Xuyên Nhanh: Tìm Lại Linh Hồn

Chương 1: Hệ thống



Đường Vi Nhã mở mắt ra là một không gian trắng xoá. Cô nhớ mình đang ngắm ảnh người yêu. Hắn mất được 1 năm rồi, trong một vụ ám sát, đến xác cũng không thấy. 1 năm nay cô cho người đi tìm nhưng đều bặt vô âm tín.

Có một giọng nói truyền xuống như một vị thần:

[Chào ký chủ, tôi là hệ thống, sẽ cùng ký chủ đồng hành trên con đường này]

"Mi nói gì cơ? Khôn hồn bước ra đây xem nào?"

[Hệ thống không có thực thể]

Giỏi lắm, còn biết bắt bẻ nữa!

"Vậy mi bắt ta đến đây làm gì?"

[Ký chủ được chọn lựa để giúp các nguyên chủ tẩy sạch oán khí trên người. Mỗi một thế giới là một cuốn tiểu thuyết. Ở đó có các nhân vật nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ.... nhưng có những tác giả xây dựng nhân vật phụ chỉ để làm lót đường cho nhân vật chính, khiến họ đến chết không cam tâm. Cô có nhiệm vụ hoàn thành nguyện vọng của họ]

"Vậy sao? Sao ta phải làm chứ? Mi đi mà tìm người khác?"

[Cô chắc chắn là không làm?]

Giọng nói hệ thống lúc này có chút bỉ ổi. Vừa dứt lời, trên màn hình hiện lên hình ảnh một người đàn ông đang say ngủ, tuy làn da trắng bệch, dây rợ chằng chịt cũng không làm mất đi vẻ đẹp của hắn.

Đồng tử cô co rụt lại, giọng nói trở nên nguy hiểm:

"Bảo bối? Sao anh ấy lại ở đây?"

[Ký chủ không cần xúc động! Hắn chưa chết. Cô muốn hắn ta tỉnh lại thì phải làm nhiệm vụ, giúp tôi lấy năng lượng từ linh hồn các nguyên chủ. Tôi sẽ dùng năng lượng đó để tiến hành chữa trị cho hắn]

"Xem ra mi không phải người xấu"

[Hệ thống không phải người]

"Mi làm vậy có mục đích gì?"

[Xem ra cô vẫn nghi ngờ tôi là người xấu]

"Mi đâu phải là người"

[...Hệ thống vốn sinh ra là để tiêu trừ oán khí. Cô không làm thì người yêu cô không thể trở về. Cô cũng bị mạt sát]

Cô cười lạnh:

"Dám uy hiếp ta? Được rồi! Ta làm. Bắt đầu đi"

Tên: Đường Vi Nhã

Tuổi:??

Điểm: 0/1.000.000

Hết rồi?

Giá trị vũ lực, mị lực, IQ đâu rồi? Đạo cụ đâu rồi? Chẳng nhẽ bao nhiêu tiểu thuyết xuyên nhan ta đọc là hàng dỏm à?

[Đó là hệ thống nhà người ta. Ký chủ không cần ai oán như vậy]

"Điểm này để làm gì?"

[Ký chủ dùng điểm này để mua hàng trong hệ thống. Mỗi mặt hàng chỉ xài được 1 lần. Ký chủ cố gắng đạt 1 triệu điểm mới có thể quay về]

"Vừa tìm linh hồn, vừa kiếm điểm, vừa hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ? Sao mi không lên trời luôn đi?"

[Vậy cô có muốn bảo bối nhà cô sống lại không?]

Vi Nhã nghiến răng:

"Được rồi! Ta làm. Trước hết ta muốn gặp bảo bối. Mi có thể đưa ta đi gặp anh ấy không?"

Hệ thống trầm mặc một lúc.

[... Cô có 5 phút]

"Cảm ơn mi, hệ thống"

Một cánh cửa mở ra, cô đi vào đó. Bên trong là một người đàn ông đang say ngủ. Da dẻ nhợt nhạt, nhìn thấy cả mạch máu. Xung quanh đủ các loại dây rợ, máy móc.

Cô quỳ bên giường, tay khẽ chạm lên mặt hắn:

"1 năm không gặp, sao anh gầy thế này. 1 năm không gặp, anh không nhớ em sao? Anh đúng là đáng ghét, bây giờ lại quay về gặp em với bộ dạng còm nhom này sao? Anh biêta em thích cơ bụng 8 múi mà"

Cô gạt nước mắt. Từ khi hắn mất, cô chưa từng rơi một giọt nước mắt nào. Vậy mà bây giờ, hốc mắt cô đỏ hoe, hai hàng lệ tuôn ra.

Cô hôn lên mắt hắn:

"Em sẽ sớm tìm anh về, chờ em"

Cô đứng dậy, ánh mắt không còn ấm áp, ôn nhi nữa mà trở về hờ hững như cũ.

"Hệ thống ta làm sao tìm được mảnh linh hồn của anh ấy?"

[Ở trong người anh ta hiện giờ đang có một mảnh linh hồn. Nếu trong thế giới xuất hiện một mảnh linh hồn khác thì hệ thống sẽ cảm nhận được, đó là phúc lợi của riêng ký chủ đấy, cô nên cảm thấy biết ơn đi]

Cái đồ hệ thống dỏm nhà mi đem ta bắt vào đây, lại còn dùng bảo bối uy hiếp ta. Ta chưa chém mi là may rồi! Còn đòi biết ơn?

[Bắt đầu truyền tống...]

Mẹ kiếp! Đợi đã... Không để cô tạm biệt bảo bối mà đã truyền tống. Đúng là hệ thống không có lương tâm.