Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 96



“Rốt cuộc chuyện này là sao?”, Thiên Nguyệt chân nhân hoảng sợ.

“Mục Long, thằng oắt con nhà ngươi, dám tính kế ta, ta giết ngươi!”, sau đó, bà ta bèn quay phắt sang nhìn Mục Long, trong mắt tràn ngập vẻ oán hận.

Cùng lúc đó, Thiên Nguyệt chân nhân thoáng cái nhảy lên, linh lực lập tức phun ra từ trong lòng bàn tay, định chặt Mục Long ra làm ngàn khúc!

“Tiểu Long, cẩn thận!”, Mục Cửu Uyên thấy vậy, xông thẳng về phía trước định đỡ một kích kia dùm hắn, nhưng Mục Long lại bảo không cần.

Trên mặt Mục Long vẫn lộ ra vẻ bình tĩnh, cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Thiên Nguyệt chân nhân.

Ngay sau đó, một bóng ma to lớn màu trắng chợt xuất hiện trước mặt Mục Long, rũ mắt nhìn xuống Thiên Nguyệt chân nhân.

“Muốn đụng đến huynh đệ của ta ở trước mặt Viên Thiên Cương ta, chán sống rồi à!”, Viên Thiên Cương rống lên, rồi đấm ra một quyền!

“Ầm!”

Bên trong một quyền đó bao gồm cơn giận của Viên Thiên Cương trong nhiều năm qua và cả tôn nghiêm của kẻ mạnh.

Linh văn không ngừng lóe lên, yêu lực cả người thoáng chốc bùng nổ.

“Bùm bùm…”

Thiên Nguyệt chân nhân giống như chiếc lá trong gió, bay ngược ra sau.

Linh khí cả người bà ta bị một quyền kia đánh nát, thần hồn tan vỡ, ngay cả quần áo cũng bị sức mạnh của nó chấn cho nát bươm, miệng mũi chảy đầy máu, bị thương nặng.

Đó là uy thế của cao thủ Linh Văn cảnh, chỉ một quyền thì dù là Ngự Hồn cảnh đỉnh cũng khó mà chống chọi được!

Kể từ đó, Thiên Âm và Thiên Nguyệt từng làm cả Mục gia vô cùng kiêng kỵ, giờ đã hoàn toàn nằm trong tay Mục Long!

“Không ngờ Thiên Âm chân nhân ta tính kế vô số người, hôm nay lại bị một thằng nhóc miệng còn hôi sữa tính kế đến mức này. Nhóc con, mày đủ ác độc đó!”

Thiên Âm chân nhân cắn răng, oán hận nhìn chằm chằm Mục Long, tóc tai rối tung, mặt mày nhuộm đầy máu trông hết sức dữ tợn như ác quỷ bò ra từ âm phủ.

“Ác hả? Quá khen! Cái này chỉ là đi đêm riết có ngày gặp ma thôi, ta tính kế ông đấy, ông làm gì được nào?”, Mục Long đắc ý nói.

“Thằng… thằng oắt nhà ngươi, lúc trước ta nên giết ngươi, nếu lúc đó làm thế thì đã không có nỗi nhục hôm nay!”, Thiên Âm chân nhân hận đến ngứa răng.

“Ha ha, đúng vậy, thực ra ông đã sớm có thể giết được ta. Ta cũng không ngại nói cho ông biết, ta hoàn toàn chẳng có cao nhân nào chống lưng cả. Cây trâm kia là ta nhặt được, nhưng hai tên ngốc các người lại tin. Giờ, các người đã không còn cơ hội đó nữa rồi!”

“Ngay từ đầu, các người đã bị ta đùa giỡn xoay quanh, ngay cả việc tiến vào núi Vạn Quật cũng là mưu kế của ta. Điều này cũng may mà có đệ tử quý báu của ông, nếu không phải nàng ta tính kế ta thì ta cũng chẳng tới được núi Vạn Quật!”

“Ta và Viên huynh có mối quan hệ rất sâu xa, giờ ta đã giúp huynh ấy khôi phục căn nguyên. Ông nói xem, các người có thể lật ngược tình thế trước mặt cao thủ Linh Văn cảnh không?”

Mỗi một câu nói của Mục Long đều khiến hai vị chân nhân càng căm hận hắn hơn, đến cuối cùng bọn họ trực tiếp ói ra máu, khuôn mặt méo mó đến cùng cực, ánh mắt đó hận không thể rút sạch gân của Mục Long, ăn tươi nuốt sống hắn.

Nhưng ngay sau đó, Thiên Âm chân nhân đột nhiên bật cười, tiếng cười vô cùng kiêu ngạo, nhìn Mục Long, lạnh lùng ngạo nghễ nói: “Mục Long, ngươi tưởng ngươi có thể giết ta sao?”