Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 17: Như thế nào là dân tộc anh hùng



Cũng không biết được suy nghĩ của lộc động đình, vị kia cầm đầu Ảnh Võ Giả nhiệt tình đối với Sindragosa nói.

“Tôn kính Sindragosa điện hạ, xin lỗi vì chuyện vừa rồi. Ta xin tự giới thiệu, ta là Taran Zhu, là Đại thống lĩnh Ảnh Võ Giả. Xin mời Sindragosa điện hạ cùng ta tiến vào trong đại điện cùng nhau trò chuyện.”

Taran Zhu vốn dĩ không ưa thích thậm chí có thể là căm thù mọi chủng tộc khác, nhưng như những Gấu Trúc người khác. Tất cả Gấu Trúc người đều cực kỳ sùng bái Thiếu Hạo hoàng đế, họ cho rằng Thiếu Hạo hoàng đế đã sử dụng sức mạnh của mình để cứu lấy cả vùng đất Pandaria, mà thực tế cũng là như vậy. Taran Zhu và các Ảnh Võ Giả khác trong Ảnh Tung Thiền Viện cũng thế, sùng bái Thiếu Hạo hoàng đế đến cực điểm.

Bởi vậy khi biết được Sindragosa thực sự là bằng hữu của Thiếu Hạo hoàng đế, Taran Zhu và cả Ảnh Tung Thiền Viện đều thực sự tôn trọng Sindragosa. Mặc dù trên người Sindragosa tràn đầy chán ghét vong linh hơi thở, điều này cũng không làm Taran Zhu mất đi tôn trọng cùng nhiệt tình đối với Sindragosa.

Bị bỏ qua một bên Lộc Động Đình cũng không khó chịu, hắn đôi lúc thích náo nhiệt, cho Sindragosa làm uy phong, nhưng về bản chất thì hắn vẫn là thích an tĩnh mà thôi. Đôi lúc thích náo nhiệt là bởi vì an tĩnh quá nhiều cũng sẽ là thực sự không tốt, hơn nữa trừ khi thực sự ảnh hưởng đến chính mình, Lộc Động Đình phần lớn cũng không để ý người xa lạ ý nghĩ.

Bên kia cùng Sindragosa đang cùng Taran Zhu trao đổi thông tin về Azeroth cùng Pandaria từ sau khi Thiếu Hạo hoàng đế phong ấn Pandaria trong sương mù.

“Thưa Sindragosa điện hạ, Thiếu Hạo hoàng đế sau khi phong ấn Pandaria trong sương mù đã hòa mình cùng với Pandaria. Ngài cùng ý Pandaria hòa vào làm một, ngài chính là Pandaria cũng bảo vệ Pandaria.

Chúng tôi có thể đến đền Bạch Hổ, nhờ sự giúp đỡ của thần Bạch Hổ để đi vào thế giới linh hồn gặp ngài ấy.

Sau khi hoàng đế Thiếu Hạo nghe được lời tiên tri từ Waterspeaker của Jinyu: vương quốc của những phù thủy đang cố triệu hồi những con quỷ bên ngoài thế giới qua một cái giếng lớn, lửa xanh rơi xuống từ bầu trời, các lục địa trên thế giới sẽ tan nát. Ngài leo lên đỉnh Nerverest, ở đó ngài gặp được thần Thanh Long(Jade Serpent Yu’lon), và ngài nhận được lời khuyên từ thần Thanh Long.

Hoàng đế Thiếu Hạo đã cùng bạn đồng hành của ngài, Vua Khỉ vua của chủng tộc Hồ Tôn(Hozen), họ đã thấy các cảm xúc tiêu cực biết thành hiện thực. Sau đó ngài đã chiến thắng 7 sha trong hành trình thanh trừng những cảm xúc tiêu cực, rồi phong ấn chúng vào lòng đất ở những ngôi đền của các vị thần tự nhiên. Chỉ duy nhất sự Kiêu Hãnh được ngài giữ lại, vì ngài biết ngài và con dân của ngài giỏi hơn tất cả.

Cuối cùng hoàng đế Thiếu Hạo sử dụng sức mạnh của chính mình cùng sức mạnh của Kiêu Hãnh để phong ấn Pandaria nhằm thoát khỏi sự thảm họa diệt vong.”

Nghe xong Taran Zhu nói, Sindragosa cũng thực sự không biết nói gì về hoàng đế Thiếu Hạo. Nói thông minh tài trí, hoàng đế Thiếu Hạo thực sự cực kỳ thông minh tài trí, không đủ trí tuệ thì không thể nào tìm ra và thanh trừ Sha được. Thậm chí còn có thể sử dụng sức mạnh của Sha để cứu thoát Pandaria khỏi Great Sundering. Nhưng lại quá ngu xuẩn hoặc là quá kiêu ngạo, để cho rằng Gấu Trúc người giỏi hơn toàn bộ thế giới.

Lộc Động Đình lặng yên ở một bên nghe, mặc dù biết đại khái cốt truyện nhưng nghe thực tế kể lên vẫn càng thú vị hơn. Lộc Động Đình cũng nhận ra trong cách nói của Taran Zhu hoàn toàn đồng ý với cách nghĩ của Thiếu Hạo. Hoặc không chỉ là Taran Zu và Thiếu Hạo mà tất cả Gấu Trúc người đều như vậy cho rằng.

Đây hẳn là mục đích của Kiêu Hãnh, lặp đi lặp lại lời nói dối để thôi miên toàn bộ Gấu Trúc người. Và thực tế hơn 10.000 nói dối, lời nói dối đã thành sự thật với không chỉ Gấu Trúc người mà sau này còn là cả Azeroth.

Lộc Động Đình không bỏ qua phiên bản nào cả, nên hắn biết, ở Azeroth phần lớn các chủng tộc đều nghĩ chủng tộc Gấu Trúc người trong truyền thuyết giỏi hơn các chủng tộc khác. Bởi vì những Pandaren Brewmaster lưu lãng trên Azeroth đều cực kỳ mạnh mẽ và thông minh. Và từ trong lời kể của các Brewmaster, quê hương của họ, vùng đất Pandaria yên bình và trù phú. Một vùng đất đã thoát khỏi Great Sundering nhờ sự hoàng đế tài giỏi nhất của chủng tộc tài giỏi nhất.

Điều này làm Lộc Động Đình nhớ tới, văn minh phương đông ở địa cầu. Đất nước hắn cũng như nhiều đất nước hàng xóm thời đại phong kiến. Bởi ảnh hưởng của văn hóa Nho giáo Tàu quốc, thời đại phong kiến phương đông thường thích bế quan tỏa cảng. Tất cả những nền văn hóa chịu ảnh hưởng của nho giáo đều cho rằng họ là tài giỏi nhất tiên tiến nhất. Có nhà văn bên Tàu quốc từng nói về cái tư tưởng mà nho giáo đã áp đặt nhồi nhét vào đầu người phương đông bao nhiêu năm.

“Tôi mở lịch sử ra tra thử, thì lịch sử không đề năm nào đời nào, chỉ thấy trên mỗi tờ viết xiêu xiêu to tó những chữ "nhân nghĩa đạo đức". Tôi không làm sao ngủ được, kỹ lưỡng xem suốt nửa đêm, mới nhìn thấu đến giữa những dòng chữ, thì ra cả cuốn đều chép rặt có ba chữ: "Ăn thịt người".” – Trích “Nhật ký người điên” – Chu Thụ Nhân.

Để rồi khi phương tây xâm lấn, cái sự tự hào kiêu hãnh đó của người phương đông, bị tàu ống khói đen sì, bị đại pháo, bị súng đạn đánh gãy cả lưng. Để cho các dân tộc phương đông phải chịu trăm năm nô lệ, cho tới khi có những nhà cách mạng đứng thẳng được.

Họ không còn cúi đầu, không còn quỳ, họ đỡ dậy xương sống của các dân tộc, các đất nước bị nô lệ. Trong gian khổ chiến đấu, giữ lấy cốt khí giữ lấy sự tự hào kiêu hãnh thực sự để học tập, cuối cùng chiến thắng giành độc lập.

Cho dù các nước phương đông có mâu thuẫn thù địch, nhưng không thể không nói các cuộc cách mạng giải phóng dân tộc của mỗi đất nước đều thực sự vĩ đại.

Lộc Động Đình cũng nhớ tới một dân tộc không có nguồn cội lưu vong mấy ngàn năm ở vùng Trung Đông. Đây là một dân tộc hèn nhát nhu nhược, keo kiệt bủn xỉn, cực kỳ vô sỉ hay bội tín, họ sẵn sàng bỏ vùng đất tổ tiên, nơi sinh ra họ để chạy trốn, dân tộc này chưa bao giờ đấu tranh.

Nhưng dân tộc này lại rất biết cách tìm chỗ dựa cũng như tạo chỗ dựa.

Họ hèn nhát không dám chiến đấu chống lại sự áp bức, nên họ đã tự thẩm du tinh thần bằng cách tạo ra một vị thần toàn năng. Vị thần này chính là người sinh ra họ, họ cho rằng những gì mà họ phải chịu là thử thách của thần. Họ thấy những dân tộc khác bị thiên tai, họ đem vào làm công lao của thần, họ nói rằng đó là thần trừng phạt các dân tộc khác, vì các dân tộc khác không thờ thần…

Họ nói dối nhiều đến nỗi tự chính mình thôi miên, cũng thực lợi hại, bởi vì chính họ đều tin vào lời nói dối của chính mình. Thật nhiều người khác cũng bắt đầu tin tưởng lời nói dối của họ. Cuối cùng trên thế giới càng ngày càng tin vào lời nói dối của một dân tộc hèn nhát. Thần càng ngày càng có sức ảnh hưởng, dân tộc này lại bắt đầu nói dối về chính mình.

Một thế lực độc tài quân sự nổi lên sau cuộc khủng hoảng chính trị và kinh tế ở các nước phương tây. Thế lực này ngày càng mạnh, họ cần dựng nên một mục tiêu cùng thu thập đại lượng tài chính. Dân tộc nọ lọt vào tầm ngắm, mệnh lệnh được ban ra, diệt chủng tất cả dân tộc nọ. Thế lực độc tài quân sự lan rộng mạnh mẽ, chiếm lĩnh gần như cả thế giới.

Thực may mắn cho dân tộc hèn nhát kia, cuối cùng thế lực độc tài quân sự thất bại, bởi sự hi sinh của vô số người lính hồng.

Sau khi thoát khỏi diệt chủng, dân tộc kia lại bắt đầu nói dối về những người lính hồng, bịa đặt bôi nhọ những anh hùng gần như cứu cả thế giới. Họ còn thêu dệt rằng: thế lực độc tài quân sự muốn diệt chủng họ chỉ vì họ là con của thần toàn năng, mà vì con của thần toàn năng nên họ cao quý vào thông minh nhất, thông minh hơn tất cả các dân tộc khác.

Nhưng thật buồn cười, dân tộc này không có quê hươn, quê hương họ đã bị chính họ vứt bỏ từ hàng ngàn năm trước. Sau chiến tranh, họ lại tìm chỗ dựa bởi một đế quốc lớn không bị chiến tranh lan đến. Họ van nài cầu xin những dân tộc khác một chút đất đai để sinh sống tại mảnh đất quê hương bị họ vứt bỏ hàng ngàn năm.

Được cuộc sống ổn định cùng vô số tài trợ từ đế quốc kia, họ bắt đầu thành lập quốc gia, rồi xâm chiếm vùng đất của các dân tộc khác. Còn vô sỉ cho rằng đó không phải là xâm chiếm, mà là lấy lại vùng đất quê hương của tổ tiên.

Dân tộc này nói dối quá nhiều, lời nói dối của họ chân thật đến nỗi chính họ cũng tin, vì vậy không ít những người khác đều tin tưởng lời nói dối của họ. Thật nhiều người tin tưởng và ủng hộ việc họ “lấy lại vùng đất quê hương của tổ tiên”, mà bỏ qua sự thật, tổ tiên họ là những kẻ vứt bỏ quê hương. Dân tộc kia chỉ là một dân tộc không có nguồn cội mà thôi.

+++++++++++++++++++++++++++++

Lại lạc đề khá xa, tác giả thề đây không phải suy nghĩ của tác giả, mà là suy nghĩ miên man của Lộc Động Đình.

Sindragosa nói cho Taran Zhu:

“Cách đây 10.000 năm. Sau khi Gấu Trúc người rút khỏi cuộc chiến chống lại Thiêu Đốt Quân đoàn, mâu thuẫn của đế chế Kaldorei càng ngày càng lớn, kéo theo là một cuộc chiến tranh toàn diện trên Kalimdor. Được gọi là Chiến Tranh Cổ Đại, cuối chiến tranh cổ đại Giếng Vĩnh Hằng bị kích nổ, tạo ra Great Sundering, làm cho Kalimdor vỡ nát và bị nhấn chìm gần hết.

Các mảnh vỡ trở thành các lục địa mới, vị trí của Giếng Vĩnh Hằng thủ đô của Kaldorei thành phố Zin-Azshari trở thành trung tâm của Maelstrom, một xoáy nước khổng lồ cùng cơn bão vĩnh hằng trên bầu trời. Chính ta cũng bị Deatwing đánh lén và bị vụ nổ Giếng Vĩnh Hằng làm trọng thương. Nữ hoàng Azshara cùng với các hầu cận chìm xuống đáy biển trở thành chủng tộc hiện thân của sự tà ác Naga.”

Taran Zhu im lặng suy nghĩ một chút nói:

“10.000 năm trước, sử sách của Gấu Trúc người cũng ghi chép lại: “Một tiếng vang lớn, tiếng vang lớn đến nỗi nhiều người bị chấn chảy máu thất khiếu. Vài ngày sau mặt đất rung lắc dữ dội, động đất cực mạnh xảy ra trên Pandaria. Phòng ốc đổ sụp, đất đá trôi từ núi lở vùi lấp các thôn làng, vô số người bị vùi lấp dưới các đống đổ nát, mưa bão cuồng phong càn quét khắp Pandaria. Tiếng khóc và hơi thở của cái chết ở khắp mọi nơi, sự tuyệt vọng tràn ngập khắp Pandaria.

Tất cả đều cho rằng tận thế đã đến sự diệt vong mà hoàng đế Thiếu Hạo nghe được từ Waterspeaker của Jinyu đang xảy ra. Trong vòng mười ngày sau đó các trận động đất liên tục xảy ra và yếu dần rồi mất đi. Pandaria đã thoát khỏi sự diệt vong, thần Bạch Hổ báo cho chúng ta rằng: hoàng đế Thiếu Hạo đã hòa mình cùng Pandaria, ngài đã bảo vệ cho Gấu Trúc người cùng Pandaria. Nhưng từ nay Pandaria sẽ bị phong ấn tách ra khỏi phần còn lại của thế giới.”.

Từ đó đến nay Gấu Trúc người chỉ có thể trò chuyện cùng hoàng đế Thiếu Hạo bằng cách đến đền Bạch Hổ nhờ thần đưa vào thế giới lin hồn. Sau này không ít Pandaren Brewmaster đã tìm cách đi ra thế giới bên ngoài, nhưng chưa thấy bất kỳ người nào trở lại, chúng ta đều cho rằng họ đã chết.

Cho đến gần đây, một số người tự xưng là nhà thám hiểm, bằng cách nào đó đã vượt qua được sương mù và bước lên Pandaria. Họ cho chúng ta một số tin tức về những Pandaren Brewmaster và truyền thuyết về Pandaria ở bên ngoài. Gấu Trúc người thực may mắn có một hoàng đế vĩ đại như Thiếu Hạo bệ hạ.”