Xuyên Thành Thời Xưa Cẩu Huyết Trong Sách Tra A

Chương 17



Dỗ nhóc con ngủ rồi, Thẩm Tiện đi tắm rửa, trở lại phòng mình nhìn di động một chút, Giang Hi đã gửi thời gian và địa điểm qua Fetion.

Tiểu Giang tổng: Chị, tối ngày mai 6 giờ, gặp nhau ở nhà ăn trong Giang khách sạn!

Thẩm Tiện: Ok, đến lúc đó gặp mặt.

Xử lý xong công việc, Thẩm Tiện lại vào xem giá của những cổ phiếu đã mua, thấy mọi việc bình thường mới đi ngủ.

Ngày hôm sau, Thẩm Tiện như cũ đưa đón nhóc con đi học, đứng trước cửa nhà trẻ chơi với nhóc con một lát, chờ Lâm Thanh Hàn đi đến liền đưa nhóc con cho Lâm Thanh Hàn giữ.

"Thanh Hàn, buổi tối tôi có chút việc, đi một lát rồi về, em với con ăn cơm trước không cần chờ tôi". Thẩm Tiện vừa nói vừa sờ đầu nhóc con.

Thẩm Điềm quẹt quẹt miệng nhỏ, bé không hiểu có việc nghĩa là gì, có phải mommy lại không muốn gặp bé không?

Thẩm Tiện dỗ dành nói: "Chỉ đi một chút, rất nhanh trở về nhà chơi với Điềm Điềm, được không? Mommy chỉ đi ra ngoài ăn cơm với bạn một bữa, với lại bạn của mommy không phải người xấu, Điềm Điềm yên tâm, mommy không chơi với người xấu".

Thẩm Điềm nghiêng người, vươn tay nhỏ về phía Thẩm Tiện, Thẩm Tiện ôm Thẩm Điềm vào lòng, Thẩm Điềm nâng mặt nhỏ, cọ cọ vai Thẩm Tiện, dặn dò: "Mommy nhất định phải về sớm một chút, Điềm Điềm nhớ mommy, với lại, không cần chơi với người xấu".

Thẩm Tiện vừa cảm động vừa chua xót, nguyên thân khiến cho nhóc con rất thiếu cảm giác an toàn, "Được, mommy rất nghe lời, nhất định ngoan ngoãn trở về sớm chơi với Điềm Điềm".

Thẩm Điềm nói xong, bị Lâm Thanh Hàn bồng trở về, ánh mắt lưu luyến nhìn Thẩm Tiện. Thẩm Tiện nhìn Lâm Thanh Hàn, thấy biểu tình lạnh nhạt của cô liền giải thích: "Thanh Hàn tôi thật sự đi làm việc chính đáng, em đừng hiểu lầm".

"Cô làm gì không liên quan đến tôi, đừng đưa những người không đàng hoàng đến nhà là được". Nói xong bồng Thẩm Điềm đi, Thẩm Điềm đứng trên bàn đạp quay đầu lại nhìn Thẩm Tiện, nhóc con sợ cô lại quay lại con người trước kia.

Nhìn bóng dáng hai mẹ con đã đi xa, Thẩm Tiện bắt xe đi đến Giang khách sạn, khi đến nơi vừa lúc sáu giờ tối, đây là một tiệm cơm Tây xa hoa, Thẩm Tiện mặc áo thun trắng cùng quần jeans bó sát có vẻ không phù hợp nhưng phục vụ vẫn lễ phép đi đến chào hỏi.

Sau khi biết được Thẩm Tiện muốn tìm người họ Giang, nhân viên lễ phép đưa Thẩm Tiện đến bàn của Giang Hi.

Thẩm Tiện đi vào liền nhìn thấy Giang Hi đang ngồi cùng một cô gái, Thẩm Tiện đánh giá người kia vài lần, cô ấy mặc một chiếc váy liền thân màu trắng, làn da trắng nõn, mặt mày toát ra vẻ quyến rũ, lười nhác dựa vào lưng ghế, tạo thành một hình ảnh đẹp mắt.

Người kia cũng đang đánh giá Thẩm Tiện, cuối cùng Giang Hi đánh vỡ không khí trầm mặc, "Thẩm tỷ tỷ tới rồi, đây là bạn từ bé đến lớn của em, Mục tỷ tỷ".

Thẩm Tiện cười với Mục Tư Vũ, mở miệng nói: "Xin chào cô Mục".

"Xin chào". Mục Tư Vũ cũng gật đầu với Thẩm Tiện, cô vẫn luôn quan sát người tên Thẩm Tiện này, người này lớn lên cũng không tệ lắm, hơn nữa Mục Tư Vũ cảm giác người này là một Alpha, điều này làm cho chuông cảnh báo trong lòng cô vang lên.

"Trời ạ, hai chị đừng giống như hai lãnh đạo công ty gặp nhau nói chuyện làm ăn được không, mọi người đều là bạn bè, thoải mái một chút". Giang Hi bị hình thức giao lưu của Thẩm Tiện và Mục Tư Vũ chọc cười.

Thẩm Tiện cũng thuận theo cười cười, đúng vậy, tại sao vừa nhìn thấy người này cô liền giống như đang ngồi bàn đàm phán, nghĩ vậy, Thẩm Tiện không khỏi nở nụ cười: "Tiểu Hi nói rất đúng, hai chúng ta quá nghiêm túc".

Mục Tư Vũ cũng cười cười, nhưng nghe được người đối diện gọi Giang Hi là Tiểu Hi, cô lại cảm thấy có chút không thoải mái, "Vậy chúng ta ăn cơm trước đi".

"Được" Thẩm Tiện thuần thục lấy dao nĩa cắt bò bít tết trước mặt, Mục Tư Vũ vẫn luôn im lặng quan sát Thẩm Tiện, cô cảm thấy khí chất của Thẩm Tiện không giống người thường.

"Cô Thẩm, nghe nói Hi Hi có mười triệu đều giao hết cho cô đầu tư, có thể nói một chút cô dùng số tiền này đầu tư như thế nào không? Đương nhiên, chỉ là nói chuyện phiếm, nếu cô không tiện nói cũng không sao". Mục Tư Vũ cười nói với Thẩm Tiện.

Thẩm Tiện đã hiểu rõ trong lòng, bạn của Giang Hi là sợ cô lừa em ấy đi, "Tôi dùng 9 triệu trong đó đầu tư vào thị trường chứng khoán, tôi nhìn đại khái hướng phát triển gần đây, trong vòng ba tháng cơ bản đều tăng giá, sẽ không có nhiều biến đổi, còn lại một triệu tôi đầu tư vào đồng tiền ảo".

Mục Tư Vũ gật đầu, xem ra người này xác thật hiểu một chút về phương diện tài chính, phân tích của cô và cô ấy không mưu mà hợp, chẳng qua đồng tiền ảo, cô có nghe nói qua nhưng đó chỉ là một thị trường nhỏ đến không thể nhỏ hơn, thậm chí có thể là thủ đoạn của một ít người dùng để xoay vòng tiền, Mục Tư Vũ không cho rằng nó có thể kiếm được tiền.

"Gần đây hướng đi của thị trường chứng khoán xác thật không tồi, nhưng mà đồng tiền ảo thị trường quá nhỏ, tôi cảm thấy không có không gian để tăng giá trị".

"Tương lai phát triển sẽ từng bước hướng về kinh tế blockchain, đồng tiền ảo phát triển là xu hướng tất yếu, đầu tư một triệu vào đó cũng không có vấn đề gì, dù sao trứng gà cũng không thể chỉ đặt trong một cái rổ". Thẩm Tiện cười giải thích.

"Cũng đúng, xem như là một loại nếm thử đầu tư mạo hiểm, có thể mạo muội hỏi một chút cô Thẩm lúc trước công tác ở đâu không?".

"Chậc, công tác cái gì, tôi chỉ là thích tự mình phán đoán, hơn nữa muốn tiến vào vòng tài chính đều phải ở trường học quốc tế học mấy năm, có bằng cấp, có kinh nghiệm mới có thể bước đến ngạch cửa của ngành này". Thẩm Tiện muốn nhanh chóng thoát khỏi đề tài này.

Cũng may Mục Tư Vũ cũng không hỏi nhiểu, thuận theo ý Thẩm Tiện nói: "Cô nói đúng, cái vòng này không dễ tiến vào".

Trong khi Thẩm Tiện cùng Mục Tư Vũ hứng thú bừng bừng bàn luận cổ phiếu, blockchain, Giang Hi đã sắp ngủ đến nơi rồi, "Hai chị có thể không nói chuyện công việc được không? Không phải nói rõ là bạn bè gặp nhau sao? Em nghe đến sắp ngủ rồi, hai chị nói đến nỗi em cảm giác mình đang học đại học, cả ngày đều như lọt vào sương mù, nghe không hiểu".

Mục Tư Vũ nhìn Giang Hi, nuông chiều cười: "Là chúng tôi không để tâm đến Hi Hi, chị tự phạt một ly nhận lỗi với Hi Hi".

Nói xong, Mục Tư Vũ ngẩng đầu, cổ trắng ngần lộ ra, một ly rượu vang chảy vào miệng cô, trong lúc đó đôi mắt của Giang Hi dán chặt vào người Mục Tư Vũ.

Thẩm Tiện thầm nghĩ Mục Tư Vũ lớn lên không tồi nhưng Giang Hi cũng không cần nhìn chằm chằm cô ấy đến vậy đi, nhìn thế nào cũng cảm thấy không đúng, nhưng Thẩm Tiện là gái thẳng, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra chỗ nào không đúng, cuối cùng chỉ cho là tình chị em thắm thiết của Giang Hi và Mục Tư Vũ.

Mục Tư Vũ đương nhiên cũng cảm giác được tầm mắt của Giang Hi luôn ở trên người cô, cô thực vừa lòng hành động vừa rồi của Giang Hi, hơn nữa còn cố ý nhìn Thẩm Tiện một cái như là tuyên thệ chủ quyền, nhưng mà Thẩm Tiện hoàn toàn không hiểu ý, bởi vì cô không nghĩ đến phương diện kia.

"Hi Hi hài lòng không?" Mục Tư Vũ nhìn về phía Giang Hi cười hỏi.

Giang Hi gật đầu: "Tốt tốt, hài lòng, vậy Thẩm tỷ tỷ cũng phải uống một ly mới được". Giang Hi đề nghị nói.

Thẩm Tiện cũng không ý kiến, đời trước tửu lượng của cô cũng không tồi, chẳng qua đã đi đến vị trí kia, trừ khi cô muốn uống, nếu không cũng không ai dám bắt cô uống.

"Được, bây giờ chúng ta chỉ nói chuyện khác, không nói chuyện công việc". Thẩm Tiện cũng bưng ly rượu vang đỏ lên, khuôn mặt thanh tú hơi ngửa lên, chậm rãi uống cạn ly rượu vang đỏ, ánh mắt của Giang Hi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Thẩm Tiện, điều này khiến Mục Tư Vũ rất khó chịu, Hi Hi là đồ háo sắc sao, nhìn đến gái xinh đều nhìn chằm chằm không rời mắt?

Sau đó, đề tài đều là ăn uống vui chơi, ở phương diện này Giang Hi có thể so với hai người kia rành hơn nhiều, cô đĩnh đạc nói, Thẩm Tiện và Mục Tư Vũ đa số là nghe phụ họa, một bữa cơm tương đối hài hòa vui vẻ.

Ba người đều uống rượu nên Mục Tư Vũ gọi tài xế đến đón bọn họ, lúc về đã sắp 9 giờ, ba người bất tri bất giác mà tâm sự gần ba giờ đồng hồ.

"Cô Thẩm, hay chúng tôi đưa cô về trước". Mục Tư Vũ lễ phép hỏi Thẩm Tiện.

Thẩm Tiện cười trả lời: "Không cần, nhà tôi cách chỗ này không xa, tôi tự bắt xe về là được, không phiền hai người, cô và em ấy trên đường về cẩn thận, đi chậm một chút".

Mục Tư Vũ gật đầu: "Vậy cũng được, tạm biệt cô Thẩm".

Thẩm Tiện nhìn hai người: "Tạm biệt cô Mục, tạm biệt Tiểu Hi".

"Tạm biệt Thẩm tỷ tỷ, qua mấy ngày em lại hẹn chị". Giang Hi cười, làm động tác gọi điện thoại với Thẩm Tiện.

"Được, tạm biệt". Chờ Thẩm Tiện ngồi lên taxi đi rồi Giang Hi với Mục Tư Vũ mới ngồi vào chiếc Maybach của Mục Tư Vũ.

Sau khi đóng cửa xe Mục Tư Vũ nói với tài xế: "Đưa Hi Hi về nhà em ấy trước".

Giang Hi bĩu môi, dựa vào vai Mục Tư Vũ, tỏ vẻ đáng thương hỏi: "Chị, em không thể ở nhà chị sao? Trời đã tối thế này, em không muốn về nhà, hơn nữa, lâu rồi em chưa qua nhà chị ngủ". Cô vừa nói vừa hít tin tức tố hương hoa lê trên người Mục Tư Vũ, giống như một con mèo ngửi được hương cỏ catnip. ( ý là mặt phê á =]])

Mục Tư Vũ nhìn Giang Hi đang trên vai mình, thở dài nói: "Không được, nói bao nhiêu lần rồi, chị là Alpha, em là Omega, không thể ngủ chung như lúc còn nhỏ, không chỉ có chị, đối với Alpha khác em cũng phải cảnh giác một chút".

"Nhưng mà chị không phải người xấu, không thể ngủ chung sao?" Giang Hi tràn đầy mong đợi hỏi.

"Không được", Mục Tư Vũ thở dài, đồ ngốc này vẫn đang xem cô như chị gái, không biết bao giờ em ấy mới hiểu được tâm ý của cô.

Giang Hi nghe được đáp án cả người đều suy sụp, cô không hiểu, cô là Omega còn không sợ, chị ấy là Alpha thì sợ cái gì? Nếu có việc gì cũng là cô có hại mà?

Cuối cùng, dưới sự kiên trì của Mục Tư Vũ, Giang Hi dù không tình nguyện vẫn phải về nhà, cô ghét phân hóa, sau khi phân hóa cô với Mục tỷ tỷ không thể gần gũi nữa.

Bên kia, Thẩm Tiện dùng chìa khóa mở cửa, bước vào phát hiện trong phòng khách còn sáng đèn, sau đó liền thấy Lâm Thanh Hàn đang ngồi trên sô pha.

"Thanh Hàn? Điềm Điềm ngủ rồi?" Trước kia khi Thẩm Điềm vừa ngủ Lâm Thanh Hàn cũng sẽ ngủ theo.

"Ừm, ngủ rồi". Lâm Thanh Hàn thấy Thẩm Tiện thanh tỉnh mới nhẹ nhàng thở ra, cô sợ cô ấy lại ra ngoài chơi bời lêu lổng.

Thẩm Tiện vui vẻ, Điềm Điềm ngủ rồi, cho nên Lâm Thanh Hàn còn thức là đang đợi cô!

"Thanh Hàn, em lo lắng cho tôi nên đợi tôi sao?" Thẩm Tiện cười hỏi Lâm Thanh Hàn.

Lâm Thanh Hàn nhìn cô một cái, "Cô nghĩ nhiều, tôi chỉ là ăn no không ngủ được, giờ tôi đi ngủ". Nói xong xoay người đi về phòng ngủ, chỉ là giá trị hảo cảm trên đầu cô ấy từ -60 đã tăng lên -50.

Thẩm Tiện bật cười nhìn phòng ngủ của Lâm Thanh Hàn và nhóc con, nghĩ thầm Thanh Hàn cũng rất ngạo kiều.

(Ngạo kiều: bên ngoài tỏ vẻ lạnh lùng nhưng bên trong dịu dàng, dễ xấu hổ, kiểu ngoài lạnh trong nóng, từ Hán-Việt nên không dùng được từ nào thay thế nên giữ nguyên)