Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 183:




Hàn huyên một lúc, Du phu nhân chủ động nhắc tới, nghe nói Trình gia có ba vị tiểu thư, sao không gọi ra tới nhìn một cái?
Du phu nhân nguyên là nói ‘ giấu đi sợ ai trộm mất sao ’, nghịch ngợm lại vui thích, Liễu thị cũng đã nhìn ra, Du phu nhân hôm nay không phải ác khách, người ta là mang theo thiện ý tới cửa.
Lòng dạ của Du phu nhân cũng rộng lớn, không để ý chuyện giữa Trình Khanh và Du Tam.
Liễu thị liền càng không phải người lòng dạ hẹp hòi.
Không có nam nhân ở đây, Liễu thị cũng không cất giấu, gọi ba nữ nhi ra tới.
Một phen giới thiệu, Du phu nhân khen ba tỷ muội một phen, Kỷ Đại thái thái lại vẫn luôn nhìn đại nương tử.
Đại nương tử sinh đẹp, lời nói cũng hào phóng, Kỷ Đại thái thái vừa thấy cũng rất vừa lòng, ánh mắt Kỷ Hạo cũng không tệ lắm!
Vừa nghe là người Kỷ gia, đầu đại nương tử liền ong ong vang lên —— nàng vẫn luôn kéo dài, còn chưa kịp nói với Liễu thị chuyện về Kỷ Hạo, người Kỷ gia lại đột nhiên tới cửa!
Liễu thị cũng cảm thấy không quá thích hợp.
Chẳng lẽ là tới làm mai cho Tuệ tỷ?
Từ sau khi câu nói "Không nạp thiếp không được có thông phòng" thả ra ngoài, đã có một đoạn thời gian thật dài không ai làm mai cho Trình Tuệ!
Tuy là có, cũng đều là dưa vẹo táo nứt khiến Liễu thị chướng mắt.
Trái tim Liễu thị cũng nhảy bang bang, Kỷ Đại thái thái đã nhắc tới nhị phòng Kỷ gia có một vị công tử, năm nay vừa mới cập quan, chưa làm mai.
Mặt đại nương tử đã đỏ đến có thể lấy máu.
Liễu thị vội vàng tìm cớ đuổi ba nữ nhi đi ra ngoài.
Đại nương tử thiếu chút nữa vấp ngạch cửa, ít nhiều cũng nhờ có Tam Nương tử tay mắt lanh lẹ nhẹ nhàng kéo nàng một phen.
Kỷ gia tới cửa cầu hôn!
Đại nương tử muốn nghe xem Liễu thị có đáp ứng hay không.
Nhưng nếu bị phát hiện, sẽ cực kỳ xấu hổ.
Tam Nương tử mới mặc kệ nhiều như vậy, đẩy đại tỷ và Nhị tỷ đi, chính mình ngồi xổm bên dưới bệ cửa sổ nghe lén.
Nàng nghe thấy Liễu thị hỏi Kỷ Đại thái thái, có nghe qua lời đồn bên ngoài chưa.
Lỗ tai Tam Nương tử đều đứng lên.
Chẳng lẽ mẫu thân muốn giải thích lời đồn kia là giả?
Ngàn vạn không cần!
Nếu mẫu thân nói không có, vậy trước kia đại tỷ tỷ kiên trì chẳng phải là uổng phí sao.
Bên trong nhà, Kỷ Đại thái thái nói thẳng không cố kỵ, hỏi lại Liễu thị: "Chính là lời đồn không nạp thiếp không được nuôi thông phòng? Đây cũng không phải chuyện lớn gì, ai mà không thương nữ nhi, điểm này ngài cứ yên tâm đi, Kỷ gia không phải người không quy củ, Hạo ca chính mình nói không nghĩ nạp thiếp, trưởng bối cũng sẽ không can thiệp chuyện giữa đôi phu thê bọn họ."
Liễu thị trăm triệu không nghĩ tới Kỷ gia lại có thể dễ nói chuyện như thế.
Đây là một nhân duyên tốt từ trên bầu trời rơi xuống cho đại nương tử?
Liền bởi vì Kỷ gia quá dễ nói chuyện, Liễu thị khó tránh khỏi hoài nghi nhà trai có phải có vấn đề gì hay không.
Lúc này Du phu nhân lại nói, hôm nay là cho thấy thành ý của Kỷ gia, nếu Liễu thị cảm thấy không tồi, lại an bài tương xem.
Đây là trình tự cầu hôn cơ bản, nếu hai bên không phải hiểu tận gốc rễ, nhà gái sẽ cần thời gian suy xét.
Kỷ gia có thành ý như thế, Liễu thị thật là không thể tưởng được lý do có thể cự tuyệt.
Kỷ Đại thái thái đúng lúc móc khăn ra, nhẹ ấn khóe miệng: "Chỉ có một sự kiện, chúng ta cũng không muốn gạt quý phủ, hai phòng Kỷ gia trên dưới mấy chục khẩu, chỉ có Hạo ca là độc đinh, chúng ta cố ý làm Hạo ca tương lai một nam thừa tự hai nhà, cũng không phân biệt đại tông tiểu tông, hai bên đều quý trọng giống nhau, vạn sẽ không ủy khuất lệnh ái."
Hả?!
Những lời này vừa mở ra, Liễu thị đều có thể nghe hiểu, một khi hợp nhau tới, Liễu thị liền nghi ngờ là ảo giác của chính mình.
—— cho nên con rể tốt từ trên trời giáng xuống, quả nhiên không có khả năng hoàn mỹ như vậy, hố lớn như vậy, Kỷ Đại thái thái lại có thể lưu đến cuối cùng mới nói!
Một nam thừa tự hai nhà, Liễu thị là trăm triệu không đồng ý.
Nàng lập tức liền phải cự tuyệt, Kỷ Đại thái thái khụ một tiếng: "Trình phu nhân, ngài trước khi quyết định không ngại hỏi ý của lệnh ái trước, đây là chuyện lớn chung thân của nàng, có lẽ lệnh ái sẽ nguyện ý……"
Liễu thị vụt đứng lên, "Chuyện lớn hôn nhân, trước nay đều là lệnh của cha mẹ lời người mai mối, Kỷ Đại thái thái còn xin cẩn thận lời nói!"
Có cái gì phải hỏi, hài tử Tuệ tỷ kia có ngốc, cũng sẽ không muốn gả cho trượng phu một nam thừa tự hai nhà.
Vậy còn không bằng tìm người có thiếp có thông phòng!
Du phu nhân cười hoà giải, chỉ bảo Liễu thị hãy suy xét, lôi kéo Kỷ Đại thái thái liền cáo từ.
Liễu thị có ngốc, cũng biết thái độ của hai người này có dị thường.
Các nàng dựa vào cái gì cho rằng, Tuệ tỷ sẽ đồng ý việc hôn nhân này?
Chịu đựng tức giận tiễn khách, Liễu thị gọi lại tam nữ nhi muốn đi mật báo, "Con đều đã nghe thấy đúng không? Vừa lúc, đi gọi đại tỷ con tới đây……Lại cho người đi thư viện một chuyến, cứ nói ta bị bệnh, tìm tiểu lang trở về!"
Thời điểm Trình Khanh chạy về nhà, đại nương tử vẫn còn quỳ trong phòng.
Liễu thị lần này bị chọc cho giận tàn nhẫn, đại nương tử quỳ ước chừng một canh giờ cũng chưa kêu đứng lên.
Trình Khanh vừa về tới, lửa giận của Liễu thị liền hướng về phía nàng:
"Chuyện của đại tỷ con, con đã sớm biết?"
"Nương nói chính là sự kiện nào……"
"Đừng giả ngu, nương còn có thể nói sự kiện nào!"
Trình Khanh trên đường trở về kỳ thật đã biết.
Hạ nhân trong nhà trước đó bị trừ nửa năm tiền tiêu vặt, khi xảy ra chuyện gì, đi truyền lời còn không vội nói cho ‘ thiếu gia ’ sao.
Lúc này Liễu thị tức giận, không phải giận Kỷ gia cầu hôn, mà là giận chính mình bị đại nương tử và Trình Khanh liên thủ lừa gạt. Nếu đại nương tử sớm nói chuyện Kỷ Hạo, hôm nay Liễu thị cũng sẽ không bị đánh cho trở tay không kịp.
Kỷ Đại thái thái kia cũng nói có ẩn ý, bảo nên hỏi ý kiến của đại nương tử, đây là đã biết đại nương tử và Kỷ Hạo có tư tình, tin tưởng việc hôn nhân này nắm chắc!
Khó trách bằng phẳng như vậy.
Liễu thị mắng Trình Khanh xong, ngã ngồi trên ghế chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí: "Hiện giờ các con một đám đều lớn, đều có chủ ý của chính mình, là mẫu thân vô dụng, không thể giúp các con, tự nhiên cũng không quản được các con. Tiểu lang, con thế đại tỷ con giấu giếm, vậy con cũng thay nàng gả đi, gả cho họ Kỷ cũng được, gả cho người khác cũng thế, đều tùy các con!"
Đại nương tử quỳ đến đầu gối không có cảm giác, nghe vậy liền khóc:
"Nương, ngài đừng có như thế, nữ nhi biết sai rồi."
Trình Khanh cũng nhận thấy được Liễu thị tức giận đến tàn nhẫn, yên lặng quỳ tới bên người đại nương tử.
"Đại tỷ tỷ có địa phương không đúng, con cũng có địa phương không đúng, con ở điền trang thấy được Kỷ Hạo, hẳn nên lập tức nói sự tình này cho nương."
Trình Khanh nói xong quay đầu đi nhìn đại nương tử, "Đại tỷ, tỷ cũng hướng nương biểu lộ thái độ đi, Kỷ gia nói muốn cho Kỷ Hạo một nam thừa tự hai phòng, tỷ có nguyện ý gả hay không? Nếu tỷ nguyện ý gả, đệ sẽ thuyết phục nương chuẩn bị hôn sự cho tỷ, lại đi thương lượng cùng Kỷ gia, một nam thừa tự hai nhà là cưới hai phòng thê tử chẳng phân biệt lớn nhỏ, Kỷ gia lại phân đại tông và tiểu tông, nếu tỷ phải gả, cũng chỉ có thể làm cháu dâu đại tông, miễn cho tương lai bị người áp tỷ một đầu!"
Chuyện Kỷ Hạo làm con nuôi đại phòng Kỷ gia là kết cục đã định, một nam thừa tự hai nhà, đại khái là thỏa hiệp cuối cùng của hai phòng Kỷ gia.
Trình Khanh tỏ vẻ có thể giúp đại tỷ tranh thủ đãi ngộ cháu dâu đại phòng Kỷ gia —— việc này đương nhiên không phải lời trong lòng Trình Khanh, dù bản thân đại nương tử nguyện ý gả qua, Trình Khanh cũng không đồng ý.
Liễu thị nói là không quản, vừa nghe lời này của Trình Khanh lại rất tức, chỉ sợ đại nương tử quyết tâm phải gả qua.
May mắn đại nương tử còn chưa có hoàn toàn bị mê muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.