Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Lão Đại

Chương 19: Xinh đẹp



Edit: Ngô Diệp Tử

Beta: Bom

Ôn Noãn cũng biết ở trên diễn đàn nhà trường cũng từng có bài viết so sánh sự đối lập trước và sau khi giảm cân của cô. Nhưng cô không ngờ chuyện đó đã bị cư dân mạng tìm ra rồi đăng lên trên weibo.

Ôn Noãn cũng không phải là người cuồng mạng xã hội, thỉnh thoảng cô mới lên Weibo nên cô cũng không để ý tới mấy chuyện này.

Khi nhìn lượt chia sẻ của bài viết đã cán mốc 10.000 like. Ôn Noãn chỉ biết giữ im lặng.

Những hình ảnh xuất hiện ở trên bài viết đều là của cô hết, đây đều là những hình ảnh trước và sau khi giảm cân. Bây giờ khi nhìn lại những bức hình trước khi giảm cân của cô. Thú thật, chính bản thân cô còn cảm thấy sợ hãi và rất khó tin. Phải công nhận rằng hồi đó nhìn cô béo thật đấy. Còn hiện tại không phải là cô thích tự tâng bốc bản thân, nhưng nhìn cô bây giờ dáng người dong dỏng cao lại còn khá gầy.

Hai bức hình đó thực sự nhìn trái ngược nhau hoàn toàn.

Nếu cô không nhìn thấy 2 bức hình này, đến chính bản thân Ôn Noãn cũng không ngờ bản thân mình đã thay đổi nhiều như vậy.

Đương nhiên là cô cũng biết mình đã giảm được rất nhiều cân, và cũng biết bản thân mình ngày càng trở nên xinh đẹp hơn. Nhưng chắc chắn sẽ không thể rõ ràng bằng lúc đặt hai bức hình này lên bàn cân so sánh và chính cô cũng thấy rõ hai thái cực đối lập hoàn toàn với nhau. Thực ra khi nhìn thấy bức ảnh phía trên thì cũng có thể nhìn ra được khuôn mặt của cô cũng khá xinh xắn, nhưng bởi vì lúc đó cô quá béo nên lớp mỡ đã che khuất các đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt. Còn bức ảnh phía dưới, phải công nhận rằng cô thực sự quá đẹp.

Cô mở bình luận ra để đọc, thấy có rất nhiều cô gái coi cô là động lực để phấn đấu và cố gắng hơn nữa trong chuyện giảm cân.

—— Quả nhiên ẩn chứa đằng sau những thân hình mập mạp đó chính là khuôn mặt tuyệt sắc mỹ nhân. Thế nên tất cả các chị em chúng ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.

—— a a a a a a tự nhiên tôi lại muốn mình được biến thành Ôn Noãn, tôi cũng không biết cô ấy đã dùng phương pháp nào để giảm cân. Nhưng chỉ cần nhìn hai bức hình này đã thấy được sự đối lập hoàn toàn. Thực ra khi nhìn thấy bức ảnh ở phía trên thì tôi cũng cảm thấy cô ấy khá xinh đẹp, nhưng quá béo nên các đường nét trên khuôn mặt đã bị phá nét. Còn bức ảnh ở phía dưới phải công nhận rằng cô ấy nhìn thực sự rất xinh đẹp.

—— Khi nhìn thấy 2 bức hình này tôi thực sự đã rất bất ngờ. Nhưng phải công nhận rằng bây giờ cô ấy chính tiểu tiên nữ.

—— Mong Ôn Noãn sẽ chia sẻ cho mọi người biết bí quyết giảm cân của cô ấy!!!

—— Thú thật là bây giờ đang là mùa hè, tôi mong mình có thể mặc được những chiếc váy xinh đẹp!

—— Bạn ở lầu trên thân mến, tôi đến đây chủ yếu muốn làm công việc chuyển phát. Vào buổi sáng, Ôn Noãn chỉ uống hộp sữa thi thoảng thì cô ấy có ăn thêm một quả trứng gà. Bữa trưa thì cô ấy thường ăn ở trong căng tin của trường. Tôi thấy cô ấy ăn rất ít cơm, thi thoảng mới thấy cô ấy ăn cá hoặc thịt. Còn bữa tối, tôi thấy cô ấy thường thì sẽ nhịn không ăn gì cả. Mỗi buổi sáng, cô ấy thường sẽ đi bộ đến trường, nhà cô ấy cách trường cũng khá gần nên tôi nghĩ cô ấy sẽ mất tầm khoảng 20' mới đi đến trường. Sau đó buổi chiều lúc tan học, cô ấy sẽ cùng với một số bạn học cùng nhau tập chạy ở trong sân tập, cô ấy sẽ chạy tầm khoảng 30' phút, sau đó sẽ dừng lại để tập bài thể dục, rồi lại tiếp tục chạy. Theo những gì tôi quan sát được thì Ôn Noãn mỗi ngày sẽ dành ra 2 tiếng để tập luyện thể thao. Đại khái chính là như vậy đó, hình như chỉ cần mất 1 tháng là cô ấy đã có thể giảm được 20kg. À, mọi người không cần phải cảm ơn tôi đâu nhé.

——??? Phương pháp giảm cân quái quỷ gì đây.

—— Mẹ nó, một tháng có thể giảm được gần 20kg. Oa, đây chính là mục tiêu mà tôi ngày đêm mơ ước.

—— Ô ô ô cô ấy ăn ít như vậy liệu có ảnh hưởng đến sức khỏe không?

—— Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện rất thú vị. Ôn Noãn thường xuyên dùng câu nói này để khích lệ những người bạn trong trường rằng: Bạn chỉ có thể lựa chọn giữa việc giảm cân hoặc sẽ chết. Sau khi giảm cân thành công chắc chắn bạn sẽ trở nên xinh đẹp. Và các soái ca đẹp trai đang chờ bạn ở phía trước. Nên mọi người hãy cùng nhau cố gắng.

...

Lúc Ôn Noãn đọc được những bình luận này. Cô thiếu chút nữa là không nhịn được cười.

Ở bên dưới vẫn còn rất nhiều lời bình luận, đây chính là bài viết đầu tiên mang chủ đề này lên trên weibo, nên bài viết cũng có nhiều bình luận và số lượt chia sẻ cao nhất. Đương nhiên vẫn có rất nhiều người phê phán phương pháp giảm cân của cô, họ nói nếu cô ăn ít như vậy thì sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe. Nhưng đối với một người luôn bị mọi người cười nhạo và chế giễu chỉ bởi vì ngoại hình quá mập. Thì thứ quan trọng nhất đối với bọn họ không phải là việc giảm cân, mà chính là sự kiên trì.

Cố Thâm quay sang nhìn cô, anh khẽ cúi đầu, bật cười hỏi cô: "Thế nào, có phải cậu cũng cảm thấy rất thú vị đúng không?"

Ôn Noãn mím chặt khóe môi lại, cô cũng không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả tâm trạng lúc này của mình.

"Cũng khá thú vị, nhưng thực ra có một điều mà mọi người nói không chính xác."

"Hả?"

Ôn Noãn khẽ chớp mắt, bày ra dáng vẻ tinh nghịch nói: "Thực ra trong tháng đấy tôi đã giảm được 25kg."

Cố Thâm: "..."

Anh cũng không biết mình nên nói gì, mà anh cũng không thể bỏ mặc Ôn Noãn được, nên anh chỉ biết nói: "Nếu vậy thì cậu thử nhắn tin cho người bạn học kia rồi yêu cầu cậu ấy sửa lại cho đúng."

Ôn Noãn bật cười nói: "Không cần phải như vậy đâu. Tại vì phương pháp giảm cân của tôi quá khắt khe, nên tôi nghĩ phương pháp này sẽ không phù hợp với nhiều người."

Nghe cô nói vậy, Cố Thâm hít thở sâu một hơi, anh nhìn cô với vẻ mặt không hài lòng: "Hóa ra cậu cũng biết như vậy?"

"Đương nhiên là tôi biết điều này."

Ôn Noãn khẽ nhún vai nói: "Bởi vì lúc đấy tôi không còn cách nào khác."

Bởi vì cô quá khao khát và muốn thay đổi chính mình. Nên trong đầu cô chỉ có duy nhất 2 phương án để lựa chọn, một là giảm cân hai là sẽ phải chết. Đương nhiên là cô sẽ không cực đoan đến mức muốn tìm đến cái chết. Ôn Noãn sẽ tự biết đong đo và tính toán để không làm ảnh hưởng đến thân thể của mình, và cô sẽ không bao giờ dám làm chuyện liều lĩnh.

Cố Thâm nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, anh vẫn giữ im lặng.

Ôn Noãn khẽ mỉm cười, cô đang định cất điện thoại vào trong túi, thì đột nhiên cô nghe thấy Cố Thâm hỏi: "Cậu có định lập nick weibo không?"

Cô có hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn lên avatar thấy hệ thống đang yêu cầu cô đăng nhập: "Cậu đợi tôi một chút để tôi lập nick."

Đương nhiên là cô sẽ không để mọi người biết mình chính là "Không muộn".

Với lại ekip của chương trình cũng yêu cầu mỗi thí sinh phải có một nick weibo cá nhân, để tiện hơn cho việc tuyên truyền và quảng bá. Trước khi quay tập đầu tiên, người trong ekip của tổ chương trình cũng đã nói rõ những điều này với các thí sinh.

Cố Thâm đang ngồi nhìn, nên cô đành phải mở weibo ra rồi đăng ký một tài khoản, và đặt tên là Ôn Noãn lucky.

Hình như đã có người sử dụng cái tên Ôn Noãn, nên hệ thống yêu cầu cô phải đặt sang cái tên khác, nên cô quyết định thêm từ "Lucky" vào phía sau. Có cô thể đến được nơi đây, có thể vì đó chính là định mệnh, hoặc có thể là bởi vì cô may mắn nên đã có được cơ hội này.

Sau khi cô nhận được thông báo là đã đăng ký tài khoản thành công, lúc này Cố Thâm mới quay sang nhắc nhở cô: "Cậu không theo dõi tài khoản weibo của tổ chương trình à?"

Ôn Noãn bật cười, cô quay sang hỏi Cố Thâm: "Tên nick weibo của cậu là gì?"

"Nick của tôi cũng tên là Cố Thâm."

"Ừ."

Ôn Noãn đang định ấn vào kính lúp để tìm kiếm tên nick của Cố Thâm, thì đúng lúc này cô nhận được thông báo trên weibo.

Cô cúi xuống nhìn thử, thì cô nhìn thấy dòng thông báo hiện lên: Cố Thâm đã trở thành fan hâm mộ đầu tiên của bạn.

Sau khi đọc xong thông báo, tay của Ôn Noãn khẽ dừng lại, sau đó cô ấn nút theo dõi. Hiện tại thì cả hai người đã chính thức theo dõi nhau.

Đây chính là người đầu tiên mà Ôn Noãn theo dõi trên weibo, và cũng là fan hâm mộ đầu tiên của Ôn Noãn.

Có lẽ Ôn Noãn không biết, nhưng từ trước đến nay Cố Thâm chưa từng nhấn theo dõi bất kỳ ai.

Cả hai đang là thí sinh tham gia chương trình, nên cả hai bắt buộc phải theo dõi nick của tổ chương trình. Còn về phần các thí sinh khác, Ôn Noãn cũng không muốn tốn thời gian để đi kiếm nick của mấy người đó, và cô cũng không có ý định muốn ấn theo dõi họ.

Bởi vì cô lười.

Một phần cũng bởi vì cô không thích tiếp xúc với người lạ, cô sẽ chỉ chú ý tới những người cô thực sự yêu quý, còn đối với những người không thích cô sẽ không bao giờ để tâm tới mấy người đó. Cô sẽ không bao giờ cưỡng ép bản thân mình phải làm những điều mà mình không thích.

Hai người bọn cô đã đứng ở đây được một lúc rồi, sau đó cô liền quay sang hỏi Cố Thâm: "Thế chúng ta còn định chơi tiếp không?"

Cố Thâm có vẻ rất ngạc nhiên, hình như đến tận lúc này anh mới nhớ ra: "Đan Lễ?"

**

Đan Lễ im lặng nhìn hai người đang đứng trước mặt, sau đó anh ta chỉ biết ngửa mặt lên trời, khẽ thở dài.

Anh ta và Ôn Noãn cũng không được tính là quen biết, nên anh ta chỉ biết trút giận lên người Cố Thâm: "Người anh em, rốt cuộc thì đối với cậu tôi giữ vai trò gì?"

Cố Thâm khẽ ho một tiếng, anh cũng biết mình là người sai nên anh đã chủ động làm lành: "Vừa nãy do chạy gấp quá nên tôi lỡ quên mất cậu."

Đan Lễ: "Này, cậu nghĩ tôi sẽ tin lời giải thích đó sao?"

Sau đó, anh ta quay sang chỉ Ôn Noãn: "Nếu như người bị bỏ rơi chính là Ôn Noãn, chắc chắn sẽ không có chuyện 30' sau cậu mới nhớ ra."

Ôn Noãn giật bắn mình, cô vội vàng quay sang nhìn Cố Thâm.

Cố Thâm lườm anh ta, sau đó anh tức giận quát lớn: "Cậu vừa nói cái gì?"

Đan Lễ đương nhiên biết mình đã nói trúng tim đen của Cố Thâm, anh ta khẽ chậc lưỡi nói: "Hóa ra cậu chỉ coi Ôn Noãn là bạn? Chả lẽ từ trước đến nay cậu chưa từng coi tôi là bạn."

Đan Lễ lạnh lùng kiêu ngạo khẽ hừ một tiếng: "Đã có lần đầu thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai. Cố Thâm lần này cậu thực sự rất quá đáng. Này, Ôn Noãn cậu thấy tôi nói có đúng không?"

Đột nhiên bị nhắc đến tên, Ôn Noãn vội vàng lên tiếng: "À —— rất đúng."

Ôn Noãn cảm thấy có hơi xấu hổ, cô quay sang nhìn Cố Thầm nói: "Cậu làm như vậy là sai rồi. Cậu mau xin lỗi cậu ấy đi."

Cố Thâm: "..."

Thông qua những lời nói và biểu hiện của hai người, chính bản thân anh cũng cảm thấy mình là người rất tồi tệ.

Để giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, Cố Thâm phải mời Đan Lễ đi ăn một bữa.

Cũng may đây không phải lần đầu tiên Cố Thâm lọt vào bẫy của Đan Lễ, nên thái độ của anh vẫn rất bình thản.

Ôn Noãn đột nhiên nhớ tới một người, cô quay sang hỏi hai người kia: "Chúng ta định đi ăn ở đâu?"

"Sao vậy?"

"Tôi có một người bạn ở chung phòng ký túc xá."

Cố Thâm nhìn thẳng vào đôi mắt của cô: "Cậu đang nhắc đến Ngu Thư à?"

"Ừ."

Ôn Noãn cũng quay sang nhìn anh: "Tôi có thể rủ Ngu Thư đến đây ăn chung với mấy người chúng ta được không? Tôi nghĩ bây giờ cô ấy ở một mình trong ký túc xá cũng đang cảm thấy rất chán."

Đan Lễ sau khi nghe cô nhắc đến cái tên này, đôi mắt của anh ta ngay lập tức phát sáng.

Anh ta kích động quay sang hỏi Ôn Noãn, giọng điệu có vẻ rất hào hứng: "Người mà cậu đang nhắc đến liệu có phải nữ hoàng băng giá tên Ngu Thư đúng không?"

Ôn Noãn: "... Nữ hoàng băng giá?"

"Đúng vậy." Đan Lễ nói: "Chắc cậu cũng không biết đến chuyện này đúng không? Từ khi Ngu Thư chuyển đến trường chúng ta học, đã được mệnh danh là nữ hoàng băng giá, bởi vì cô ấy thực sự giống như một lâu đài được đúc ra từ băng tuyết."

Ôn Noãn thực sự không biết Ôn Thư lại còn có biệt danh như vậy, đột nhiên cô lại cảm thấy rất tò mò: "Cậu có thể kể cho tôi nghe được không?"

Đan Lễ nhìn bộ dáng ngơ ngác của Ôn Noãn, tính nhiều chuyện của anh ta bắt đầu lại tái phát: "Chắc cậu cũng biết cô ấy nhìn rất xinh đẹp."

"Đương nhiên là tôi biết."

Đôi mắt của Ôn Noãn không bị cận cũng không bị mù nên đương nhiên là cô biết Ngu Thư rất xinh đẹp.

Đan Lễ nói: "Từ khi cô ấy chuyển đến trường chúng ta học, đã có rất nhiều nam sinh chạy đến tỏ tình với cô ấy nhưng chưa từng có ai thành công cả."

Ôn Noãn: "... Đây là lý do vì sao mọi người lại nói cô ấy lạnh lùng?"

Đan Lễ khẽ nhún vai, thở dài nói: "Thôi quên chuyện này đi, một phần vì Ngu Thư lúc đó chỉ biết giữ im lặng, rồi quay sang nhìn người ta bằng ánh mắt lạnh lùng. Đương nhiên là mấy người kia đã bị dọa cho sợ rồi vội vàng chạy đi mất. À, đúng rồi thi thoảng thì cô ấy cũng nói đúng một từ, cậu đoán thử xem cô ấy đã nói từ gì?"

"Cô ấy đã nói từ gì vậy?"

"Cút."

Anh ta vừa mới nói dứt lời, thì Cố Thâm ngồi bên cạnh không nhịn được nữa liền quay sang đạp lên người anh ta: "Chú ý lời nói."

Đan Lễ cảm thấy rất bất bình: "Lời nói lúc nãy của tôi không phải là muốn nói với Ôn Noãn." Anh ta bật cười hì hì nhìn Ôn Noãn nói: "Ôn Noãn cậu đừng có để ý, vừa nãy tôi không phải nói cậu đâu. Nên đừng hiểu lầm."

Ôn Noãn bất đắc dĩ: "Không sao đâu, tôi sẽ không để ý đến chuyện này. Với lại dạo gần đây tôi sống cùng với Ngu Thư, tôi cảm thấy cô ấy là người khá dễ gần."

Cô không hề cảm thấy Ngu Thư là một người có tính cách lạnh lùng, thậm chí cô còn cảm thấy cô ấy rất dễ gần và thân thiện. Tóm lại thì cô ấy có vẻ là người có thể chơi cùng được.

Đan Lễ quay sang nhìn Ôn Noãn một lượt từ trên xuống dưới, anh ta bĩnh tĩnh nói: "Có lẽ cô ấy chỉ đối xử với một mình cậu như vậy."

Nói thật, lúc trước anh ta cũng cảm thấy không thích Ôn Noãn, thậm chí còn cảm thấy cô là một người rất khó gần. Nhưng dạo gần đây anh có nhiều cơ hội được tiếp xúc với cô, và anh ta đương nhiên nhận ra được Cố Thâm đang có tình cảm với Ôn Noãn. Thực ra đến ngay cả bản thân anh ta cũng đang dần bị thu hút bởi tính cách của Ôn Noãn. Anh ta còn cảm thấy cô là một người rất thú vị.

Cô là một người rất thông minh, lại còn là kẻ biết tiến biết lùi. Lúc nói chuyện với cô thực sự rất thoải mái, có đôi khi còn bị cô chọc cười.

Ôn Noãn lại nghĩ đến hai người bạn cùng phòng khác, rõ ràng các cô ấy vẫn đối xử rất hòa đồng với Ngu Thư. Còn mình thì... Nhưng cô vẫn khẽ gật đầu nói: "Có lẽ vậy."

Có đôi khi bạn cảm thấy người kia rất kỳ quái, có lẽ chỉ bởi vì cùng là hạng người giống nhau mới có thể trở thành những người bạn thân thiết.

"Thế để tôi gọi cô ấy đến đây nhé?"

"Liệu cô ấy có đồng ý không?"

"Chắc là đồng ý thôi."

Ôn Noãn: "Để tôi thử gọi điện thoại cho cô ấy."

"Ừ."

***

Vào buổi tối, các quán ăn thường rất đông khách. Đặc biệt là vào mùa hè, có rất nhiều quán ăn vỉa hè được mở ra chỉ để phục vụ bia cùng mấy món đồ nướng. Cho dù có phải bạn đang gặp áp lực trong công việc hay là bất kỳ lý do gì. Mọi người đều thích đến đây nhất là những lúc đang rảnh rỗi, có thể ngồi ở trong quán và ngắm nhìn khung cảnh đường phố, vừa được thưởng thức bia cùng các món đồ ăn nóng hổi, lại còn có thể hàn huyên tâm sự với nhau, và đương nhiên cho dù là ai cũng đều cảm thấy rất thoải mái.

Ôn Noãn ngửi thấy mùi đồ ăn phát ra, bụng của cô đã bắt đầu réo lên.

Lúc Ngu Thư bước vào trong quán, không có gì quá ngạc nhiên khi cô ấy trở thành tâm điểm của sự chú ý. Cô ấy chỉ mặc chiếc quần đùi phối với một chiếc áo phông được thiết kế rất đơn giản nhưng nhìn cô ấy vẫn rất xinh đẹp và bắt mắt.Đều khiến cho tất cả mọi người phải quay lại để nhìn. Còn chưa kể đến khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần ấy nên không có cái gì gọi là nói quá hay là đang khoe khoang quá đà.

Khi nhìn thấy Ngu Thư, Ôn Noãn lúc này mới cảm thấy những lời nói lúc nãy của Đan Lễ rất đúng, Ngu Thư thực sự rất xứng với danh hiệu "Nữ hoàng băng giá".

"Cậu có phải thấy tôi nói rất đúng không?" Đan Lễ đột nhiên ghé lại gần nói nhỏ vào tai Ôn Noãn.

Ôn Noãn bật cười, cô khẽ gật đầu nói: "Ừ, tôi thấy cô ấy thực sự rất đẹp."

Đan Lễ ngạc nhiên nhìn thẳng vào đôi mắt của Ôn Noãn, anh ta lẩm bẩm nói: "Nhìn cậu bây giờ cũng rất xinh đẹp."

Cố Thâm nghe thấy vậy, liền quay sang liếc Đan Lễ một cái.

"Cậu không nói thì cũng không ai bảo cậu là kẻ câm đâu."

Cả Ngu Thư và Ôn Noãn đều theo hai phong cách hoàn toàn đối lập nhau, nhưng phải công nhận rằng cả hai đều rất xinh đẹp.

Đan Lễ chỉ nhún vai, rồi lén bĩu môi để bày tỏ sự bất bình trong lòng mình.

Ôn Noãn bật cười, khuôn mặt của cô rất rạng rỡ, cô khẽ quay lại nhìn về phía Ngu Thu: "Ở đây nè."

Ngu Thư khẽ gật đầu, cô ấy quay sang chào hỏi tất cả mọi người rồi mới ngồi xuống ghế.

Cả 4 người đều ngồi chung bàn với nhau, lúc đầu Đan Lễ còn tưởng Ngu Thư là một người rất lạnh lùng. Nhưng sau đó, anh ta đã nhận ra được và cảm thấy có gì đó sai sai.

Bởi vì cả Ôn Noãn và Cố Thâm đều là những người ít nói, nên trong suốt bữa ăn Đan Lễ và Ngu Thư lại trở thành những người nói nhiều nhất. Cũng nhờ có hai người này nên không khí của bữa ăn cũng trở nên vui vẻ và thú vị hơn.

Bữa ăn này sẽ làm một kỷ niệm đẹp đối với Ôn Noãn và cô sẽ luôn mãi ghi nhớ, trân trọng điều này.

***

Hai ngày sau, Ôn Noãn và Cố Thâm đến đài truyền hình để bắt đầu ghi hình tập 2.

Đương nhiên lần này Ôn Noãn vẫn cố gắng hết sức mình.

Đột nhiên hệ thống Tiểu học xuất hiện, hệ thống sẽ thông báo cho Ôn Noãn số điểm mà cô đã tích lũy được. Rồi còn nhắc nhở cho cô một vài trọng tâm kiến thức hoặc một vài lưu ý để cô có thể bước vào cuộc thi với tâm lý tự tin nhất.

[ Cậu vẫn còn lo lắng à? ]

"Đương nhiên rồi." Ôn Noãn hít thở sâu một hơi: "Hôm nay là ngày quay tập thứ 2, tôi nhất định phải giữ vững được phong độ."

Cô cố tình hạ thấp giọng nói xuống: "Bởi vì mục tiêu của tôi chính là vị trí quán quân."

[ Cố lên, tôi tin cậu có thể làm được. ]

"Được, cảm ơn cậu rất nhiều." Ôn Noãn bật cười, cô thực sự rất cảm động.

Lúc Ôn Noãn bước vào phòng trang điểm, thì cô nhìn thấy Chu Quỳnh đang ngồi chờ, lúc cô ta nhìn thấy cô liền vui vẻ chạy đến chào hỏi: " Ôn Noãn đến rồi à."

"Vâng." Ôn Noãn nở nụ cười: "Chúc mọi người buổi chiều tốt lành."

Chu Quỳnh quan sát cô một lượt từ trên xuống dưới, sau đó liền ồ lên một tiếng: "Mới một tuần không gặp, mà sao chị cảm thấy em đã gầy hơn rất nhiều, đặc biệt nhìn em có vẻ trắng hơn thì phải."

Ôn Noãn giật mình, cô quay sang nhìn hình ảnh phản chiếu của mình ở trong gương: "Thật à?"

Nhân viên trang điểm đang đứng gần đó nghe thấy vậy liền không nhịn được cười: "Đúng vậy." Sau đó liền quay sang bắt chuyện với cô: "Nhìn em đã gầy hơn trước rất nhiều. À, chị cũng đã đọc qua tin tức trên Weibo, nghe nói để có dáng người thon thả như bây giờ thì em đã phải cố gắng và nỗ lực rất nhiều."

Ôn Noãn khẽ gật đầu, ngượng ngùng thừa nhận: "Vâng, bởi vì trong quá trình giảm cân em đã sử dụng rất nhiều phương pháp khắt khe nên mới giảm cân nhanh như vậy."

"Em thực sự đã cố gắng rất nhiều." Chuyên gia trang điểm thực sự rất ngưỡng mộ trước sự nỗ lực của cô: "Nhìn em bây giờ so với hồi trước thực sự như hai con người hoàn toàn khác vậy."

Ôn Noãn bật cười nói: "Lúc trước em không biết cách tự kiểm soát lượng ăn nên mới trở nên như vậy, với lại lúc trước em cũng lười vận động nữa."

Cặp mắt đen láy của Chu Quỳnh liên tục di chuyển, cô ta quay sang nhìn chằm chằm Ôn Noãn, một lúc sau cô ta mới lên tiếng: "Phương pháp giảm cân của cậu chỉ dựa vào việc chăm chỉ tập luyện?"

Ôn Noãn khẽ lắc đầu: "Em còn kết hợp với chế độ ăn kiêng nữa. Nhưng em cảm thấy phương pháp giảm cân này của em quá khắt khe và có hơi thiếu khoa học. Thế nên em không khuyên mọi người làm theo phương pháp giảm cân đó."

"Không sao đâu." Chu Quỳnh cảm thấy rất tò mò, "Hiện tại chị cũng đang muốn giảm cân, sau khi kết thúc buổi ghi hình em có thể tiết lộ cho chị phương pháp giảm cân của em được không?"

Ôn Noãn quay sang nhìn cô ta, cô thấy dáng người của Chu Quỳnh cũng không được tính là quá béo nhưng nhìn cô ta có vẻ khá thấp. Cô ta chỉ cao tầm khoảng 1m60, cân nặng chắc tầm khoảng 45 cân. Thực ra thì cô cảm thấy dáng người của cô ta khá cân đối.

Cô ngạc nhiên nhìn cô ta hỏi: "Chị thực sự muốn giảm cân? Nhìn chị em đoán chắc chị chỉ tầm 45 cân?"

Chu Quỳnh trợn tròn mắt lên nhìn: "Tại sao em lại đoán ra được?"

"Em có thể nhìn ra được."

"Chị không ngờ em lại tinh mắt như vậy?"

Ôn Noãn khẽ gật đầu: "... Vâng, em nhìn dáng người của chị liền đoán được. Nhưng em thấy dáng người của chị bây giờ đã rất cân đối rồi."

Chu Quỳnh khẽ ừ một tiếng, trong ánh mắt của cô ta tràn ngập sự ngưỡng mộ, cô ta quay sang nhìn cô: "... Nhưng mà chị vẫn muốn mình sẽ gầy hơn một chút nữa."

"Vậy em khuyên chị nên ăn ít đi và chăm chỉ luyện tập thể thao nhiều hơn. Đừng có làm theo phương pháp giảm cân của em, bởi vì làm như vậy sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe."

Chu Quỳnh khẽ nhắm mặt lại, một lúc sau cô ta quay sang nhìn cô, khẽ bật cười gật đầu nói: "Được."

Sau khi trang điểm xong, Ôn Noãn cùng mấy thí sinh đang đứng chờ ở đằng sau cánh gà. Ở trên sân khấu người dẫn chương trình vẫn đang giới thiệu các khách mời, và sau đó người dẫn chương trình đang nỗ lực khuấy động bầu không khí trong trường quay.

Chu Quỳnh đang đứng bên cạnh cô, cô ta quay sang hỏi cô: "Ôn Noãn, em có căng thẳng không?"

"Đương nhiên có rồi."

"Thật à? Tại chị thấy em vẫn rất bình tĩnh."

"Đó chỉ là bề ngoài mà thôi. Thực ra bây giờ trong lòng em đang cảm thấy rất căng thẳng."

Đương nhiên là cô ta sẽ không tin lời nói vớ vẩn này, cô ta khẽ bĩu môi, nhưng biểu cảm trên khuôn mặt vẫn rất bình thản.

...

Buổi phát sóng trực tiếp của đêm nay đã được định sẵn là bước đệm để giúp Ôn Noãn trở nên nổi tiếng.

Phạm vi những câu hỏi được xuất hiện trong tập lần này không chỉ được giới hạn trong lĩnh vực giáo dục mà còn mở rộng sang lĩnh vực truyền thông và báo chí. Yêu cầu các thí sinh có khả năng quan sát tốt và phải có khả năng ứng biến nhanh nhẹn. Thị lực của Ôn Noãn khá tốt, mà khả năng ghi nhớ của cô lại càng tốt, nên cô chỉ cần tập trung quan sát, mặc dù mấy bức hình đó chỉ được xuất hiện đúng mấy giây, nhưng cô vẫn nhanh chóng tìm ra điểm khác biệt giữa hai bức hình. Sau đó cố ghi nhớ lại trong đầu, và viết ra giấy với tốc độ nhanh nhất. Và đương nhiên cô đều giành được điểm ở mấy câu hỏi đó.

Kết quả của tập hai, theo như bảng điểm đã được tổng kết lại thì Ôn Noãn đang là người nắm giữ vị đầu tiên, còn Cố Thâm là người đang đứng ở vị trí số hai.

Dường như đã có một sợi dây vô hình đang trói chặt hai người bọn cô lại. Vị trí đầu hoặc là của cô không thì cũng chỉ là của Cố Thâm.

Những bình luận phủ kín màn hình phát sóng, tâm trạng của fan hâm mộ ngày càng trở nên phấn kích.

[Thôi tôi không nói nhiều nữa nhưng tôi nhất định sẽ làm fan hâm mộ chân chính của hai người này.]

[ Ngày hôm nay tôi vì chứng kiến sự thông minh vượt trội của hai người này mà đã bật khóc nức nở vì quá ghen tỵ. ]

[Mấy hôm trước, tôi phát hiện hai người này đang đi hẹn hò ở chỗ trò chơi điện tử trong trung tâm thương mại.]

[Cho tôi hỏi với... liệu hai người này có phải đang yêu nhau đúng không?]

[Tôi nghĩ hai người này không phải là người yêu của nhau đâu. Thấy hai người bọn họ đã giới thiệu là bạn cùng trường với nhau, nên tôi nghĩ hôm đấy hai người bọn họ hẹn nhau ra học nhóm, khi học xong rồi thì cả hai rủ nhau ra ngoài chơi cho khuây khỏa.]

...

Sau khi kết thúc buổi ghi hình, trên màn hình sẽ hiện lên kết quả của từng thí sinh qua hai tập ghi hình.

Những khán giả trong trường quay đều đứng lên vỗ tay và nhiệt tình gọi tên các thí sinh mà mình yêu thích. Và không một ai để ý đến một cô gái đang ngồi trên khán đài, khi nhìn thấy Ôn Noãn đang nở nụ cười rạng rỡ và dáng vẻ tràn ngập tự tin trên sân khấu. Người đó cắn chặt khóe môi, ánh mắt hung dữ nhìn về phía Ôn Noãn.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||

Đến lúc tất cả thí sinh bước ra giữa sân khấu để chào tạm biệt khán giả, thì đột nhiên một chai nước khoáng từ dưới khán đài ném về phía Ôn Noãn đang đứng. Sau đó kèm theo một tiếng hét long trời lở đất cùng với những từ ngữ rất dơ bẩn: "Ôn Noãn, tao nhất định sẽ giết mày."

Tác giả chỉ có một lời nói duy nhất muốn nhắn nhủ với độc giả: Nhớ ấn like mỗi chương để giúp tác giả có thêm động lực viết chương mới.

Maple Leaves: Đây cũng là những gì mà chúng tớ muốn nói.