Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 107:




Trình Khanh cười nắm lấy tay Liễu thị, “Mẫu thân, chỉ cần chính chúng ta không buông tay, cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt.”
Tháng hai huyện thí, tháng tư chính là phủ thí, huyện Án Đầu thật sự chỉ là bắt đầu, hiện giờ đã là tháng ba, Trình Khanh còn muốn trù bị cho phủ thí.
Hài tử nhà ai thi được huyện án đầu cũng đều phải chúc mừng một phen, nhà Trình Khanh cũng không ngoại lệ, chỉ là tình huống nhà nàng đặc thù, nhưng nhóm hàng xóm cũng không để ý, từng người đề ra, đặt quà ở cửa nhà Trình Khanh liền chạy, nha dịch muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.
Mấy thứ này, sao có thể đưa vào được? Nha dịch cũng không tiện giao đãi với Du tri phủ.
Đang cảm thấy khó xử, Lý thị ngũ phòng cũng mang theo hạ lễ lại đây.
Trình Khanh lấy được huyện Án Đầu, Lý thị cũng không ngồi được, Ngũ lão gia luôn nói muốn tránh thị phi, Lý thị nghe hai chữ này liền phiền.
Vừa đến hẻm Dương Liễu liền đụng phải Hà lão viên ngoại.
Hà lão viên ngoại mang theo cháu gái Hà Uyển cũng tới chúc mừng Trình Khanh.
Tới tuổi Lý thị và Hà lão viên ngoại, cũng không để bụng cái gì nam nữ khác biệt, hai bên đã đụng phải liền thoải mái hào phóng nói chuyện, cùng nhau quan tâm Trình Khanh.
Nha dịch rốt cuộc không chịu nổi áp lực, mở cửa ra, làm Trình Khanh có thể giáp mặt tiếp thu chúc mừng của tất cả mọi người.
Khuôn mặt Hà Uyển đỏ bừng, trộm xem Trình Khanh.
Khi giúp Trình Khanh tham gia huyện thí, Hà Uyển cũng không nghĩ tới Trình Khanh có thể lấy được huyện Án Đầu, kết quả như vậy thật tốt nha, thuyết minh ánh mắt của ông nội nàng thực tốt, không nhìn lầm người.
Tiểu cô nương lớn lên đáng yêu nhìn lén chính mình, Trình Khanh hướng về phía đối phương cười, mặt Hà Uyển bá một chút hồng tới bên tai.
Ai, tiểu cô nương Đại Ngụy thật là thẹn thùng, Trình Khanh cũng không dám loạn trêu chọc, nghiêm trang tiếp thu lời quan tâm của Lý thị và Hà lão viên ngoại, đây đều là người thiệt tình yêu quý nàng, Trình Khanh có tôn trọng phát ra từ nội tâm.
Không khí cực kỳ hòa thuận, thẳng đến khi Chu thị nhị phòng ngồi cỗ kiệu, cùng nhi tử Trình Tri Tự tới hẻm Dương Liễu, không khí nháy mắt liền thay đổi.
Chu thị vẻ mặt không vui, Trình Tri Tự nhưng thật ra tươi cười đầy mặt, nói Trình Khanh tiếp tục nỗ lực cố gắng.
Lý thị ngậm miệng không nói, hoàn toàn không nghĩ phản ứng đôi mẫu tử này.
Dù Trình Tri Tự hiện giờ làm quan tứ phẩm Lý thị lại rất coi thường đối phương —— mẫu tử Chu thị vì sao tới hẻm Dương Liễu, không ai so với Lý thị càng rõ ràng hơn! Một nhà bị bắt đưa đến huyện nha kia, rốt cuộc đã khai ra nhị phòng, Lý tri huyện thông báo cho Ngũ lão gia, Ngũ lão gia ở nhà đã phát một hồi lửa giận thật lớn.
Chu thị đây là đang nóng nảy đi.
Lên mới tới hẻm Dương Liễu.
Lộ diện liền lộ diện đi, làm ra một bộ tư thái không tình nguyện cho ai xem?
Trình Khanh cũng không để ý.
Chu thị nghẹn đến mức quá sức, trong lòng không thiếu ác niệm: Cũng chỉ đắc ý được mấy ngày đi, chờ công văn phán quyết của triều đình đưa xuống, nam sung quân, nữ vào kỹ viện, xem một nhà Trình Khanh này sẽ thế nào……
Ông trời phảng phất cũng đáp lại ác niệm của Chu lão phu nhân, nha dịch mở đường, mấy cỗ kiệu chậm rãi đi đến, Du tri phủ và Lý tri huyện hạ kiệu trước, nha dịch mở cửa cho Trình Khanh sợ tới mức mềm chân, nào biết Du tri phủ lại không sinh khí, chỉ vẻ mặt túc mục:
“Trình Khanh ở đâu? Nhanh chóng dâng hương lập hồ sơ, quỳ xuống tiếp chỉ đi!”
Tiếp chỉ?!
Trong lòng Trình Khanh kinh hoàng, Lý tri huyện trộm nháy mắt cho nàng, Trình Khanh liền có ý mừng.
Nhìn dáng vẻ không phải kết quả xấu nhất.
Liễu thị hoảng hốt, Lý thị và Hà lão viên ngoại liếc nhau, lập tức hỗ trợ thu xếp bàn thờ nghênh đón thánh chỉ, Liễu thị mơ màng hồ đồ dựa theo Lý thị phân phó làm việc, hai chân đi đường cũng không xong.
Trong lòng ba tỷ tỷ của Trình Khanh cũng sông cuộn biển gầm, người một nhà đều ngóng trông ngày này, nhưng khi ngày này thật sự tới, ba tỷ muội lại sợ hãi.
Không giống với một nhà Trình Khanh sợ hãi không ngừng, Chu lão phu nhân lại thực vui mừng.
Trình Khanh bạc mệnh, nhận không nổi danh hiệu ‘ huyện Án Đầu ’, hỉ sự như vậy cũng chưa quá một ngày lại phải bị ông trời thu trở về.
Ha ha, không uổng công bà tự mình tới hẻm Dương Liễu xem trận náo nhiệt này.
Nam đinh lưu đày, nữ quyến nhập kỹ viện, đây là kết cục cuối cùng của gia quyến Trình Tri Viễn!
Chu lão phu nhân sợ chính mình không nhịn được cười ra tiếng, chạy nhanh cúi đầu làm bộ lấy khăn lau nước mắt. Trình Tri Tự lại không có vui sướng khi người gặp họa như Chu lão phu nhân, tiếp chỉ gì mà cần đại động tĩnh như vậy, làm sao lại cần Trình Khanh dâng hương lập hồ sơ…… Sự tình giống như mất khống chế, Trình Tri Tự nhìn cỗ kiệu đi đến cùng đám người Du tri phủ, vẫn luôn không hạ kiệu, chính là khâm sai tuyên chỉ.
Nhóm láng giềng hẻm Dương Liễu cách xa xa quan khán, mọi người đều muốn biết triều đình sẽ phán án tử của Trình Tri Viễn như thế nào.
Trình Khanh vừa mới bắt được huyện Án Đầu, chẳng lẽ lập tức liền phải bị từ bỏ sao?
Thế này cũng quá thảm.
Trình Khanh đỉnh ánh mắt đồng tình và lo lắng của mọi người, mang theo Liễu thị và ba tỷ tỷ quỳ xuống, khâm sai bên trong kiệu cuối cùng cũng chịu lộ diện.
Khâm sai vừa xuất hiện bốn phía liền vang lên một mảnh tiếng hút không khí, Trình Khanh tò mò cực kỳ, một đôi ủng xuất hiện ở trong tầm nhìn của nàng, nghe được tiếng ‘ Trình Khanh tiếp chỉ ’, nàng đều cảm giác như là đang nằm mơ ——
Âm thanh này, tưởng quên cũng không thể quên được nha.
Sao người này lại làm khâm sai tuyên chỉ?
Trình Khanh hoảng hốt, thiếu chút nữa không nghe rõ thánh chỉ.
Bỏ đi những từ ngữ trau chuốt hoa lệ vô dụng, thánh chỉ này chỉ có một ý tứ trung tâm: Trình Tri Viễn vô tội!
Không chỉ có là vô tội, triều đình cho rằng Trình Tri Viễn đây là hi sinh vì nhiệm vụ.
Triều đình khôi phục danh dự cho Trình Tri Viễn, còn truy tấn Trình Tri Viễn là chính tứ phẩm tán trị Doãn, tán trị Doãn là chức quan suông, vinh dự lớn hơn nữa cũng không có ý nghĩa thực tế, người đều đã chết, nhảy từ thất phẩm lên tứ phẩm cũng không có tác dụng gì.
Nhưng đối với gia quyến quan viên hi sinh vì nhiệm vụ, loại truy tấn này là một loại an ủi, thậm chí che chở.
Trình Tri Viễn được truy tấn, người thứ nhất được lợi chính là Liễu thị, Liễu thị từ nữ quyến mang tội, nhảy trở thành tứ phẩm cung nhân —— Chu lão phu nhân đã sớm dừng giả khóc, một đôi mắt thiếu chút nữa phun ra ngọn lửa thực chất.
Tứ phẩm cung nhân?
Ha!
Liễu thị thấp kém kia thế nhưng được phong tứ phẩm cung nhân!
Trình Tri Tự thăng tri phủ tứ phẩm, ấn quy định của triều đình, phải đợi sau khi Trình Tri Tự trải qua một lần đánh giá thành tích, mới có thể thỉnh phong cho mẫu thân và nương tử.
Cho nên cáo mệnh hiện giờ của Chu lão phu nhân vẫn là dựa theo phẩm giai trước khi Trình Tri Tự chưa thăng quan, ngũ phẩm nghi nhân, so với Liễu thị thấp hơn một phẩm, Chu lão phu nhân hoàn toàn dựa vào cỗ suy nghĩ ‘không thể để một nhà Trình Khanh chế giễu’ cường chống, nếu không đã đương trường ngất đi.
Người thứ hai được lợi còn lại là ‘ nam đinh ’ Trình Khanh.
Quan viên hi sinh vì nhiệm vụ, ấn lệ cũ của Đại Ngụy, con trai có thể đảm nhiệm chức quan của quan viên lúc sinh thời.
Nói cách khác Trình Khanh có thể không tham gia khoa khảo, hiện tại có thể làm chức quan trước kia của Trình Tri Viễn, từ tri huyện thất phẩm nhập sĩ……
Nhưng vị trí tri huyện là thật thiếu, không biết có bao nhiêu cử nhân làm quan viên dự khuyết vẫn còn đang đau khổ chờ vị trí trống, thật sự là không tới phiên hài tử choai choai như Trình Khanh.
“Trình thượng thư hướng bệ hạ xin chỉ, chờ ngươi qua thi hương, chuẩn cho ngươi tiến vào Quốc Tử Giám đọc sách, tháng sáu mãn kỳ, liền có thể đi Lại Bộ chờ tuyển bổ khuyết.”
Nhân Trình Khanh tuổi còn nhỏ, khâm sai không thiếu được muốn giải thích hai câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.