Vương Phi Vạn Tuế

Chương 42: Dạ Nguyệt các_ thay trời hành đạo!



Phủ Tần vương được một phen kinh hoàng thì phủ của Tam hoàng tử chỉ có một người từ lúc về đã luôn trầm mặc, đôi lúc lại nhìn ra ngoài như đang trông chờ gì đó

Tiếng động phát ra trong căn phòng trống trải, nam nhân đang suy tư như đã đợi được liền gấp gáp hỏi

" thế nào?"

Lúc trên phố tình cờ nhìn thấy vẻ buồn bã trên gương mặt nàng đã làm hắn thấy nhói nơi ngực trái, nhưng theo hắn biết thừa tướng cùng phu nhân rất yêu thương nàng, còn vị di nương cùng tiểu muội muội kia thì không hẳn nên đánh liều muốn Nhật đi tra rõ sự tình

Sở dĩ nói đánh liều là vì Liễu Vân từng nói bằng hữu sẽ không lừa dối nhau nhưng nàng không muốn bằng hữu hay bất kỳ ai điều tra về thân phận của mình.

Nàng cho rằng thời điểm họ trở thành bằng hữu là con người đó thì không cần quan tâm quá khứ họ thế nào mà chỉ cần biết hiện tại chính là bạn bè, tương lai cũng là bạn bè! nếu người phản bội lại tình bằng hữu thì ta cũng không níu giữ làm gì vì nàng chưa từng làm trái lương tâm!

" Tần vương phi từ nhỏ trong phủ được thừa tướng phu nhân bảo vệ kỹ lưỡng chưa từng bị tổn hại, sáu tháng trước cùng vương phi của đại hoàng tử xuất phủ lên chùa cầu an gặp thích khách bị trọng thương, không may bị sơn tặc bắt được, cùng lúc Tần vương truy thích khách ám sát đại hoàng tử nên ra tay cứu giúp, sau đó vẫn bình thường sinh hoạt thu nhận hai hài tử được thừa tướng nhận làm nghĩa tử lấy tên Liễu Phong hiện tiếp quản Từ Tâm và nghĩa nữ lấy tên Liễu Ngọc luôn theo Tần vương phi cùng nha hoàn thân cận của người là tiểu Lan học y thuật. Còn một việc nữa... thích khách muốn mạng nàng chính là người của Dạ Tuyên các!"

Dạ Tuyên các? lại là họ! rốt cuộc kẻ nào có thù oán sâu đậm với nàng đến mức năm lần bảy lượt muốn mạng nàng?

" tra được không?"

Tần Quốc âm trầm hỏi

" người thuê được bảo mật rất kỹ lưỡng, chỉ biết đã bỏ ra rất nhiều ngân lượng để lấy mạng Tần vương phi hiện tại thuộc hạ chưa trả được nhưng xem ra thế lực phía sau khá lớn"

" tiếp tục tra"

" vâng"

Những ngày tiếp theo khá nhàn hạ, nàng và Tần Sở cũng không giáp mặt nhiều, Buổi sáng hắn vào cung thì nàng đến Từ Tâm xem xét, trưa thì nấu chút thức ăn chờ hắn về cùng dùng bữa, chiều lại cùng Như Ý ghé qua trang viên thăm bọn trẻ, lâu lâu gặp Tần Vĩnh luận bàn vũ đạo cùng cầm nghệ, thất hoàng tử và tam hoàng tử hay đến phủ chơi cũng như bàn đại sự. Việc riêng của hắn nàng không quan tâm lắm gì

Một tháng an an ổn ổn trôi qua, gần đây mọi việc khá thuận lợi, sổ sách trong phủ cùng chi tiêu nàng cùng quản gia thống nhất lại một số điều lệ lại cho thoải mái hơn nhưng cũng tiết chế hơn

Tổ chức Dạ Nguyệt đã được thành lập, hiện tại chỉ có 7 người, nhóm sáu người nàng chọn cũng được đặt biệt danh từ Nhất Dạ đến Lục Dạ, tiểu Ngọc làm chủ trị thông báo giữa nàng và họ

Trước hết chính là tản ra dò la thông tin từ những vùng xa kinh thành, những vùng không được chú ý trước, sau đó thu thập chứng cứ, ngày một tên tham quan chết cũng là ngày sự dơ bẩn của hắn được công bố rộng rãi, bằng chứng đầy đủ nên bách tính liền ăn mừng người áp bức mình lâu nay đã bị trừng trị

Quan trên cũng chẳng nói được gì, hiện trường vụ án ngoài chứng cứ phạm tội của tên tham quan chỉ còn lại chữ ' tử' giữa trán, hai mắt trợn trắng, trên người không có chút thương tích nào, cũng không có dấu hiệu của xô xát, lại không thấy dấu hiệu của trúng độc, cứ như vậy mà chết không kịp lên tiếng! toàn bộ dấu vết đều được xóa sạch sẽ

Những vụ sát nhân như vậy ban đầu chẳng có ai nói gì vì bách tính bị áp bức lâu nàng nên sinh lòng cảm kích, quan trên cũng chỉ cần điều trạng nguyên kỳ trước được tấn phong lên thay thế là xong việc nhưng số lượng quan viên chết ngày càng nhiều, không chỉ vậy mà chức quan cũng lớn dần, kéo theo tội trạng càng nặng.

Dần dần mọi người truyền nhau câu nói là ông trời có mắt đã trừng trị bọn tham quan vô lại trên nịnh dưới kiêu* kia để bách tính được sống những ngày bình thường không bị áp bức bóc lột

*** trên nịnh dưới kiêu: câu này em tự nghĩ ra nha mọi người, có nghĩa khi gặp người chức cao hơn mình thì không lưng cúi người nịnh nọt lấy lòng, gặp những bách tính không quyền lực hay người chức vị nhỏ hơn mình lại ngang ngược kiêu căng không xem ai ra gì, mạng người là cỏ rác hoặc cấu kết gian thương nhiều tiền tài bao che tật xấu giá hoạ dân lành

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ chỉ trong năm tháng sau đó đã có hơn 50 tiểu quan chết dưới lưỡi của ' trời' mà bách tính tôn sùng, cứ mỗi người được đưa lên thay thế hôm sau sẽ nhận được bản cam kết làm một vị quan tốt chuẩn mực, không thì việc xấu cũng sẽ có ngày bại lộ dưới ánh sáng, nhẹ là vào đại lao còn nặng thì như người đi trước, chữ ' tử' giữa trán!

Không lâu sau đó số lượng viên quan chết vô căn cứ quá nhiều, có người dâng tấu sớ xin điều tra nhưng vẫn không thu được gì. Lại nói sau vụ này một cái tên đã nổi lên khắp vùng Đông quốc _ Dạ Nguyệt các!

Nơi đây chỉ nhận những vụ giết người có chủ đích, người đến muốn giao dịch chỉ cần nói danh tính người muốn hạ thủ, nếu tên đó thực sự độc ác sẽ được tổ chức xử lý, nếu không thì người giao dịch sẽ nhận cái kết khá thảm!

Chính là việc xấu của bản thân bị lôi ra ánh sáng, suốt đời khù khù khờ khờ, miệng luôn lẩm bẩm hành vi xấu xa đê tiện của bản thân nên càng được bách tính hưởng ứng, càng có thêm nhiều tham quan cùng gian thương phải bỏ mạng

Tuy nhiên Dạ Nguyệt các chỉ giết người có tội, không hề động đến thân nhân của họ

Trong buổi thượng triều hôm nay có nhiều quan viên lên tiếng bất mãn nhưng lại không thể làm gì ngoài việc đứng nhìn từng thân tín của mình bị giết vì chứng cứ quá rõ ràng hại hoàng đế một trận sốc không nhẹ

Trong số người bị ám sát có cả những người ông tin tưởng, có những tội trạng ông chưa từng nghĩ đến họ sẽ phạm phải! con người ai cũng sẽ có lòng tham nhưng nếu biết tiết chế thì ông thân là vua dù biết cũng phải mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện, nhưng những hành động này đến ông có bao dung độ lượng nhường nào cũng không thể tha! chết như vậy là quá nhẹ nhàng! phải chém đầu thị chúng để bách tính nhìn rõ vẻ độc ác của họ

***

tg: dân tình người ta biết từ khi tên đó chết rồi! ông mấy tháng sau mới biết mà còn ở đó phẫn uất cho ai xem? có mình tui nghe đây này!!!

Hoàng thượng Ân Khiết: ta dù sao cũng là vua một nước! há có thể bỏ qua sao? ngươi cũng không thể cho ta thân vãn một tí à

tg: không! lo bàn chính sự kìa!

hoàng thượng Ân Khiết: ok không nói nữa! mất hứng rồi!***

" trước mắt cứ tổ chức khoa cử toàn nước tìm thêm nhân tài mới bổ sung cho những vị trí còn thiếu người trông coi đi! không còn gì nữa thì bãi triều!"

Hoàng đế Ân Khiết xoa xoa thái dương ban lệnh rồi cho bãi triều

Chúng quan viên cùng các hoàng tử:" cung tiễn hoàng thượng"

..._______...

hiện chị nhà ở phủ Tần vương đã được 6 tháng rồi nha mọi người!

Hai người vẫn là việc ai nấy lo thân ai nấy quản nhưng nếu có người thứ ba thì họ vẫn đóng vai phu thê tình thâm trừ khi có mặt tiểu Lan và mấy vị cận vệ của Tần Sở

em xin nói luôn nếu là tình tiết không liên quan đến chị nhà em chỉ thuật lại thôi chứ không cho nhân vật nói đâu! giống như buổi thượng triều hôm nay vậy, chỉ khái quát sơ qua thôi

hay những nhân vật không xuất hiện quá năm hay mười lần em sẽ không để tên nhân vật nha ^^

Với lại hôm nào rảnh em sẽ đăng viết vào buổi sáng rồi đăng luôn như hôm nay ạ

...Chúc mọi người buổi trưa vui vẻ ^^...