Để tránh đòn chí mạng của Ngân Huyết, tôi bổ nhào về phía trước, nhưng vì như thế, cả tấm lưng để lại cho Ngân Huyết, Ngân Huyết cũng giãm lên lưng tôi, Hồng Hồng muốn xông ra chiến đấu, nhưng bị dao găm của Ngân Huyết ép quay lại, hang này nhỏ quá, ưu thế của tôi và Hồng Hồng căn bản không thể phát huy.
“Chạy, chạy tiếp đi” Ngân Huyết ở trên tôi nói: “Cô chạy không phải rất nhanh sao? Bây giờ chạy tiếp cho tôi xem nào”
Sau trạng thái bạo phát, người tôi rơi vào suy nhược, trong chốc lát không thể tái chiến, nhất là chống lại tên biến thái Ngân Huyết này, tôi không cam lòng đập mạnh xuống đất: “Hôm nay rơi vào tay anh coi như tôi xui xẻo! Anh nếu như giết tôi, sau này nhất định sẽ có người thay tôi báo thù!”
“Ha, thay cô báo thù? Đó là chuyện của tương lai, bây giờ nhiệm vụ của tôi là đem đầu cô quay về.” Ngân Huyết nói xong, và con dao găm đâm vào người tôi.
Rầm!
Có tiếng hổ gầm.
Ngân Huyết toàn thân bị tiếng hổ gầm đánh bay ra ngoài, va vào bức tường phía sau phát ra tiếng động lớn.
Bạch Hổ nhảy ra sau tôi và đối đầu với Ngân Huyết.
Vào lúc nguy cấp, Bạch Hổ lại cứu tôi, tôi vội vàng đứng dậy, cùng anh ta đối mặt với Ngân Huyết: “Cảm ơn Bạch Hổ”
Ngân Huyết lau vết máu trên khóe miệng, sắc mặt khó tin nhìn con chó nhỏ màu trăng: “Con chó lấy ở đâu ra lực lượng mạnh như vậy? Chỉ cần gầm một tiếng cũng có thể làm người khác bị thương?
Đây là loại quái vật gì?”
“Có mắt không tròng.” Bạch Hổ lạnh giọng nói: “Tên của lão tử không phải là loại nhân vật nhỏ bé như anh có thể tư cách biết”
Thần thú Bạch Hổ chính là thần thú Bạch Hổ, quá dũng mãnh và độc đoán!
Ngân Huyết sắc mặt càng trở nên trầm trọng: “Con chó trắng nói có thể nói được tiếng người, có chút thú vị, chút nữa sẽ nói chuyện với mil”
Nói xong, Ngân Huyết lại biến mất.
“Bạch Hổ cẩn thận!” Tôi nói với Bạch Hổ từ phía sau.
“Cô đi trước đi, tôi ở đây ứng phó với anh ta”
Bạch Hổ nói. . Truyện Dị Giới
“Cái này không tốt đâu? Nơi này có lẽ càng thuận lợi cho sát thủ tấn công, ngược lại anh cũng không dễ thi triển quyền cưới, đến nguyên hình còn không thể biến về được, anh đánh không được anh †a đâu, chúng ta cùng đánh đi!”
“Ai muốn đánh với loại sát thủ biến thái này chứ? Sau khi cô rời đi, tôi tất nhiên có thể tự thoát thân, nói nhảm cái gì, chạy vào trong đi!” Bạch Hổ quát tôi.
Lúc này đợt công kích Ngân Huyết cũng đến, Bạch Hổ nhảy lên dùng móng vuốt tiếp dao găm Ngân Huyết, móng vuốt của Bạch Hổ biến thành thép cứng, dao găm Ngân Huyết không thể đâm xuyên móng vuốt, bị anh ta làm cho trấn động, mặc dù ở trong hình dạng một con chó nhỏ màu trắng, nhưng nửa người của anh ta lại biến thành một dạng áo giáp sắt cứng.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Bạch Hổ thực sự đánh nhau với người, anh ta đối phó với Ngân Huyết có lẽ cũng không có vấn đề gì, tôi nghe lời của anh ta liền xoay người chạy vào trong: “Bạch Hổ, anh nhất định phải đuổi kịp tôi!
“Nói nhiều thật” Trước khi chạy xa, nghe thấy Bạch Hổ nói.
Tôi chạy rất lâu, cái hang này sâu quá rồi đó?
Phía trước xuất hiện một tia sáng đỏ mờ nhạt, trong động xuất hiện ánh sáng đỏ?
Tôi dừng lại một chút, để đề phòng bất kỳ trường hợp đặc biệt nào, tôi chuyển sang nửa con mắt đỏ và rút cốt đầu chiến kích ra, rôi mới bước đến.
Tôi bước vào ngọn đèn đỏ trong hang sâu, và khi tôi nhìn thấy nó, tôi đã choáng váng trước cảnh tượng trước mắt.
Sâu trong hang có một khoảng rộng như vậy, những bức tường xung quanh đều bị đóng băng, những bông hoa sen đỏ rực đang nở rộ trong cái lạnh buốt giá, không những thế, những bông sen đỏ này còn rất to, chỉ cân một chiếc lá sen cũng đủ bao phủ một ngôi làng nhỏ!
Quá thần kỳ rồi! Làm sao lại có hoa sen nở trong hang động này?
Tôi bước đến chỗ một bông hoa sen, đưa tay sờ, liền rụt tay lại: “Nóng quá! Hồng Hồng, lạ quá, mấy đóa hoa sen này nóng như vậy!”
Hồng Hồng ra khỏi cơ thể tôi và tò mò chạm vào hoa sen, kết quả là cô ấy không bị bỏng mà cơn đau chuyển sang tôi! Nhiệt độ quá nóng, ngón tay bị bỏng, ngay lập tức kêu Lục Quy giúp chữa trị: “Rốt cuộc đây là nơi nào? Những đóa hoa sen này rốt cuộc là cái gì?”
“Đồng cô nương” Lục Quy đột nhiên nhìn tôi: “Cô thực sự là có vận may nghìn năm rồi”
“Hả?” Tôi bối rối.
“Những bông sen này là Phượng Hoả Phệ Liên” Lục Quy nói.
“Phượng Hoả Phệ Liên?”
“Phượng Hoả Phệ Liên là một loài thực vật tuyệt vời đã biến mất hàng ngàn năm trước, đừng thấy nhiệt độ của nó làm bỏng người như vậy, sau khi luyện thành đan dược có thể trực tiếp gia tăng một tầng tu vi của người Minh Giới, đồng thời nó cũng có thể chữa lành kỳ kinh bát mạch của cô, †ăng cường tỉnh thần lực của cô, nếu người Minh Giới sử dụng lửa tu luyện ở bên cạnh nó, càng làm ít mà công nhiều! Là thánh vật có thể gặp không thể cầu ở trong truyên thuyết!”
“Thánh vật trong truyền thuyết?” Tôi đối với thánh vật không có quá nhiều chú ý, cho nên cũng không đặc biệt kinh ngạc, chỉ là thấy kỳ lạ: “Tôi không phải người Minh Giới dùng lửa. Nơi này không có nhiều tác dụng đối với tôi. Trừ phi Dạ Minh ở đây, những đóa hoa sen này nhất định sẽ giúp anh ta rất nhiều, nhưng tại sao ở nơi này lại có thánh vật trong truyền thuyết?”
“Phượng Hoả Phệ Liên này đã biến mất từ lâu.
Trước đây, ngay cả Ác Thú Vương cũng không tìm ra. Không ngờ nó lại ở trong khu rừng nhỏ ven Biển Đỏ, thực sự là lớ ngớ vớ phải bảo vật, cô đúng là rất may mắn”
Bùm!
Khi đang nói chuyện, đột nhiên có tiếng gầm vang lên từ bức tường của hang động trước mặt.
Hang động đột ngột rung chuyển, những bức tường đá xung quanh không ngừng sụp xuống, tâng đỏ rực trong cùng của hoa sen thánh, những bức tường đá đột nhiên mở ra, và một con vật khổng lồ với bộ lông đỏ rực ngồi xuống trước mắt chúng tôi.
Điều đầu tiên đập vào mắt là chín chiếc đuôi đang bay vút lên trời cao.
Lục Quy kêu lên: “Cửu Vĩ Yêu Hồ! Là Cửu Vĩ Yêu HồI”
Con quái vật này đầy dục vọng, với cái đầu như cáo ngẩng cao, đồi mắt dữ tợn, hàm răng lộ ra và hai bàn chân trước sắc lạnh.
Nó ngồi xổm trên mặt đất, chín cái đuôi cao.
quét qua những bông sen nóng bỏng xung quanh, tất cả những bông sen bị đuôi cuốn theo đều mất nhiệt độ và đông cứng thành băng.
Đôi mắt của nó chuyển sang chỗ chúng tôi, miệng phát ra giọng nói phụ nữ: “Loài người tham lam, dám ăn trộm hoa sen thánh!”
“Đồng cô nương, mau lùi bước!” Lục Quy túứm lấy tôi lùi lại một bước, Cửu Vĩ Yêu Hồ khịt mũi tới chỗ tôi đang đứng, nó lập tức đốt một cái lỗ lớn trên mặt đất.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con quái vật chín đuôi, còn đáng sợ hơn trong phim hoạt hình, không ngờ những con quái vật trong phim hoạt hình Nhật Bản lại thực sự xuất hiện ngoài đời thực và chúng lại còn sống động ngay trước mặt tôi!
“Phàm là thánh vật đều có thần thú hộ vệ. Đây là thân thú hộ vệ của sen thánh, thánh thú, Cửu Vĩ Yêu Hồ” Lục Quy nói: “Địa vị của Cửu Vĩ Yêu Hồ chỉ kém tứ đại thần thú một chút, nhưng sự khác biệt giữa bọn họ và tứ đại thân thú, chính là bọn họ sẽ canh giữ thánh vật qua nhiều đời, không thể tùy tiện rời đi, cho nên tính tình hung dữ, không muốn lại gần những người như tứ đại thần thú, nhất định phải cẩn thận”
Cửu Vĩ Yêu Hồ nhìn Lục Quy, Hồng Hồng cuối cùng ánh mắt dừng trên người tôi không chuyển động nữa, qua một lúc lâu, đột nhiên phát ra một câu không thể giải thích được: “Cô gái nhỏ, nhìn cô rất quen”