Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 26: Cô gái vô lương tâm (22)



Editor: Tieen

Tần Mộng Trân bên kia rõ ràng là vai chính, lại bị bỏ qua, không cam lòng muốn tiến đến trước mặt Tô Mộc, kết quả liền bị mấy cô gái trực tiếp đẩy ra.

Vẫn chú ý đến Phác Tiêu, Bạch Mạn Tinh cảm nhận được ánh mắt của anh nhìn Tô Mộc không đúng, nghi hoặc nói: "Bạch Cập làm sao vậy?"

"Cậu ấy là em trai của cô?" Sau khi Phác Tiêu rời khỏi, lại cảm thấy không thích hợp, càng nhìn càng thấy vẻ mặt của Tô Mộc quá ôn nhu, càng cảm thấy không giống như là con trai.

Bạch Mạn Tinh nhẹ thở một hơi, biết việc anh nghi hoặc, gật đầu: "Đúng vậy, tuy rằng bộ dáng Bạch Cập rất đẹp, nhưng cậu ta xác thực chính là con trai.

"Bạch gia coi trọng con trai bao nhiêu, cha Bạch làm sao có thể tính sai.

-

Sau khi Tô Mộc ăn xong bữa tối, im lặng nằm ở trên ghế bên cạnh bể bơi của Bạch gia hóng gió đêm.

Thân hình gầy yếu, đường cong duyên dáng, nhắm mắt dưỡng thần dường như có thể biến mất bất cứ lúc nào dưới ánh trăng.

"Thiếu gia, tôi đem trái cây lại đây cho cậu." Bên tai có một giọng nữ mềm mại vang lên.

Là Lam Duyệt, cô ta cúi người, đưa tay để dĩa trái cây xuống cái bàn bên cạnh Tô Mộc.

Cô ta thấy Tô Mộc không hề nhúc nhích, liền lại gần nhìn cô, chỉ cảm thấy cô lớn lên thật sự rất tinh tế, so với con trai bình thường đều tinh xảo hơn.

Ánh mắt chậm rãi xuống phía dưới đánh giá, nhìn bên trong cổ áo sơ mi của cô, lộ ra làn da trắng bên trong, còn có một miếng vải màu trắng không rõ.

Đó là... cái gì?

Lam Duyệt kinh ngạc che miệng lại, tròng mắt chuyển động, sau khi đoán được, ánh mắt tiếp tục hướng về vị trí dưới đùi.

"Có việc?" Giọng nói trầm thấp vừa mới tỉnh dậy, mang theo một chút lười biếng, làm cho Lam Duyệt hoảng sợ.

"Thiếu gia, trái cây, tôi đem trái cây lại đây cho cậu."

Lam Duyệt ổn định tinh thần, đối diện một đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, có loại cảm giác bị nhìn thấu.

Không, sẽ không đâu, vừa rồi cậu ta rõ ràng là nhắm mắt, sao có thể biết được?

"Thiếu gia từ từ dùng, lão gia còn chờ tôi, tôi đi trước." Nói xong, Lam Duyệt liền rời đi bình thường.

Tô Mộc cúi đầu nhìn nhìn cổ áo của mình, đưa tay đem nút cài lại bình thường, sau đó nằm xuống, đôi mắt nhìn sao đầy trời, không nhấc lên một tia gợn sóng.

Cũng đừng làm cho cô thất vọng.

Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ, cô là cố ý? 】

"Phải" Cha Bạch vì cái gì biết chuyện công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao của cô, vấn đề xuất hiện ở trên người Bạch Mạn Tinh, mà Bạch Mạn Tinh thông qua phu nhân gần đây được sủng ái nhất là Lam Duyệt để mở miệng, ra vẻ trong lúc vô tình tiết lộ với cha Bạch.

Hiện giờ, cô liền cho bọn họ một cái phương hướng để điều tra cô, để xem bọn họ có hay không có thể kéo cô xuống ngựa.

【 Ký chủ, cô sẽ không sợ bọn họ trực tiếp làm cho cha Bạch bên kia tra cô? 】

"Bọn họ có thể rõ ràng như vậy, coi như tôi xem trọng bọn họ." Không biết lúc trước mẹ Bạch dùng cách gì, làm cho cha Bạch tin tưởng vững chắc nguyên chủ chính là một đứa con trai.

Lấy địa vị mấy năm nay của nguyên chủ ở Bạch gia, nếu hai người bọn họ tự nhiên ở trước mặt cha Bạch nói mà không có chứng cứ, ngược lại là bọn họ sẽ khiến cho cha Bạch hoài nghi, dù sao nguyên chủ ở Bạch gia là người thừa kế duy nhất, phía dưới có bao nhiêu người đỏ mắt, dùng cái gì mà mọi người đều có.

Cha Bạch nếu là dễ dàng bị hai người bọn họ khiêu khích như vậy, thì Bạch gia này đã sớm rối loạn.

Quả nhiên bên kia Lam Duyệt liền trộm thông báo với Bạch Mạn Tinh.

"Cô xác định không có nhìn lầm?" Bạch Mạn Tinh rõ ràng hoài nghi, bởi vì cô ta vẫn tin tưởng cha Bạch bên kia không có sai.

"Tôi xác định."

"Tạm thời không thể hành động thiếu suy nghĩ, chúng ta cần có bằng chứng, cô làm thế này, thế này..."

Bạch Mạn Tinh bình tĩnh phân tích cục diện, sau đó bố trí, chờ sau khi cô ta tắt điện thoại, nhớ lại lời nói hôm nay của Phác Tiêu.

Có lẽ nào... Phác Tiêu đã phát hiện ra cái gì rồi?

☆☆☆☆☆