Xuyên Tới Cổ Đại Làm Tân Nương Tử

Chương 21: Về Thẩm gia thôn



Mùng 1 Tết. Thẩm Tứ và Ngọc Nương đã dậy sớm, lấy đồ đạc chất lên xe bò nhà mình. Chuẩn bị về Thẩm gia thôn ăn Tết tại Thẩm gia.

Dù sao lúc chia nhà Thẩm lão gia tử cũng đã nói, lễ Tết đều tới đây cùng nhau tụ họp.

Đây là lần đầu tiên sau khi ở riêng Ngọc Nương quay lại Thẩm gia. Khung cảnh vẫn như ngày nào, hai vị tẩu tử đã tới từ sớm.

Thẩm Tứ đánh xe bò vào sân, Thẩm lão gia tử và Hề thị thấy đều kinh ngạc. Ban đầu Thẩm Tứ đều đánh xe tới đây, xe cũng đều hơi cũ, cũng nói là mượn.

Chiếc xe này nhìn mới toanh, với lại mùng 1 ai lại cho mượn xe chứ.

Hề thị bèn hỏi.

” Xe của ngươi?.”

Thẩm Tứ vừa đỡ Ngọc Nương đi xuống, cùng Ngọc Nương chào mọi người xong mới đáp.

” Đúng vậy.”

Hề thị ngạc nhiên nhìn nhìn xe ngựa, lại nhìn đống đồ bên trên xe.

Thẩm Tứ để Ngọc Nương ngồi xuống ghế, mới ra xách đồ vào nhà.Đều là đồ mà Ngọc Nương đã mua từ trước, bốn sấp vải màu.

Để cho nhị lão và hai tiểu cô mỗi người một sấp, mua thêm 2 cân thịt heo. Vài hộp điểm tâm, lại thêm vài túi hoa quả khô. Đây coi như hiếu kính nhị lão. Lại để một phần lễ vật tới cho các đại ca, tẩu tử.

Ngọc Nương cũng để Thẩm Tứ lì xì từng hài tử, mỗi bao lì xì đỏ bên trong có 5 văn. Đây coi như là nhiều, vì bình thường cũng chỉ có 1, 2 văn. Làm tiểu hài tử vui sướng cảm ơn. Riêng hai tiểu cô, Ngọc Nương để bao lì xì riêng.

Mỗi bao 20 văn, Mạn Nương và Lan Nương đều đã thành đại cô nương. Lại sắp xuất giá, có không ít thứ muốn sắm sửa.

Mùng 1 đều đi bái tế tổ tông, đều chỉ có nam nhân đi. Thẩm Tứ vừa tới, Thẩm lão gia tử đi đầu. Nam nhân Thẩm gia cứ như vậy nối đuôi nhau ra cửa.

Ngọc Nương cùng các tẩu tử hỗ trợ nhau làm cơm trưa. Vì Thẩm Tứ và Ngọc Nương ở trên trấn, nên phải về sớm.

La thị ngồi sát cạnh Ngọc Nương vừa nói.

” Tứ phòng hiện tại làm ăn phát đạt. Nghe nói hiện tại mở cửa tiệm hoa quả khô. Tứ đệ cũng mang tới không ít, quả thực không tồi a.”

Ngọc Nương khiêm tốn.

” Đều là may mắn.” và cực khổ mà có đấy.

Thẩm thị cũng tò mò hỏi:” Nghe nói tứ đệ và tứ đệ muội muốn xây nhà?.”

Trước đó Thẩm Tứ đã tới nhờ Hề thị đi xem phong thuỷ. Dù sao xây nhà là việc lớn, mọi thứ nên chuẩn bị thật thận trọng.

Ngọc Nương mỉm cười xoa xoa bụng.

” Đúng vậy. Buôn bán được chút tiền, dự định xây một căn nhà nhỏ. Sinh hài tử ra, trồng thêm ít rau, nuôi gà.”

Ngu thị cũng tán thành.

” Về quê hương có người thân vẫn hơn hết. Trên trấn tuy thuận tiện, nhưng không thoải mái bằng ở đây. Như vậy nhà có bốn huynh đệ, cũng trợ giúp được bao nhiêu.”

La thị và Thẩm thị cũng phụ họa. Ở đây xây nhà đều nhờ huynh đệ, hàng xóm giúp. Chỉ cần bao ăn một bữa là có thể, tiết kiệm được không ít tiền.

Ngọc Nương cười nói.

” Đều do tứ lang sắp xếp. Muội là nội tử, lại đang mang thai. Không thể giúp được bao nhiêu.”

Các tẩu tử lại vội vàng hỏi thăm tình hình hài tử trong bụng. Bầu không khí vừa gói sủi cảo vừa nói chuyện cũng coi như hoà hợp.

Hề thị từ trong nhà chính đi ra, lạnh mặt lớn tiếng nói.

” Đã làm đồ ăn xong chưa mà lười biếng tám chuyện.”

La thị nhìn các em dâu đều im lặng, vội vàng nói.

” Nương, hiện tại còn sớm, cũng không vội. Hơn nữa bọn ta đều đang gói bánh nha.”

Các đệ muội đều đang làm ăn khấm khá, đặc biệt là tứ phòng. Hề thị không cho bọn họ mặt mũi, cũng phải cho nàng ta mặt mũi chớ. Nếu không sau này qua lại kiểu gì.

Hề thị trừng mắt nhìn bốn người, chỉ huy từng người làm việc. Ai cũng không tha, dưới mí mắt bà đừng hòng lười biếng. Hôm nay là đầu năm, Hề thị coi như có quy củ không mắng người.

Ngọc Nương ôm bụng trợ giúp, cũng không có việc gì lớn. Cũng làm bộ không nhìn thấy sắc mặt Hề thị.

Đợi khi nam nhân về, bữa trưa đã bày sẵn trên bàn. Có thịt có cá, thức ăn phong phú. Nên đám hài tử đã vui mừng chạy vào bàn.

Hề thị trừng mắt nhìn.

” Không có quy củ.”

Thẩm lão gia tử lườm Hề thị bàn bên cảnh cáo, hôm nay ngày vui. Đừng có náo loạn.

Thẩm lão gia tử vừa uống rượu vừa dặn dò các nhi tử.

” Huynh đệ một nhà như thể tay chân. Thiếu cái nào cũng không được. Sắp tới lão tứ muốn dựng nhà, đây là điều tốt. Các ngươi phải tới phụ giúp một phen.”

Mấy huynh đệ coi đây là điều đương nhiên, không có gì dị nghị.

Thẩm Tứ lại bưng chén rượu lên, kính từng người một.

” Huynh đệ ta luôn giúp đỡ lẫn nhau. Lại quan tâm tiểu đệ đệ này, làm đệ đệ vô cùng cảm kích. Chỉ là ta đã để Ma sư phụ chủ trương. Nên tạm thời chưa cần tới các đại ca. Đợi ngày vào nhà mới, lại nhờ mọi người tới giúp vậy.”

Thẩm Đại kinh ngạc.

” Là Ma sư phụ trên trấn sao. Ông ta lấy giá rất đắt a.”

Thẩm lão gia tử cũng giật mình.

” Lão tứ, đừng lãng phí tiền bạc. Đời còn dài, phải tiết kiệm mới là thượng sách.”

Thẩm Tứ cân nhắc từng từ, rồi nói.

” Có quý nhân giúp đỡ. Là nhi tử được hời lớn, không đáng ngại.”

Thẩm Tứ lại nói vài lời, chuyện này liền đi qua.

Một bữa ăn coi như vui vẻ, Ngọc Nương vốn muốn rửa bát. Nhưng đều bị các tẩu tử ngăn lại, nàng đành lên nhà hỏi thăm Mạn Nương.

Mạn Nương từ khi bị từ hôn yêu cầu nuốn gả qua phải làm thiếp, liền ưu tư thành bệnh. Giờ lại mùa đông, liền cảm lạnh tới lúc này. Mạn Nương biết Ngọc Nương tới thăm, biết nàng mang thai. Không cho nàng vào, sợ lây bệnh.

Ngọc Nương đành đứng ở cửa nói chuyện, vừa khuyên nhủ.

” Mạn Nương đừng nghĩ nhiều. Cố gắng khỏi bệnh, lại sang năm mới. Có cha, nương, đại ca và các tẩu tẩu. Nhất định sẽ không để muội chịu thiệt.”

Mạn Nương cảm kích nói.

” Cảm ơn tứ tẩu. Ta chỉ là cảm thấy ta thật vô dụng …”

Ngọc Nương còn muốn khuyên nhủ, Lan Nương đã tới kêu nàng. Thẩm Tứ thấy trời không còn sớm, muốn lên trấn bây giờ.

Ngọc Nương thở dài, nói một câu với Mạn Nương liền rời đi.

Trở lại trên trấn, Thẩm Tứ có nói với nàng.

” Ta đưa cho nương hai lượng bạc, mong nương có thể chăm sóc thật tốt cho Mạn Nương.”

Ngọc Nương không có ý kiến gì, còn kể lại bệnh của Mạn Nương cho Thẩm Tứ nghe.

Mạn Nương là cô nương tốt, nàng ấy xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp hơn.