Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 55:




Nếu Trình Khuê làm quan, triều đình sẽ sắc phong mẫu thân và thê tử tương lai của Trình Khuê, như thế nào cũng không sắc phong đến trên đầu Hoàng thị, nếu muốn nhận được danh hiệu cáo mệnh lão phu nhân như mẹ chồng, Hoàng thị chỉ có thể trông cậy vào con trai tương lai có tiền đồ!
Hoàng thị là nhìn biểu hiện của Trình Khanh, lo lắng Trình Khanh tương lai sẽ trả thù nhị phòng.
Khi nàng gả đến Trình gia, Trình Tri Viễn đã sớm phân gia rời khỏi huyện Nam Nghi, Hoàng thị và người anh chồng xui xẻo kia cũng không có cơ hội lui tới.
Không oán không thù, dựa vào cái gì lại cho hai vợ chồng bọn họ đóng vai ác nhân?
Cái khác không nói, người ngày đó ngăn cản quan tài Trình Tri Viễn không cho vào phủ, đúng là Trình Tri Thuật trượng phu của Hoàng thị!
Chờ Trình Tri Thuật trở lại, Hoàng thị còn cố tình nhắc nhở vài câu:
"Người ta đều nói chớ khinh thiếu niên nghèo, nếu tương lai Trình Khanh có tiền đồ lớn, chúng ta phải làm sao?”
Trình Tri Thuật không cho là đúng, "Ngươi bị một tên tiểu nghiệt miệng còn hôi sữa hù dọa sao, hắn ở trên hội Văn nổi bật một đoạn thời gian cũng liền tan, công danh không có, nói chuyện tiền đồ gì!”
Hoàng thị nhấp môi, "Hắn có thể thi đậu thư viện, xếp hạng khảo thí mỗi tháng một lần so với một lần cao hơn, chiếu như vậy đi xuống, có công danh cũng là chuyện sớm hay muộn. Theo ta, ân oán đời trước hà tất liên lụy đến hiện tại, mẫu thân không mừng một nhà đại ca, chúng ta tránh xa xa là được, ngươi lúc trước không cho quan tài của đại ca vào cửa, trong huyện đã nghị luận ngươi như thế nào…… Chúng ta làm những việc này cũng không có chỗ tốt nha!”
Trên mặt Trình Tri Thuật hiện ra tươi cười quái đản.
"Câu nói ‘buồn lo vô cớ’ chính là chỉ ngươi! Hắn tưởng khảo công danh là không có khả năng. Ta nói cho ngươi biết, vụ án bạc cứu tế liên quan đến Nghiệp Vương, mặc kệ đại ca có tham bạc hay không, nhưng đã xui xẻo liên lụy vào trong đó, muốn lật lại bản án căn bản không có khả năng, triều đình sớm hay muộn gì cũng sẽ định tội, con trai của phạm quan không được tham gia khoa khảo, tên tiểu nghiệt súc kia vĩnh viễn cũng không thể có tiền đồ lớn gì!”
Nghiệp Vương.
Hoàng thị gắt gao ngậm miệng lại.
Kia chính là nhân vật quyền thế hiển hách triều Đại Ngụy, không phải một phụ nhân nội trạch như nàng có thể tùy tiện nghị luận.
Đại Ngụy kiến quốc bao nhiêu năm, phong hào ‘ Nghiệp Vương ’ liền tồn tại bấy nhiêu năm, thừa kế phong tước vĩnh cửu, còn có một tảng lớn đất phong ở phía bắc!
Nghiệp Vương là một mạch của hoàng tộc Tiêu thị, năm đó Tiêu Thái Tổ dẫn dắt người cùng tộc khởi binh, sau khi đoạt được thiên hạ liền luận công ban thưởng, phong đệ đệ ruột thịt là Nghiệp Vương đời thứ nhất, vì Đại Ngụy trấn thủ Bắc Man, vật đổi sao dời, công thần khai quốc trước kia có rất nhiều người đều đã ra đi, chỉ còn phủ Nghiệp Vương trường thịnh không suy.
Nghiệp Vương cũng không làm thất vọng thiên tử các đời triều Đại Ngụy, vì chống đỡ Bắc Man, một mạch Nghiệp Vương trả giá đại giới cực lớn, mỗi thế hệ đều có huyết mạch hy sinh ở trên chiến trường…… Thiên hạ thái bình đã lâu, Bắc Man cũng bị Nghiệp Vương đánh cho sợ, từ lúc ban đầu quy mô xâm lấn đến mấy năm gần đây chỉ dám thường thường quấy rầy ở biên cảnh, có ai mà không biết đây là công lao nhiều thế hệ Nghiệp Vương!
"Sao lại liên lụy đến Nghiệp Vương?”
Hoàng thị lẩm bẩm nói nhỏ, nàng là thật sự tò mò, Trình Tri Viễn nhậm chức phủ Hà Đài ở phía đông Đại Ngụy, đất phong của Nghiệp Vương ở cực bắc nơi khổ hàn, từ trên vị trí địa lý xem ra không nên có liên quan mới đúng.
Trình Tri Thuật cũng chỉ biết chút da lông, vẫn là từ chỗ nhị ca Trình Tri Tự nghe được, nhưng ở trước mặt Hoàng thị làm sao có thể nói chính mình không hiểu, lung tung quát lớn Hoàng thị vài câu, bảo nàng thiếu hỏi thăm:
"Tóm lại chuyện này liên lụy đến Nghiệp Vương liền không thể kết án, thiên tử tin trọng Nghiệp Vương, không chịu làm thanh danh Nghiệp Vương bị hao tổn, bạc bị tham ô có thể truy hồi là tốt nhất, không truy được trở lại chỉ có nghiêm trị quan viên phụ trách mà không phải đào bới đến tận cùng, ngươi chỉ cần biết rằng muốn lật lại bản án của đại ca Trình Tri Viễn là vô vọng, tên tiểu nghiệt súc kia dù có tài hoa như thế nào, kết quả cũng không đi ra nổi huyện Nam Nghi…… Ngươi đừng có lãng phí tinh lực trên mấy kẻ không quan trọng, có thời gian nhàn rỗi còn không bằng chăm chỉ đi đến trước mặt mẫu thân tẫn hiếu, quan tâm Khuê ca, nói không chừng nhị ca lại sắp được thăng chức!”
Trình Tri Thuật nói một chập, Hoàng thị liền nghe minh bạch hai điểm. Thứ nhất, Trình Khanh có tài hoa hay không cũng đều vô dụng, hắn bị Trình Tri Viễn liên lụy, sẽ mất tư cách khoa khảo, không đáng để lo.
Thứ hai, phụ thân Trình Khuê là Trình Tri Tự lại sắp thăng chức, Trình Tri Tự hiện giờ là tri châu ngũ phẩm, nến được tăng nửa cấp thì vẫn là ngũ phẩm, nhưng nếu nhảy một cấp, vậy chẳng phải là quan tứ phẩm hay sao?
Hoàng thị nghe được mà trong lòng lửa nóng.
Du tri phủ chính là quan tứ phẩm, ở Tuyên Đô phủ tuy không thể mua đất, nhưng người nhà của hắn ở phủ thành làm sinh ý lại không nhỏ, đây là tiềm quy tắc không cần nói rõ.
Nếu Trình Tri Tự có thể làm tri phủ chấp chưởng một phương, trượng phu Trình Tri Thuật của nàng liền không cần ở trong nhà xử lý sản nghiệp tổ tiên, cũng đi theo làm mua bán, một năm ít cũng phải kiếm được mấy ngàn lượng bạc!
Hoàng thị l.i.ế.m liếm môi, "Việc này còn cần ngươi nói sao, hai vợ chồng nhị ca để Khuê ca nhi ở lại quê quán đọc sách là tín nhiệm chúng ta, ta sao có thể chậm trễ Khuê ca. Hài tử kia lần này thi tháng phát huy không tốt, nhất định là tâm tình bị ảnh hưởng, ta phải nghĩ biện pháp khuyên hắn."
Lương tâm ở trước mặt lợi ích nhẹ như lông hồng, lương tâm của Hoàng thị thực yếu ớt, ở trước mặt lợi ích liền không đáng giá nhắc tới.
Nàng thậm chí không có thời gian tiếc hận thay cho Trình Khanh, ai kêu đối phương xui xẻo tột đỉnh, đầu thai thành nhi tử của Trình Tri Viễn nha!
……
Suốt bảy ngày.
Trình Khanh nhốt chính mình ở trong sương phòng, chải vuốt rõ ràng đống sổ sách đồ sộ.
Kết quả cuối cùng làm nàng đều c.h.ế.t lặng, sắc mặt xanh đen, sửa sang lại xong mới giao cho Mạnh Hoài Cẩn:
"Sư huynh, mọi trướng mục ta đều đã chải vuốt rõ ràng, hiện giao lại cho ngươi.”
Nàng có thể không c.h.ế.t lặng sao?
Thiếu hụt hết 26 vạn lượng bạc!
Nếu đặt 26 vạn lượng bạc ở bên nhau, vậy cần xuất động bao nhiêu người mới có thể di chuyển được nha.
Càng làm Trình Khanh kinh hãi chính là nội dung của sổ sách, phân phối thuế ruộng, đây là trong quân trướng, thiếu hụt chính là quân phí của triều đình, công việc này quả thực muốn mệnh.
Trình Khanh hiện tại đã hoàn thành nhiệm vụ, không nghĩ gióng trống khua chiêng được ai khen ngợi, nàng chỉ nguyện ẩn sâu và điệu thấp rời đi, tốt nhất là ngoại trừ Mạnh Hoài Cẩn không còn có người khác biết sổ sách là nàng thanh tra!
Trình Khanh từ giữa ngửi được nguy hiểm.
Mạnh Hoài Cẩn nói có trả giá mới có hồi báo, Trình Khanh đồng ý lời này, nhưng nàng không quá tán đồng Mạnh Hoài Cẩn liều lĩnh.
Giải Nguyên một tỉnh tiền đồ vô hạn, Mạnh Hoài Cẩn trộn lẫn vào sự tình nguy hiểm lớn như vậy là vì sao nha? Chỉ có thể nói dưới túi da tuấn mỹ của người này cất giấu dã tâm cực lớn, ngại khoa khảo nhập sĩ bình thường quá chậm, muốn đi lối tắt bò lên trên.
Quá nguy hiểm!
Trình Khanh nếu cô độc một mình, cũng nguyện ý học Mạnh Hoài Cẩn liều lĩnh như vậy, nhưng phía sau nàng còn có Liễu thị và ba tỷ tỷ, nếu nàng xảy ra chuyện gì, lưu lại bốn người Liễu thị mới thật sẽ mặc người ức hiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.