Cuộc Sống Ở Tiên Giới Của Hành Nhỏ

Chương 14: Công dân tiên giới




Hà Diệp bước ra khỏi nhà ăn, tâm trạng vui vẻ và no đủ. Nàng vừa có một bữa ăn ngon miệng với giá cả hợp lý.
Cuối cùng, Hà Diệp cũng đến được phòng nghỉ của mình. Nàng mở cửa bước vào, nụ cười rạng rỡ hiện trên môi. Căn phòng tuy đơn giản nhưng gọn gàng và sạch sẽ. Hà Diệp đặt sách vở xuống bàn, cởi bỏ bộ đồng phục nặng nề và bắt đầu chuẩn bị cho một buổi tối thư giãn và nghỉ ngơi.
Nàng lấy ra một quyển sách tu tiên và bắt đầu đọc. Những con chữ trong sách như mở ra cánh cửa dẫn dắt nàng vào một thế giới mới.
Dần dần, mí mắt của Hà Diệp trở nên nặng trĩu. Nàng đặt quyển sách xuống bàn, nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Hà Diệp thức dậy vào sáng hôm sau với tinh thần sảng khoái và tràn đầy năng lượng. Nàng biết rằng, một ngày mới đầy thử thách và thú vị đang chờ đợi mình. Nàng mỉm cười và bước ra khỏi phòng, sẵn sàng cho hành trình tu tiên đầy hứa hẹn phía trước.
Hà Diệp tiến đến nhà ăn của trường để thưởng thức bữa sáng thanh đạm. Bữa sáng bao gồm cháo ngũ cốc, rau củ luộc và trà thảo mộc, cung cấp cho cơ thể nguồn dinh dưỡng dồi dào để bắt đầu ngày mới.
Sau khi ăn sáng, Hà Diệp đến lớp học buổi sáng. Buổi học diễn ra trong bầu không khí nghiêm túc nhưng đầy hứng khởi.
Tiếng giảng bài vang vọng khắp căn phòng. Điều khiến Hà Diệp bất ngờ nhất là trong chương trình học tại trường có một môn học vô cùng đặc biệt: "Giáo dục công dân tiên giới". Môn học này dạy về các quy tắc, lễ nghi và đạo đức trong thế giới tiên giới, khiến Hà Diệp cảm thấy dở khóc dở cười.
Hà Diệp tò mò ghi chép lại những nội dung giảng dạy của thầy giáo về môn học "Giáo dục công dân tiên giới".
Hà Diệp lật giở trang sách giáo khoa "Giáo dục công dân tiên giới". Những nội dung như "Cách chào hỏi phù hợp với từng bậc tiên nhân", "Luật lệ sử dụng pháp bảo", "Quy tắc ứng xử trong các nghi lễ tu tiên".
Hà Diệp dần nhận ra tầm quan trọng của môn học này. Trong thế giới tiên giới rộng lớn và phức tạp, việc tuân thủ các quy tắc, lễ nghi và đạo đức là điều vô cùng cần thiết để hòa nhập và phát triển.
Nàng học được cách chào hỏi đúng mực với từng bậc tiên nhân, cách sử dụng pháp bảo an toàn và hiệu quả, cũng như cách ứng xử phù hợp trong các nghi lễ tu tiên. Những kiến thức này giúp nàng tránh được những sai lầm tai hại và tạo ấn tượng tốt đẹp với các bậc tiên nhân.
Bên cạnh những kiến thức về quy tắc, lễ nghi và đạo đức, "Giáo dục công dân tiên giới" còn dạy cho Hà Diệp những bài học về lịch sử, văn hóa và truyền thống của thế giới tiên giới. Nhờ vậy, nàng hiểu rõ hơn về nguồn gốc, bản sắc và giá trị của tu tiên.
Ngoài ra, "Giáo dục công dân tiên giới" còn dạy cho Hà Diệp về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và gìn giữ truyền thống văn hóa của thế giới tiên giới. Nàng học được cách sử dụng năng lượng một cách tiết kiệm, cách trân trọng thiên nhiên và cách gìn giữ những giá trị văn hóa tốt đẹp của thế giới tiên giới.
Bỗng nhiên, một tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ nghỉ giải lao. Các học viên tạm dừng việc học tập và bắt đầu trò chuyện vui vẻ với nhau.
“Cho ta mượn sổ ghi chép được không?” Phong Dương ngồi kế bên Hà Diệp hỏi.
Hà Diệp hơi bất ngờ trước câu hỏi của Phong Dương. Nàng nhìn anh ta một lúc, rồi mỉm cười và đưa cho anh ta cuốn sổ của mình. "Được chứ," nàng nói.
Phong Dương nhanh chóng ghi chép một vài điều vào sổ, sau đó trả lại cho Hà Diệp. "Cảm ơn" anh ta nói. "Ta vừa bỏ lỡ một vài chi tiết quan trọng.”
Hà Diệp gật đầu. "Không có gì đâu" nàng nói.
Sau giờ nghỉ giải lao, các học viên quay trở lại lớp học. Hà Diệp tập trung cao độ vào bài giảng.
Sau khi kết thúc buổi học, Hà Diệp nhanh chóng thu dọn đồ đạc và đi ra khỏi lớp học.
Bụng Hà Diệp đã bắt đầu cồn cào sau một buổi học dài. Nàng vội vã bước chân về phía nhà ăn, mong muốn được thưởng thức một bữa trưa ngon miệng để nạp lại năng lượng.
Không khí trong nhà ăn vô cùng náo nhiệt. Các học viên đang xếp hàng chờ đợi để được lấy thức ăn. Tiếng nói chuyện, tiếng cười đùa vang vọng khắp nơi, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và ấm áp.
Hà Diệp cũng hòa vào dòng người, kiên nhẫn chờ đợi đến lượt mình. Nàng nhìn ngắm những món ăn được bày trí đẹp mắt trên quầy, cảm thấy vô cùng thèm thuồng.
Cuối cùng, Hà Diệp cũng đến lượt. Nàng chọn cho mình một suất cơm gồm thịt kho tàu, rau muống xào tỏi và canh rau ngót. Nàng nhanh chóng tìm một chỗ ngồi và bắt đầu thưởng thức bữa trưa của mình.
Thức ăn vô cùng ngon miệng. Thịt kho tàu mềm mọng, đậm đà hương vị. Rau muống xào tỏi giòn giòn, thanh mát. Canh rau ngót ngọt thanh, bổ dưỡng. Hà Diệp ăn một cách ngon lành, cảm nhận từng hương vị tan chảy trong miệng.
Bữa trưa trôi qua một cách nhanh chóng. Hà Diệp cảm thấy vô cùng hài lòng và no nê.
Hà Diệp đi dạo quanh khuôn viên trường học, hít thở bầu không khí trong lành.
"Ăn ngon như thế này chẳng mấy chốc ta lại mập lên! Lúc trở về Thiên Dược Viên kiểu gì cũng bị trêu chọc cho mà xem.” Hà Diệp tự than thở.
Hà Diệp vỗ nhẹ vào bụng mình, cảm nhận từng ngón tay chìm sâu vào lớp mỡ mềm mại. Nàng thở dài, lắc đầu ngao ngán.
"Thôi nào Hà Diệp, đừng lo lắng về chuyện đó nữa," nàng tự nhủ. "Hôm nay là ngày nghỉ, cứ tận hưởng hết mình đi. Mai lại lo chuyện này sau.”
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Hà Diệp. Nàng vội vã quay trở lại lớp học buổi chiều.
"Cây hành này ngốc thật!" - Sau khi Hà Diệp rời đi, bỗng nhiên một giọng nói vang lên từ trên cây Tùng. Hỏa Diệc nhảy từ trên cây xuống, nụ cười tinh nghịch nở trên môi.
Anh ta nhìn theo bóng dáng của Hà Diệp, ánh mắt chứa đựng sự tò mò và thích thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.