bào, nhưng thấy Tân Khô đã phát động câm kỵ thuật minh ma phụ thân rồi, cũng chỉ bất đắc dĩ thở dài.
Nhưng hắn không chút nào thả lỏng thế tấn công đối với Vân Thiên Hà, vì muốn tạo cơ hội cho Tân Khô, chưởng thế của hắn lúc này liên tục không ngừng đánh tới Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà bị Tân Lặc gắt gao dây dưa xác thực không có cách nào ngưng thần tụ tập sức mạnh ý chí trong tinh khung ý cảnh để hình thành áp chế tuyệt đối đối với bọn họ.
Tân Lặc này đúng là rất thông minh, hắn đã tìm được nhược điểm của Vân Thiên Hà hiện nay. Bởi vì hiện tại hắn cũng chỉ là phân thân, sức mạnh của tinh thần ý chí đúng là rất cường đại nhưng không có thánh thể sức mạnh không thể phát huy một trăm phần trăm bù lấp chỗ thiếu hụt.
Bản tôn thân thể của hắn còn đang nằm trong một ngọn núi ở Hạ Gia Lạp Sơn để tĩnh dưỡng, cho nên lúc này nhược điểm của hắn đã bị Tân Lặc nhìn thấu và liên tục tấn công, không ngừng ngăn chặn cơ hội hắn ngưng tụ sức mạnh ý chí.
Bất quá, tuy rằng không thể ngưng tụ tâm thần để điều khiển sức mạnh ý chí của sấm sét để áp chế tuyệt đối hai người này, nhưng điều này cũng không có nghĩa là Vân Thiên Hà không cón cách nào khác.
Ngoại trừ Thiên khôn định ấn và Khôn Lam Chi Diễm trong khi giao thủ đã bị đối phương kiềm chế, nhưng hiện nay phân thân của Vân Thiên Hà có thể phát huy được chín chín phần trăm sức mạnh của tinh khung tượng lực.
Cho nên khi Tân Khô bắt đầu cùng dị linh hợp thể, Vân Thiên Hà biết đối phương lợi lại, cũng không tiếp tục bảo lưu thực lực nữa.
Lúc này hắn nghiên cứu thế tấn công của Tân Lặc, đột nhiên đối với Tân Lặc đánh ra một cái Thiên Khôn định ấn. Tay hắn giơ cao lên, lòng bàn tay ngửa ra, chỉ thấy từng đạo ánh sáng vô hình từ phía chân trời giống như tinh quang toàn bộ hội tụ bên người hắn, mà hai tay hắn liên tục biến hóa, cỗ tinh quang kia liền bắt đầu ngưng tụ tinh lực.
Tân Lặc chợt thấy sức mạnh này của Vân Thiên Hà, hắn biết sự tình không ổn, đối phương đã muốn phát động sát chiêu.
Thế nhưng dù hắn liều mạng phát động thế tiến công, thì căn bản cũng không thể ngăn cản đối phương dừng lại tiến trình ngưng tụ sức mạnh, khi đụng phải cỗ sức mạnh tinh thần đã bị cỗ lực lượng kia đánh bay ra, sức mạnh kia lúc này hội tụ xuang quanh toàn thân Vân Thiên Hà, khiến cho Tân Lặc không thể tìm được nhược điểm trên người Vân Thiên Hà mà tấn công nữa.
Tinh tượng pháp ấn.
Vào lúc này, hai tay Vân Thiên Hà liên kết biến hóa, tinh lực dày đặc sắp xếp, khi hắn hét lớn một tiếng, cỗ sức mạnh do tinh lực ngưng tụ lại đột nhiên biến ảo, trở thành vô số ánh sáng mang theo hình tượng dị thú viễn cổ hung dữ và sắc bén, giương miệng dữ tợn hướng đến phía Tân Khô mà cắn nuốt.
Giống như tinh thần khắp bầu trời sà xuống, lưu tinh hỗn loạn mang theo một đòn có tính hủy diệt nghiêm trọng đánh xuống, dị thú viễn cổ cắn nuốt, mang theo sức mạnh tinh thần vô biên, lưu tinh giống như một trận sóng to được gió thổi đến, lại như vạn thú chạy nhanh lao đến, đem tổng đàn Tinh Môn và vùng núi phụ cận vài trăm dặm bao trùm bên trong, một hồi thiên tai hủy diệt, sức mạnh cường đại của tinh tượng pháp ấn liên tiếp không ngừng lan tràn ra xung quanh.
Phanh!
Tân Khô còn chưa kịp hoàn thành hợp thể với dị linh trong cơ thể, dưới cỗ lưu tinh gào thét và dị thú viễn cổ đã bị cắn nuốt liên tục. Tân Khô ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét điên cuồng. Toàn bộ thân thể hắn đột nhiên nổ tung, huyết vụ văng ra khắp nơi.
Nhưng mà tại nơi không ngừng phun ra huyết vụ, một dị linh hình bóng như ma quỷ kinh khủng dần dần hiện ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.