Xuyên Tới Cổ Đại Làm Tân Nương Tử

Chương 39: Bất ngờ này đến bất ngờ khác



Cả Thẩm gia đều ngây người, ngay cả hơi thở cũng bị đình trệ. Không khí quanh phòng im lặng tới mức có thể nghe cây kim rơi xuống. Mọi người đều sốc không thôi, cứ nghĩ chuyện gì mâu thuẫn giữa hai nhà. Cần giải quyết, lại không ngờ còn có chuyện này.

Thẩm lão gia tử há mồm kinh ngạc, một hồi lâu mới tìm lại được thanh âm của mình. Lắp bắp nói.

“ Đây …là sự thật sao?.”

Nhưng nhìn Hề thị và Hề tẩu tử, lại nhìn Lan Nương và Hạnh Nương. Thẩm lão gia tử tin hơn phân nửa rồi. Chỉ là không ngờ, sự tình lại oái oăm như vậy.

Hề a di đỏ mắt nhìn Lan Nương, trong mắt đều là ôn nhu không nói thành lời. Cầm chặt tay phu quân, kiên quyết nói.

“ Sự tình đã rõ ràng, nên để hai hài tử về nhà đi thôi.”

Hề thị bờ môi run rẩy, thấy Hạnh Nương mơ màng nhìn bà, tay đang nắm chặt Lan Nương cũng giật mình buông lỏng. Hạnh Nương từ nhỏ từ ngoại hình hay tính cách đều giống bà. Bà còn thầm nghĩ, Hề gia với nhau giống nhau là đương nhiên. Nhưng không ngờ có vụ việc này, chỉ là Lan Nương ….

Nhưng sợ Hạnh Nương đau lòng, oán bà. Hề thị không dám ngó đến Lan Nương an ủi. Đôi mắt đầy ôn nhu nhìn Hạnh Nương, chạy tới chỗ Hạnh Nương khóc lớn.

“ Ôi, hài tử của nương. Ta xin lỗi đã không nhận ra con a. Hài tử của ta ….”.

Hề a di cũng lôi kéo Lan Nương sờ soạng một lượt. Đây mới là nữ nhi của bà, nữ nhi của bà nên là như thế này. Xinh đẹp đoan trang, hiểu lễ nghĩa.

Chỗ ngồi cũng có sự thay đổi, Hề thị bên kia ôm chặt Hạnh Nương. Hề a di bên đó cũng âu yếm cầm chặt tay Lan Nương.

Diễn biến như vậy, làm Thẩm gia chỉ biết trố mắt nhìn. Ngọc Nương và Thẩm Tứ miễn cưỡng tiếp nhận, chỉ là Ngọc Nương có thể hay không bị tổn thương.

Hề a di không muốn ở lại đây cho Lan Nương lưu luyến. Muốn dắt nữ nhi về bồi dưỡng tình cảm, lại đi khoe với xung quanh một phen. Nhưng Lan Nương cắn cắn môi, không chịu đi.

“ Bá mẫu … nương, ta không muốn đi.”

Hề a di kinh ngạc, phải biết Thẩm gia nhận Hạnh Nương xong. Mắt đều hướng Hạnh Nương mà hướng, không còn ai chấp thuận Lan Nương.

Lan Nương đột nhiên đỏ mắt, tủi thân hướng về phía Thẩm Tứ cầu xin.

“ Ta muốn ở cùng Tứ ca. Ta không muốn xa huynh ấy, không muốn đi.”

Thẩm Tứ giật mình nhìn sang, Ngọc Nương cũng hiểu một chút cảm giác của Oan Nương. Quen thuộc ở Thẩm gia, Lan Nương lại thân thiết với Tứ phòng hơn. Có lẽ đang tủi thân, níu kéo không muốn từ bỏ mọi thứ từ nhỏ tới lớn. Nhưng Ngọc Nương và Thẩm Tứ không thể giúp nàng ấy trong chuyện này, hiện tại bọn họ không có quyền nhúng tay vào cuộc sống của Lan Nương. Sau này có thể giúp đỡ một chút mà thôi.

Thấy Thẩm Tứ quay mặt đi, Lan Nương khóc càng lớn hơn. Làm mọi người đều giật mình thương hại nhìn, Lan Nương hướng Hề thị nói lớn.

“ Ta vẫn muốn gọi nương. Nương, có thể hay không?.”

Hề thị quả quyết quay mặt đi, bao nhiêu năm chung sống. Tự nhiên có tình cản, nhưng Hạnh Nương là nữ nhi ruột thịt của bà. Nếu để đó nhìn ra bà lưu luyến Lan Nương, sẽ làm nữ nhi mới nhận ra này không vui. Bà còn muốn đền bù cho Hạnh Nương, nên chỉ ậm ừ.

“ Sau này.. còn là người một nhà.”

Hề a di cũng ân cần khuyên nhủ.

“ Đúng vậy, ta sẽ chăm sóc ngươi. Hề gia mới là nhà của ngươi a. Tiểu cô ngươi khẳng định vẫn thương ngươi. Mặc dù rời xa Tứ ca, nhưng sau này lễ tết có thể gặp nha.”

Lan Nương làm như không nghe thấy cái gì, chỉ khóc lớn nhìn Thẩm Tứ. Nhìn tiểu cô nương xinh đẹp khóc đỏ bừng mặt. Ai nấy cũng đau lòng.

Hề a di cảm thấy mất mặt, nghiêm túc nói.

“ Ngươi hiện tại cũng không còn là người của Thẩm gia. Ngươi lấy thân phận gì ở lại, nếu ở lại. Thanh danh ngươi sẽ mất hết.”

Lan Nương đột nhiên nín khóc, nghĩ tới điều gì đó. Đột nhiên thẹn thùng cúi đầu, nhỏ giọng đủ để mọi người trong phòng nghe thấy.

“ Vậy ta gả cho tứ ca là được rồi.”

Cả Thẩm gia lại gặp sốc rồi. Ngay cả Hạnh Nương cũng quên khóc, cùng Hề thị trố mắt nhìn Lan Nương.

Thẩm Tứ vốn còn đang thương tiếc, mặt lập tức lạnh nhạt từ chối.

“ Không được. Ta đã có thê tử và nhi tử.”

Lan Nương lớn gan, ngẩng đầu đáng thương nhìn Thẩm Tứ.

“ Ta và tứ tẩu cùng chăm sóc huynh không được sao? Huynh có nhiều phòng như vậy, ta cũng chỉ ở một phòng. Một tháng huynh chỉ cần ở chỗ ta ba ngày, còn lại ở chỗ tứ tẩu. Ta có hài tử, cũng sẽ để nó gọi tứ tẩu là mẫu thân. Vậy liền tốt rồi. “

Thẩm Tứ nắm chặt tay Ngọc Nương, vì vừa nãy sợ nàng bế nhi tử mỏi. Nên Tài lang đã nằm trong ngực Thẩm Tứ, còn may là đang ngủ ngon lành.

“ Ta đã nói qua. Ngọc Nương là thê tử duy nhất của ta. Sẽ là nương của các hài tử của ta. Mong biểu muội tự trọng.”

Lan Nương ngã xuống nền nhà, như không thể tin. Còn nói nàng là biểu muội, đây không phải muốn đá nàng ấy đi thật xa sao?

Hề thị mặc dù bình thường có hơi càn quấy. Nhưng tốt xấu gì cũng thấy hơi kì cục, cũng bày tỏ.

“ Lan Nương có vẻ đã mệt. Đại ca đại tẩu trước tiên đưa Lan Nương về suy nghĩ cẩn thận đi. “

Lan Nương vùng vẫy ra khỏi Hề thúc phụ và Hề a di. Điên cuồng hét.

“ Ta không đi. Đây là nhà ta, ta không đi. Các ngươi đã nuôi ta lâu như vậy, thanh danh ta bên ngoài sẽ như thế nào. Các ngươi không phải coi trọng thanh danh nhất sao? Ta ở Thẩm gia, ta tiếp xúc với nam nhan Thẩm gia. Các ngươi không để Thẩm Tứ lấy ta, ta sẽ nói các ngươi nhục mạ ta ra bên ngoài. Xem bên ngoài sẽ nói như thế nào.”

Thẩm lão gia tử lập tức hoảng hốt đập bàn.

“ Không được. Không được làm bậy.”

Lời nói của Lan Nương cũng có đạo lý. Vậy mặt mũi Thẩm gia sẽ để đi đâu a. Khi chết ông nào có mặt mũi xuống gặp tổ tiên Thẩm gia. Còn mặt mũi nào đi vào từ đường Thẩm gia thắp hương. Hơn nữa lão Tứ, gia nghiệp cũng lớn …. chi bằng chịu khó một chút.

“ Lão Tứ a, không bằng ngươi ….”.

Thẩm Tứ ngắt lời ông:” Không được. Có chết ta cũng không làm.”

Thẩm lão gia tử hơi giận, đưa mắt nhìn Ngọc Nương trầm mặc bên cạnh. Lộ ra ánh mắt cầu xin.

“ Nương tử lão Tứ a. Ngươi khuyên lão Tứ vài ba câu đi. Nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Có người giúp đỡ trông coi nhà cửa cũng tốt, đỡ vất vả cho ngươi.”

Ngọc Nương tâm trạng đã sớm chạm đến đáy vực rồi. Lan Nương nàng coi như muội muội, không ngờ đúng là lại muốn làm muội muội cùng chăm sóc phu quân cùng nàng đấy. Ngọc Nương cho dù có phải hoà ly, tuyệt đối cũng không chia sẻ phu quân với người khác.

Ngọc Nương mặt lạnh làm như không thấy những lời của Thẩm lão gia tử. Nhìn chằm chằm Lan Nương.

“ Thiết nghĩ, biểu muội ở Thẩm gia cũ còn nhiều hơn nhà ta đấy. Thẩm Tứ cũng không phải nam nhân Thẩm gia duy nhất ngươi tiếp xúc. Ngươi muốn ở cùng Thẩm gia như vậy, không bằng làm nương thứ hai của Thẩm Tứ đi.”

Không đợi mọi người hít khí lạnh, Hề thị đã đạp bàn nổi giận đùng đùng chỉ vào mặt nàng.

“ Ngươi câm miệng cho ta. Không có quy củ, dám bất kính với công công bà bà. Còn dám bôi nhọ thanh danh của Thẩm gia, Lão Tứ. Ngươi xem xem nương tử ngươi nói cái lời đại nghịch bất đạo như vậy. Còn không dạy dỗ nàng ta.”