Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 34: Xong việc trở về



Sindragosa vừa làm vừa nghĩ đến vấn đề vì sao lại không phản cảm với việc ăn thịt đồng loại, trên tay ma lực lại không ngừng, nắp thùng băng ngày càng dày.

“Sindragosa!...Sindragosa!”

Lộc Động Đình thấy vậy kêu hai tiếng, vẫn không thấy Sindragosa trả lời. Hắn bước tới hai bước một tay đặt lên vai Sindragosa lay nhẹ.

Giật mình, Sindragosa cắt đứt ngẫm nghĩ, nhìn thấy tay của Lộc Động Đình đang đặt trên vai chính mình, mới nhìn Lộc Động Đình hỏi:

“Chuyện gì vậy?”

Lộc Động Đình cũng không nói chuyện mà dùng tay còn lại chỉ chỉ vào thùng băng. Lúc này tuy rằng Sindragosa đã dừng cung cấp ma lực nhưng nắp thùng băng cũng đã cao bằng người rồi.

“A!”

Sindragosa thấy mình lại gặp rắc rối, theo bản năng kêu lên một tiếng, có hơi cuống quít không biết làm gì. Bình sinh Sindragosa không sai bao giờ, nếu có sai cũng sẽ thành đúng, bởi vì Sindragosa là Sindragosa điện hạ.

Nhưng hiện nay Sindragosa chỉ còn là tọa kỵ Sindragosa, làm sai có thể bị mắng thậm chí bị đánh, Sindragosa không bao giờ vì mình sai mà có thể phạt người khác được nữa.

Cho nên Sindragosa cảm thấy hơi lúng túng không biết nên làm gì.

Đành phải đứng yên bên cạnh Lộc Động Đình xoắn xuýt, muốn hỏi trường hợp này nên làm cái gì, nhưng nghĩ lại Lộc Động Đình cốc đầu lại không dám hỏi.

Lộc Động Đình, nhìn thấy Sindragosa lại tỏ ra ngu ngốc, hắn há mồm định nói gì đó nhưng vô số ý nghĩ chạy qua trong đầu cuối cùng biến chuyển thành một tiếng thở dài.

Lộc Động Đình thở dài xong tháo xuống Frostmourne từ sau lưng.

Sau khi sơ chế xong phần thịt đuôi Deathwing, Frostmourne cũng hoàn thành nhiệm vụ được Lộc Động Đình treo trở lại phía sau lưng.

Cầm Frostmourne đi đến chỗ thùng băng trong ánh mắt khó hiểu của Sindragosa.

Lộc Động Đình vung kiếm, cẩn thận gọt bỏ phần băng thừa, vụn băng lả tả.

Không nhanh không chậm gọt băng, chẳng mấy chốc lớp băng dày trên nắp đã bị gọt đi phần lớn.

Bởi vì còn thật nhiều vụn băng không rơi xuống đất mà vẫn nằm trên nắp, nên Sindragosa vẫn không thể nhận ra Lộc Động Đình điêu khắc cái gì.

Cũng không lâu sau Lộc Động Đình đứng thẳng dậy, đeo Frostmourne trở lại trên lưng.

Hơi khom người, Lộc Động Đình há mồm hút khí sau đó thổi một hơi, vụn băng còn dính trên nắp thùng bay lên cao rồi rơi xuống.

Sindragosa bây giờ mới có thể nhìn thấy được, Lộc Động Đình điêu khắc là một nửa của một chiếc đuôi lớn.

Trên sống đuôi một hàng gai nhọn nhô cao hai bên lại có hai hàng gai nhỏ, xung quanh được bao phủ bằng những khối giáp, mỗi mảnh giáp ở các góc đều có một cái gai ngược.

Sindragosa nhìn thấy hình tượng chiếc đuôi rất quen thuộc, ngẫm nghĩ một hồi mới tỉnh ngộ.

Thì ra Lộc Động Đình điêu khắc chính là cái đuôi của Deathwing khi chưa bị lóc thịt cạo xương.

Lộc Động Đình đứng thẳng hai tay chống nạnh, ưỡn ngực, ngửa mặt bốn mươi lăm độ nhìn lên, trên mặt đầy cảm giác tự hào nói:

“Quá đẹp, sau này mỗi một nguyên liệu nấu ăn đều như vậy xử lý. Mỗi nguyên liệu đều có một cái hòm riêng, sau đó ta sẽ điêu khắc hình tượng của nguyên liệu lên trên nắp. Như vậy chỉ cần nhìn là biết ngay đó là món gì, vừa đơn giản lại dễ dàng.”

Nói xong Lộc Động Đình tự mình gật gù mấy cái tỏ vẻ chính mình thật vừa ý, rồi vẫy vẫy tay gọi Sindragosa lại.

Cũng chỉ vài mét, bước vài bước chân Lộc Động Đình lại làm như ở thật xa lắm.

Sindragosa dẫm bước nhỏ miêu bộ đi lại gần Lộc Động Đình, ngoan ngoãn đứng yên nhìn.

Lộc Động Đình nhìn dáng người phập phồng quyến rũ Sindragosa, mặc bikini armor bước miêu bộ đi lại.

Trên dưới đều rung động, ánh mắt trừng đều sắp rớt tròng mắt ra ngoài, không phải là hắn hiếu sắc, nhưng thực sắc tính dã, anh hùng bản sắc.

Sindragosa ở hình dạng người đã có khuôn mặt đẹp giáng người còn nhất tuyệt, chưa kể quan trọng nhất là Sindragosa mặc một bộ bikini armor.

Bikini armor là gì?

Chính là một bộ đồ được chế tạo để làm hộ giáp, nhưng thực sự không “hộ” được chỗ nào.

Bikini armor lợi hại là ở chỗ chỉ che chỗ cần che nhưng lại lộ chỗ cần lộ, dù sao đẹp mới là quan trọng nhất.

Tuy nhiên rất nhiều trong các trò chơi, các bộ giáp dành cho nữ càng cao cấp thì che càng ít, che càng ít thì phòng ngự càng cao.

Đến nói Lộc Động Đình, hắn là đàn ông làm sao có thể không phản ứng trước một phụ nữ đẹp mặc bikini armor trước mặt.

Nếu có chắc chắn là một người đối mặt tam cung lục viện thất thập nhị phi, tam thiên mỹ nữ muôn hình muôn vẻ, hoàn mập yến gầy lại bất sở vi động.

Người này thậm chí không ít thời đại quyền lực chỉ sau hoàng đế mà thôi, với danh hiệu vang dội, Cửu Thiên Tuế. Thường được gọi là Đại Tổng Quản.

Dãy giụa một chút, Lộc Động Đình từ bỏ ý định làm Sindragosa bước đi vài vòng để no mắt.

Ngẫm lại Sindragosa biến thành hình người, có hình tượng là một trẻ tuổi thiếu phụ, xinh đẹp lại quyến rũ, đường cong chết người.

Nhưng thực ra là một bà lão già không biết bao nhiêu tuổi, chỉ từ thời Chiến Tranh Cổ Đại thì Sindragosa đã có hơn 10 ngàn năm tuổi rồi.

Còn chưa kể Sindragosa chính là vợ của Malygos, mẹ của 5 đứa trẻ, không phải, mẹ của 5 con rồng, 3 nam và 2 nữ, cũng là bà nội ngoại của thật nhiều con rồng khác.

Một bà lão như Sindragosa hình dạng chính xác là thế nào? Da nhăn nheo, nhiều chỗ có đốm, tâm hồn chảy xệ, đằng sau cũng teo tóp nhăn nhúm.

Lộc Động Đình hơi tưởng tượng thấy hình ảnh Sindragosa đúng với tuổi thọ thì rùng mình không dám tưởng tượng. Vì chỉ cần tưởng tượng liền không dám tưởng tượng.

Vội vàng lắc lắc đầu để ném văng những, hình ảnh cay đôi mắt kia ra khỏi đầu.

Sau đó Sindragosa chợt nhận thấy Lộc Động Đình nhìn chính mình bằng một ánh mắt thực sự quái quái.

Trong ánh mắt mang chút kiêng kị, một chút sợ hãi, vài phần tránh né, còn thêm một vài phần đồng tình cùng một vài phần thương cảm, cuối cùng là vài phần thương hại.

Sindragosa chính mình đều bị Lộc Động Đình dùng cái kia ánh mắt nhìn đến cả người khó chịu, cảm giác như chính mình bị vô tình xúc phạm vậy.

Sindragosa cũng không cho rằng chính mình yêu cầu Lộc Động Đình hắn liền sẽ giải thích cho cô.

Cho nên mặc dù không hiểu vì sao Lộc Động Đình lại nhìn mình như vậy nhưng Sindragosa cũng không hỏi.

Mà đối với Lộc Động Đình, Sindragosa nếu không hỏi hắn cũng không thèm để ý Sindragosa trong lòng nghĩ gì.

Lộc Động Đình luôn cho rằng, muốn cái gì thì cần phải nói, hắn không có nghĩa vụ phải hiểu người khắc.

Nói là nói vậy, nhưng trong chuyện này Sindragosa có hỏi Lộc Động Đình cũng sẽ tìm cách lừa dối.

Chẳng lẽ khi Sindragosa hỏi “vì sao ánh mắt của hắn nhìn cô thật quái dị.

Lộc Động Đình lại trả lời vì hắn tưởng tượng đến tuổi thật va hình dạng “thật” của Sindragosa. Hắn Lộc Động Đình lại đem một cái xinh đẹp đến bi thảm thiếu phụ, tưởng tượng thành một bà lão già nua xấu xí.

Lộc Động Đình lại không phải là ngốc nghếch, bình thường hắn chỉ là ít quan tâm đến cảm xúc của người khác mà thôi.

Lúc này đã ném văng ra khỏi đầu mấy ý nghĩ kỳ quái, Lộc Động Đình nghiêm túc nói với Sindragosa:

“Được rồi, ta cũng nên về nhà, cô chắc chắn muốn theo ta chứ. Nhà ta ở rất xa rất xa, là một thế giới khác.”

Sindragosa thấy Lộc Động Đình nghiêm túc, cũng trầm tư cẩn thận nghĩ một hồi rồi trả lời với Lộc Động Đình:

“Tôi cũng không còn chỗ nào để đi, Azeroth cuối cùng tôi cũng chỉ toàn là đau thương cùng thù hận. Mặc dù hiện tại Arthas hồi sinh tôi, tôi cũng coi như là đạt được tân sinh, nhưng rốt cuộc là vẫn bị Arthas khống chế.

Tuy rằng cũng không cần bao lâu tôi liền có thể tự mình thoát khỏi sự khống chế của Arthas. Nhưng sau khi thoát khỏi Arthas tôi cũng chỉ còn duy nhất một con đường là tìm kiếm Neltharion để báo thù.

Như anh thấy đấy, tôi cũng không đủ khả năng để báo thù, thậm chí nếu không có anh con đường của tôi chỉ có thể là chết thêm lần nữa.

Bây giờ thù cũng coi như được báo, tôi cũng coi như thoát khỏi Arthas, dù sao hắn cũng không có gan dám làm gì tôi vì hiện nay tôi là tọa kỵ của anh.

Ở Azeroth tôi đã hoàn toàn không có gì lưu luyến, đi với anh là lựa chọn tốt nhất cũng là duy nhất.

Ít ra đi theo anh, tôi còn có mục tiêu, còn cảm nhận được chính mình có tác dụng, có người cần đến mình.

Tuy nhiên anh nên cho tôi biết một ít cơ bản nhất về thế giới của anh.”

Lộc Động Đình yên lặng lắng nghe Sindragosa nói xong, gật đầu cười nói:

“Vậy thì tốt quá, tôi đang còn không biết làm thế nào để xây dựng một cái hầm chứa nguyên liệu nấu ăn đây, nếu cô đồng ý cùng tôi thì quả thực dễ dàng.

Về thế giới của tôi cũng rất đơn giản, thế giới của tôi trên một tinh cầu gọi là địa cầu.

Trên địa cầu phần lớn là nhân loại phàm nhân, nhưng địa cầu có chút đặc biệt.

Ở địa cầu rất nhiều thế giới khác đều được ánh xạ hình chiếu, những hình chiếu này thường được ánh xạ vào tâm trí sự tưởng tượng của nhân loại.

Người địa cầu thường từ những hình chiếu ánh xạ này, thêm vào một phần tự tưởng tượng mà tạo ra những tác phẩm miêu tả lại.

Đại khái giống như trò chơi, phim ảnh, hoạt họa… những thứ này có thể cô không biết, nhưng truyện ký cùng tiểu thuyết thì hẳn là cô biết chứ.

Ở địa cầu rất nhiều các tác phẩm tưởng tượng đều là hình chiếu ánh xạ trong tâm trí của tác giả.

Giống như thế giới này, ở địa cầu là có trò chơi cùng tiểu thuyết, cho nên tôi mới biết cô là ai, tôi biết Deathwing ở nơi nào, biết gấu trúc người xuýt nữa bị Bộ Lạc diệt tộc.

Bộ Lạc cô biết chứ, ngày xưa chơi trò chơi, tôi rất thích bộ lạc, nhất là khi Grommash Hellscream gào lên “THÚ NHÂN VĨNH KHÔNG VÌ NÔ…” quả thực nhiệt huyết sôi trào.

Ừ, Grommash Hellscream đã đem annihilan(pitlords) Mannoroth chém chết đấy.

A! tôi lại nói lạc đề xa quá rồi.

Lại nói tiếp, gần mấy năm nay khắp nơi trên địa cầu xuất hiện những cổng không gian kết nối với các thế giới khác.

Từ địa cầu xuyên qua các cổng không gian này đến thế giới khác thật dễ dàng, nhưng nếu từ thế giới khác muốn thông qua cổng không gian đến địa cầu thì thực sự khó khăn.

Đến nay vẫn chưa ai hiểu được nguyên lý.

Vì người địa cầu đi qua thế giới khác thường thu hoạch được không ít siêu phàm lực lượng, hoặc vật phẩm.

Bởi vậy mấy năm nay địa cầu cũng có không ít siêu phàm.

Như vậy cũng coi như đầy đủ rồi đấy, chuẩn bị đi thôi.”

Lộc Động Đình miêu tả sơ lược cho Sindragosa hiểu biết về địa cầu, sau đó chuẩn bị trở về, bất chợt hắn kêu lên.

+++++++++++++++++

Được 6 cất giữ, mừng quá luôn á. Tuy nhiên vẫn chỉ là bạn [ Storm OF VietNam ] trò chuyện với tác giả. Hơi quạnh quẽ một chút.