Nụ hôn được coi như trừng phạt này chỉ kéo dài chưa tới một giây. Vì đằng sau có tiếng bước chân vọng tới, Thẩm Thính nới lỏng Khúc Kim Tích. Cô nàng kia mở to mắt, mặt ngơ ngác nai con.
"Thầy Thẩm." Là tiếng Dụ Đồng.
Y đứng ở hướng ngược sáng, không thể trông rõ biểu cảm trên nét mặt.
Thẩm Thính bảo Khúc Kim Tích: "Không được uống nữa."
Kế đó liếc sang Dụ Đồng, không nói gì, lướt qua vai bỏ đi.
Trông thấy Dụ Đồng, bộ não đang đứng máy của Khúc Kim Tích rục rịch khởi động. Nhưng khởi động thì khởi động, trạng thái vẫn lắc giật y nguyên.
Dụ Đồng lại dường như không hề nhìn thấy cô, bước thẳng vào nhà vệ sinh. Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng tại địa chỉ duonglam.design.blog và nick wattp3d namonade của người dịch. Nếu đọc ở nơi khác, tức bạn đã truy cập vào trang đăng lại trái phép.
Khúc Kim Tích thở phào, qua coi tình hình lão hói đầu nằm liệt dưới đất, gãi đầu, rời khỏi "chốn thị phi" này, vơ lấy một chị gái phục vụ, tốt bụng bảo rằng phía ngoài nhà vệ sinh có người gục đổ rồi chuồn ngay về tiệc.
Cô trông thấy Thẩm Thính trò chuyện giao tiếp với mọi người hệt như chưa từng có chuyện gì, thi thoảng cúi đầu nhấp một ngụm rượu, toàn thân toát lên vẻ cao nhã.
Khúc Kim Tích cảm tưởng mình lại say nặng hơn nữa, cuối cùng quyết định kiếm một cái cớ để chuồn trước.
May mà cô không phải nam nữ chính, hơn nữa trông cũng đã có tí hơn men nên không tốn nhiều công đã an toàn lẩn ra được. Một trợ lý của đoàn phim hộ tống cô ra khỏi nhà hàng: "Cô Khúc, thật sự không cần tôi đưa về khách sạn ư?"
"Không cần, tôi tự bắt xe được rồi." Khúc Kim Tích xua tay, "Cô về chơi tiếp đi."
Trợ lý đoàn phim thấy cô kiên quyết, dặn dò thêm đôi câu rồi về sảnh tiệc.
So với sự oi bức trong phòng, ngoài này không khí thoáng đãng mát lành, hơi se lạnh. Cái đầu bị hơi cồn bào mòn của Khúc Kim Tích phút chốc tỉnh táo hơn hẳn.
Cô xoa bụng, vẫn lép.
Trên tiệc chủ yếu uống rượu là nhiều, chẳng ăn được bao nhiêu. Hiếm có khi thả lỏng, Khúc Kim Tích ngẫm nghĩ, quyết định ra kiếm món gì lấp đầy bụng.
Cô không bắt xe mà chậm rãi bước dọc theo con phố. Đi chừng hơn mười phút thì trông thấy một quán bún qua cầu Vân Nam giản dị, đẩy cửa bước vào.
Cửa tiệm nhỏ chỉ có hai vợ chồng ông chủ, không một bóng khách ăn. Hai vợ chồng ngồi xem ti vi ở cái bàn trong cùng, nhác bóng khách vào, ông chủ đứng dậy niềm nở hỏi: "Một người hả?"
Khúc Kim Tích gật đầu, ngồi xuống cái bàn giữa quán. Bà chủ cầm thực đơn đi ra đưa cô gọi món, Khúc Kim Tích gọi ba đĩa đồ mặn không cay.
Trong lúc đợi, cô nghe thấp thoáng tiếng trò chuyện của hai vợ chồng trong bếp. Chị vợ nói màu chăn mền trong nhà chẳng đẹp gì cả, muốn đổi bộ khác, anh chồng luôn miệng đồng ý, chỉ yếu ớt đề thêm một yêu cầu: "Đừng lấy màu hồng được không?"
"Không được, em chỉ thích màu hồng, màu hồng thì làm sao?" Chị vợ hậm hực, "Em còn muốn loại có tai thỏ nữa."
Cuối cùng anh chồng đành bó tay: "Được được được, nghe em cả."
Khúc Kim Tích nghe mà buồn cười. Đợi khi bún lên, người vợ săn sóc đặt xuống đối diện cô một con gấu nhỏ.
"..."
Khinh FA đấy hả.
Ăn xong, Khúc Kim Tích thấy vị ngon miệng, lúc thanh toán chụp lại một tấm hình cửa tiệm, đăng lên weibo khen bún qua cầu ở tiệm này rất tuyệt.
Kế đó bắt xe về khách sạn, tắm rửa một lượt, ngả đầu ngủ ngay.
Lúc này dẫu gì cô đã có số fan suýt soát ba triệu, bài weibo đăng lên cũng tạo được chút ít gợn sóng. Có fan đào sâu tấm hình, lập tức moi ra địa chỉ của quán bún qua cầu nọ.
Mới khiến quán ăn nọ thành địa điểm hot trong một khoảng khá lâu sau.
—
"Tôi đi nước M một chuyến, chừng nửa tháng mới về." Đây là câu đầu tiên Thẩm Thính nói sau khi về đến căn hộ và thấy mặt anh.
"Dạ."
Thẩm Thính liếc cô, lại bảo: "Tần Tang sẽ ở lại, có việc gì thì gọi điện cho cậu ta. Mỗi ngày cậu ta sẽ tới đây hai lần theo giờ cố định."
Để phòng Khúc Kim Tích đột ngột biến hình.
Khúc Kim Tích gật đầu.
Thẩm Thính chững bước: "Không có gì muốn nói với tôi?"
Khúc Kim Tích: "?"
Thẩm Thính: "..."
Anh sầm mặt, xách hành lý đi thẳng một nước.
Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng tại địa chỉ duonglam.design.blog và nick wattp3d namonade của người dịch. Nếu đọc ở nơi khác, tức bạn đã truy cập vào trang đăng lại trái phép.
Khúc Kim Tích ngơ ngác nhìn cửa, vơ lấy con búp bê trên sô pha vần vò một hồi.
Đúng là khó hiểu!
Người hỏi câu đó phải là cô chứ!
Hôm tiệc đóng máy đó mắc gì lại hôn cô, đừng cho rằng cô uống say là không nhớ!
Ấy thế tên già này lại chẳng hé ra một biểu hiện chi khác thường, chẳng lẽ muốn cô níu cổ anh ta hỏi, anh hôn em có phải vì thích em?
Khúc Kim Tích bực tức chà đạp búp bê, chợt nghĩ liệu có phải hôm ấy Thẩm Thính chập mạch, nhận nhầm cô thành ai nên mới hôn lộn người?
Càng nghĩ càng thấy đúng là như thế, nếu không tại sao Thẩm Thính lại chẳng thể hiện gì khác lạ, làm cô tức tới nỗi trông thấy Tần Tang mà không thể tươi tỉnh cho nổi.
Tần Tang: "..."
Mị có làm gì đâu nè nè.
Khúc Kim Tích ru rú trong căn hộ một tuần, không biến hình, hại Tần Tang suốt ngày thấp thỏm lo sợ. Khúc Kim Tích không biến hình làm y rất lo, mà biến rồi cũng lo nốt.
— Trước khi đi tiên sinh đã dặn y kĩ càng, phải chăm sóc đàng hoàng cho Khúc Kim Tích.
Hôm nay Tần Tang lại đúng giờ ghé qua căn hộ, chỉ thấy Khúc Kim Tích đang đắp mặt nạ, vừa ăn vặt vừa làm ổ trên sô pha xem ti vi, chẳng hề có hình tượng gì của diễn viên nữ. Tần Tang đã miễn dịch với dáng vẻ này của cô.
"Cô Khúc, cô muốn ra ngoài dạo phố tí không?" Đã vùi mặt trong nhà cả tuần rồi!
Tần Tang bị Khúc Kim Tích ép phải tải game về, ngày ngày lên mạng tổ đội chơi cùng Khúc Kim Tích, tới trễ còn bị Khúc Kim Tích phạt phát lì xì.
"Khỏi." Khúc Kim Tích nheo mắt khoan khoái: "Nằm trong nhà sướng phải biết, còn tránh được tai nạn bất ngờ."
Cô lom lom Tần Tang, tách ngón tay đếm: "Đã hai mươi ba ngày tôi không biến hình rồi, anh không cảm thấy thời gian giãn cách lần này hơi dài ư?"
"Việc này..." Tần Tang mỉm cười. Y cũng chẳng hiểu. truyen bjyx
"Ôi." Khúc Kim Tích thở dài não nề, "Đúng là còn phiền hơn tới tháng."
Khúc Kim Tích đã thành công đặt Tần Tang vào sister zone, tuy rằng Tần Tang hổng có muốn *khóc ròng*
"Nhỡ đi ra ngoài rồi không may biến hình, rắc rối lắm." Khúc Kim Tích xua tay, quyết ý không đi đâu hết.
Đằng nào quay phim xong cô đã nhận được thù lao, giờ trong tay có tiền, tạm thời không phiền lo.
Còn về công việc... Không ai tới tìm, cô cũng hết cách.
Thật ra mấy hôm trước có người tự dưng là Ninh Mông Entertainment gọi điện muốn mời cô kí hợp đồng với công ty họ. Mới đầu Khúc Kim Tích tưởng là lừa đảo nên cúp máy, về sau lên mạng tra thử, biết Ninh Mông là công ty lớn trong giới, chuyên chiêu gọi những nghệ sĩ vướng vào tai tiếng.
Nghĩ thế cũng dao động, cảm thấy kí hợp đồng với một công ty mới sẽ dễ dàng phát triển hơn, không như bây giờ, một thân một mình không thể tìm được công việc phù hợp.
Lúc ấy cô còn nói cả việc này cho Tần Tang, Tần Tang cũng bảo Ninh Mông quả không tệ, nếu được thì nên hợp tác. Sau đó Khúc Kim Tích liên hệ lại với Ninh Mông, người ta chối ngoay chối ngoắt.
Khúc Kim Tích: "..."
Chắc người ta gọi nhầm thôi.
Bản dịch bạn đang đọc chỉ đăng tại địa chỉ duonglam.design.blog và nick wattp3d namonade của người dịch. Nếu đọc ở nơi khác, tức bạn đã truy cập vào trang đăng lại trái phép.
Sự nghiệp trắc trở khiến Khúc Kim Tích lại thêm chung thủy với cuộc sống chây ì ở nhà, càng chây ì càng cảm thấy tháng ngày trôi qua sao mà sung sướng.
Tần Tang hắng giọng: "Mà, cô không nhận ra là, ờm, mình béo lên rồi hả?"
"Cái gì?!" Khúc Kim Tích gạt phắt tấm mặt nạ, chạy bổ đến trước gương, kinh hãi nhận ra hình như lời Tần Tang nói là thật. Cô đã béo lên thật rồi!
Đứng lên cân cân thử, nặng thêm một kí lô.
Ở đoàn phim ngày ngày ăn bao nhiêu như thế mà chẳng béo, về nhà mới ăn có mấy ngày đã tăng một kí lô?!
Khúc Kim Tích: "..."
Ngay khi tim cô đau nhói gần như không hít thở nổi, điện thoại reo chuông, cầm lên coi, lại là một phó đạo diễn của "Mưu trang".
Qua điện thoại, phó đạo diễn nói là đài Xoài TV mới khởi động một chương trình talkshow, hỏi cô có muốn đi không, đi thì không có cát xê, chỉ góp mặt cho đủ số.
"Đi, đương nhiên đi." Khúc Kim Tích gật đầu không do dự.
Là kênh Xoài TV đó, đừng nói không có cát xê, mà dù phải bỏ tiền cô cũng cam nguyện.
Cúp cuộc gọi, Khúc Kim Tích vẫn hơi thất thần. Tự dưng có công việc dâng tới tận cửa, sao lại cảm giác như trời cao rớt lộc thế này?
"Kênh Xoài TV mời tôi tham gia ghi hình kỳ đầu tiên của một chương trình talkshow, tuy là chỉ để có mặt. Phó đạo diễn Trương mới thông báo... Anh nói việc này có thật không?" Cô hỏi Tần Tang.
"Phó đạo diễn Trương đích thân gọi báo, tất nhiên không thể là giả."
Khúc Kim Tích hưng phấn nhảy bật dậy: "Tôi đi thay đồ trang điểm!!!"
Sửa soạn xong đi ra cửa, Khúc Kim Tích bỗng giật mình, nhìn sang Tần Tang đi sát bên cạnh: "Anh muốn đi cùng tôi?"
"Đương nhiên." Tần Tang gật đầu, "Lỡ cô ra ngoài rồi biến hình, tôi còn lo được."
"Nhưng..."
Ngoại hình Tần Tang không phải dạng xoàng, quanh năm đi theo Thẩm Thính, người thường không nhận ra nhưng cả showbiz đều biết y là trợ lý thân cận của Thẩm Thính, giờ lại đi theo cô...
"Cô yên tâm." Tần Tang lấy một cái khẩu trang đen ra khỏi túi áo, "Không ai biết tôi là ai, có người hỏi, cô cứ bảo tôi là trợ lý của cô."
Tự dưng Khúc Kim Tích có ảo giác trợ lý của Thẩm Thính biến thành trợ lý của mình.
Với năng lực nghiệp vụ của Tần Tang mà phải giải quyết những việc của mình, liệu có phải hơi phí tài?
"Tang Tang nè, hỏi anh một câu này nha."
"Cô cứ nói." Trước cái tên "thân mật" Khúc Kim Tích đặt cho, Tần Tang thản nhiên đón nhận.
"Anh Thẩm trả anh tiền lương bao nhiêu vậy."
"..."
—
Một giờ đồng hồ sau, đến tòa nhà trụ sở của kênh Xoài TV, Khúc Kim Tích xuống xe đã trông thấy một nhóm người vây quanh Dụ Đồng đi vào tòa nhà, kế đó nhân viên đài niềm nở ra đón.
Còn cô đứng ngay bên cạnh lại chẳng ai hỏi han, trông rõ là lúng túng.
Tần Tang cau mày – y đi theo Thẩm Thính, bất kể đi đâu cũng không bao giờ bị lạnh nhạt.
May mà Khúc Kim Tích đã quen được đối đãi kiểu này. Mới định hỏi chị gái lễ tân xem đi bên nào, một anh chàng đội mũ staff đã chạy lại: "Cô Khúc, tôi là Lý Nhất Duy, thật sự xin lỗi, tôi tới muộn rồi, cô đi theo tôi nhé."
"Không sao."
"Ngoài đời trông cô đẹp hơn trong ảnh nhiều đấy." Lý Nhất Duy ngẩn mặt khen.
Khúc Kim Tích vận cái váy ngắn tới đầu gối màu xanh lục nhạt, đi giày cao gót năm phân, tóc xoăn tự nhiên, trang điểm nhẹ nhàng trông trẻ trung thanh nhã, uyển chuyển dịu dàng, không quá bắt mắt nhưng cũng chẳng nhòe mờ trong đám đông.
Nói một cách dễ hiểu, có lẽ trong đám đông thì không thể để ý tới cô ngay cái nhìn đầu tiên, nhưng miễn đã nhìn thấy thì chắc chắn không thể rời mắt.
Quả tim trong lồng ngực Lý Nhất Duy nhảy lên thình thịch.
Anh ta thật sự không ngờ Khúc Kim Tích ngoài đời lại đẹp hơn trong hình nhiều thế này. Vả lại sau khi được biết những thông tin về Khúc Kim Tích trên mạng, ánh mắt Lý Nhất Duy nhìn cô vô thức pha thêm sự thương hại.
Khúc Kim Tích: "..."
Đi thẳng lên tầng, đến phòng trang điểm, Dụ Đồng đã có mặt bên trong, được người ta vây quanh hoặc chụp hình hoặc nói nói cười cười. Khúc Kim Tích nhìn một lượt, rời mắt, hỏi Lý Nhất Duy: "Chương trình mời những khách quý nào vậy?"
Lý Nhất Duy báo tên: "Có cô Từ Nam Nam, thầy Dụ Đồng, đạo diễn Hà Chiếu, chế tác Dư, với cô..."
"Vốn còn định mời thầy Thẩm nữa, nhưng thầy Thẩm vướng lịch trình khác rồi, đành phải thôi."
Khúc Kim Tích gật gù.
Cô đúng là chỉ tới cho đủ số.
Từ Nam Nam tới cùng Hà Chiếu lại gây thêm một hồi náo nhiệt. Cuối cùng mọi người được mời vào trường quay, Từ Nam Nam tất nhiên ngồi vị trí trung tâm, Hà Chiếu ngồi cùng chế tác Dư, Khúc Kim Tích thì ngồi cùng Dụ Đồng.
Từ Nam Nam vận một bộ váy dài màu đỏ rượu, môi như lửa cháy, khí thế vượt trội.
Chương trình talkshow dạng phỏng vấn ấy mà, hỏi toàn những việc có liên quan tới "Mưu trang", lẫn trong đó ít chuyện lý thú ở phim trường, đến khi phát sóng cũng giúp "Mưu trang" được chú ý hơn.
Tuy "Mưu trang" chỉ mới đóng máy không lâu nhưng lại có dự dính chiếu vào dịp tết – trước khi khởi quay, Hà Chiếu đã tất bật lo khâu công chiếu, do vậy miễn hậu kỳ chịu cố gắng chút ít thôi thì công chiếu trước tết là việc không hề khó.
"Mưu trang" chưa từng có động thái tuyên truyền, bây giờ mượn kênh Xoài TV cũng coi là một cơ hội tuyên truyền tốt.
Song trước đó, không ai biết Khúc Kim Tích đóng vai nữ hai trong "Mưu trang".
MC hâm nóng bầu không khí, đặt câu hỏi cho hết lượt mọi người, cuối cùng nhớ tới Khúc Kim Tích ngồi trong góc: "Nghe nói cô Khúc ăn giỏi lắm, ngày nào cũng ăn sô cô la mà không béo, cô có bí quyết giảm cân đặc biệt nào không?"
Khúc Kim Tích không hiểu tại sao mới vô mà MC đã hỏi mình câu hỏi này, tuy thế vẫn nhìn thẳng ống kính mỉm cười thật ngọt: "Chắc chắn là chị nghe nhầm rồi, là nữ nghệ sĩ thì cần phải để ý tới vóc dáng, đạo diễn Hà đã dặn tới dặn đi là không được béo lên, vậy nên lúc ở đoàn phim hầu như em chỉ ăn chay, những thứ nhiệt lượng cao như sô cô la nếu có thể thì sẽ không động vào."
Nếu cứ thật thà nói mình ăn bao nhiêu cũng không béo, khi chương trình phát sóng chắc chắn sẽ có người cho rằng cô đang tạo dựng hình tượng tham ăn. Hình tượng "tham ăn" giờ đã không được yêu quý nữa.
Cô mới dứt tiếng, Từ Nam Nam, Dụ Đồng, Hà Chiếu và cả chế tác Dư ai nấy đều hướng mắt sang nhìn, kế đó tập thể im lặng.
Trong óc họ không hẹn mà cùng hiện ra hình ảnh Khúc Kim Tích ăn lấy ăn để trong đoàn phim.
Thế mà gọi là... hầu như ăn chay???