Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 4174



“Tri Hạ, anh bây giờ rất mệt, không thể bĩnh tĩnh như bình thường, có thể nhẹ nhàng vượt qua bài kiểm tra của em, đây là em khiêu khích anh trước!” Khi giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, Nguyễn Tri Hạ chỉ muốn đâm đầu xuống đất, cả người bất lực bị giam cầm, không có chỗ thoát thân, càng không nói đến cô là người khiêu khích anh trước, chỉ có thể chấp nhận.

Một đôi tay nhỏ bé không xương yếu ớt kéo lấy cổ áo trước ngực của Tư Mộ Hàn, ngón tay hồng hào bị nắm chặt trở nên trắng bệcht!

Khi Nguyễn Tri Hạ ngồi trên đùi anh thở hổn hển cố gắng đẩy Tư Mộ Hàn ra, bát súp vịt bưng lên đã nguội hẳn.

“Về phòng đi, được không? Từ mai em không phải lo đám cưới nữa. Anh trai và anh sẽ lo liệu mọi thứ. Mỗi ngày em chỉ cần cùng chị dâu đi mua sắm, nếu không rảnh quá thì đưa Hướng Minh với Tinh Hòa đi chơi. Cả thế giới để anh lo, được không?”

Tư Mộ Hàn trìu mến chạm vào má cô, những gì anh nói đều vô cùng dịu dàng!

Ở cùng anh lâu như vậy, Nguyễn Tri Hạ thật đúng là người có lộc hưởng mà, tuy rằng ban đầu còn có chút choáng váng vì những lời nói của anh, nhưng lập tức phản ứng lại, sau đó cảnh giác ngẩng đầu nhìn, vươn tay nghịch nghich mũi. Với giọng điệu thắc mắc hỏi han: “Anh với anh trai lần trước trong phòng đã nói về chuyện gì vậy? Nói tận mấy ngày chỉ vì chuyện này ư?”

“Quả thật có chuyện muốn nói với em, nhưng em phải bình tĩnh nghe anh nói hết được không?” Tư Mộ Hàn không ngờ cô gái nhỏ lại cảnh giác như vậy, anh chỉ vừa nói đến vấn đề đó một chút. Anh liền chú ý tới biểu cảm của cô, cầm ngón tay cô trên chóp mũi nhéo nhéo, không muốn giấu diếm cô, nhẹ giọng nói.

“Mỗi lần anh nói câu này, chắc chắn là có chuyện rồi! Hôn lễ rốt cục đã phát sinh chuyện gì khiến anh và anh trai đích thân ra tay?” Tuy rằng quy mô của lễ cưới này lớn hơn bình thường một chút, nhưng cũng không để cho cả anh trai cùng Kiến Hoa động tay vào, nhất định có vấn đề!

“Em còn nhớ Abel chứ? Trước đây chúng ta chưa bắt được ông ta.

Ông ta nhất định sẽ giở trò khiến đám cưới của không được tổ chức suôn sẻ. Anh trai em muốn dùng đám cưới làm mồi nhử để thu hút Abel nhất định phải bắt được ông ta” Tư Mộ Hàn dừng lại, nghiêm túc nói.

Sau khi Tư Mộ Hàn nói xong, Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một hồi mới hiểu chuyện gì đang xảy ra, cả người trong phút chốc như nổ tung, định thần lại một lúc, cô vọt ra khỏi vòng tay của Tư Mộ Hàn, liền tức giận dựng vai gáy.

“Lấy đám cưới của Nguyễn Minh Tú, đám cưới mà chị ấy chờ đợi bấy lâu nay làm cá cược. Anh có chắc đây là suy nghĩ đúng đắn của cả hai người không? Em đi tìm anh ấy ngay bây giờ!” Sau khi biết tin, Nguyễn Tri Hạ nóng lòng không bình tĩnh được, như chim bay vụt qua người anh.

Mặc dù Tư Mộ Hàn biết sau khi biết được chuyện này cô sẽ rất khó chịu, nhưng anh không ngờ Nguyễn Tri Hạ lại tức giận như vậy, không quan tâm đến bất cứ thứ gì, liền muốn chạy đến hỏi cho rõ ràng.

Anh kéo cô lại, ấn cô ngồi trực tiếp trên đùi mình.

“Tri Hạ, anh biết điều này là sai, nhưng đây là cách tốt nhất cho chúng ta bây giờ. Một ngày chưa bắt được. Đồng nghĩa với việc chúng ta vẫn đang gặp nguy hiểm. Anh cũng không muốn điều này xảy ra, nhưng cũng đã tìm kiếm khắp nơi trong suốt một thời gian dài vẫn chưa có kết quả”

Mọi chuyện rốt cục lại biến thành như vậy, Tư Mộ Hàn cũng bất lực, nhưng mọi việc luôn có sự ưu tiên, hiện tại bắt được Abel là ưu tiên hàng đầu. Việc quan trọng nhất bây giờ là giải quyết mối nguy hiểm là Abel trước, nếu không mọi thứ đều sẽ tan thành mây khói!

“Nhưng mà, Nguyễn Minh Tú đã mong chờ đám cưới này từ rất lâu rồi.

Chị ấy, chị ấy mấy ngày trước vẫn thao thao bất tuyệt nói với em tưởng tượng đám cưới sẽ như thế nào. Nếu chuyện này để chị ấy biết, sẽ buồn biết bao nhiêu” Chỉ nghĩ về điều đó thôi. Nguyễn Tri Hạ đã cảm thấy ngột ngạt. Nếu đám cưới của cô ấy đang chuẩn bị được nửa chừng, đột nhiên có thông tin rằng phát sinh vấn đề như vậy, nhất định cô sẽ phát điên mất!

“Sau này sẽ tố chức lại một lần nữa, đừng làm phiền anh ấy, anh ấy cũng không thoải mái” Tư Mộ Hàn xoa xoa đầu cô, cô chưa kịp phản ứng đã ôm người nào đó bước ra ngoài: “Muộn lắm rồi, em đi ngủ đi nào”