Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 32: Võ quyết tìm chết



- Ngươi có thể kích phát ra nguyên lực?

Phong lão đầu sững sờ tại chỗ mất nửa ngày.

Khi thấy Sở Nam nghiêm túc gật đầu, Phong lão đầu vẫn không thể tin được, bởi vì sống nhiều năm như vậy, nhưng lão vẫn chưa từng nghe qua có người không có kinh mạch vẫn có thể có nguyên lực.

Nhưng trong nháy mắt, Phong lão đầu liền nở nụ cười nói:

- Không có kinh mạch còn có thể sống sót, tại sao lại không thể kích phát ra nguyên lực?

Vừa nói xong, ngọn hỏa diễm tử sắc liền bao phủ lấy Sở Nam, Sở Nam khoanh chân ngồi, âm thanh của Phong lão đầu lại truyền đến:

- Lâm tiểu tử, kiên trì không được thì ngươi hãy kêu lên một tiếng!

Sở Nam ở bên trong ngọn hỏa diễm tử sắc khẽ gật đầu.

Cực Dương Chân Viêm không bá đạo giống như Tịch Diệt chi hỏa, nhưng đối với Sở Nam mà nói cũng đã là cực hạn mà hắn có thể tỉnh táo chịu đựng.

Một phút đồng hồ, mười phút đồng hồ, nửa canh giờ, một canh giờ….

Trải qua thống khổ suốt năm canh giờ, Sở Nam dùng Hỏa nguyên lực tôi luyện toàn bộ thân thể, hắn chỉ cảm thấy trong mỗi một chỗ của thân thể đều có Hỏa nguyên lực đang chảy rạo rực trong người, hơn nữa còn rất dồi dào.

- Lâm tiểu tử, thế nào rồi?

Phong lão đầu hỏi, sắc mặt của Phong lão đầu lúc này đã không còn hồng nhuận nữa mà đã có chút tái đi, hiển nhiên duy trì Cực Dương Chân Viêm suốt năm canh giờ đã khiến hắn tiêu hao vô nguyên lực cực lớn.

- Tiền bối, ta còn có thể kiên trì!

Sở Nam cắn răng trả lời, Phong lão đầu nghe vậy thì trong lòng thầm nhủ:

- Sớm biết vậy nên tới chỗ Lãnh Diện Diêm Vương lấy nhiều đan dược một chút! Tên Lâm tiểu tử này quả thật đúng là quái thai….

Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Phong lão đầu lại vô cùng mừng rỡ, thầm nghĩ:

- Nếu như Lâm tiểu tử này có thể kích phát ra nguyên lực, vậy cũng có thể học luyện khí thuật củ ta rồi!

Lúc này, Sở Nam cũng đang nhíu mày, bởi vì rõ ràng đã tôi luyện Hỏa nguyên lực hết toàn bộ thân thể, tại sao lại không thể tìm thấy cửa để phát tiết ra ngoài? Kinh mạch giống như dòng suối vậy, thân thể giống như đại địa, chẳng lẽ muốn kích phát nguyên lực thì phải đại địa phải có dòng suối, rồi từ dòng suối mới có thể lấy nước ra mà dùng chứ không thể trực tiếp lấy nước từ mặt đất sao? Hay là bởi vì do chỉ mới tôi luyện được một loại thuộc tính nguyên lực chứ không phải tôi luyện toàn bộ năm thuộc tính nên căn bản không có tác dụng?

Sở Nam nghĩ đến việc phải làm như thế nào để kích phát nguyên lực, nghĩ đến mức quá nhập thần, thậm chí ngay cả toàn bộ thống khổ cũng không hề để tâm đến….

Cho đến khi Phong lão đầu cảm thấy Sở Nam không ổn thì liền đình chỉ phóng thích Cực Dương Chân Viêm, Sở Nam bỗng nhiên phun mạnh một ngụm máu tươi, sau khi đặt trọng kiếm qua một bên, Phong lão đầu lập tức mang hắn đến chỗ Lãnh Diện Diêm Vương.

Phong lão đầu ngắn gọn kể lại toàn bộ mọi chuyện với Lãnh Diện Diêm Vương một lượt, Lãnh Diện Diêm Vương nắm lấy cánh tay của Sở Nam, quán thâu Mộc nguyên lực vào trong, tỉ mỉ dò xét một lượt, thế nhưng lại không có chút thu hoạch nào, khẽ nhíu mày lại, sau khi cho Sở Nam uống đan dược xong thì liền nói hai chữ:

- Thương lượng!

Đây là lần thứ hai Lãnh Diện Diêm Vương bởi vì Sở Nam mà nói ra hai chữ, ý của hai chữ thương lượng đó là để năm người tập hợp lại một chỗ, thương lượng xem phải giải quyết như thế nào.

Tin tức vừa phát ra, rất nhanh năm người liền tập trung đầy đủ tại địa bàn của Lãnh Diện Diêm Vương.

- Phong lão đầu, ngươi nói tên quái thai này bị ngươi dùng Cực Dương Chân Viêm thiêu tám canh giờ mới hôn mê?

Vẻ mặt Kim Tuyệt tràn đầy khó tin hỏi.

- Lão già ta lừa ngươi làm gì?

- Theo như lời ngươi nói, tên quái thai này đừng nói là có thể kích phát ra nguyên lực, ngay cả khi không kích phát ra nguyên lực, chỉ dựa vào lực lượng cường hãn trong cơ thể hắn cũng đã kinh khủng lắm rồi. Các ngươi nghĩ xem, tại đại lục này có bao nhiêu người có thể chịu được Cực Dương Chân Viêm thiêu đốt tám canh giờ?

- Dưới Hậu Kỳ Đại Võ Sư, động vào sẽ chết ngay lập tức!

Hắc Tâm Diêm Vương lạnh lùng nói.

- Kế hoạch lúc đầu của chúng ta là muốn xem lực lượng của thân thể hắn đến tột cùng là cường hãn như thế nào, muốn nhìn xem kẻ không có kinh mạch, không có nguyên lực sẽ tồn tại như thế nào!

Cơ Tam Nương lập tức đưa ra một cái giả thiết lớn mật:

- Vậy các ngươi nói xem, nếu như thân thể của Lâm Vân luyện đến mức tận cùng, thậm chí ngay cả Quy Vô chi hỏa cũng không sợ, vậy hắn….

- Đợi hắn tỉnh lại phải hỏi cho thật kỹ, bí mật trên người tiểu tử này so với bí mạt của chúng ta e rằng còn nhiều hơn!

Kim Tuyệt nói.

- Đúng vậy, ngươi xem thứ đồ vật treo trên cổ hắn đi, dưới sự thiêu đốt của Cực Dương Chân Viêm mà lại không hư tổn chút nào!

Phong lão đầu cũng phụ họa một câu.

- Các ngươi không cảm thấy nó có chút giống với long lân trong truyền thuyết sao?

Năm người trầm mặc xuống, cảm thấy Sở Nam trong lúc vô tình tiến vào trấn Tự Do bỗng nhiên tràn ngập thần bí, không biết hắn đến tột cùng sẽ đem đến cho trấn Tự Do những điều gì.

Hai canh giờ sau, Sở Nam tỉnh lại, nhìn thấy ánh mắt của năm người nhìn chằm chằm vào mình, trong mắt bọn họ đều là sự nghi hoặc, Sở Nam hiển nhiên biết bọn hắn nghi vấn điều gì.

Vì vậy, Sở Nam liền mở miệng nói:

- Năm vị tiền bối, tiểu tử ta từ nhỏ kinh mạch đứt đoạn thành từng khúc, kinh mạch mạch lại càng không có, sau này vô tình có được một quyển võ quyết nói có thể không cần kinh mạch cũng có thể tu luyện được nguyên lực, chỉ cần có được phương pháp thích hợp thì sẽ có thể kích phát ra nguyên lực!

- Võ quyết đó là thuộc tính gì? Hắc Tâm Diêm Vương hỏi.

Sở Nam lắc đầu nói:

- Không có thuộc tính! Nhưng võ quyết này nói rằng cần phải có năm loại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ để tôi luyện!

- Nếu nói như vậy còn không phải là toàn bộ thuộc tính sao?

Kim Tuyệt nói xong câu đó, năm người đều nhất thời kinh ngạc, tại đại lục Thiên Vũ, mội người nếu như là song thuộc tính đã là tư chất thượng phẩm, nếu như có ba thuộc tính thì đã có tư chất cực phẩm, mà có bốn thuộc tính thì quả thật là lần đầu tiên nghe thấy.

Thế nhưng, bây giờ trước mắt bọn hắn lại có một tồn tại tương đương với năm thuộc tính, bọn hắn có thể nào không kinh ngạc chứ?

Sở Nam cân nhắc cả buổi, có chút khó hiểu nói:

- Đa tạ năm vị tiền bối nửa năm qua đã chiếu cố tiểu tử…..

- Lâm tiểu tử, đừng quên chúng ta xem ngươi là niềm vui.

Sở Nam cũng không đáp, mà lại nói:

- Vốn võ quyết nói thế này….

Sau đó Sở Nam liền đem Nghịch Càn Khôn nói ra một lượt.

Năm người sau khi nghe xong, Cơ Tam Nương mới cảm thán một câu:

- Tu luyện cái này quả không khác gì tìm chết!

Đám người Kim Tuyệt gật đầu, Lãnh Diện Diêm Vương cũng thốt ra một chữ:

- Độc!

- Không trách được Lâm tiểu tử ngươi lại liều mạng như vậy!

Phong lão đầu cảm thán nói.

- Hi vọng năm vị tiền bối có thể giúp ta một tay để ta tôi luyện hết năm loại nguyên lực thuộc tính!

Sở Nam quỳ xuống đất, thành khẩn nói, từ một góc độ nào đó mà nói, Sở Nam đã xem năm người như sư phụ của hắn rồi.

Năm người nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

- Ngươi đã không sợ chết và đến được trấn Tự Do, có thể gặp được đám năm người bọn ta, xem như cũng có duyên phận, chúng ta sẽ giúp ngươi, để xem kỳ tích phát sinh như thế nào!

Kim Tuyệt dứt khoát nói.

- Ngũ Hành tương sinh, ngươi vừa rồi tôi luyện Hỏa nguyên lực, vậy tiếp theo chính là Thổ nguyên lực, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Cơ Tam Nương hỏi, trong ánh mắt đã có chút yêu thương, nàng vẫn còn nhớ sự kiên trì của Sở Nam khi bị chôn dưới đất.

Sở Nam khoanh chân ngồi xuống, kiên định nói:

- Chuẩn bị xong!