Dịch: Gin
“Tiểu thư…” Mai Ngũ nhìn Hồng Diệp vừa tỉnh lại trên giường.
Hồng Diệp mở mắt, ánh mắt có chút mê mang, Mai Ngũ nhìn thấy ánh mắt này của Hồng Diệp, trên gương mặt ít nói cười cuối cùng cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười.
“Đau đầu quá.” Hồng Diệp xoa xoa trán.
Mai Ngũ nhẹ giọng nói: “Tiểu thư ngủ lâu nên vậy.”
Hồng Diệp gật gật đầu, “Ta cũng có cảm giác như đã ngủ rất lâu rồi.”
Hồng Diệp xoa đầu đi dạo khắp nơi, thị nữ và giáo chúng gặp nàng đều cung kính hành lễ.
Hồng Diệp có chút kinh ngạc.
“Tiểu thư rất lợi hại.” Mai Ngũ giải thích nói.
“Tề Nghị đâu?” Hồng Diệp hỏi, “Rất lâu rồi ta không nhìn thấy hắn.”
“Ách…” Mai Ngũ yên lặng nhìn một cây đào, Tề Nghị đang ở dưới đó.
“Tề Nghị là gian tế chính đạo phái tới đây.”
“Vậy sao?” Hồng Diệp xoa xoa ngực, không thấy khổ sở, ngược lại còn thở phào thoải mái.
Hồng Diệp biết trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều việc, khiến nàng cảm thấy như đang nằm mơ vậy, sao chỉ có một khoảng thời gian ngắn lại có thể xảy ra nhiều việc vậy chứ.
“Tiểu thư, người có muốn đi lấy tiền không, hay muốn ra ngoài đi dạo?” Mai Ngũ nhìn dáng vẻ mê mang của Hồng Diệp, muốn cho nàng ra ngoài đi dạo.
“Được, đi lấy tiền đi.”
Hồng Diệp mang người chạy khắp nơi, đi một vòng tới các môn phái, đi tới nơi nào cũng khiến gà bay chó sủa.
Yêu nữ Ma giáo tới làm loạn đây!
Một lần ở trên phố Hồng Diệp gặp một nữ tử, nữ tử này đang bị một nam tử đánh đập.
Hồng Diệp ra tay cứu giúp, nhưng lại bị nữ tử này nhìn một cách đầy thù hận.
“Là ngươi giết cha ta, là ngươi đốt cháy Triệu gia bảo.” Triệu Linh Nhi rống giận với Hồng Diệp, “Con yêu nữ Ma giáo này.”
Hồng Diệp:…
“Ta đốt cháy Triệu gia bảo?” Hồng Diệp quay sang hỏi Mai Ngũ.
“Ngươi đừng giả vờ giả vịt nữa, nếu không phải do Ma giáo các ngươi, Triệu gia bảo tại sao lại thành ra như vậy, ngươi trả mạng lại cho cha ta đi.” Triệu Linh Nhi đánh về phía Hồng Diệp.
Hồng Diệp tránh khỏi Triệu Linh Nhi.
“Có đốt, đốt hai lần.” Mai Ngũ nói.
Hồng Diệp:…
Đó là khi nàng mộng du.
Hồng Diệp không để ý tới Triệu Linh Nhi, Triệu Linh Nhi bị một nam nhân nắm tóc kéo.
Mà nam tử này đã từng là đệ tử của Triệu gia bảo.
Triệu Linh Nhi bị túm chặt tóc, đau tới chảy nước mắt, nhưng vẫn hùng hùng hổ hổ đối với Hồng Diệp, luôn miệng nói Hồng Diệp giết cha nàng.
Hồng Diệp cạn lời, đúng là có bệnh!
Không tìm được người hận lập tức quay sang hận nàng, võ lâm minh chủ gì gì đó bị tất cả các danh môn chính phái một đao một kiếm chọc cho tới chết, cuối cùng Triệu gia bảo cũng bị danh môn chính phái diệt trừ hoàn toàn.
…
Ninh Thư đem 40 điểm thuộc tính đi phân phối, mỗi lần chia điểm thuộc tính đều một chút một chút một trên các giá trị thuộc tính, trong lòng có một loại cảm giác thỏa mãn kỳ quái.
Số hiệu: 2333
Tên họ: Ninh Thư (nhiệm vụ giả cao cấp)
Tuổi: 27
Giá trị tích phân: 4215 vạn +400 vạn
Giá trị linh hồn: 330
Giá trị sinh mệnh: 111
Giá trị trí tuệ: 344+10
Giá trị mị lực: 30. Ngôn Tình Cổ Đại
Giá trị may mắn: 199+10
Lực tinh thần: 230+10
Lực tín ngưỡng: 16515+2000
Giá trị vũ lực: 352+10
Tư chất: 129
Công đức: 13460
Kỹ năng: Kỹ năng đấu súng năm vòng, Kỹ năng solo cặn bã trung cấp, Tuyệt Thế Võ Công có chút thành tựu, Kỹ năng sử dụng độc tố trung cấp, Kiến thức quản trị doanh nghiệp sơ cấp, Kỹ năng lập trình sơ cấp, Kỹ năng luật sư sơ cấp, Kỹ năng bắt quỷ thiên sư sơ cấp.
Vinh dự danh hiệu: Chiến thần nương nương, tổ tiên bao dung
Đạo cụ: hào quang bình tĩnh, hào quang tín niệm, thuốc an thần, bùa hộ mệnh 4, bùa hộ mệnh bản nâng cấp 2.
Hào quang: Mẫu nghi thiên hạ (Hoàng hậu chúc phúc), chiến sĩ thi đua (Trần Hi chúc phúc), hò quang thủ lĩnh (Thảo chúc phúc), Bạn thân trọn đời (Miêu Diệu Diệu chúc phúc), Chữa bệnh cứu người (Chúc Tố Nương chúc phúc), nữ tướng khai quốc (Trần Nhị Muội chúc phúc), Luật sư giai nhân (Trương Ninh chúc phúc).
Thêm xong điểm thuộc tính, Ninh Thư nhìn hệ thống không gian trống rỗng không biết nên làm gì.
Cái quái gì cũng không có.
Ninh Thư hỏi 2333, “Có công năng gì gọi là “sửa hàng” tốt không?”
“Không có.”
Ninh Thư: →_→
“Vậy thì sửa đường tới không gian ảo trước đi.” Có thể tới không gian ảo là có thể tới cửa hàng đổi đồ vật, còn có thể đi dạo.
Hiện giờ cô đã về hệ thống không gian được một khoảng thời gian rồi, vậy mà vẫn phải nhìn không gian hệ thống trống tếch trống toác, thì làm gì có tâm trạng mà thả lỏng.
“Được rồi.” 2333 đáp ứng.
Đáp ứng dứt khoát như vậy, Ninh Thư mới không tin 2333.
Ninh Thư có chút mệt mỏi, ngồi xếp bằng trên mặt đất, nói với 2333: “Ta thấy hơi mệt, thế giới sau chọn cho ta tới một thế giới đơn giản một chút, nhớ là đơn giản một chút đấy nhá.”
“Ò, ta sẽ chọn cho thật kỹ.” 2333 nói.
Ninh Thư dứt khoát trực tiếp dựa vách tường ngủ một lúc, trước kia còn có giường, giờ chỉ có thể ngủ trên mặt đất.
Ninh Thư dựa vào vách tường ngủ một chút, sau khi tỉnh ngủ nói với 2333: “Vào nhiệm vụ đi.”
Nếu ở trong không gian hệ thống không thả lỏng được, vậy thì chuyển luôn vào trong nhiệm vụ cho rồi.
“Được.” Đầu Ninh Thư mê mang một chút, cảm giác linh hồn đang dung nhập với một khối thân thể.
Một hồi lâu Ninh Thư mới mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt là trần nhà trắng xóa, chớp chớp đôi mắt, nguyên chủ phải ngủ trên sô pha rồi.
Ninh Thư giật giật cổ, cổ hơi hơi đau.
Ninh Thư xem xét bố trí xung quanh, đây là một căn hộ nhỏ, diện tích khoảng một trăm mét vuông.
Vừa trang hoàng lại rất ấm áp, trong phòng im ắng, chỉ có một mình Ninh Thư ở nhà.
Có lẽ vì ngủ trên sô pha nên bị sái cổ, đầu choáng váng nặng nề, mắt cũng đau, lại còn có chút sưng, hình như đã khóc.
Ninh Thư nhíu nhíu mày, cơ thể cực kỳ nặng nề, ngực như bị vật nặng đè lên, có cảm giác thở không thông.
Ninh Thư đấm đấm ngực, dùng sức ho khan hai tiếng, thở ra một ngụm khí lớn, ngồi xếp bằng trên sô pha, giật giật cổ bắt đầu tiếp thu cốt truyện.
Nguyên chủ có tên là Tiết Tĩnh, hiện tại đã ba mươi hai tuổi, ừa, đã kết hôn được gần hai năm, chồng của cô ấy là nhân viên công ty.
Tiết Tĩnh và chồng - An Húc Thần biết nhau thông qua cô bạn thân từ nhỏ Nhan Tô Ni.
Nhan Tô Ni và Tiết Tĩnh là hàng xóm láng giềng, cùng nhau lớn lên.
Hai người thân tới mức còn hơn cả chị em ruột.
Khi Tiết Tĩnh ba mươi tuổi chưa có đối tượng kết hôn, Nhan Tô Ni lập tức giới thiệu cho Tiết Tĩnh đồng nghiệp trong công ty của mình, An Húc Thần.
An Húc Thần đã ba mươi tám, gần bốn mươi tuổi, Nhan Tô Ni nói cho cô biết, cha mẹ An Húc Thần trong nhà sốt ruột muốn hắn cưới vợ, mà bản thân hắn cũng muốn một cuộc sống yên ổn.
An Húc Thần lớn lên cũng đẹp trai, cả người tràn ngập hormone nam tính, phá lệ có mị lực.
Tiết Tĩnh không phải dạng mỹ nữ, vừa gặp có thể khiến người khác kinh diễm, cô ấy cũng chỉ là một cô gái thuận mắt dễ coi, không khỏi hoài nghi vì sao bạn thân lại giới thiệu cho mình một người đàn ông có điều kiện tốt như vậy.
Nhan Tô Ni nói, bởi vì cậu là chị em tốt của tôi, nên tôi mới giới thiệu cho cậu, nếu không phải tôi có ý định không kết hôn thì còn lâu mới giới thiệu người đàn ông tuyệt vời đó cho cậu.
Dáng người Nhan Tô Ni cao gầy cân xứng, lớn lên xinh đẹp, được đi công tác rất nhiều còn kiêm chức người mẫu, chính là một đại mỹ nữ.
So sánh với Nhan Tô Ni, Tiết Tĩnh có chút bình thường.
P/s: lịch ra chương 1 ngày 1 chap với phần "Bạn thân có độc"