Cuộc Sống Ở Tiên Giới Của Hành Nhỏ

Chương 36: Nghe kể chuyện xưa




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trưởng lão dẫn mọi người đến một quán trà nhỏ nằm nép mình trong một con hẻm vắng vẻ. Quán trà mang một vẻ đẹp cổ kính với những bức tường gỗ đã sờn màu, mái ngói cong cong và những chiếc đèn lồng giấy màu đỏ treo lơ lửng.
“Mời các vị vào đây nghe kể một vài câu chuyện xưa nhé!” Trưởng lão nói.
Bên trong quán trà, không khí tĩnh lặng và u ám. Ánh sáng le lói qua những khe cửa sổ cũ kỹ tạo nên một bầu không khí huyền bí. Mùi hương trà thoang thoảng quyện với mùi gỗ mục tạo nên một cảm giác khó tả.
Trưởng lão chọn một góc khuất, nơi có chiếc bàn gỗ lớn và mời mọi người ngồi xuống. Ông ra hiệu cho chủ quán mang lên một ấm trà nóng cùng vài đĩa bánh ngọt.
Bỗng nhiên, từ trên đài cao ở một góc quán trà, giọng nói vang lên, trầm ấm và thu hút:
“Chào mừng các vị khách quý đến với quán trà Trúc Duyên! Hôm nay, ta sẽ kể cho các vị nghe một câu chuyện bí ẩn, một câu chuyện về ngôi làng từ lâu…”
Giọng nói vang vọng khắp quán trà, thu hút sự chú ý của mọi người. Ánh sáng trong quán trà bỗng chốc trở nên lờ mờ, tạo nên một bầu không khí huyền bí.
Mọi người im lặng, lắng nghe câu chuyện.
Ngôi làng cổ kính mang tên Làng Nước Xanh nằm ẩn mình bên bờ Hồ Sương Mù thơ mộng. Nơi đây được bao bọc bởi núi rừng hùng vĩ, quanh năm được bao phủ bởi sương mù huyền ảo.
Tương truyền rằng, Hồ Sương Mù ẩn chứa nhiều điều kỳ bí và là nơi trú ngụ của các vị thần linh. Người dân Làng Nước Xanh luôn dành sự tôn kính và gìn giữ sự thanh tịnh cho hồ nước này.
A Thiên, A Tiên và A Tử là ba người bạn thân từ thuở ấu thơ, cùng nhau lớn lên bên bờ Hồ Sương Mù. A Thiên và A Tiên sớm nảy sinh tình cảm với nhau, nhưng cả hai đều e dè vì sợ làm tổn thương tình bạn A Tử, dù cũng yêu A Thiên nhưng luôn âm thầm che giấu tình cảm của mình vì sợ làm phiền lòng A Tiên.
Vào ngày sinh nhật 18 tuổi, A Tiên nhận được món quà đặc biệt từ mẹ - mặt dây chuyền hình rồng đen. Mẹ A Tiên cho biết đây là vật gia truyền được truyền lại từ đời này sang đời khác và dặn dò con gái phải luôn mang theo bên mình. Tuy nhiên, bà cũng tiết lộ bí mật về lời nguyền gắn liền với mặt dây chuyền: người con gái nào sở hữu nó sẽ phải chịu đựng một kiếp tình yêu đầy bi kịch.
A Tiên lo lắng cho bản thân và những người xung quanh, quyết định giấu kín bí mật này. Tuy nhiên, A Thiên và A Tử dần nhận ra những điều kỳ lạ xảy ra xung quanh A Tiên. A Thiên, vốn dũng cảm và luôn bảo vệ A Tiên, quyết tâm tìm hiểu sự thật và giúp A Tiên thoát khỏi lời nguyền. A Tử, dù lo lắng nhưng cũng đồng lòng cùng A Thiên hỗ trợ A Tiên.
Họ cùng nhau tìm kiếm manh mối, tra cứu sách cổ và hỏi han những người cao tuổi trong làng. Sau nhiều nỗ lực, họ phát hiện ra rằng bí mật về lời nguyền gắn liền với một truyền thuyết về vị thần cai quản Hồ Sương Mù.
Vị thần này đã yêu một người con gái trần gian, tuy nhiên tình yêu của họ bị cấm đoán bởi luật lệ thiên đình. Sau khi người con gái qua đời, vị thần đã nguyền rủa rằng bất kỳ người con gái nào sở hữu mặt dây chuyền hình rồng đen của mình cũng sẽ phải chịu đựng một kiếp sống đầy bi kịch.
Biết được sự thật, A Thiên và A Tử càng thêm quyết tâm bảo vệ A Tiên. Họ cùng nhau trải qua nhiều thử thách nguy hiểm, chiến đấu chống lại lời nguyền.
Trong hành trình gian nan ấy, tình cảm của họ dành cho nhau ngày càng sâu đậm. A Thiên và A Tử nhận ra rằng họ không chỉ là bạn thân mà còn là tri kỉ, là người có thể tin tưởng và dựa vào nhau trong mọi hoàn cảnh.
Tuy nhiên, càng cố gắng bảo vệ A Tiên, A Thiên và A Tử càng phải đối mặt với nhiều đau đớn và hy sinh. Lời nguyền dần trở thành hiện thực, khiến những người họ yêu thương lần lượt ra đi. A Thiên chứng kiến người cưu mang của mình hy sinh, A Tử cũng mất đi người cha kính trọng. Nỗi đau mất mát bao trùm lấy họ, khiến họ gần như gục ngã.
A Tiên, không muốn A Thiên và A Tử phải chịu đựng thêm nữa, quyết định hy sinh bản thân để hóa giải lời nguyền. Nàng biết rằng đây là cách duy nhất để giải thoát cho những người mình yêu thương khỏi kiếp nạn.
A Thiên và A Tử đau đớn tột cùng khi biết được quyết định của A Tiên. Họ van nài, níu kéo nhưng không thể làm lay chuyển ý chí của A Tiên. Nàng mỉm cười dịu dàng, trao cho họ những cái ôm siết chặt và nói lời tạm biệt cuối cùng.
A Tiên bước ra bờ Hồ Sương Mù, ném mặt dây chuyền hình con cá ngựa xuống nước sâu. Ngay lập tức, bầu trời tối sầm lại, sấm sét vang dội, cuồng phong gào thét. Mặt hồ nổi lên những xoáy nước dữ dội, nhấn chìm A Tiên trong màn sương mù dày đặc.
A Thiên và A Tử tuyệt vọng lao vào dòng nước, cố gắng tìm kiếm A Tiên nhưng vô ích. Nàng đã biến mất không dấu vết, chỉ để lại cho họ nỗi đau mất mát không gì bù đắp được.
Lời nguyền được hóa giải, nhưng cái giá phải trả quá đắt. A Thiên và A Tử chìm trong đau khổ, ngôi làng Làng Nước Xanh cũng dần lụi tàn theo thời gian. Mọi người trong làng di cư đến nơi khác sinh sống, để lại ngôi làng hoang vắng bên bờ Hồ Sương Mù.
Nhiều năm sau, nơi đây chỉ còn lại những tàn tích hoang vu và câu chuyện bi thương về mối tình tay ba oan nghiệt và sự hy sinh cao cả của A Tiên. Người ta kể rằng, vào những đêm trăng sáng, linh hồn của A Thiên và A Tử vẫn lảng vảng bên bờ hồ, mãi mãi tìm kiếm A Tiên và canh gác cho ngôi làng yên bình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.