“Suýt!”
Cơ thể các đệ tử ngoại môn khác phát run, không ngừng co giật.
Ác!
Quá độc ác!
Một khi ma thú ngửi thấy mùi máu, thì sẽ cuồng bạo hơn gấp nhiều lần.
Chu Tần muốn để đám nô lệ này chết trong sợ hãi!
Từ Bác Chiêu cười gật đầu: “Ý kiến rất hay, ra tay!”
Một lát sau.
Lòng bàn chân của tất cả nô lệ đều bị rạch một đường, rồi bị đuổi vào rừng rậm Âm Ảnh!
Một bóng hình xinh đẹp xông ra.
Muốn mở khóa xích trên người Hầu Tử.
Chính là Hạ Nhược Tuyết!
Xích trên miệng Hầu Tử được cởi ra, anh ta nước mắt đầm đìa: “Nhược Tuyết, cô làm gì thế hả?”
“Cô đi, cô mau chạy đi!”
“Nói với anh Diệp, báo thù cho tôi!”
Hạ Nhược Tuyết lắc đầu: “Không được, Hầu Tử, anh không thể chết!”
“Nhược Tuyết, cô điên rồi! Đi đi, mau đi đi!”, Hầu Tử tức giận quát lên, anh ta biết hôm nay mình chết chắc rồi.
Trong lòng cũng vô cùng hối hận!
Sớm biết như vậy, thì đã ở lại giới phàm tục tu võ là được.
Đến Côn Luân Hư chó má này, lại rơi vào kết cục như ngày hôm nay.
“Anh Diệp, xin lỗi! Là tôi vô dụng!”
Hầu Tử trực tiếp quỳ xuống, dập đầu mấy cái về phía giới phàm tục.
Rồi quay người xông vào rừng rậm Âm Ảnh mà không quay đầu lại!
Hạ Nhược Tuyết gọi lớn: “Hầu Tử!”
Từ Bác Chiêu lạnh lùng nhìn Chu Tần: “Một nha hoàn cũng dám ngăn cản huấn luyện lần này? Chu Tần, cậu tự xử lý đi!”
“Tôi biết rồi, trưởng lão Từ!”
Chu Tần hằm hằm gật đầu.
Hắn giơ tay ném ra một con dao găm, trực tiếp rạch vỡ mắt cá chân của Hạ Nhược Tuyết!
Máu tươi đầm đìa! . truyen bjyx
“Bắt đầu từ bây giờ, Hạ Nhược Tuyết không còn là nha hoàn của tôi, mà là nô lệ của cung Xã Tắc!”
Hạ Nhược Tuyết kinh ngạc quay đầu: “Chu Tần, anh!”
“Câm miệng!”
Chu Tần tức giận quát lên, trong đôi mắt đầy tia máu: “Hạ Nhược Tuyết, đồ đê tiện giơ bẩn nhà cô!”
“Đồ đê tiện không biết yêu bản thân!”
“Đồ đê tiện nhơ bẩn!”