Xuyên Qua Chi Tranh Làm Sủng Phi

Chương 7: Trúng cử điện tuyển



Trước điện, những tú nữ đã kiểm tra xong đứng tại đây chờ, nhưng đội của Tiêu Uyển Vận vẫn chưa trở về, Tiêu Uyển Từ liền tìm bức tường có bóng râm đứng đợi.

Sau nửa canh giờ, đội của Tiêu Uyển Vận cuối cùng cũng đến.

Các tú nữ ở trong viện đang hồi hộp chờ đợi kết quả sơ tuyển.

Buổi chiều giờ Thân (15h), Hướng ma ma mang theo những ma ma khác xuất hiện, bắt đầu thông báo kết quả sơ tuyển. Trúng cử sơ tuyển tổng cộng 316 tú nữ, có 2/3 tú nữ ở vòng đầu tiên bị đánh rớt, một số tú nữ có khả năng chịu đựng thấp khi kết quả được đọc xong, liền bật khóc, không ngừng lau nước mắt.

Lúc hai tỷ muội trở lại Tiêu phủ, trời đã có chút đen, hai người trực tiếp được mời đến Hòa Phúc đường của Tiêu lão phu nhân, nơi bữa tối đã được dọn sẵn.

Đại phòng Trương thị cùng Tam phòng Cừu thị đều ở đây, Tiêu lão phu nhân nghe tin hai tỷ muội đều đã thông qua sơ tuyển, ba người vui mừng không khép miệng được, liên tục nói tốt.

Tiêu Uyển Từ ăn được thức ăn nóng hổi, cuối cùng cũng cảm thấy mình sống lại, nàng cùng nha hoàn Tế Vũ, được lão phu nhân kêu trở về Thính Vũ Hiên nghỉ ngơi, dưỡng sức thật tốt chuẩn bị cho cuộc chiến phục tuyển ngày mai.

Ngày thứ hai phục tuyển, hai tỷ muội đã ngựa quen đường cũ, Tiêu Uyển Vận đã không còn khẩn trương như ngày đầu, trông thoải mái và tự nhiên hơn.

Hôm nay kiểm tra so với ngày thứ nhất càng biến thái, phải lõa thể, kiểm tra còn nghiêm khắc hơn ngày đầu, xem xét bộ phận mà người hiện đại như Tiêu Uyển Từ còn khó có thể mở miệng, cẩn thận đến nổi hận không thể đếm được có bao nhiêu sợ lông, may mắn là ma ma chỉ dùng đôi mắt nhìn, cũng không tự chạm vào, bằng không người hiện đại là Tiêu Uyển Từ đây cũng phải tức giận, nghĩ lại liền muốn nổi da gà.

Lần phục tuyển này lại loại hơn 100 tú nữ nữa, không biết gặp được vận may gì, thế nhưng cả hai tỷ muội Tiêu gia đều tiến vào điện tuyển.

Tiêu lão phu nhân tất nhiên lòng đầy vui mừng, cho dù hai tỷ muội Tiêu gia không trúng được điện tuyển, thì trở về cũng là có thể tìm được một nhà chồng tốt. Vì dù sao hai người cũng có tham gia điện tuyển, thân phận tất nhiên sẽ được nâng cao một bậc.

Nếu vận khí tốt hơn nữa, sẽ có một người có cơ hội vào cung bầu bạn với Hoàng Thượng.

Sáng sớm ngày thứ ba, chưa đến giờ mẹo (5h kém), Tiêu Uyển Từ đã bị nha hoàn đánh thức, trang điểm chải chuốt, Tam phòng phu nhân Cừu thị đã sớm mang theo ma ma nha hoàn đến Thính Vũ Hiên.

Mục đích của Cừu thị tới tất nhiên là để giám sát Tiêu Uyển Từ trang điểm, đây chính là phân phó của gia chủ Tiêu gia Tiêu lão phu nhân tự mình truyền đạt, đối với việc một thứ nữ có sự tồn tại thấp như Tiêu Uyển Từ có thể đi đến điện tuyển, Cừu thị cũng cảm thấy thật ngoài ý muốn.

Dưới sự giám sát của chủ mẫu Cừu thị, Tiêu Uyển Từ cùng nha hoàn cũng không dám lừa gạt giống hai ngày trước, nha hoàn trang điểm bên người Cừu thị tự mình ra trận trang điểm cho Tiêu Uyển Từ, Cừu thị ở bên cạnh chỉ dẫn, ngay cả quần áo, trang sức cũng được Cừu thị lấy từ chính viện của mình.

Sau khi lăn lộn khoảng một canh giờ, dưới ánh mắt hài lòng của Cừu thị, cuối cùng cũng đã xong, ngay cả nha hoàn Tế Vũ và Phương Hạnh đứng bên cạnh cũng liên tục nói "Đẹp, rất xinh đẹp."

Trong gương mỹ nhân "thanh lệ thoát tục"*, như đóa sen mới nở, mày liễu cong cong tựa một vầng trăng non, da thịt trắng nõn tinh tế, con ngươi như hồ nước trong suốt thấy đáy, làm cho nàng trông linh động, hoạt bát hơn.

*thanh lệ thoát tục: xinh đẹp không giống người thường, thoát khỏi phạm vi thế tục, nhân gian.

Một đầu tóc đen dùng dây buộc lại, trên đầu cài cây trâm rỗng khắc hoa lan, trước ngực rũ xuống vài sợi tóc, khi giơ tay nhấc chân, càng thêm nhẹ nhàng tao nhã.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Uyển Từ trong hai năm qua trang điểm kỹ lưỡng cho chính mình, bản thân Tiêu Uyển Từ nền tảng đã tốt, làn da trắng nõn, lại tỉ mỉ trang điểm, dung mạo đúng là so với cách ăn mặc mộc mạc trước kia tăng lên vài cấp bậc.

Ngày thứ ba điện tuyển là quan trọng nhất, cũng là vòng cuối cùng, trải qua hai lần đào thải, tú nữ hôm nay còn không đến 200 người, so với hai ngày trước đã ít đi rất nhiều.

Các tú nữ trúng cử tốp năm tốp ba tụ tập ở trắc điện* Càn Nguyên điện, tú nữ tham gia điện tuyển ai ai cũng ăn mặc tràn đầy thanh xuân, tươi đẹp, trang điểm lộng lẫy, dùng hết tất cả thủ đoạn, nỗ lực đem chính mình trang điểm thật xinh đẹp, chờ mong được Hoàng Thượng và Thái Hậu nương nương coi trọng, có thể trúng tuyển vào hậu cung, bồi bạn Hoàng đế.

*trắc điện: cung điện phụ, nhỏ, cạnh điện chính. Thường 1 cung điện sẽ có 1 chính điện, 2 trắc điện.

Nhất thời, trước điện, các tú nữ như trăm hoa đua nở, tranh nhau khoe sắc.

Tiêu Uyển Từ cảm thấy hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy người thật của Hoàng Thượng và Thái Hậu, coi như không uổng công nàng tuyển tú mệt nhọc, vất vả.

Có lẽ đây là cơ hội duy nhất nàng có thể nhìn thấy Hoàng đế ở cái triều đại này, cho nên trong lòng có chút vui mừng, kích động.

Giờ Tỵ (9h), thái giám mặc cung trang* màu nâu từ trong Càn Nguyên điện ra ngoài tuyên chỉ, các tú nữ quỳ lạy hành lễ.

*cung trang: trang phục cung đình, tùy theo từng phẩm cấp thì có thiết kế khác nhau.

"Tuân theo ý chỉ của Thái Hậu nương nương, điện tuyển chính thức bắt đầu, lần này tuyển tú là Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương ba người đồng chủ trì. Mỗi năm tú nữ một tổ, yết kiến Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương!"

Chúng tú nữ không nghĩ tới điện tuyển lần này Hoàng Hậu nương nương bệnh nặng thế nhưng cũng tham dự, tú nữ dung mạo xuất chúng đều biến đổi sắc mặt, sợ Hạ Hoàng Hậu ngăn cản quý nữ có diện mạo đẹp trúng tuyển vào hậu cung, tiền triều hậu cung ai mà không biết, vì sự việc của Quý Phi, Hạ Hoàng Hậu không thích nhất là nữ tử dung nhan xinh đẹp.

Có tú nữ lặng lẽ nhìn thứ muội của Hoàng Hậu nương nương Hạ Thanh Nhiêu, trên khuôn mặt tươi tắn của Hạ Thanh Nhiêu là ý cười như trút được gánh nặng.

"Hiện tại bắt đầu đọc tên, các tú nữ được điểm tên, năm người một tổ" công công lấy ra danh sách, bắt đầu xướng danh:

"Quang Lộc Tự khanh Chu Chính Anh đích nữ Chu Văn Cầm."

"Hồng Lư Tự khanh Triệu Khánh đích thứ nữ Triệu Hinh Mai."

"Đô Sát Viện Tả Đô ngự sử Liễu Diệp đích nữ Liễu Sắt Vũ."

"Thông chính sứ ty Phó sứ Nghiêm Bá Huyên đích thứ nữ Nghiêm Ngữ Dung."

"Thái Thường Tự Thiếu khanh Lý Sĩ Tế đích nữ Lý Thanh Hạm."

Năm tú nữ được đọc tên bước ra khỏi hàng, dưới sự chỉ đạo của tiểu thái giám xếp thành hàng, lại được một thái giám khác chậm rãi dẫn vào Càn Nguyên điện.

Những tú nữ còn lại dần trở nên căng thẳng, đặc biệt là sau khi nghe tin Hạ Hoàng Hậu cũng chủ trì điện tuyển, các tú nữ có chút tự tin cũng lộ ra sự lo lắng.

Điện tuyển năm người một đội nên tiến hành rất nhanh, thời điểm tú nữ còn một nửa, mới chỉ có năm người trúng tuyển, ngoại trừ nhóm đầu tiên có hai người trúng tuyển là Đô Sát Viện Tả Đô ngự sử Liễu Diệp đích nữ Liễu Sắt Vũ cùng Thái Thường Tự Thiếu khanh Lý Sĩ Tế đích nữ Lý Thanh Hạm, có rất nhiều tú nữ, năm người một đội, toàn quân bị diệt, điều này cho thấy rõ sự tàn khốc của điện tuyển.

Trong lúc sắc mặt các tú nữ càng ngày càng đen thì tên của Tiêu Uyển Vận nhanh chóng được đọc đến, Tiêu Uyển Vận không ôm hy vọng quá nhiều về cơ hội được chọn vào cung, khó khăn của điện tuyển tại thời khắc mới cảm thấy càng rõ ràng hơn.

Tiêu Uyển Từ vỗ vỗ tay Tiêu Uyển Vận, cho nàng một ánh mắt cổ vũ, ngoài ra nàng cũng không giúp được gì cho Tiêu Uyển Vận, tất cả phải xem vận khí của Tiêu Uyển Vận như thế nào.

Tiêu Uyển Từ thật không biết nhiều mỹ nữ như vậy vào cung tranh một cây dưa chuột công cộng có gì tốt, không khéo còn sẽ phải "hương tiêu ngọc vẫn"*.

*hương tiêu ngọc vẫn: chết

Ngay cả một nữ tử không có kiến thức gì như nàng còn biết được đạo lý cửa cung sâu như biển, sự tàn khốc của cuộc chiến chốn hậu cung là điều có thể đoán được.

Tiêu Uyển Vận ra khỏi điện tuyển không bao lâu, liền tới phiên Tiêu Uyển Từ được đọc tên, năm người xếp hàng chậm rãi tiến vào Càn Nguyên điện theo thứ tự dưới sự chỉ dẫn của tiểu thái giám.

Bên trong chính điện được chạm khắc họa tiết sơn mài màu đỏ trông trang nghiêm và trang trọng, lư hương ở góc điện tỏa ra mùi thơm, thấm vào ruột gan.

Trong đại điện, là ba người tôn quý nhất ở Đại Cảnh triều, Vĩnh Xương Đế Vệ Ly Mặc, Tạ Thái Hậu cùng Hạ Hoàng Hậu.

Tiêu Uyển Từ cùng bốn tú nữ khác cúi đầu hướng về phía ba người hành lễ quỳ lạy, "Thần nữ tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương vạn phúc kim an."

"Đều đứng lên đi." âm thanh uy nghiêm của Vĩnh Xương Đế vang lên trong đại điện.

Năm vị tú nữ chậm rãi đứng dậy, đều cụp mi, rũ mắt, cung kính đứng thẳng.

Thái giám bên cạnh bắt đầu đọc tên, vị tú nữ thứ nhất bước ra khỏi hàng, Hoàng đế hỏi hai câu đơn giản, có thể do không quá xuất sắc, liền bị bỏ thẻ bài đi.

Tiêu Uyển Từ xếp thứ hai, nàng lặng lẽ đứng đó chờ thái giám điểm tên.

"Từ ngũ phẩm Lễ bộ Viên ngoại lang Tiêu Diệc Khôn thứ trưởng nữ Tiêu Uyển Từ, 16 tuổi."

"Thần nữ Tiêu Uyển Từ khấu kiến Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương, Hoàng Hậu nương nương vạn phúc kim an."

Thanh âm thanh thúy uyển chuyển, như hạt mưa rơi, thấm vào lòng người.

Đây là một trong số ít ưu điểm của nàng, ngoại trừ da thịt tinh tế trắng nõn, đó chính là thanh âm mềm mại dễ nghe.

"Ngẩng đầu lên," Vĩnh Xương Đế lên tiếng. Giọng nói của tú nữ này uyển chuyển êm tai, không biết nhan sắc như thế nào đây.

Tiêu Uyển Từ hơi hơi ngẩng đầu, vừa lúc thấy rõ khuôn mặt Vĩnh Xương Đế.

Nhìn đến khuôn mặt Tiêu Uyển Từ, Vĩnh Xương Đế có chút thất vọng, hắn thích mỹ nhân mặt trái xoan, eo nhỏ như cành dương liễu ở hậu cung cũng không phải là bí mật gì.

Diện mạo Tiêu tú nữ này tuy cũng vẫn có thể xem là một mỹ nhân quyến rũ, nhưng lại có một khuôn mặt hơi tròn, hắn cho rằng mỹ nhân có giọng nói hay như vậy nên xứng với dung mạo khuynh thành giống Lý Thanh Hạm vậy.

Vĩnh Xương Đế hôm nay mặc một chiếc áo hoàng bào màu vàng, đầu đội thúc phát khảm ngọc tử kim quan*, ngũ quan rõ ràng, sắc nét như điêu khắc, nói một câu "nhan như quan ngọc"* cũng không đủ, chỉ là ánh mắt lạnh băng uy nghiêm kia, hai tròng mắt đen thâm thúy, như bầu trời đêm, không thấy chút dao động nào.

*thúc phát khảm ngọc tử kim quan: có thể hiểu là tóc được vấn/buộc lên bên dưới cái mũ kim quan (cũng có thể hiểu là vương miệng nhưng không chỉ có một cái, một kiểu) của vua thời xưa hay đội, màu tím và có gắn ngọc quý.

* Nhan như quan ngọc (Mặt mũi sáng như ngọc quan): Quan ngọc là một loại ngọc tốt không tì vết và cực đẹp. Người Trung Quốc xưa dùng loại ngọc này để gắn lên mũ các quan đại thần. Nghĩa câu này là chỉ nhan sắc đẹp không tì vết.

Hạ Hoàng Hậu cung trang màu đỏ, tư thế ngồi đoan trang trầm ổn, lớp son phấn đậm cũng khó che đi thần sắc tiều tụy bệnh tật, nhưng nàng vẫn cố lộ ra nụ cười gượng gạo.

Tiêu Uyển Từ thầm nghĩ thật là một soái ca lạnh lùng.

Vĩnh Xương Đế đối với ánh mắt kinh diễm của Tiêu Uyển Từ có hơi chút bất ngờ.

Không nghĩ tới Tiêu tú nữ lá gan thật lớn, dám nhìn thẳng hắn như vậy. Hơn nữa đôi mắt của tú nữ này thật xinh đẹp lạ thường, hai tròng mắt rực rỡ, linh động, quyến rũ lòng người.

"Có biết thứ gì không." Vĩnh Xương Đế hỏi.

Tiêu Uyển Từ nhanh chóng tỉnh táo lại, nghe Hoàng đế hỏi chuyện thì mặt mày liền đen, nàng thật sự không biết chính mình có tài nghệ gì. Nàng rất muốn hỏi biết ăn có được tính là tài nghệ không? Nhưng tất nhiên là không thể trả lời Hoàng đế như vậy.

Tiêu Uyển Từ nghĩ nghĩ, trả lời nói: "Bởi vì thần nữ hơi tham ăn, đối với việc nấu nướng có học qua chút ít."

Ở kiếp trước, vì kiếm tiền, cũng vì thỏa mãn sự thèm ăn của mình, nàng rất thường xuyên xuống bếp, tuy không thể so được với đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng những món ăn bình thường tại nhà thì vẫn có thể nấu được. So với những quý nữ cổ đại am hiểu cầm kỳ thi họa*, nấu nướng cũng coi như là một trong số ít kỹ năng sinh tồn mà nàng có.

*cầm kỳ thi họa: Cầm (琴) nghĩa là giỏi đánh đàn. Kì (棋) là đánh cờ giỏi. Thi (詩) là biết làm thơ. Họa (畫) là vẽ.

Vệ Ly Mặc hơi sửng sốt, hôm nay điện tuyển, hắn nghe qua rất nhiều tài nghệ, nhưng lần đầu tiên nghe được có tú nữ nói mình am hiểu nấu nướng, thật là thú vị.

Lại nhìn khuôn mặt có chút tròn trịa của Tiêu Uyển Từ, cũng hiểu được một chút.

Tạ Thái Hậu nghe xong lời này, vừa lòng gật gật đầu.

Tiêu tú nữ này thành thật, không khoe khoang, có vẻ là một người tính tình đơn giản.

Tạ Thái Hậu càng lớn tuổi, càng không thích những mỹ nhân gầy yếu, toàn bộ hậu cung thế nhưng đều là mặt trái xoan, eo nhỏ như dương liễu, Vĩnh Xương Đế thích như vậy, mẫu hậu như nàng cũng không thể nói gì nhiều.

Hiện tại nhìn thấy khuôn mặt mượt mà của Tiêu Uyển Từ, cảm thấy có chút vừa lòng, nếu hậu cung có thể thêm một phi tần như vậy cũng không tồi.

Tạ Thái Hậu liền mở miệng nói: "Tú nữ này trông cũng đáng yêu, nhìn rất có phúc."

Hoàng Hậu cũng nhanh chóng tiếp lời, trên mặt lộ ra ý cười lấy lòng, "Mẫu hậu thấy nàng có phúc, tất nhiên là tốt rồi, hầu hạ Hoàng Thượng còn không phải là phúc lớn sao."

Ai không biết Vĩnh Xương Đế thích mỹ nhân gầy, dung mạo Tiêu tú nữ như vậy, ở hậu cung mỹ nữ như mây này, cũng chỉ xem như hạng trung mà thôi, không phải nói Tiêu tú nữ lớn lên không xinh đẹp, chỉ là Vĩnh Xương Đế không thích dạng này.

Tạ Thái Hậu không quan tâm Hạ Hoàng Hậu, quay đầu nhìn Vĩnh Xương Đế, "Đây là tuyển phi cho Hoàng Thượng, phải xem ý của Hoàng Thượng như thế nào đã."

Ba người tôn quý nhất Đại Cảnh triều này ở trên điện lời qua tiếng lại, Tiêu Uyển Từ ở dưới nghe được liền hoảng sợ.

Chẳng lẽ nàng sẽ trúng tuyển sao?

Hậu cung chỉ là thêm một nữ nhân nữa thôi, Vệ Ly Mặc thấy không sao cả, gật đầu nói: "Vậy ban túi thơm* đi."

*Túi thơm /香囊/: Người xưa còn gọi loại túi này là bội vi, dung xú, hương nang hoặc là hương bao... là túi nhỏ chứa các hạt khoáng, hoa khô và tinh dầu có mùi hương tự nhiên. Túi thơm là vật dụng thông thường, tạo mùi hương cho phái nữ thời xưa. Họ sử dụng thay cho nước hoa như hiện tại.

Thái giám bên người Vĩnh Xương Đế cao giọng nói: "Từ ngũ phẩm Lễ bộ Viên ngoại lang Tiêu Diệc Khôn thứ trưởng nữ Tiêu Uyển Từ, ban túi thơm."