Sở Hoàng đeo headphones, dù sao đã hơn nửa đêm, nghe nói kịch có H phóng ra chút thanh âm gì đó không hài hòa, kia thật là...
Tai nghe đang ở BGM mở màn, trên màn desk hiện chính là kịch bản kịch truyền thanh kỳ này, bởi vì Sở Hoàng cảm thấy cho dù là nghe kịch cũng phải nhìn phụ đề.
Mở màn là tiếng nhạc thực xơ xác tiêu điều, nương theo sau là tiếng đao kiếm đụng vào nhau, tiếng lá cây cọ xát ở giữa cũng dần dần tăng lớn.
Trong tai nghe bắt đầu vang lên đối thoại:
“Ngươi vì sao lại đối A Dung như vậy! Nàng yêu ngươi như vậy! Ngươi là đồ khốn!!!”
Vang lên bên tai là một thanh âm mang theo nồng đậm phẫn nộ còn hơi khàn khàn, chủ nhân thanh âm là đại thần nổi danh ở giới CV kia. Kế tiếp này, dĩ nhiên là bản mạng của nhóm em gái, Kỳ Hoang đại thần. (cái bản mạng/bổn mệnh này giống cái Following của mình ấy)
“A, vì cái gì.” Nam tử cười khẽ một tiếng, thanh âm trong suốt mang theo vô hạn tự giễu cùng châm chọc.”Đại ca, A Dung yêu ta, nàng liền muốn gả cho ta, cho nên ta sẽ phải kết hôn với nàng sao? Khi ngươi quyết định đem A Dung gả cho ta, ngươi hỏi qua ta có nguyện ý hay không sao? Cũng là ngươi cũng đã cho ta thích chính là A Dung?”
Không thể không nói, Kỳ Hoang có thể trở thành đại thần này cấp bậc, kỹ xảo biểu diễn cùng thanh âm của y xác thực là No.1.
Nam tử trước đó ngẩn người, nhưng vẫn là thập phần phẫn nộ: “Coi như ngươi không thích nàng, kia cũng không cần đối với nàng như thế! Dù nói thế nào nàng cũng là một người yêu ngươi vô cùng sâu nặng! Hơn nữa trong bụng còn có con của ngươi!”
[Tiếng gió to nổi lên, tiếng lá rụng cọ xát.]
Khanh Vãn, cũng chính là nam tử có thanh âm trong suốt kia cứng ngắc bứt lên khóe miệng: “Con? Ha ha... Nếu không phải các ngươi bỏ thuốc trong rượu ta uống, A Dung sẽ có con sao?”
Khanh Vãn ngẩng đầu nhìn lên đại ca đứng ở trước mặt mình, vạch thần. Trong đôi mắt ươn ướt cất dấu vô hạn bi thương cùng tình yêu.
Đúng vậy, người Khanh Vãn yêu là đại ca của hắn Khanh Huyền!
Không có tâm tư lại đi nghe Khanh Huyền nói gì đó, Khanh Vãn dựa vào gậy trúc ở sau người chậm rãi nhắm mắt, mặc cho nước mắt dần dần chảy đầy cả khuôn mặt.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Thanh âm của Khanh Huyền bị dần dần bao trùm, chỉ còn lại có Khanh Vãn một người nội tâm độc thoại cùng với bối cảnh âm nhạc bi thương vang lên...
Sở Hoàng nghe thanh âm của Kỳ Hoang vang lên bên tai, trong lòng vừa động, tựa hồ là vật gì đang thay đổi.
Lúc sau chính là một đoạn ngược tâm ngược thân, khi ED vang lên, Sở Hoàng còn đắm chìm trong nội dung vở kịch khó có thể tự kềm chế.
Hốc mắt đều đã hơi ươn ướt.
Hắn là thật tâm thương tiếc nhân vật tên là Khanh Vãn này.
Mở Baidu, Sở Hoàng lần đầu tiên chăm chú nhìn Kỳ Hoang tư liệu. Thân cao 192, cân nặng ba vòng bí mật, còn ở cùng một thành phố với hắn đâu. Nghe nói đang học trong trường đại học nổi tiếng của thành phố, Sở Hoàng nhếch miệng.
Làm không tốt Kỳ đại cùng hắn học một trường đâu.
Sở Hoàng quyết định sau này cần vểnh tai mà sống.
Cất chứa đại thần 5sing địa chỉ, lại đem mấy bài hát đại thần hát qua toàn bộ cất đến trong điện thoại, chọn một thủ thích nhất làm tiếng chuông. Đóng Weibo, lại đi đến □□ tìm thêm tư liệu.
Lúc này, bản tác giả có thể quang vinh tuyên bố, một superfan mới của Kỳ đại vừa ra lò ^^
Chỉnh cái buổi tối, Sở Hoàng đều ở nghe kịch nghe ca mà vượt qua. Kỳ đại... Thanh âm giống như có điểm quen tai a...
Đây là hắn khi ngủ vô ý thức thì thào tự nói.
Từ đêm hôm đó, Sở Hoàng bắt đầu sinh động ở Kỳ’s Group nói chuyện phiếm, dĩ nhiên biến thành cô lạnh trong group kia.
Ngày nào đó Nhị Tiểu trêu ghẹo hắn, cậu em sẽ không phải là yêu Kỳ đại thần chứ?
Vốn là một câu vui đùa, lại làm cho Sở Hoàng trong lòng hung hăng vừa động.
Sau đó hắn tìm cả đêm thêm một buổi trưa tự hỏi vấn đề này, vì thế cho ra một kết luận.
Hắn... Tự cong a a a a a a a a a!!!!!
Trong phòng truyền đến một tiếng hét thảm, ngay sau đó bồi tiếp tiếng gầm giận dữ của mẹ Sở Hoàng cùng tiếng dép lê đập vào cửa phòng Sở Hoàng.
Sở Hoàng đem đầu chôn trong gối, trên gương mặt trắng nõn đỏ bừng, không biết là kích động vẫn là như thế nào.
Bởi vì hắn phát hiện... Hắn đã không thể ly khai thanh âm của Kỳ Hoang. Hơn nữa nghe đến phần có H của Kỳ Hoang, hắn cũng sẽ bất tri bất giác có phản ứng...
Thiên nột!!! Đây là muốn làm loại nào!!!!!!!!