Vô Tấn đỡ tổ mẫu ngồi xuống cung kính dập đầu ba cái với nàng, thái hậu từ từ gật đầu:
- Hảo hài tử từ hôm nay trở đi ta chính là thân nhân duy nhất của ngươi, ta bảo vệ ngươi không để Thiên Phượng mất đi huyết mạch của nó.
- Tổ mẫu không cần phải lo lắng con hiện tại được Lương vương hệ bảo hộ, hôm nay được phong làm Lương quốc công, tổ mẫu biết không?
- Chuyện này ta biết rõ, ta không tán thành lắm tuy nhiên ta cũng thừa nhận đó là biện pháp xử lý toàn vẹn, đồng thời cũng cho ngươi một phần tiền đồ nhưng ta đã cảnh cáo bnọ họ không được để ngươi gây nên sóng gió Vô Tấn hi vọng ngươi minh bạch ý của ta.
Thái hậu thở dài:
- Thời gian trôi qua hơn bốn mươi năm ngôi vị hoàng đế của bọn họ đã thâm căn cố đế, ngươi không có khả năng đoạt lại, ta tuyệt đối không tiếp nhận để ngươi đi vào tuyệt lộ.
Vô Tấn trầm mặc không nói, hắn không biết phải nói với tổ mẫu thế nào, hắn không muốn lừa gạt lão nhân này, nhưng không muốn nói thật chỉ có thể trầm mặc tỏ vẻ hắn cũng không biết tình hình.
Thái hậu cảm khái một lát, nàng chợt nhớ tới một chuyện liền cười hỏi Vô Tấn:
- Ngươi có nữ hài yêu mến không?
Vô Tấn đỏ mặt lên khẽ gật đầu một cái thái hậu cảm thấy hứng thú:
- Vậy ngươi cho ta biết là ai, tên là gì?
- Là.... nữ trưởng tôn của quốc tử giám tế tửu Tô Tốn, tên là Tô Hạm, ta ở Duy Dương huyện nhận thức nàng.
- Quốc tử giám Tô Tốn học vấn rất không tệ, gia giáo nghiêm khắc, danh nho thế gia, cháu gái của hắn cũng xứng đôi với cháu của ta, chuyện này ta nhớ kỹ rồi, Tô Hạm không tệ có cơ hội ta sẽ gặp nàng.
- Tổ mẫu tổ mẫu vẫn muốn tới Thiên Tích tự quét lá sao?
Vô Tấn lại hỏi.
- Không đi!
Thái hậu lắc đầu:. Đam Mỹ Hay
- Một là tuổi tác không cho phép nhưng mấu chốt là ngươi đã xuất hiện đây là phật ứng, phật đã ứng thì không cần đi Thiên Tích tự nữa, ta sẽ ở trong cung kính phật.
Nói tới đây thái hậu lấy ra một ngọc bội đưa cho Vô Tấn:
- Đây là ngọc bội ta đã đeo năm mươi năm mấy ngày liền không nỡ bỏ nó, hôm nay cho ngươi nó có thể mang tới bình an và hạnh phúc cho ngươi.
Nàng tự tay đeo ngọc bội vào cổ Vô Tấn, Vô Tấn dập đầu bái tạ:
- Đa tạ tổ mẫu thưởng ngọc.
Tin tức Hoàng Phủ Vô Tấn đạt được tước vị Lương quốc công buổi sáng hôm sau truyền khắp thành, tất cả mọi người đều nghị luận liên tục, cũng không phải vì hắn được phong quốc công mà vì hắn đạt được tước vị hoàng tộc mười hai tuổi đã được phong tước ở Đại Ninh vương triều mười hai mười ba tuổi làm huyện công quận hầu chỗ nào cũng có nhưng mấu chốt là Lương vương hệ xuất hiện một kẻ kế tục khiến cho mọi người đều phải trơ cả con mắt.
Mọi người đều biết, Lương vương hệ thừa tự đơn bạc, ven vẹn chỉ có Cam quốc công Hoàng Phủ Trác cùng con của hắn là Hoàng Phủ Võ Thực, chính bởi vì không có người kế tục cho nên Hà Lũng tiết độ sứ mới trọng dụng con rể Trương Sùng Tuấn của mình, hiện tại đột nhiên xuất hiện Hoàng Phủ Vô Tấn, vậy người kế thừa Lương vương sẽ phát sinh biến hóa.
Nhanh chóng sau đó bối cảnh Vô Tấn bị người ta nắm rõ, hóa ra con trai trưởng của Hoàng Phủ Cương là Hoàng Phủ Hành ở Đông Hải quận để lại nhi tử, cho dù ai cũng biết là con riêng nhưng đã trở thành cháu ruột thì ai cũng không nhắc tới chuyện này.
Tin tức nhanh chóng lan truyền vào đông cung, tin tức này khiến cho thái tử Hoàng Phủ Hằng há hốc miệng, trong vòng hai ngày tất cả đều thay đổi hình dạng, trong lòng Hoàng Phủ Hằng vừa oán hận vừa kinh nghi.
Hoàng Phủ Hằng chắp tay đi đi lại lại ở trong phòng hắn thế nào cũng không tin đây là thật, Hoàng Phủ Vô Tấn tại sao lại là cháu trai của Hoàng Phủ Cương?
Hắn bỗng nhiên quay đầu lại hỏi:
- Lý tiên sinh tiên sinh cho rằng chuyện này có thật không?
Lý Ưng Vật cười khổ một tiếng, hắn lý giải được tâm tình của thái tử, Vô Tấn làm Lương quốc công, làm rối loạn kế hoạch của Hoàng Phủ Hằng khiến cho Hoàng Phủ Hằng không cách nào dùng Duy Minh uy hiếp Vô Tấn được hắn đương nhiên thẹn quá hóa giận hắn không muốn thừa nhận nhưng điều này đã trở thành sự thật.
- Điện hạ thân phận của hắn kỳ thực cũng không trọng yếu, Hoàng Phủ Cương một mực chắc chắn Vô Tấn là cháu của hắn, chúng ta cũng không tránh được mấu chốt là hoàng thượng đã thừa nhận, phong cho hắn làm Lương quốc công, điện hạ chuyện đến nước này rất khó cải biến.
- Chưa hẳn không thể cải biến, không phải còn có Tông Chính Tự điều tra ba tháng sao?
Hoàng Phủ Hằng lạnh lùng nói.
Lý Ưng Vật thầm thở dài thái tử điện hạ xem ra đã để tâm nhiều đến chuyện vụn vặt rồi.
- Điện hạ kỳ thật Hoàng Phủ Vô Tấn được phong làm Lương quốc công cũng không ảnh hưởng tới lợi ích của điện hạ, thuộc hạ ngược lại cho rằng đây càng có lợi cho điện hạ lôi kéo Lương vương hệ, trước kia điện hạ muốn thông qua cầu nối là Vô Tấn, tiếp cận Lương vương hệ nhưng bây giờ Hoàng Phủ Vô Tấn bản thân đã là Lương vương hệ cái này có ích mà vô hại với điện hạ, huống hồ Hoàng Phủ Duy Minh vần nằm trong tay điện hạ cho dù bọn họ không còn là huynh đệ nhưng kỳ thật cơ hội của điện hạ còn rất nhiều, tại sao nhất định phải căm thù Hoàng Phủ Vô Tấn, đổ hắn qua bên người của Thân Quốc Cữu?
Lý Ưng Vật nói chuyện cả buổi khiến cho Hoàng Phủ Hằng gật nhẹ đầu, kỳ thật chủ yếu hắn nhất thời sinh khúc mắc thẹn quá hóa giận, khi Lý Ưng Vật nói hết khúc mắc này, Hoàng Phủ Hằng từ từ khôi phục lại thái đội bình thường, hắn cũng thấy mình để tâm tới chuyện vụn vặt rồi, Hoàng Phủ Vô Tấn được phong làm Lương quốc công, Thân Quốc Cữu phải lo lắng mới đúng.
Đúng lúc này đội trưởng thị vệ Từ Trọng xuất hiện ở cửa thư phòng, khom người bẩm báo:
- Điện hạ chức vị của Hoàng Phủ Vô Tấn đã định rồi.
- Là gì?
Hoàng Phủ Hằng cùng với Lý Ưng Vật đều quay đầu lại đồng thời hỏi.
- Hồi bẩm điện hạ là Sở châu thủy quân phó đô đốc.
- Cái gì?
Hoàng Phủ Hằng chấn động:
- Tại sao lại đi Sở châu?
Hắn vội vàng quay đầu hỏi Lý Ưng Vật:
- Tiên sinh đây là chuyện gì?
Lý Ưng Vật cũng nhăn mày lại, hắn nghĩ hoài mà cũng không thông tình huống này:
- Thật là kỳ quái tại sao lại là Sở châu thủy quân phó đô đốc, đây chính là phạm vi thế lực của Thân Quốc Cữu, hoàng thượng chẳng lẽ muốn khơi mào mâu thuẫn giữa Lương vương hệ và Sở vương hệ với nhau sao?
- Tiên sinh có phải là phụ hoàng trừng phạt về vụ hổ phù án?