Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

Chương 4: ,Tranh đấu sm



Lựa chọn tiến vào phó bản, Tạ Phi thấy trước mắt chớp nhoáng một luồng sáng trắng, Diệp lạc ô đề đã xông lên phía trước. cùng lúc đó trên kênh đội ngũ cũng nhanh chóng được lấp đầy bằng phương pháp sắp xếp đánh quái do anh ta gửi lên.

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tôi dẫn quái, cậu tiến về phía trước khoảng mười bước, đứng im một chỗ đừng chạy lung tung. Đợi tôi dẫn quái về thì bắt đầu thêm huyết.

Cao thủ phối phợp chính là không cần phí lời vô nghĩa. Mộ Nha nháy mắt liền hiểu rõ tính toán của anh ta, cậu ra tay cũng chẳng mơ hồ, thao tác Mộ Nha tiến lên phía trước mười bước. Tầm 3 giây sau liền nhìn thấy Diệp lạc ô đề chạy trở lại, đằng sau còn dẫn theo một đoàn tiểu quái thâm tình rả rích, không nỡ rời xa.

Vì đang trong trạng thái di chuyển tốc độ cao nên Diệp lạc ô đề không thể dừng lại thi pháp, vậy nên lúc này lượng huyết của Diệp lạc ô đề chỉ còn lại có một nửa. Mộ Nha quét mắt nhìn, vừa rồi bản thân đã kịp ghi nhớ các phím kỹ năng của acc này, ngón tay vừa động, một kĩ năng lưu loát được bắn ra.

Đại thánh thủ, chớp mắt khôi phục một phần hai lượng huyết cho mục tiêu.

Lượng huyết của Diệp lạc ô đề được cứu về mức max, nhưng Mộ Nha vẫn không dừng lại, tiếp tục ném thêm cho anh ta kĩ năng liên tục hồi huyết.

La Khanh liếc nhìn thanh huyết của bản thân, khóe môi nhếch cao. Lượng huyết tụt xuống còn chút xíu như vậy một phần cũng là do anh cố ý làm ra, vì anh muốn biết được thực lực chân chính của Mộ Nha, đồng thời muốn biết phản ứng cùng tốc độ tay của cậu ra sao.

Diệp lạc ô đề kêu Mộ nha không được chạy lung tung, Mộ Nha cũng liền ngoan ngoãn đứng im một chỗ. Điền tĩnh làm một cái cọc gỗ vú em, chỉ quản thêm huyết, không cần quan tâm chuyện khác. Mà Diệp lạc ô đề sau khi dẫn quá về, dừng cách cậu một đoạn cố định rồi xoay người trở lại. Lúc này, đoàn tiểu quái bởi vì chạy theo sau anh ta tới đây, giờ biến thành một hàng dài xếp trước mặt anh. Diệp lạc ô đề nhanh chóng xuất ra mấy chiêu quần công, cấp bậc của anh ta cao, nháy mắt liền quét sạch đám quái.

Vũ sư da không dày, cũng chẳng có kĩ năng kéo quái, cho nên biện pháp này chính là biện pháp có hiệu quả nhất của hiện tại. Mà Mộ Nha vừa hay đứng phía sau anh ta, cậu đứng bất động ở đó, thỉnh thoảng có mấy con tiểu quái vượt qua Diệp lạc ô đề tiến lại đây cũng nhanh chóng bị anh ta dùng kĩ năng đơn lập tức giết chết, chỉ có thể nói là nhanh chuẩn tàn nhẫn.

Lượng huyết của Diệp lạc ô đề cho dù bị tập thể tiểu quái hội đồng cũng chưa từng rớt xuống dưới tám mươi phần trăm. Dù có lên lên xuống xuống cũng vẫn luôn nằm trong tầm khống chế của Mộ Nha.

Dẫn từng đợt lại từng đợt, giết cũng từng đợt lại từng đợt, hai người tốc độ mạnh mẽ, một đường chém giết, trực tiếp chém đến trước mặt Boss luôn, boss giãy giụa thêm một hồi cũng không chịu được mà ngã xuống. Nếu hỏi có cảm giác ra sao, chỉ có thể nói là thoải mái! Hai người đều thuộc kiểu mới chơi lại, còn trong quá trình lấy lại cảm giác, nhưng một đường chém giết đến đây, vẫn có loại cảm giác thoải mái vui vẻ lan tràn. Lại nhìn thanh kinh nghiệm của Mộ Nha, từ cấp 31 đã tăng lên đến cấp 33.

Tạ Phi không khỏi có cảm giác ngứa tay, nếu tổ đội với người này đi đánh mấy boss mạnh hơn một chút, nhất định sẽ rất thuận lợi.

(Đội ngũ) Mộ Nha: Tiếp tục?

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Được nha, chúng ta đi phó bản Dao Trì.

Phó bản Dao Trì? Bàn đào viên nè? Suối tiên nè? Tạ Phi cũng bị thu hút, đúng lúc ngứa tay thì tính đi cái này, cậu nhanh chóng đáp ứng luôn.

(Đội ngũ) Mộ Nha: Được.

Mười phút sau, Mộ Nha đứng trong nội cung Dao Trì. Nhìn một nhóm ăn hàng ngã đông ngả tây mở đại tiệc ăn ăn uống uống trong cung điện Dao Trì, Ngón tay Tạ Phi cứng ngắc gõ ra hàng chữ.

(Đội ngũ) Mộ Nha: Đây chính là phó bản Dao Trì?

Diệp lạc ô đề lướt qua Mộ Phi, đi về phía nhóm người nửa đứng nửa ngồi kia, tiêu sái ngồi xuống, cười tới vui vẻ, lúc giơ tay lên trong tay không biết từ khi nào đã có thêm một bình rượu.

(Gần) Diệp lạc ô đề: Chỉ cần tự thấy vui vẻ không phải được rồi sao, Mộ Nha.

(Gần) Ca sa như hỏa: Đúng vậy đúng vậy, thực sắc tình, này thực sắc tình, Ô Nha quân qua đây cùng ngồi nha.

(Gần) Nhược nữ tử: Các bé con cùng hát lên nào, bắn pháo hoa nào ~ mừng Diệp thần cùng Ô nha quân quay về với đoàn đội!

(Gần) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Tôi trước, tôi trước tiên! Trang nam tử hán bắt ngựa, chàng thật anh dũng cường tráng ~~

(Gần) Ngẫu nhi quân: Chàng là gió ~~~ thiếp là cát ~~~~

(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Thiếp là cát ~~~~ (mở nhạc không lời ~)

(Gần) Trung nhị bất thị bệnh: Quấn quýt vấn vương, đến chân trời ~~~

(Gần) Đại thấp huynh: Đến chân trời ~~~

(Gần) Đạm thị kê đản đích đản: Tôi có một chiếc roi sắt nhỏ!

(Gần) Văn tử tuyệt sát 999: Biến to biến nhỏ biến tuyệt đẹp ~~~

(Gần) Nhược nữ tử: Văn tử, cậu lại bẻ lái rồi, người bên trên là ai? Nhanh nhanh báo tên cho bổn cung!

(Gần) Ngẫu nhĩ quân: Tên người ta không phải rành rành ngay trước mắt à, IQ của hội trưởng đại nhân bạo lộ rồi ~~~

(Gần) Đạm thị kê đản đích đản: Tôi chỉ là kẻ qua đường.....

............

Một nhóm người huyên náo ồn ào, khu vực trống trong cung Dao Trì gần như bị đám người bang Nhược thủy tam thiên chiếm lĩnh toàn bộ. Thỉnh thoảng có người qua đường đi qua, nếu không phải chủ động chen vào một câu rồi bị kéo qua cùng rớt hết liêm sỉ, thì cũng là bị trêu chọc, bị kéo nhập đoàn rồi cuối cùng là điên cuồng rớt liêm sỉ.

Tạ Phi trợn tròn mắt nhìn đám chữ không ngừng nhảy ra trên đầu nhóm người kia, bong bóng chat càng ngày càng nhiều. Lượt này vẫn chưa kịp ẩn xuống lượt khác đã đua nhau nhảy ra, hung hăng chiếm cứ hết màn hình. Mặc dù game chưa có chức năng giọng nói, Tạ Phi không thực sự nghe thấy tiếng gào thét ồn ào của bọn họ, nhưng cậu có thể từ đống chữ kia cảm nhận được không khí ồn ào náo nhiệt trước mắt.

Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt,Tạ Phi lại chỉ có thể nghe thấy tiếng sáo trúc đặc thù của bản đồ Dao Trì, cảm giác bọn họ với bản thân như thuộc về hai thể giới khác nhau. Dược sư mặc trường bào xanh đứng đó, không chút dung nhập với hoàn cảnh.

Tạ Phi nghĩ một chút, tính nói tôi thoát game đây, hoặc trực tiếp đăng xuất nhân vật, thì Diệp lạc ô đề liền gửi tin nhắn Mật qua.

Diệp lạc ô đề: Sao không qua đây ngồi?

Mộ Nha: Không cần. Có tính uống rượu, cũng chỉ là đang uống một đống dữ liệu, không thể làm người say.

Diệp lạc ô đề: Bọn họ say trong tâm, vui vẻ mà say lòng, hoặc là nói... cậu là ám chỉ muốn tôi cùng cậu đi uống rượu ngoài đời thật hử?

Mộ Nha: Uống rượu hại thân.

Diệp lạc ô đề: Vậy còn phải xem người mời rượu có đáng để nhận hay không.

Mộ Nha: Bất quá cũng chỉ là một cái trò chơi, một đống số liệu ảo.

Diệp lạc ô đề: Tiểu Ô nha, lời này của cậu tuyệt đối không được để cho nhóm người Nhược thủy nghe thấy, sẽ bị hủy diệt bởi chủ nghĩa nhân đạo nha. Có điều tôi sẽ bảo vệ cậu ^_^.

Tại sao mỗi lần anh ta gửi biểu cảm kèm theo đều có cảm giác muốn ăn đòn vậy nhỉ. Rửa tay chậu vàng đã nhiều năm, bắt đầu thấy ngứa ngáy chân tay rồi, thực sự.

Có điều Tạ Phi vừa nói với anh ta vài câu, cuộc đối thoại chỉ giống như hỏi nhanh đáp nhanh lựa chọn ngẫu nhiên, ngược lại làm cậu không có cơ hội nói chuyện muốn đăng xuất. Sau đó... sau đó cuộc nói chuyện tiếp diễn lại tiếp diễn, không biết tự lúc nào bản thân đã ngồi xuống bên cạnh anh ta luôn rồi.

(Gần) Ngẫu nhĩ quân: Tiểu ô nha quân ~ nhanh tới cống hiến một bài ~

(Gần) Nhược nữ tử: Cầu Ô nha quân cùng Diệp thần hợp ca! cầu hợp thể! tặng hoa tặng hoa!

(Gần) Cà sa như hỏa: Sắc cũng là không, không chính là sắc, cầu lõa thể! cầu sắc đẹp!

(Gần) Mộ Nha:......

Nhóm người này trong hiện thực cũng điên khùng đến vậy sao? mấy người xác định như vậy không ảnh hưởng tới thuần phong mỹ tục sao? Bộ mặt của Tây vương mẫu, bộ mặt của Dao Trì đều bị mấy người vứt sạch đi rồi có được không.

(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Ô nha quân không nên xấu hổ, quá trong sáng thì làm sao chịu nổi 'chậc... ' đam mê khuê phòng của Diệp thần cơ chứ.

Này còn có phối âm đính kèm nữa hả? Cậu xác định lời nói của mình không có vấn đề gì chứ? Lẽ nào có cái gì bị lộ ra ngoài ánh sáng rồi hử?

(Gần) Diệp lạc ô đề: Ha ha.

(Gần) Nhược nữ tử: Nha, đúng rồi! Tin tức mới nhất truyền về, Phong thiên nguyệt đã bị giết lần thứ tám rồi, woahh hahahahaha! Nhanh, ai đó tiếp tục tàn nhẫn ám sát nó thêm vài lần nữa cho chị đây!

Tạ Phi muốn nhắc nhở cô nàng, chỉ biết đuổi giết ngược lại không biết nguyên nhân đối phương ám sát là gì sẽ không có kết quả tốt. Ý nghĩ này vừa nảy ra, kênh thế giới lại bắt đầu sôi trào. Không đợi ngươi tìm ra chân tướng, nó đợi ngươi ngươi không thèm đến, đợi chán đợi chê ngươi vẫn không thèm tìm đến, nó tự tìm đến cửa luôn rồi.

(Thế giới) Phong thiên nguyệt: Diệp lạc ô đề! Sao mày không tự đến đây mà giết tao? Đuổi giết như này thì có ý nghĩa gì?

(Thế giới) Phong thiên nguyệt: Dù gì tao cũng giết nữ nhân của mày, là một thằng đàn ông mà không muốn tự tay động thủ giết tao à!

Hai cái Loa này vừa nhảy lên, kích ra ngàn vạn đợt sóng mới.

(Thế giới) Thiếu chủ tôi gả: Kinh hãi ngược m!, kinh hãi ngược m! Lẽ nào nhà trên vì muốn thu hút sự chú ý của Diệp thần nên mới giết người? Tình yêu này đủ để cảm động trời đất! Tôi hiểu được nỗi đau thương của kẻ trong suốt, mấy người không hiểu huhuhuhuuu....

(Thế giới) Toàn thi đại phái tống: Tình huống gì thế này?!

(Thế giới) Chiến địa kí giả oa cáp cáp: Rốt cục cũng chiếm được vị trí đầu hàng, khóc ròng. Theo phân tích của phóng viên ta đây, vụ việc khá là phức tạp.

(Thế giới) Phong thiên nguyệt: Ai nói tôi là ngược m?! Tôi chỉ muốn đường đường chính chính pk một trận!

(Thế giới) Mộ Nha: Làm ơn không tùy ý thay đổi giới tính của tôi.

Tạ Phi tay vừa run, con chuột trượt một cái, câu này liền được gửi đi mất rồi. Ai có thể hiểu cho tâm trạng nằm không cũng trúng đạn của cậu chứ?

(Thế giới) Phong thiên nguyệt:.... Cậu là ai?

(Thế giới) Mộ Nha: Người bị cậu giết.

(Thế giới) Phong thiên nguyệt: Nha, xin lỗi, tôi quên mất. Diệp lạc đến, đánh!

Cái kia... đây là cuộc đối thoại nên có giữa hung thủ và người bị hại sao? Đối thoại kiểu này thực không có vấn đề gì hả?! Tất cả người chơi đang chú ý kênh thế giới tập thể hỗn độn trong gió, Tạ Phi cảm thấy bản thân cũng muốn hỗn độn theo luôn rồi. Làm ơn ai đó đến trả lời cậu, cái thế giới này vẫn đang vận chuyển một cách bình thường đấy chứ?

Tạ Phi lại chuyển rời tầm mắt về phía Dao Trì, chỉ thấy cả đại điện chật ních người, mỗi người đều mang bộ dáng người qua đường không hề liên quan, sôi nổi vây xem hóng hớt. Tạ Phi dám khẳng định, mấy người này ngồi trước máy tính đang cười đến gập lưng luôn rồi!

Xem đi, các khung chữ nhảy ra không ngừng trong đại điện đang bàn tán cái gì kia.

'Ôi me ơi, cười chết tôi rồi'

"Ấy hahahhhaa ha ha ha buồn cười quá đi thôi;

'2333333333333'

Hiện tại Tạ Phi chỉ muốn hỏi chính mình, mi không dưng nhảy ra thu hút hỏa lực làm chi cơ chứ?

Người của Nhược thủy tam thiên từ việc đuổi giết thu hoạch được 'khoái cảm tàn sát'. Phong thiên nguyệt chí ít cũng ám sát thành công một lần, Diệp lạc ô đề đại thần người ta thì ra mặt nói chuyện, từ bắt đầu tới khi kết thúc, mây trôi nước chảy tay áo vung lên mọi việc đều nắm giữ trong tay, giờ đây nhân dân thế giới đã tìm được điểm gây cười mới trong đó. Tạ Phi, từ đầu tới cuối, mi làm ra được cái chuyện gì rồi?

Lần đầu tiên Tạ Phi biết rằng kĩ năng bình tĩnh phân tích có thể dùng trong lúc tự sát, bởi nó có thể giúp ngươi xóa bỏ sạch sẽ một chút ý chí cầu sinh cuối cùng.

Lúc này, kênh thế giới vui đến điên luôn rồi, nhân vật cuồng pk hoài nghi có khuynh hướng ngược m Phong thiên nguyệt đang gánh chịu sự đùa giỡn từ nhân dân toàn thế giới, ngay cả Cố chỉ hoa sinh của Đồng tước đài cũng phe phẩy quạt ra chiếm chút lợi tức.

(Thế giới) Phong thiên nguyệt: Nguyện tìm được người một lòng một dạ, tin tưởng ta đây là s!

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Kín đáo chút đê.

(Thế giới) Diệp lạc ô đề: Ai muốn roi sắt nhỏ không? Phu nhân nhà tôi có.