Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 61:




Trình Khanh nhận lấy khế đất, “Ngũ thúc gia còn có phân phó khác hay không?”
Tư Nghiên và Tư Mặc liếc nhau, thình thịch quỳ xuống:
“Trong tráp còn có hai tờ khế thân, Ngũ lão gia bảo tiểu nhân đưa cho Khanh thiếu gia, cầu thiếu gia thu lưu!”
Không nghĩ giúp nàng bảo quản khế đất, lại đưa khế bán mình của hai gã sai vặt cho nàng?
Ý tứ là, Tư Nghiên và Tư Mặc về sau chính là người của nàng, không còn quan hệ với ngũ phòng.
Lão gia tử mạnh miệng mềm lòng, vẫn là sợ nàng tuổi còn nhỏ bị người ta lừa, cố ý tống cổ hai gã sai vặt nhìn chằm chằm nàng. Quan tâm như thế, Trình Khanh có thể nào cự tuyệt? Hai gã sai vặt cơ linh biết việc, nàng thật đúng là dùng thuận tay, luyến tiếc vứt bỏ.
“Các ngươi ở ngũ phòng được trả bao nhiêu tiền tiêu vặt?”
“Hồi bẩm thiếu gia, mỗi tháng là một lượng bạc, tiểu nhân và Tư Nghiên về sau là người của thiếu gia, thiếu gia nguyện ý cho bao nhiêu tiền tiêu vặt đều được, dù không cho bạc, tiểu nhân cũng nguyện ý đi theo làm tùy tùng cho thiếu gia, có cơm ăn có áo mặc như vậy đủ rồi……”
“Được rồi, đừng bần như vậy, hai ngươi theo ta cũng nhận một lượng bạc đi, đãi ngộ khác sẽ kém hơn, ai kêu hai ngươi vận khí không tốt, theo một thiếu gia nghèo!”
Hạ nhân nơi nào được tốt như vậy.
Vừa có tiền tiêu vặt, có quần áo mặc, còn có gạo thóc ăn.
Nhưng Tư Nghiên và Tư Mặc có bản lĩnh, đáng giá Trình Khanh mỗi tháng tiêu hai lượng bạc, nếu không có hai gã sai vặt cơ linh này, nàng làm việc liền càng cản tay.
Tư Nghiên và Tư Mặc cười hắc hắc.
Nếu Trình Khanh không cần bọn họ, Ngũ lão gia khẳng định cũng sẽ không trọng dụng bọn họ, kia mới thật là hai đầu không có chỗ dựa.
Dù sao bọn họ đã sớm có chuẩn bị tâm lý, Ngũ lão gia phái bọn họ hầu hạ Trình Khanh liền sẽ không lại gọi bọn họ trở về, hiện giờ ngay cả khế thân cũng cho, hai gã sai vặt tính nhẩm là định rồi.
Gã sai vặt tri kỷ luôn một lòng tính toán vì chủ nhân, Tư Mặc tiến lên chủ động bẩm báo:
“Thiếu gia, mấy ngày nữa chính là khảo thí nhập học thư viện, Tề nhị công tử mấy ngày nay đều không ra khỏi cửa, một lòng học tập.”
Nga, vội vàng kiểm toán, thiếu chút nữa đã quên Tề Duyên Tùng.
“Hắn vẫn luôn không đi qua hẻm Dương Liễu?”
“Hồi bẩm thiếu gia, cũng không có.”
Trình Khanh sờ sờ cằm, cằm nàng thực trơn bóng, không có râu dê giống Trình Ngũ lão gia khi làm động tác này thực khí phái.
Vốn dĩ nàng có thể thọc chuyện này đến trước mặt Lý thị ngũ phòng, tối hôm qua vừa mới nói cùng Ngũ lão gia muốn dựa vào chính mình, lại đi tìm Lý thị hỗ trợ rất vả mặt.
Muốn dựa vào chính mình cũng không phải không có biện pháp, chỉ là có chút phiền phức.
Trình Khanh xin nghỉ hơn mười ngày, lại trở về thư viện, Thôi béo vẻ mặt u oán:
“Ta còn muốn chia sẻ vui sướng tiến bộ xếp hạng thi tháng cùng ngươi, nhiều ngày như vậy qua đi, hiện tại một chút cảm giác cũng không còn!”
“Không quan hệ, không phải sắp thi tháng nữa sao? Thư viện cái gì cũng có thể thiếu, nhưng sẽ không thiếu khảo thí, luôn có cơ hội cho ngươi biểu hiện, lại nói tiếp đã sắp đến kỳ thi một quý một lần vào thư viện, thời gian trôi qua thật mau nha.”
Cách nói của Trình Khanh khiến cho nhóm đồng môn lớp Đinh chín đồng cảm, mấy người lớp Đinh chín đều là lần trước khảo nhập thư viện, những người còn lại khảo nhập thư viện cũng đều không vượt qua một năm, ký ức của tất cả mọi người đối với khảo thí nhập học thư viện hãy còn mới mẻ.
Trình Khanh bất động thanh sắc dẫn đường đề tài, mạc danh liền có người nghi ngờ đề thi nhập học thư viện có chút đơn giản.
Lời này từ lớp Đinh chín truyền khắp mấy lớp Đinh, lại truyền tới lớp Bính và lớp Ất, ngay cả Du Tam nghe xong đều cực kỳ tán đồng:
“Đề thi quá mức đơn giản, ai cũng có thể thi vào được, ngẫm lại chúng ta trước kia khi thi vào thư viện đều là vượt qua năm ải, c.h.é.m sáu tướng, thư viện nên đề cao độ khó khăn của đề thi nhập học, sẽ tránh được mấy cái hạng người thật giả lẫn lộn!”
Du Tam nói chuyện từ trước đến nay đều không có kiêng dè, người thật giả lẫn lộn trong miệng hắn khẳng định bao gồm Trình Khanh. Nhưng Trình Khanh một chút cũng không tức giận, Du Tam xú miệng, có thể giúp nàng quạt gió thêm củi được đến kết quả mà chính mình muốn.
Không đến một ngày, bọn học sinh đang thảo luận cái gì đều đã bị nhóm phu tử giảng bài biết được.
Nhóm phu tử ngược lại cảm thấy bọn học sinh nói có đạo lý, mấy người cùng nhau đi tìm hiệu trưởng.
“Chúng ta hẳn nên khống chế số lượng học sinh mới, sang năm là năm vất vả, nên dành nhiều tinh lực đặt ở trên người các học sinh hiện có trong thư viện mới tốt!”
Thu thêm học sinh mới không bằng bồi dưỡng học sinh hiện tại.
Nhiều thêm mấy cử nhân mới có thể nâng cao thanh danh của thư viện lên một bước.
Thư viện Nam Nghi cũng cần nổi danh, hiện tại là học sinh phủ thành nguyện ý tới, nếu thanh danh thật sự đủ vang, người đọc sách các nơi trên cả nước đều sẽ mộ danh tới thư viện.
Hiệu trưởng cảm thấy nhóm phu tử nói có đạo lý.
Nhưng cũng không tiện hủy bỏ quy định ba tháng thi nhập học vào thư viện một lần, hiệu trưởng có biện pháp khác khống chế nhân số nhập học:
“Liền dùng bài thi khó nhất đi!”
Nhóm phu tử được lời chắc chắn, sau này lại lấy chuyện này tới quất đám học sinh, nói học sinh đã trúng tuyển thực may mắn, về sau thư viện sẽ càng ngày càng khó thi vào, bọn họ thi được vào cũng không thể lơi lỏng, nếu lần nào thi tháng cũng đứng bét, dù chính mình có thể da mặt dày lưu lại, nhưng không chuẩn ngày nào đó thư viện sẽ bắt đầu loại trừ người đứng cuối.
“Các ngươi muốn gì trong lòng hiểu rõ đi!”
“Đọc sách trăm lần tự hiểu nghĩa, ai nói không hiểu, đó là số lần đọc thiếu!”
Nhóm phu tử giảng bài gõ học sinh, Trình Khanh cúi đầu bật cười.
Đề khó nhất nha, hy vọng Tề nhị công tử thật sự có tài học!
Thôi béo thò đầu qua tới, “Lần trước trăm người tới, chỉ có mấy người chúng ta thi được, phu tử nói đề thi nhập học lần này còn khó khăn hơn nhiều, thư viện đây là không nghĩ tuyển thêm người mới sao? Trình Khanh, ta tổng cảm thấy nơi nào đó quái quái, trong một đêm mọi người đều còn đang nghị luận đề thi đơn giản, lời này hình như là từ lớp chúng ta truyền ra……”
Trình Khanh chớp mắt, “Hình như là vậy.”
“Lúc này người muốn thi vào thư viện đúng là xui xẻo!”
Thôi béo thở ngắn than dài, hắn không có rất nhiều tâm đồng tình, càng nhiều là chế giễu.
Dù sao chính mình cũng đã thi đậu, thành tích lại không phải lót đế, người khác có thể thi đậu hay không chẳng liên quan gì đến hắn!
Trình Khanh một chút cũng không chột dạ, vàng thật không sợ lửa, thực sự có tài học không sợ đề thi khó khăn.
Khi tan học nàng phát hiện Du Tam canh giữ ở bên ngoài phòng học, ở dưới cây hoa quế vẫy tay về phía nàng.
Trình Khanh mắt nhìn thẳng đi qua, Du Tam chắn ở trước mặt nàng:
“Nhiều ngày như vậy, ngươi vì sao không tới thư viện, có phải sợ hay không, tính toán hướng ta dập đầu xin tha?”
Tên quỷ Du Tam đáng ghét này cao hơn nàng một cái đầu, ít nhất cũng phải trên 1m7.
Trình Khanh âm thầm bực mình, thân thể nàng bao giờ mới lớn đây, vóc dáng lùn gặp phải kẻ khiêu khích, muốn phản bác cũng không có khí thế.
Trình Khanh không né tránh, mà tiến tới một bước:
“Du Tam, ngươi có phát hiện chính mình đối với ta quan tâm quá độ hay không, ngươi và ta lại không có thâm cừu đại hận gì, lại nói tiếp đơn giản là mâu thuẫn nhỏ, nhìn không vừa mắt lẫn nhau, ngươi tính toán chi li cùng ta đối chọi gay gắt như vậy, ta thật hoài nghi ——”
Du Tam cười nhạo, hắn mà quan tâm Trình Khanh?
Hắn là sợ Trình Khanh trên đường nhận thua!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng rốt cuộc vẫn bị Trình Khanh dẫn dắt đi lệch tiết tấu:
“Ngươi hoài nghi cái gì?”
“Ta hoài nghi ngươi coi trọng ta. Có một số thiếu niên thực ấu trĩ, yêu thích người ta lại không dám nhìn thẳng vào tâm ý của chính mình, liền dùng các loại thủ đoạn khiêu khích đi hấp dẫn sự chú ý của người trong lòng! Nếu là bởi vì như vậy, ta quyết định tha thứ cho ngươi, rốt cuộc ngươi thích ta chú định là không có kết quả, thực vô cùng đáng thương……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.