Xuyên Thành Mẹ Ruột Nhân Vật Phản Diện Phật Hệ Hằng Ngày

Chương 19



Đoàn Kỳ là một lưu lượng tiểu sinh có rất nhiều fan hâm mộ, mấy năm qua kỹ thuật diễn lại chịu đủ lên án, năm nay anh ta rất vất vả mới được đề cử giải Kim Mã.

Trong lúc quan trọng như vậy, anh ta hi vọng không xuất hiện bất kỳ dư luận không tốt nào.

Kể từ lúc yêu đương với Đường Cẩm, độ hot về đề tài của Đoàn Kỳ tăng lên không ít.

Đường Cẩm luôn không có tin tức xấu, nhưng lần này thì khác, chuyện này ồn ào đến mức trong giới ai cũng biết, ảnh hưởng đến bạn trai Đoàn Kỳ của cô ta.

Đoàn đội của hai người đều đang nghĩ biện pháp, Đoàn Kỳ đến biệt thự Đường gia tìm Đường Cẩm, chuẩn bị an ủi bạn gái của anh ta một chút.

Hoạt động mấy ngày nay bị gỡ bỏ, Đường Cẩm ở nhà, không muốn xuất hiện trước mặt  truyền thông.

"Đoàn Kỳ." Đường Cẩm cảm thấy rất tủi thân, "Sao bọn họ có thể nói em như vậy?"

"Cư dân mạng hay thay đổi, đợi chuyện này qua là tốt rồi." Đoàn Kỳ nói, "Anh nghe ngóng được, diễn viên đóng thế kia ký hợp đồng với Hoa Thụy."

Đoàn Kỳ: "Anh nghi ngờ một màn này đều do đoàn đội của Hoa Thụy làm ra. Diệp Phạm mới xuất đạo, chắc chắn muốn thông qua việc kéo em xuống để leo lên."

Anh ta hiểu tính cách của Đường Cẩm, cô ta là thiên kim duy nhất của Đường gia, tính cách đại tiểu thư.

Thật ra, đoàn đội của Diệp Phạm cũng không làm gì cả, chỉ dựa thế mua mấy bài viết khen Diệp Phạm chuyên nghiệp thôi.

Quan hệ công chúng trước kia của Đường Cẩm quá tốt nhưng thực lực cô ta bình thường, bây giờ cô ta làm quá lên, nên dư luận bắn ngược trở lại, nghiêng về phía mắng cô ta.

Thái độ của Đường Cẩm mới là thứ khiến cư dân mạng phẫn nộ.

Rõ ràng Đường Cẩm để Diệp Phạm diễn thay cô ta những cảnh khó khăn nhất trong phim, thậm chí ngay cả cảnh thân mật còn không diễn, vậy mà còn dám nói trên Weibo và các cuộc họp báo rằng mình diễn kịch vất vả.

Diệp Phạm thì ngược lại, chị gái xinh đẹp như vậy, không những cố gắng mà còn khiêm tốn, cô chưa từng nói mình diễn kịch khổ.

So sánh một chút thì ra. So với Đường Cẩm, Diệp Phạm chỉ thiếu bối cảnh nhưng những thứ khác lại không tồi, kỹ thuật diễn và ngoại hình còn tỏa sáng hơn.

Đường Cẩm nhìn thấy bình luận này trên Weibo, quăng điện thoại: "Cô ta chỉ là người đóng thế của em."

"Chỉ là một kẻ giả mạo thôi, dựa vào cái gì chứ!"

Đường Cẩm mở miệng ra là kẻ giả mạo nhưng cô ta lại quên mất, đến cùng ai mới thật sự là kẻ giả mạo.

Cô ta tu hú chiếm tổ, chiếm đoạt thân phận đại tiểu thư của Đường gia nhiều năm như vậy, cướp mọi thứ của nguyên chủ.

Đường Cẩm cũng không biết, những thứ không thuộc về cô ta, một ngày nào đó, Diệp Phạm sẽ lấy lại tất cả.

Đoàn Kỳ ngồi bên cạnh, bầu không khí có chút xấu hổ. Anh ta không có bối cảnh như Đường Cẩm, diễn kịch cũng không dùng diễn viên đóng thế, lúc mới bắt đầu anh ta cũng giống Diệp Phạm, từng bước bò lên.

Đoàn đội của Đường Cẩm chịu áp lực rất lớn, bọn họ liên tục làm việc suốt mấy đêm, chỉ vì cố gắng khôi phục hình tượng của Đường Cẩm.

Rạng sáng, studio của Đường Cẩm gửi văn kiện cho luật sư, tố cáo mấy tài khoản Weibo rất dữ dội: "Chúng tôi quyết định dùng pháp luật với mấy bình luận không đúng trên mạng..."

Độ hot về chuyện của Đường Cẩm và Diệp Phạm quá cao, rất nhiều người bôi đen Đường Cẩm, nghi ngờ quá khứ của cô ta, nói mấy quảng cáo của cô ta nổi là do lăng xê.

Xóa bình luận đi cũng vô dụng, bởi vì tốc độ đăng bài của cư dân mạng nhanh hơn tốc độ xóa bài.

Một màn gửi văn kiện cho luật sư như thế, cuối cùng cũng đè những bình luận này xuống.

"Loại người tung tin đồn nhảm quả thật nên tố cáo, trả lại sự trong sạch cho chị gái nhỏ Đường Cẩm."

"Ủng hộ studio, Tiểu Cẩm cố lên, tôi mãi mãi đứng về phía cô."

"..."

Đường Cẩm xuất đạo nhiều năm, nền tảng vững chắc, fan trung thành rất nhiều. Tuy cư dân mạng mắng cô ta, nhưng fan hâm mộ vẫn ủng hộ.

Hướng gió dư luận thay đổi một chút, sau đó cư dân mạng lại bắt đầu nghị luận.

"Studio của Đường Cẩm đã gửi văn kiện cho luật sư, chuyện này có bị xoay chuyển không nhỉ?"

"Xoay chuyển cái gì? Chuyện Diệp Phạm là diễn viên đóng thế còn có thể là giả sao?"

"Cậu có thấy những người bị studio báo không? Tài khoản nói cô ta dùng diễn viên đóng thế đều không báo cáo đâu, chỉ dám nhắm súng vào những người râu ria thôi."

"Còn phải nói sao, những bình luận kia đều là thật, nên không dám báo cáo chứ sao nữa."

"..."

Cư dân mạng tinh mắt phát hiện, những tài khoản Weibo bị studio Đường Cẩm báo cáo do có những bình luận không đúng đều không đau không ngứa.

Ví dụ như nói Đường Cẩm dựa vào tài nguyên trong nhà, nói kỹ thuật diễn của Đường Cẩm yếu kém, hay đưa ra những lời buộc tội vô lý.

Mà những bình luận châm chọc Đường Cẩm bắt Diệp Phạm diễn thay cô ta cảnh hành động và cảnh thân mật trong quá trình quay phim, chỉ không ngừng bị xóa đi, lại không ngừng xuất hiện, nhưng một cái đều không bị báo cáo.

Người sáng suốt vừa nhìn thì biết đây là một trong những thủ đoạn của quan hệ công chúng, văn kiện gửi cho luật sư này đoán chừng cũng chỉ đề đánh lừa fan hâm mộ.

Đường Cẩm giảm bớt công việc, không lộ diện, văn kiện đoàn đội gửi cho luật sư cũng yên lặng, sự việc diễn viên đóng thế ồn ào nhốn nháo cuối cùng cũng kết thúc.

...

Diệp Lật ngồi trước máy tính, nhanh chóng xem tin tức.

Gần đây, Weibo và các diễn đàn lớn đều bàn luận về chuyện của Đường Cẩm vag Diệp Phạm.

Cô ta không ngờ, trước kia Diệp Phạm chỉ là diễn viên quần chúng mà danh khí bây giờ lại càng lúc càng cao.

Điều khiến Diệp Lật khó chịu là chắc chắn Diệp Phạm kiếm được rất nhiều tiền, nhưng ngay cả tiền tiêu vặt cũng không cho cô ta.

Những ngày gần đây, Diệp Phạm chưa từng trở về nhà, gọi điện thoại cũng không nghe. Nghĩ tới đây, Diệp Lật càng tức giận.

Diệp Lật ngựa quen đường cũ mở Weibo, đăng nhập. Top 1 hot search có quan hệ với Đoàn Kỳ.

Phát ngôn mới của Đoàn Kỳ.

Lúc học cấp hai, Diệp Lật trở thành fan hâm mộ của Đoàn Kỳ. Như thường lệ, cô ta ấn vào Weibo của Đoàn Kỳ, bình luận dưới bài viết mới nhất.

"Chúc mừng anh nhận được phát ngôn mới, nhanh chia tay với Đường Cẩm đi."

Sau đó, Diệp Lật lại đăng lên Weibo.

"# Đường Cẩm cút khỏi giới giải trí # dung mạo khó coi, diễn xuất kém cỏi, nhân phẩm còn có vấn đề."

Cho dù Nhiếp Vi Như chưa từng nói với Diệp Lật rằng Đường Cẩm là chị ruột của cô ta. Nhưng lần đầu tiên Diệp Lật thấy ở Đường Cẩm trên TV thì không hiểu vì sao đã ghét cô ta.

Ngoại tình Đường Cẩm và Diệp Lật giống nhau mấy phần, nhưng Đường Cẩm lại là thiên kim của Đường gia, mà cô ta chỉ là một học sinh bình thường.

Diệp Lật rất không phục, dựa vào đâu Đường Cẩm có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý, mà ngoại hình cô ta và Đường Cẩm hơi giống nhau, lại phải trải qua thời gian cực khổ. (Nấm: Người chịu cực khổ ở đây là nguyên chủ nhé em, em ko có quyền nói câu này đâu🙂)

Sau đó, Đoàn Kỳ và Đường Cẩm công khai tình cảm.

Idol mình theo đuổi nhiều năm lại yêu đương với một người có ngoại hình giống mình. Làm fan bạn gái Đoàn Kỳ như Diệp Lật, có thể nói là vô cùng chán ghét Đường Cẩm.

Đại khái do giữa chị em ruột có lực hấp dẫn, thời gian mỗi ngày Diệp Lật chú ý Đường Cẩm còn nhiều hơn thời gian nhìn Đoàn Kỳ.

Ngày nào Diệp Lật cũng bôi đen Đường Cẩm trên mạng, thu thập dấu vết để bôi nhọ, cô ta làm không biết mệt.

...

Nhiếp Vi Như luôn chú ý tin tức liên quan đến Đường Cẩm, bà ta thấy trên mạng đều chỉ trích Đường Cẩm thì cảm thấy tim rất đau.

Khi Nhiếp Vi Như thấy Đường Cẩm bị phóng viên chặn lại, dáng vẻ xấu hổ trốn tránh ống kính, tay Nhiếp Vi Như tay run rẩy.

Đường Cẩm luôn gọn gàng xinh đẹp, khi nào lại chật vật như vậy? Tất cả đều là lỗi của Diệp Phạm.

Nhiếp Vi Như nuốt cơn giận xuống, bà ta lập tức gọi điện thoại cho Diệp Phạm, bảo Diệp Phạm lập tức về nhà.

Diệp Phạm không ngạc nhiên khi nhận được điện thoại từ Nhiếp Vi Như. Diệp Phạm nhếch miệng cười lạnh, Nhiếp Vi Như không phải muốn "Phân rõ phải trái" với cô sao, vậy cô sẽ tâm sự với Nhiếp Vi Như thật tốt.

Diệp Phạm chơi với Đô Đô một lúc lâu, cô mới xuất phát, rời khỏi nhà. Diệp Phạm vừa bước vào cửa, giọng nói đầy tức giận của Nhiếp Vi Như đã vang lên.

"Trên mạng nói mày là diễn viên đóng thế của Đường Cẩm, chuyện này có thật không? Sao mày chưa từng nói với tao chuyện này."

Nhiếp Vi Như vẫn cho rằng Diệp Phạm chỉ là một minh tinh nhỏ vô danh, không thể đe dọa đến lợi ích của Đường Cẩm được.

Nếu Nhiếp Vi Như biết Diệp Phạm là diễn viên đóng thế của Đường Cẩm, thì bà ta sẽ ngăn Diệp Phạm lại, sẽ không để Diệp Phạm diễn bộ phim truyền hình kia.

Diệp Phạm nâng mắt nhìn Nhiếp Vi Như, bình tĩnh mở miệng: "Vậy thì sao?"

Nhiếp Vi Như ngẩn ra.

Giọng nói Diệp Phạm nhàn nhạt rơi xuống: "Sao con phải nói chuyện này với mẹ?"

Nhiếp Vi Như nhìn Diệp Phạm, chỉ cảm thấy hoàn toàn không nhìn thấu được Diệp Phạm. Không biết từ lúc nào Diệp Phạm đã bắt đầu thay đổi.

Rõ ràng vẫn là gương mặt đó nhưng bà ta lại không dám hung dữ với Diệp Phạm.

Nhiếp Vi Như nhớ đến việc Diệp Phạm ngừng thẻ tín dụng của bà ta, bà ta kìm nén tức giận, cố gắng để giọng nói dịu dàng đi một chút.

"Con nói với truyền thông một chút, mặc dù con là diễn viên đóng thế của Đường Cẩm, nhưng rất nhiều cảnh diễn vẫn do Đường Cẩm tự đóng, chuyện này huyên náo quá lớn cũng không tốt cho con..."

Còn chưa nói xong thì bỗng dưng Diệp Phạm buông chén trà trong tay xuống, chén trà đặt trên bàn, phát ra tiếng vang nặng nề.

Nhiếp Vi Như lập tức ngậm miệng.

Diệp Phạm chậm rãi rút tay về, người cô dựa vào ghế, đôi mắt nhìn Nhiếp Vi Như.

Diệp Phạm lạnh nhạt nhìn Nhiếp Vi Như một chút, không nhanh không chậm mở miệng.

"Vì sao con phải làm vậy?"

Động tác này vô cùng đơn giản, nhưng khi Diệp Phạm làm lại vô cùng đẹp, mỗi một cử chỉ đều vô cùng thanh lịch.

Nhưng với Nhiếp Vi Như, lòng bà ta không khỏi run lên.

Đôi mắt Diệp Phạm quá bình tĩnh, nhìn thẳng vào đáy lòng của bà ta. Những tâm tư nhỏ bé của bà ta dường như không có chỗ ẩn nấp.

Nhiếp Vi Như sửng sốt, nhưng bà ta lại nghĩ đến dáng vẻ đáng thương của Đường Cẩm, lại thẳng lưng.

"Sau này con vẫn phải phát triển trong giới giải trí, nhất định phải giữ mối quan hệ với đại minh tinh như Đường Cẩm, bây giờ con không nghe lời mẹ, sau này người chịu thiệt chỉ có con."

Lý do này nhìn qua giống như đang suy nghĩ vì Diệp Phạm, nhưng thật ra để Diệp Phạm nhường nhịn với Đường Cẩm.

Bỗng nhiên Diệp Phạm cười lên, nhưng ý cười có chút lạnh lẽo: "Mẹ thật quan tâm đến Đường Cẩm."

Nhiếp Vi Như lập tức luống cuống, khó có thể duy trì được vẻ mặt bình tĩnh.

Ý cười của Diệp Phạm mất đi, lạnh lùng nói: "Từ lúc con bước vào cửa, mẹ đã nói con phải nhường Đường Cẩm. Có phải mẹ đã quên, con là diễn viên đóng thế của Đường Cẩm, dù Đường Cẩm bị người khác chỉ trích thì cũng là điều cô ta đáng phải nhận."

Đáy mắt Diệp Phạm hiện lên tia châm chọc: "Ngược lại con muốn hỏi mẹ một chút, mẹ có quan hệ như thế nào với Đường Cẩm? Mà Đường Cẩm trong lòng mẹ lại quan trọng như vậy?"

Sắc mặt Nhiếp Vi Như lập tức trở nên tái nhợt.

Diệp Phạm tiếp tục nói, ánh mắt càng lạnh.

"Đúng rồi, con phải nhắc nhở mẹ một câu, Đường Cẩm là đại minh tinh, dù mẹ nói chuyện vì Đường Cẩm thì cô ta cũng không biết lòng tốt của mẹ."

Cô nói chậm chạp, giọng nói truyền vào tai Nhiếp Vi Như một cách rõ ràng.

"Dù sao, hai người chỉ có thể là người xa lạ."

Mỗi một chữ, một câu của Diệp Phạm đều đang châm chọc Nhiếp Vi Như, ban đầu do bà ta đánh tráo Đường Cẩm và nguyên chủ, con gái ruột rời khỏi bà ta nhiều năm như vậy, bây giờ cũng chỉ là người xa lạ với bà ta.

Tất cả là do Nhiếp Vi Như tự tạo nên.

Mỗi một chữ, một câu đều như dao, đâm vào tim Nhiếp Vi Như. Nhiếp Vi Như há to miệng nhưng không thể nói gì.

Diệp Phạm không nhìn Nhiếp Vi Như nữa, cô đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Lúc này, cửa phòng mở, Diệp Lật đi đến.

Sau khi Diệp Lật bôi đen Đường Cẩm trên mạng, tâm trạng rất thoải mái. Cô ta thấy Diệp Phạm, nói: "Chị, đã lâu rồi chị không chuyển tiền sinh hoạt đến đây."

Diệp Phạm dừng bước, dựa vào cửa.

Co không lạnh không nhạt mở miệng: "Em muốn tiền à, hỏi mẹ em đi."

Diệp Phạm nhìn chiếc bàn, trên bàn đặt mấy quyển tạp chí, ảnh bìa đều là hình Đường Cẩm.

Diệp Phạm cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt châm ngòi: "Bà có tiền mua tạp chí của Đường Cẩm."

Diệp Lật nhìn trên bàn, thật sự có một chồng tạp chí của Đường Cẩm. Cô ta lập tức phàn nàn: "Mẹ, mẹ lớn tuổi rồi, còn học mọi người theo đuổi ngôi sao làm gì, nói ra không sợ người khác chê cười mẹ à."

"Hơn nữa nhân cách Đường Cẩm lại chẳng ra gì." Diệp Lật không nhìn mặt Nhiếp Vi Như đang càng ngày càng đen, nói tiếp, "Số tiền này cứ lãng phí như vậy, còn không bằng mua cho con mấy bộ quần áo mới."

Nhiếp Vi Như tức giận: "Con im miệng."

Diệp Lật nói: "Con nói sai chỗ nào, Đường Cẩm tự làm sai, còn không cho con nói?"

"Tốt nhất mấy người trên mạng mắng cô ta thậm tệ một chút, tốt nhất Đoàn Kỳ chia tay Đường Cẩm, Đường Cẩm không xứng với Đoàn Kỳ."

Đột nhiên Nhiếp Vi Như cao giọng: "Con im miệng cho mẹ."

Nhiếp Vi Như đi lên, nhéo tai Diệp Lật quở trách: "Muốn có quần áo mới phải không, vậy con đi làm thêm đi. Con đã lớn như vậy mà chỉ biết đòi tiền mẹ, sao con không mang tiền về trợ giúp cho nhà."

Diệp Lật rên một tiếng, cũng không dám phản bác, cô ta lẩm bẩm nói: "Con mới là con gái ruột của mẹ, mẹ bảo vệ Đường Cẩm như vậy làm gì?"

Vốn Diệp Lật đã ghét Đường Cẩm, nhìn thấy thái độ này của Nhiếp Vi Như, cô ta càng chán ghét Đường Cẩm.

Đường Cẩm không chỉ đoạt bạn trai cô ta, bây giờ còn đoạt mẹ cô ta, mọi thứ Đường Cẩm đều chiếm đoạt.

Diệp Lật không dám nói điều này, nhưng quả thật Đường Cẩm bị bôi đen là đáng đời, giờ cô ta kìm nén cơn tức, đợi tí nữa về phòng nhất định phải viết vài bài bôi đen Đường Cẩm tiếp.

Diệp Phạm lạnh lùng nhìn hai người chó cắn chó.

Khi gặp chuyện liên quan đến Đường Cẩm, kiểu gì Nhiếp Vi Như cũng mất bình tĩnh. Một ngày nào đó, Diệp Lật sẽ phát hiện Nhiếp Vi Như không thích hợp.

Khiến Diệp Lật phát hiện Đường Cẩm chị của mình, cô ta nhất định sẽ đối phó với Đường Cẩm. Dù sao đây chính là Đường gia, đại tài phiệt tiếng tăm lừng lẫy, kiểu gì Diệp Lật cũng sẽ nghĩ kiếm một chén canh.

Đến lúc đó không cần cô động thủ, mấy người này cũng cắn xé lẫn nhau, ai cũng đừng nghĩ có thể tránh khỏi.

Diệp Phạm bước thẳng ra, không quay đầu lại rời đi.

||||| Truyện đề cử: Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) |||||

Diệp Phạm ra khỏi nhà Nhiếp Vi Như, vẻ mặt cô bình tĩnh, giống như chuyện vừa mới xảy ra không có liên quan gì với cô. Tâm trạng Diệp Phạm hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Cô còn đặc biệt đi vòng quanh trong trung tâm thương mại để mua cho Đô Đô bộ đồ ngủ mới.

Tám giờ tối, trăng dần lên cao, ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống. So với ban ngày, nhiệt độ giảm xuống rất nhiều, hơi nóng gió đêm thổi qua, lại không cảm thấy oi bức.

Diệp Phạm về đến nhà, Đô Đô giống như mọi ngày, vừa nghe thấy tiếng mở cửa đã lộc cộc chạy tới, ngăn cũng không ngăn được.

"Ôm." Đô Đô kéo vạt áo Diệp Phạm, không ngừng làm nũng, khiến trái tim ai cũng phải mềm đi. Diệp Phạm tiện tay đóng cửa lại, sau đó ôm Đô Đô lên.

"Mẹ hôn Bảo Bảo được không?" Diệp Phạm cười nói.

Đô Đô gật đầu như giã tỏi: "Da thịt của Bảo Bảo cho mẹ hôn."

Đô Đô chủ động đưa gương mặt phúng phính ra, dán trên môi Diệp Phạm. Diệp Phạm suýt chút bị gương mặt mập mạp đầy thịt ép ngạt thở.

Diệp Phạm nín thở, hôn lên mặt Đô Đô mấy cái.

Diệp Phạm cứ ở cửa trước chơi với Đô Đô một lúc, mới tháo giày vào nhà: "Chúng ta đi tắm nhé."

Diệp Phạm đã tắm cho Đô Đô nhiều lần, động tác ngày càng quen thuộc, trước kia cô từng khiến nước vào mắt Đô Đô, bây giờ cô có thể tắm cho Đô Đô sạch sẽ trong chốc lát.

Đô Đô mặc áo ngủ đã giặt sạch, trên người tỏa ra mũi sữa mềm mại.

Diệp Phạm di chuyển ghế ngồi, để Đô Đô đứng trên đó, trên gương phòng vệ sinh phản chiếu hai thân ảnh một lớn một nhỏ.

Mặc dù Đô Đô không giống Diệp Phạm, nhưng trên mặt bé vẫn có thể lờ mờ nhìn ra điểm giống Diệp Phạm.

Diệp Phạm bóp kem đánh răng xong: "A, Bảo Bảo há miệng." Đô Đô nghe lời làm theo.

Diệp Phạm cẩn thận từng li từng tí cầm bàn chải đánh răng cho Đô Đô, cảm giác đánh răng không dễ chịu, Đô Đô nhăn mặt, nhưng vẫn ngoan ngoãn không nhúc nhích.

Động tác Diệp Phạm nhẹ đi, lo lắng bàn chải đánh răng sẽ chọc vào mặt Đô Đô, Đô Đô vốn không thích đánh răng, cô sợ Đô Đô sẽ đụng vào.

"Được, Đô Đô nhổ bọt ra đi." Đô Đô nhìn răng vừa đánh xong, nhanh chóng rút đầu về. Bé không thích đánh răng, nhưng bé sẽ nghe Diệp Phạm.

"Nhớ kỹ, không được nuốt." Ngay sau đó Diệp Phạm nhắc nhở một câu.

Đô Đô vừa định nuốt xuống thì dừng hành động này lại, lưu luyến không rời nhỏ bọt kem đánh răng. Bởi vì Diệp Phạm muốn rèn Đô Đô đánh răng, nên mua vị kem đánh răng đều là vị trái cây hoặc vị sô cô la.

Đô Đô không hiểu vì sao kem đánh răng ăn ngon như vậy lại phải nhổ ra.

Diệp Phạm cầm cốc nước, đưa đến miệng đang chu lên của Đô Đô, tay nhỏ Đô Đô cầm lấy cái cốc, uống ừng ực ừng ực một hớp lớn.

Đô Đô học điệu bộ Diệp Phạm dạy bé, phồng hai má lên, súc miệng.

Diệp Phạm vừa rửa bàn chải đánh răng sạch sẽ, treo trên tường, đột nhiên cô nghĩ đến cái gì, nhanh chóng quay đầu.

"Đô Đô, không cho phép uống."

Lúc Diệp Phạm lên tiếng đã quá muộn, Đô Đô đã nuốt nước súc miệng sô cô la ngọt ngào xuống.

Đô Đô chép miệng mấy lần: "Thật ngọt."

Diệp Phạm cầm lấy khăn ướt hình con mèo, lau mặt Đô Đô: "Cho dù ăn ngon cũng không được ăn nước súc miệng."

Diệp Phạm chọc chọc bụng béo của Đô Đô: "Con là heo con sao? Cái gì cũng ăn."