Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 37: Nàng! QUA ĐÂY!



Đây mới chỉ là bắt đầu, dưới cái nhìn của Dạ Ly Thần, tên nam nhân bỉ ổi này không chịu nổi áp lực đến vậy, chủ động khai ra trước mặt mọi người.

“Ta không biết gì hết, là đại tiểu thư Tô gia dùng tiền thuê ta vu oan hãm hại Tô Tử Mạch, nàng ta muốn ta nói ta và Tô Tử Mạch có gian tình với nhau. Ta chẳng qua chỉ là kẻ nghe lệnh mà làm, thật sự không liên quan gì đến ta hết!”

Lời của tên nam nhân bỉ ổi kia vừa nói ra làm tất cả mọi người có mặt lập tức xôn xao, ai cũng thật không ngờ được là mọi chuyện vẫn còn có thể xoay ngược như vậy.

Tô Vô Sương càng cúi thấp đầu, tuy rằng trong lòng đang vô cùng tức giận vì bị tên nam nhân bỉ ổi kia phản bội, nhưng mà có Dạ Ly Thần ở đây nàng ta không dám tranh cãi.

Tô Tử Mạch nghe được tên nam nhân bỉ ổi kia nói ra sự thật cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời ánh mắt nhìn Dạ Ly Thần cũng đầy nghi hoặc.

“Bản tôn không muốn nhìn thấy tên tiểu nhân này nữa, bẩn cả mắt!”

Ngay lúc giọng nói của Dạ Ly Thần vừa dứt, một thanh trường kiếm đột nhiên từ trên không rơi xuống, giống như một tia chớp từ trên cao đánh xuống.

Thanh trường kiếm không chệch một li, đâm thẳng vào đầu tên nam nhân bỉ ổi, tên nam nhân bỉ ổi đó chết ngay tại chỗ.

Ngay sau khi tên nam nhân bỉ ổi bị giết, trường kiếm đó lại bay về bầu trời, không cần nghĩ cũng chắc được là thuộc hạ Dạ Ly Thần làm.

Mọi người thấy thế càng câm như hến, Dạ Ly Thần sát phạt quyết đoán dễ dàng lấy đi mạng người như thế cũng thôi đi.

Phương thức giết người vừa rồi dường như là thuật phi kiếm trong truyền thuyết, một thị vệ dưới tay Dạ Ly Thần đã có học thuật cao thâm như thế, vậy tu vi của Dạ Ly Thần chẳng phải là càng thêm sâu không lường được sao?

Nghĩ đến đây ánh mắt mọi người nhìn về phía Dạ Ly Thần lại tràn đầy kính sợ, duy chỉ có Tô Tử Mạch cau mày, vẻ mặt hoang mang.

Dạ Ly Thần này vào lúc mấu chốt mình gặp nạn thì xuất hiện, giúp mình giải quyết nguy cơ, vừa rồi còn giết người vu oan hãm hại mình nữa.

Nhìn những gì hắn làm rõ ràng là cố ý giúp mình, Tô Tử Mạch không tin rằng tất cả những chuyện này chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Dạ Ly Thần cũng không giống người tốt bụng như vậy, vậy tại sao Dạ Ly Thần lại giúp mình?

Tô tử Mạch đã có duyên gặp Dạ Ly Thần một lần, trong ấn tượng của Tô Tử Mạch, Dạ Ly Thần rõ ràng là người cuồng tự luyến cao ngạo lạnh lùng lại tàn nhẫn.

Mà lần trước gặp mặt, Tô Tử Mạch cũng không cho Dạ Ly Thần sắc mặt tốt, Dạ Ly Thần không trả thù mình thì cũng thôi đi, chẳng có lý gì lại đi giúp mình cả.

Lúc này, trong đầu Tô Tử Mạch đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, Dạ Ly Thần này không phải thật là phụ thân của đứa bé trong bụng mình đấy chứ?

Lần đầu gặp Dạ Ly Thần, dường như Dạ Ly Thần cũng đặc biệt quan tâm đến đứa con trong bụng Tô Tử Mạch.

Nói ra cũng lạ, sau khi xuyên qua thân thể này, trí nhớ chuyện khác rất rõ ràng, nhưng duy chỉ có phần trí nhớ về đứa bé trong bụng thì lại thiếu.

Không thể nào! Sao lại có chuyện trùng hợp đến thế chứ, sao mình có thể lên giường với cái tên cuồng tự luyến này được!

Ngay khi trong lòng Tô Tử Mạch đang suy nghĩ miên man, Dạ Ly Thần đột nhiên cao ngạo phân phó về phía Tô Tử Mạch.

“Nàng! Qua đây!”

Mọi người thấy vậy nhất thời kinh ngạc, phải biết từ sau khi Dạ Ly Thần xuất hiện thì chưa nói với ai bất kỳ lời nào.

Có nói với tên nam nhân bỉ ổi kia một câu, nhưng mà nói xong thì tên nam nhân bỉ ổi đó chết luôn rồi.

Bây giờ Dạ Ly Thần lại đối xử đặc biệt với mình Tô Tử Mạch, đã vậy còn gọi Tô Tử Mạch nói chuyện riêng, đãi ngộ thế này cũng quá khác biệt rồi?

Nhất là những nữ quyến kia, ánh mắt nhìn về phía Tô Tử Mạch ngưỡng mộ ghen ghét oán hận đều có, loại chuyện tốt thế này sao không rơi lên đầu các nàng chứ?