Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 9: Cô gái vô lương tâm (5)



Editor: Tieen

Nhìn bóng lưng ung dung của Tô Mộc, khiến mọi người kinh ngạc.

Phác Tiêu thẫn thờ nhìn theo, rồi chợt tỉnh lại, nhận ra mình thế mà thất thần vì một người "con trai".

"Dẫn đi." Nhìn sát thủ trên mặt đất, Phác Tiêu lạnh lùng nói.

Bên kia, Tô Mộc sau khi rời khỏi quán Cà phê Internet, dưới trời mưa lất phất, bước chậm đi trong mưa.

【 Hệ thống lại nhắc nhở: Ký chủ, số tiền này, cô không mang theo được. 】

Tô Mộc nâng mắt nhìn chợ đêm đèn ne-on trong mưa: "Ta biết."

【 Vì vậy, ký chủ nên tập trung vào việc hoàn thành nhiệm vụ và kiếm tích phân, hơn là những thứ vô dụng đối với ký chủ như thế này. 】

"Vô dụng?" Đối với cô mà nói thì không phải.

Khóe môi Tô Mộc gợi lên một nụ cười nhẹ, kiêu ngạo tựa như mây trôi giữa trời xanh, thanh tao vô song.

-

Từ trí nhớ của nguyên chủ, cô biết vị trí của Bạch gia, trong khu biệt thự của nhà giàu cách đây không xa.

Phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ, Tô Mộc mới đi tới nơi.

Tại sao ký chủ không bắt taxi trở về? Cửu Thiên Tuế đoán rằng đó là vì đi taxi phải mất tiền.

Ngay khi Tô Mộc bước vào Bạch gia, trở về phòng, tiếng đập cửa "Ầm ầm ầm ầm..." bất ngờ vang lên.

Là mẹ Bạch, đây là khu nhà chính của Bạch gia, vì thân phận của Bạch Cập nên mẹ Bạch mới có thể sống nơi này, chỉ có thể ở đây khi có sự chấp thuận của cha Bạch, ngày thường chỉ khi dùng bữa hoặc có sự cho phép của cha Bạch, những người vợ khác mới có thể qua đây.

Tô Mộc ướt đẫm nước mưa đang lau tóc, ung dung bước về phía cửa.

"Muộn như vậy rồi, sao còn ầm ĩ con trai ngủ?" Giọng nói uy lực, hào phóng, không chút tức giận vang lên.

"Lão gia, con trai, con trai..."

"Két ~"

Tô Mộc mở cửa cùng với giọng nói ngập ngừng của mẹ Bạch.

Nhìn cậu con trai anh tuấn, một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt vuông vức đầy uy nghiêm và thăng trầm của cha Bạch: "Con trai, con vừa tắm xong à."

"Vâng, thưa cha." Dễ dàng nhập vai Bạch Cập, Tô Mộc tự nhiên gọi.

Cửu Thiên Tuế cảm thấy rất hài lòng, tuy rằng ký chủ có chút chấp nhất về tiền bạc, nhưng sau khi tiến vào thế giới nhiệm vụ, khả năng thích ứng của cô rất tốt, chính là ký chủ mạnh nhất mà nó từng trói định.

"Ngày mai khai giảng rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt, sáng mai ta sẽ cho người đưa đi, trường học đã an bài rồi, con trai, con đừng quá mệt mỏi." Cha Bạch âu yếm nói.

"Vâng, cha ngủ ngon."

"Tốt, tốt, con trai cũng vậy."

Cha Bạch nhìn "con trai" của mình, gật đầu hài lòng, con trai trưởng thành rồi, còn tri kỷ chúc ông ngủ ngon.

Khi ông xoay người rời đi, ánh mắt rơi trên người mẹ Bạch, ông lấy lại uy nghiêm: "Sao còn chưa đi."

Ngụ ý là bà ở đây làm phiền "cậu con trai" ngủ.

Mẹ Bạch rụt cổ lại và nói: "Vâng, thưa lão gia."

"Con trai, đi ngủ sớm đi." Mẹ Bạch vội vàng quan tâm Tô Mộc, len lén cho Tô Mộc một ánh mắt. . Ngôn Tình Sủng

"Mẹ, ngủ ngon." Tô Mộc nói.

Mẹ Bạch nghĩ rằng cô biết ý của bà ấy, bước chân nhẹ nhàng đi về phía phòng.

"Đi theo ta làm gì? Còn không trở về phòng của mình." Cha Bạch cau mày nhìn mẹ Bạch đi theo ông đến cửa phòng.

Mẹ Bạch sửng sốt: "Lão đại, ngài..."

"Lão gia, ngài đã trở lại." Cửa phòng sang trọng của cha Bạch vừa mở ra, trong phòng có một người phụ nữ xinh đẹp, dung mạo đoan trang, dịu dàng nũng nịu.

"Ừ." Cha Bạch gật đầu, mặc kệ mẹ Bạch sau lưng, bước vào phòng.

"Chị, đây là..." Người đẹp trong phòng hơi vô tội nhìn mẹ Bạch.

☆☆☆☆☆