Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn

Chương 70:




Hắn ta cảm thấy môn hộ hai nhà không thích hợp, từ hôn liền từ hôn, một mặt ghét bỏ Trình gia, một mặt lại thèm nhỏ dãi sắc đẹp của đại nương tử, muốn nạp đại nương tử làm quý thiếp!
Đại nương tử dù không gả cho Tề Duyên Tùng, cũng vẫn là ngoại tôn nữ ruột thịt của Tề gia, làm thân thích không tốt thì thôi, lại muốn đi làm thiếp, đại nương tử trừ phi là đầu bị hư!
Đây là Tề Duyên Tùng trong lòng không có tự hiểu lấy chính mình, cho rằng hắn lớn lên tuấn tú, đại nương tử liền không phải hắn không gả cho, dù có làm thiếp cũng chịu?
Biểu muội không cha không mẹ ruột thịt, không thể thương tiếc chăm sóc, cũng không nên đạp hư như vậy.
Đây là cho rằng đại nương tử không có chỗ dựa, cảm thấy Liễu thị là mẹ kế sẽ không đối xử thiệt tình với đại nương tử, ‘ đệ đệ ’ như Trình Khanh tuổi còn nhỏ, mới có thể háo sắc che mờ tâm, muốn cho đại nương tử từ thê biến thành thiếp!
Trình Khanh mắng vài câu, Tư Mặc nghe đến trợn mắt há hốc mồm.
“Tề gia Nhị công tử chẳng lẽ là đầu bị vào nước, dù thiếu gia đồng ý, đại tiểu thư chính mình cũng nguyện ý, trong tộc cũng trăm triệu sẽ không đồng ý! Trình thị thanh quý như thế nào, tiểu thư trong tộc chưa từng làm thiếp cho người ta——”
Trình thị ở Nam Nghi gia thế lớn, người Trình thị đều có một loại ngạo khí nói không rõ, người hầu biết chữ giống như Tư Mặc, thậm chí từ đáy lòng liền lấy Trình thị là kiêu ngạo.
Tề Duyên Tùng muốn cho đại nương tử làm quý thiếp, đừng nói Trình Khanh sinh khí, Tư Mặc cũng cảm thấy bị vũ nhục cực lớn!
Trình Khanh cười lạnh: “Đây khẳng định là ý nghĩ của chính tên Tề Duyên Tùng kia, Tề gia hẳn là cũng có ý tưởng từ hôn, nhưng không có khả năng muốn đại tỷ tỷ làm thiếp, đại tỷ tỷ làm thiếp cho người ta, đây là phải đắc tội với toàn bộ Trình thị!”
Tề gia không kết thân có thể, nhưng kết thù cùng Trình thị chính là đầu óc có hố.
Trình Khanh nghĩ đến Liễu thị liền đau đầu, Liễu thị cho rằng nàng làm việc xúc động, tưởng chia rẽ việc hôn nhân này, hiện tại nếu nàng nói Tề Duyên Tùng muốn đại nương tử làm thiếp, Liễu thị khẳng định sẽ cho rằng Trình Khanh tự bịa ra.
Trình Khanh nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này còn phải phiền toái thúc tổ mẫu.
Chuyện này liên quan đến thanh danh nữ tử trong tộc, Lý thị là tộc trưởng phu nhân, Trình Khanh cảm thấy cần thiết cho đối phương biết.
Đương nhiên, đại nương tử cũng phải biết để đề phòng nàng bị tên kia lừa gạt.
Trình Khanh dặn dò Tư Mặc, Tư Mặc gật đầu liên tục, cuối cùng Trình Khanh lại muốn bảo Tư Nghiên đi trấn Võ Tân một chuyến:
“Kêu một nông hộ tới gặp ta……Ta muốn trồng trọt một loại đặc biệt!”
Biết trồng trọt không nhất định sẽ biết trồng hoa.
Nhưng loại sự tình này giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp đi lăn lộn là tốt nhất.
Nàng không chỉ có phải đổi hôn nhân cho đại tỷ, nhị tỷ và tam tỷ bên kia cũng cần tích cóp của hồi môn, hiện tại ý tưởng của Trình Khanh đã từ không lãng phí ngọn đồi nhỏ biến thành nỗ lực tích cóp của cải, muốn nhập sĩ, cũng muốn trong túi có bạc!
Trình Khanh cảm thấy chuyện này có thể cho Lý thị biết, Lý thị nghe xong lời Tư Mặc nói liền sửng sốt:
“Tên Tề Duyên Tùng kia muốn Tuệ tỷ nhi làm thiếp cho hắn?!”
Lúc trước thấy Tề Duyên Tùng, Lý thị đã cảm thấy Tề nhị công tử làm người có hơi chút nóng nảy, lời trong lời ngoài ý tứ hắn không trúng tuyển thư viện không phải vì học vấn hắn không đủ, mà là thư viện tăng tiêu chuẩn lên quá cao, nếu ngũ phòng bên này có thể phát lời nói, hắn sẽ tiến vào thư viện.
Lý thị lúc ấy liền rất không cao hứng.
Lại nghe nói hắn còn chưa có đi qua hẻm Dương Liễu đã đi tới ngũ phòng trước, Lý thị liền cảm thấy Tề Duyên Tùng có hơi chút quá luồn cúi, qua loa vài câu liền tống cổ Tề Duyên Tùng đi hẻm Dương Liễu.
Dù có muốn đồng ý thỉnh cầu của Tề Duyên Tùng, cũng phải để Tề Duyên Tùng đi hẻm Dương Liễu làm tốt quy củ, để hắn biết ngũ phòng chịu hỗ trợ là xem ở trên mặt mũi một nhà Trình Khanh, miễn cho Tề Duyên Tùng nhân Trình Tri Viễn ly thế liền coi khinh một nhà Trình Khanh, về sau cùng Trình Tuệ làm phu thê còn xem thường Trình Tuệ.
Nói tóm lại, ấn tượng của Lý thị đối với Tề Duyên Tùng thực bình thường, chưa nói tới thích.
Lúc này đột nhiên nghe được lời nói của Tư Mặc, Lý thị kinh giận đan xen, xác nhận:
“Đây là sự thật?”
“Tiểu nhân không dám nói dối, là thiếu gia chuốc say Tề nhị công tử, Tề nhị công tử chính miệng nói ra……”
Lý thị lập tức quăng ngã chung trà.
“Thật lớn mặt, Tề gia cho rằng chính mình là ai, dám bảo nữ nhi Trình thị đi làm thiếp! Tuệ tỷ nhi dù không có phụ thân, nhưng vẫn còn có đệ đệ, có tộc nhân, không phải bé gái mồ côi nhậm người ức hiếp!”
Trình Dung và Trình Tuệ tuy không phải một bối phận, nhưng tuổi tác đều là tiểu nương tử chưa xuất các của Trình thị.
Trình Tuệ phải gọi Trình Dung là cô cô, Trình Dung sắp gả cho Mạnh Hoài Cẩn, chất nữ cùng tộc lại phải làm thiếp cho người, Trình Dung ở nhà chồng sao có thể ngẩng đầu?
Đâu chỉ Trình Dung!
Mọi nữ nhi Trình thị, mặc kệ gả hay chưa gả chồng đều sẽ hổ thẹn.
Gia huấn của Trình thị, con trai Trình thị qua 40 tuổi chưa có con trai mới có thể nạp thiếp, nữ tử Trình thị không làm thiếp cho người, thanh danh trăm năm của Trình thị, là do tuân thủ nghiêm ngặt gia huấn mới có thể khởi động được.
Đừng nói làm thiếp cho Tề Duyên Tùng, ngay cả hoàng thân quốc thích tưởng nạp nữ nhi Trình thị làm thiếp đều sẽ bị từ chối. Có lời một khi nói ra liền rốt cuộc không thu được, nữ nhi Trình thị Nam Nghi không lo gả, dựa vào chính là loại kiên trì này.
Những năm gần đây, cũng có mấy nữ nhi Trình thị hồ đồ bị lừa, chưa gả đã làm ra gièm pha bị nhà trai đắn đo, Trình thị Nam Nghi cũng không có thỏa hiệp, hoặc là đưa người đi từ đường thanh đăng cổ phật đến cuối đời, hoặc là một dải lụa trắng lấy ch·ết bảo toàn danh tiết ——
Lý thị mắng Tề Duyên Tùng xong, cũng có chút lo sợ, lòng nghi ngờ có phải đại nương tử tuổi trẻ không hiểu chuyện bị Tề Duyên Tùng kia dỗ cho làm ra gièm pha gì hay không, nếu không Tề Duyên Tùng sao dám có loại ý tưởng hoang đường này?
Tư Mặc cực có ánh mắt nhìn người, thấy Lý thị nhấp môi hình như có chút không vui, chạy nhanh thế đại nương tử giải thích:
“Đại tiểu thư biết Tề nhị công tử pha trộn cùng kỹ nữ Minh Nguyệt Lâu liền nói muốn từ hôn, nhưng phu nhân vẫn chưa đồng ý. Thiếu gia muốn nói những lời đã nghe được khi Tề thiếu gia say rượu cho đại tiểu thư, nhưng tiểu nhân không biết có nên nói hay không.”
Lý thị hung hăng đập bàn một cái:
“Nói, sao không nói! Khanh ca nhi làm rất đúng, không cho Tuệ tỷ nhi biết họ Tề chính là người như thế nào, về sau Tuệ tỷ nhi sống không như ý trái lại sẽ oán trách đệ đệ nàng xen vào việc người khác, đúng là nên để cho chính nàng chọn, nữ hài tử Trình thị Nam Nghi không thể hồ đồ không biết gì!”
Ai, Liễu thị là vợ kế mà đường chất Trình Tri Viễn tự ý quyết định cưới ở bên ngoài, xuất thân gia đình bình dân, không có kiến thức.
Nếu không phải giúp Trình Tri Viễn sinh ra một nhi tử tốt như Trình Khanh, trên người Liễu thị thật là không tìm ra một ưu điểm nào!
Lý thị uống một ngụm trà để giảm nhiệt, cũng không chờ Trình Ngũ lão gia trở về nhà, tự ý đi hẻm Dương Liễu. Không đề cập đến Trình Khanh, chỉ nói Tề Duyên Tùng sau khi uống rượu say nói lỡ lời muốn nạp đại nương tử làm quý thiếp, người khác truyền nhàn thoại tới lỗ tai nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.