[Xuyên Nhanh] Mỗi Lần Ta Nằm Không Cũng Trúng Đạn

Chương 2: Đại gia, ta chỉ chạy ngang qua một đoạn (1)



7788 ném một quyển sách vào đầu Tiền Thiển, Tiền Thiển mở ra xem, phát hiện là một quyển tiểu thuyết xuyên không.

Nữ chính Lưu Sương trước khi xuyên qua là một nhân viên văn phòng tri thức của một công ty, sau khi xuyên qua trở thành nữ nhi của Hộ bộ thượng thư triều đại Tần, theo lý thuyết giai cấp người bình dân một khi mặc áo quan hẳn là sẽ vô cùng đắc ý, sinh hoạt thoải mái, chỉ tiếc nàng là thứ nữ*.

*con vợ lẽ

Ngoại tổ của Bạch Lưu Sương chỉ là gia thế từ hạng thất phẩm, là một người tầm thường, điều đáng khen ngợi duy nhất chính là sinh ra một nữ nhi như hoa như ngọc, tuy nhiên vì xuất thân từ một gia đình nhỏ, thất phẩm nhất định không bảo vệ được cô nương xinh đẹp như vậy.

Nương của Bạch Lưu Sương vừa mới trưởng thành, một lần dâng hương vô tình đụng phải Bạch phụ, Bạch phụ xuất thân là con nhà quan, ngay trong ngày đã cử một quản gia đến thông báo cho gia chủ gửi con gái của ông ta đến nhà họ Bạch với tư cách làm thiếp (vợ lẽ). Gia chủ không dám ngăn cản, chỉ có thể khóc đến thương tâm nhìn nữ nhi bị một cái kiều nhỏ khiêng vào Bạch gia.

Vào thời điểm Lưu Sương xuyên qua, nương của Bạch Lưu Sương sớm đã bị đương gia chủ mẫu xuất thân từ đích nữ Võ Định Hầu hại chết.

Phụ thân không đau, mẫu thân chết sớm, mẹ cả cường thế, ngoại tổ gia thế nhỏ bé, Bạch Lưu Sương sống thập phần xấu hổ, mắt thấy đã cập kê, hôn sự không ai thu xếp. Lưu Sương tới đúng lúc cô nương này nghĩ không thông chuẩn bị nhảy hồ tự tử.

Lưu Sương vừa đến, nhân sinh Bạch Lưu Sương liền mở ra, nữ giả nam trang ra ngoài làm ăn, hấp dẫn một đám mỹ nam vì nàng mà yêu thương, về sau lại khiến cho Lục hoàng tử đương triều chú ý, trải qua vô số lần phân chia hợp tan, nữ phụ hãm hại, ghen tuông xé rách, cuối cùng thuận lợi lấy thân phận thứ nữ gả cho Lục hoàng tử làm vương phi.

Điều này không khoa học!! Tiền Thiển sau khi xem giới thiệu thế giới cứ như vậy một ý nghĩ nảy ra. Một nhân viên văn phòng tri thức nhỏ bình thường, xuyên qua đến cổ đại đột nhiên trở nên cái gì cũng hiểu, buôn bán thuận buồm xuôi gió, thơ cổ thuận miệng liền nói, ngay cả công thức thuốc súng cũng biết, quả thực chính là trong nháy mắt biến thành một người toàn năng a!!

"Không có kiến thức!! Không biết nam nữ chính đều có hào quang sao? "7788 rất khinh bỉ Tiền Thiển: "Bất quá năng lực của nữ chính có khoa học hay không liên quan gì đến cô, cô chỉ cần đóng tốt vai phụ là được rồi a. -

Rốt cuộc ta diễn vai ai vậy? Tiền Thiển có chút không rõ, lại cẩn thận lật lật sách trong tay, cảm thấy những vai nữ phụ bên trong đều rất nặng, bất kì ai trong số đó cũng không được coi là vai quần chúng được.

"Cái này, ở đây, câu thoại này rất trọng yếu, là mấu chốt thúc đẩy sự phát triển của thế giới, nhất định phải nhớ rõ ràng." 7788 chỉ điểm giang sơn.

Tiền Thiển vừa nhìn, quả thật... Rất quan trọng!! Nam nữ chính lần đầu tiên gặp mặt, muốn quan trọng như thế nào liền quan trọng như thế!!

Nam chủ Lục hoàng tử Yến Tiêu đi vi hành, ở tửu lâu ăn cơm quên mang theo tiền, trong lúc xấu hổ vừa vặn gặp phải Bạch Lưu Sương nữ giả nam trang ở bên ngoài bàn chuyện làm ăn, Bạch Lưu Sương ra tay tương trợ, hai người vừa thấy đã quen, gian tình... Uh... Tình cảm phát triển nhanh chóng.

Tiền Thiển sắp chứng kiến thời khắc quan trọng nhất kiến chung tình này, còn đảm nhiệm vai trò quan trọng không thể thiếu trong đó —— nhân vật tiểu nhị, hơn nữa còn có hai câu thoại quan trọng.

Câu đầu tiên: "Đại gia, nhìn ngài ăn mặc quyền quý như vậy, làm sao có thể ăn cơm chùa đây, đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài a.

Câu thứ hai: "Muốn quỵt nợ cũng không dễ dàng như vậy.

Tiền Thiển: Σ (°△°|||) _ Một nhiệm vụ lớn lao và vinh quang như vậy đã được giao cho ta.

"Nhân vật quần chúng cũng rất có tiền đồ nha." 7788 an ủi Tiền Thiển.

"Nếu đã rất có tiền đồ, vậy tiểu nhị cũ là chạy trốn đi đâu? Chuyện này tùy tiện một cái N... –

"Chỉ một NPC cũng có thể làm, dựa vào cái gì ta nhất định phải đi." Tiền Thiển căn bản không tin.

"Mức độ tự do của thế giới này tương đối cao, ngoại trừ nhân vật chủ tuyến tương đối quan trọng, ý thức của những người khác không quá bị ảnh hưởng, cơ bản lấy tự do phát triển làm chủ, bởi vì vị Tiểu nhị chạy trốn kia chạy tới cửa hàng đông y học đồ, sẽ không đi làm tiểu nhị nữa, Cục quản lý chúng ta không thể xác định NPC tiếp nhận sẽ nói ra lời thoại thúc đẩy phát triển chủ tuyến hay không, đổi lại là tiểu nhị thông minh không có khả năng nói ra lời châm chọc với nam chính." 7788 giải thích như vậy.

"Ách... Được rồi, ta liền đi ngang qua một đường, sau đó dưới tình huống nam nữ chính đều ở đấy chứng kiến nói ra lời thoại, nhiệm vụ liền hoàn thành đúng không? Tiền Thiển do dự nói.

"Việc nhỏ, rất đơn giản đúng không, hoàn toàn không có khả năng thất bại, chạy một lần ngang đường có 50 điểm tích lũy, tiền lương vẫn rất cao." 7788 có vẻ đặc biệt tự tin, "Bây giờ đi, đừng chuyển động nữa, ta cho cô xem nguyên bản vậy chủ, nhớ trước tiên tiếp thu kí ức, không được lộ ra, có chuyện gì đó liền hỏi ta, ta luôn ở đây." -

Hệ thống nhà mình đã nói đến trình độ này, Tiền Thiển đành phải buồn bực gật đầu, một trận choáng váng, bạn học Tiền xuyến tử liền thay đổi vị trí, chính thức bước lên hành trình nhiệm vụ đầu tiên của cô.

Mở mắt ra, bốn phía tối đen tê dại, không biết là nơi nào, đưa tay sờ một cái, trên người có chăn bông, à, nguyên chủ hiện là đang ngủ, Tiền Thiển an ủi nghĩ, đã như vậy, dựa theo lời dặn dò của 7788, trước tiên tiếp nhận kí ức.

Một lát sau, Tiền Thiển mở mắt ra, vẻ mặt ngây thơ bắt đầu gọi hệ thống: "7788, chuyện gì xảy ra, có phải truyền sai hay không, hình như ta là một thôn cô*. "

*cô gái nông thôn

Không sai không sai, trước mắt cô ấy là vật chủ thích hợp nhất để kí gửi, chúng ta không phải tùy tiện tìm người, người trong thế giới phát sinh đều là sinh mệnh thể chân chính, Cục quản lý không thể tùy ý xâm chiếm cuộc sống của người khác, trừ khi trả giá đắt làm nhiệm vụ nghịch tập, nếu không chúng ta đều phải tìm một vật chủ * sắp chết hoặc đã chết."

*vật chủ = nguyên chủ

"Nhưng cô nương này không bệnh không đau, nàng còn chưa chết đâu." Tiền Thiển vẫn không hiểu ra sao.

" Đúng vậy, Tiền xuyến tử, nếu cô không đến, cô nương này sẽ treo cổ tự tử vào sáng sớm mai, ta chờ nàng đi rồi điều chỉnh trục thời gian, cô đỡ phải bị treo một cách đột ngột, vô cùng khó chịu. Nguyên chủ nàng hiện tại đều đang trên đường đi đầu thai." 7788 giải thích về việc hệ thống tuyệt vời có thể làm khi gặp những sai lầm, trục trặc như thế nào.

"Thì ra là như vậy a." Tiền Thiển cảm thán một câu.

Thân thể của nàng là tiểu cô nương mười ba tuổi, họ Trương, ngay cả tên cũng không có, cha mẹ đều gọi nàng là Ngũ Nương. Phụ thân Ngũ Nương là một người đọc sách không có tiền đồ, ngay cả tú tài cũng thi không trúng, đành phải ở trong thôn thu mấy học sinh dạy người biết chữ, lừa gạt chút ít. Mẫu thân Ngũ Nương, Trương thị là thôn phụ chân chính, thái độ ngược lại vô cùng ôn hoà.

Trương Ngũ Nương gọi Ngũ Nương, kỳ thật là một đứa con gái duy nhất, Trương thị chính xác sinh ra năm đứa bé, nhưng chỉ có Ngũ Nương sống sót, bởi vì trong nhà nuôi không được hài tử, trong thôn rất có rất nhiều tin đồn, đều là nói Trương thị khắc thân. Nhưng mà phụ thân Ngũ Nương không thể nhấc tay nổi, trong nhà toàn bộ trông cậy vào Trương thị một mình chu toàn, bởi vậy cuộc sống coi như hài hòa.

Trương Ngũ Nương là một thôn cô bình thường, diện mạo bình thường, tính tình mềm mại, còn theo phụ thân đọc qua mấy quyển sách trong nhà, biết qua mấy chữ, đương nhiên học vấn tốt là không có, nghiêm khắc mà nói ngay cả cha Trương Ngũ Nương cũng là trình độ bao cỏ.

Nhưng cô nương tính cách ôn hòa lại biết mấy chữ ở trong thôn nhỏ này vẫn rất được hoan nghênh, cho nên Trương Ngũ Nương từ năm mười tuổi đã liên tục có người tới cửa cầu thân, năm mười hai tuổi Trương thị đem nàng đính hôn cho Tôn gia giàu có ở thôn lân cận. Tôn gia nói là phú hộ* cũng bất quá là trong nhà có thêm hai mẫu ruộng mà thôi, vẫn là những người nông dân chân chính.

*nhà giàu