Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 22: Khủng long ngốc hay không ngốc



Bởi vậy, Sindragosa cho dù tức giận nhưng vẫn phải thành thật nghe lời Lộc Động Đình, đơn giản vì ngoại trừ Titan ra, Sindragosa không nghĩ được tới trên đời này có gì có thể bị thương Lộc Động Đình. Hơn nữa, Sindragosa cũng không hiểu vì đâu mà vẫn luôn quanh quẩn ý nghĩ Titan hay chính mình đối với Lộc Động Đình cũng như nhau mà thôi.

Giống như vừa rồi gấu trúc người quân trận ngưng tụ thành hình chiếu Thiếu Hạo, mặc dù không mạnh được như Thiếu Hạo cũng được 9 phần lực lượng. Nói muốn diệt sát Sindragosa chính mình thì không khó, nhưng vì Sindragosa cũng không thua kém bao nhiêu nên bỏ chạy đều không khó.

Vậy mà Lộc Động Đình cũng chỉ nhẹ nhàng một quyền mà thôi, Sindragosa bị chết trong băng 10 ngàn năm, không có nghĩa là không có kiến thức. 10 ngàn năm trước, thời còn sống, Sindragosa đã tung hoành không biết bao nhiêu năm, có lẽ chính Sindragosa cũng không thể nhớ rõ. Cho nên nói Sindragosa thực sự có kiến thức, Lộc Động Đình nói Sindragosa không có não cũng chỉ là sử dụng sự thật để mắng chửi người mà thôi, nhầm rồng mà thôi.

Sindragosa nhìn liền biết, Lộc Động Đình một cú đấm vừa nãy chỉ là chơi đùa. Tới trình tự như Sindragosa đứng thẳng đấm một phát hay bày tư tế đánh một quyền đều giống nhau.

Thi pháp cũng vậy, chỉ nhỏ yếu giả mới sử dụng chú ngữ và dấu tay để thi pháp,sử dụng chú ngữ để câu thông, sử dụng đấu tay để điều khiển nguyên tố. Tới trình tự của Sindragosa nguyên tố muốn sử dụng điều khiển cũng chỉ là khoảng khắc ý nghĩ, Sindragosa thói quen giơ tay khi sử dụng ma pháp mà thôi.

Cũng giống như Lộc Động Đình bày tư thế để vung nắm đấm, chỉ để trông có vẻ “đẹp” hơn mà thôi.

Sindragosa miên man diễn luyện trong đầu đủ mọi kịch bản để trả thù Lộc Động Đình mà không bị đánh.

Lộc Động Đình thoải mái ngủ dưới ánh nắng, mặc dù ngủ say nhưng Lộc Động Đình vẫn cảm thấy mặt trời ở Azeroth không được thoải mái như mặt trời địa cầu.

Đây cũng là tất nhiên, địa cầu vốn dĩ không chỉ là một hành tinh có sự sống bình thường, cả địa cầu thậm chí thái dương hệ hay ngân hà thiên hà đều được năng lượng của Lỗi Vũ Trụ “tẩm bổ”.

Tất nhiên địa cầu là trọng điểm vì Lỗi Vũ Trụ nằm ngay trên địa cầu, chính xác địa điểm là ngay sau vườn nhà của gia đình Lộc Động Đình. Bên ngoài nhìn vào thậm chí chiều sâu đo lường một cách kỹ càng, địa cầu đều chỉ là một hành tinh bình thường.

Nhưng nếu quan sát địa cầu từ khi bắt đầu tới hiện tại, thì đều có thể nhận ra địa cầu đặc biệt như thế nào.

Địa cầu đã từng tồn tại không ít nền văn minh, sau đó hoặc vì thiên tai hoặc vì nhân họa mà biến mất.

Đia cầu trước đây quỹ đạo quay ở gần với sao hỏa, cùng với đó là một hành tinh tương đương sao hỏa hiện nay. Không biết bao nhiêu năm trước, cũng không biết vì nguyên nhân gì, hành tinh này va chạm với địa cầu.

Với một vụ va chạm như thế, đáng lẽ địa cầu cùng hành tinh này đều trở thành mảnh vụn nhưng địa cầu vẫn bình an vô sự. Sau đó địa cầu bị lực va chạm đẩy tới vị trí hiện tại, và có thêm một mặt trăng. Một phần còn lại của hành tinh này bị ném văng đi cùng với chịu sự giao thoa hấp dẫn của sao mộc.

Bên trong là mặt trời cùng với các hành tinh khác, bên ngoài đại diện là sao mộc, điều này khiến những mảnh vụn này không thể mà bị sao mộc kéo ra cũng như bị mặt trời kéo vào mà trở thành vành đai tiểu hành tinh.

Cũng không thật lâu trước đây, thời đại của khủng long, một thiên thạch khổng lồ từ ngoài vũ trụ bay vào hệ mặt trời. Sau đó bị sao mộc bắt được quay quanh sao mộc gia tốc rồi ném thẳng vào địa cầu. Như mọi người đều biết gần như mọi sự sống trên địa cầu thời đó đã biến mất.

Nói đến thời đại khủng long cũng phải nói đến khủng long, hiện nay thật nhiều hóa thạch khủng long đã được tìm thấy. Hầu hết các nhà khoa học đều cho rằng khủng long thực ngốc, tất nhiên là so sánh với các loài có xương sống hiện nay.

Nhưng khủng long có thực sự ngốc hay không? Một chủng loài thống trị hàng trăm triệu năm, còn lâu hơn thời đại của người Asgard, hay Eternals.

Thử hỏi nếu không đủ trí tuệ làm sao có một chủng loài không cần phát triển khoa học kỹ thuật có thể thống trị một hành tinh lâu đến thế. Sẽ có người thắc mắc, tại sao khủng long có trí tuệ cao lại không phát triển khoa học kỹ thuật hoặc khoa học tu luyện, không xây dựng nhà cửa, không truyền thừa văn tự văn minh.

Điều này thực dễ dàng lý giải, cũng giống như loài người, mỗi người có một sở thích cùng ý nghĩ khác nhau. Rất nhiều người trẻ đều hướng tới cuộc sống phồn hoa nơi thành phố, nhưng Lộc Động Đình lại về quê chui vào núi làm nông dân.

Khủng long cũng vậy, khủng long không phải nhân loại, tất nhiên không suy nghĩ như nhân loại.

Thậm chí chúng ta còn có thể lý giải một cách đơn giản hơn nữa, tất nhiên chúng ta sẽ phải suy xét đến khủng long là những tồn tại như thế nào.

Đầu tiên khủng long phần lớn đều có kích thước khổng lồ, tiếp theo với làn da dày lớp vảy cứng. Sau đó chúng ta sẽ suy xét đến môi trường của trái đất thời kỳ khủng long, rừng thực rậm, cây cối cực kỳ cao to, khí hậu ấm áp…

Với kích thước khổng lồ sức mạnh vô địch, lớp vảy bất khả xâm phạm, ngoại trừ khủng long khác có sinh vật nào có thể làm khủng long bị thương. Khủng long chắc chắn cũng không cần phát triển khoa học tu luyện.

(Tu luyện cũng cần có hệ thống một cách khoa học, không phải huyền huyễn văn minh là không khoa học đâu nhé.)

Độ ấm của địa cầu thời kỳ này cũng thực ấm áp, không cần lo lắng về sự rét lạnh, nếu có rét lạnh cũng chỉ cần di cư. Vấn đề nguồn nước cũng không cần lo lắng, trên địa cầu hiện tại hằng năm có không biết bao nhiêu giống loài di cư theo mùa, nước và độ ấm theo mùa không là vấn đề.

Như vậy khủng long có thực sự cần thiết phải phát triển khoa học hay không? Nhân loại nhỏ yếu, nên sử dụng khoa học kỹ thuật hay khoa học tu luyện làm sức mạnh, khủng long không cần vì khủng long cường đại thôi.

Văn tự thực sự quan trọng cho một nền văn minh, không có văn tự nền văn minh là không thể truyền thừa kiến thức.

Nhưng khủng long cũng không cần đến văn tự, khủng long không phát triển một chế độ xã hội. Khủng long không ưa chuộng “văn hóa” chỉ tôn thờ vũ lực, chỉ cần đủ sức mạnh liền có thể nghiền áp tất cả, chết đi kẻ thù là tốt nhất kẻ thù. Khủng long cũng không cần khoa học kỹ thuật hay tu luyện để lớn mạnh tự thân.

Truyền thừa của khủng long chỉ cần săn bắt con mồi, tránh né kẻ thù, ăn những thứ có thể ăn được.

Đơn giản như vậy liệu khủng long có cần thiết có văn tự hay phổ cập giáo dục bắt buộc 9 năm hay không?

(Từ năm 2020 thì nhà nước thực hiện phổ cập giáo dục bắt buộc 9 năm nhé, các bạn trẻ nhớ đi học đầy đủ theo đúng quy định nhé.)

Nhưng cũng vì vậy, giờ này chúng ta gần như không thể thấy được khủng long sống trong tự nhiên ở địa cầu, một số nơi bí ẩn nào đó hẳn còn có khủng long tồn tại.

Không phát triển khoa học kỹ thuật, không phát triển khoa học tu luyện tự thân, khủng long vừa lòng với chính mình hiện tại. Kết quả là chỉ một quả thiên thạch, không cần trực tiếp tiêu diệt toàn bộ khủng long. Chỉ là tạo ra một đám mây bụi mù lớn che đi mặt trời vài trăm năm, không chỉ khủng long và gần như toàn bộ sinh vật trên địa cầu đều bị tiêu diệt.

++++++++++++++ Nhiều lần lạc đề quá.

Lộc Động Đình thoải mái ngủ một giấc, tỉnh dậy thì thấy Sindragosa cùng trong điện ảnh võ giả đứng lặng yên một bên.

Nói là ngủ một giấc nhưng thực ra Lộc Động Đình cũng chỉ mới ngủ được vài chục phút. Sau khi Lộc Động Đình ngủ không bao lâu thì bên trong rách nát đại điện, gấu trúc người ảnh võ giả cũng hòa hoãn lại được. Dù sao ngoại trừ bị thương bầm dập thì cũng chỉ là đau đớn ngoài da, Lộc Động Đình chỉ là muốn đánh người mà không phải là đánh chết người.

Hòa hoãn trở lại, các ảnh võ giả mặc dù vẫn còn đau đớn, nhưng đi lại nói chuyện thì không trở ngại nhiều, chỉ có ảnh võ giả có sẹo cuối đuôi mắt xe hỏng quần áo của Lộc Động Đình bị đánh gãy nhiều cái răng mà thôi. Đối với cấp bậc này ảnh võ giả, đau đớn hay bầm dập chẳng coi như là chuyện lớn, gãy răng cũng không phải chuyện gì to. Ảnh võ giả huấn luyện, thậm chí còn có đứt lìa tay chân hay lòi ruột, thậm chí tử vong cũng là không thiếu.

Gấu trúc người ảnh võ giả, đứng dậy nhìn rách nát đại điện lại nhìn đại điện phía sau tháp cao rồi theo đó ngẩng đầu nhìn bầu trời. Tập trung lại đều không biết nói gì mà nhìn nhau, Taran Zhu “khụ khụ” hai tiếng đánh vỡ im lặng nói:

“Hẳn mọi người cũng thấy rồi, chúng ta cùng nhân loại kia không phải đối thủ. Đến cả quân trận cùng ngưng tụ hình chiếu hoàng đế Thiếu Hạo cũng chỉ bị duy nhất một quyền đánh nát. Nhân loại kia đã thực sự cực kỳ thủ hạ lưu tình, nếu không các ngươi nghĩ đến chúng ta trực diện cái kia một nắm đấm thì chuyện gì xảy ra.”

Nói đến đây Taran Zhu nhắm mắt lại thở dài, cả người càng thêm có vẻ tiều tụy già nua.

“Thôi thôi! Nhân loại kia đến hoàng đế Thiếu Hạo thời kỳ toàn thịnh không chắc rằng có thể ngăn nổi hắn một cú đấm. Có lẽ hắn thực sự cười đúng rồi, gấu trúc người thực sự quá ngu xuẩn cuồng vọng. Chúng ta trong mắt hắn chẳng qua là một đám vai hề mà thôi.”

Taran Zhu nói xong im lặng, chống kiếm đứng nhìn ra ngoài điện về phía Sindragosa đang đứng và đang nằm Lộc Động Đình.

Không ít ảnh võ giả nghe vậy cảm thấy thực tức giận cùng không phục, há miệng muốn nói gì đó, nhưng nghĩ lại lại không thể phát ra lời nào. Giữ há miệng một hồi lâu rồi lại như xì hơi bóng cao su, cả người ủ rũ buông xuôi.

Họ đều biết, Taran Zhu nói không sai, nhưng sự kiêu hãnh của gấu trúc người không biết bao nhiêu năm nay họ khó lòng buông bỏ. Không thể buông sự kiêu hãnh lại xung đột với sự thật hiển nhiên, tín ngưỡng bao nhiêu đời đều bị Lộc Động Đình một đấm đấm nát.

“Hài i i i….!” Lại thở dài một tiếng, Taran Zhu gõ gõ kiếm xuống sàn nói:

“Được rồi, đừng đứng nữa. Nói xem chúng nên làm gì bây giờ? Đánh chắc chắn là đánh không lại, chúng ta giờ có hai lựa chọn. Một là bị hủy diệt, hai là cúi đầu.”