Vô Tấn đứng dậy lui về phía au nửa bước, đứng ở trước một ngân tuyến khác, hai đầu tuyến này là dành cho nhân vật mới gặp gỡ hoàng đế, triều thần có kinh nghiệm thì một mực bảo trì khoảng cách, chỉ có nhân vật mới vào không hiểu quy củ lắm nếu như thân cận đế vương quá, vượt qua giới tuyến sẽ bị thiếp thân thị vệ ẩn núp trong bóng tối xông ra đánh chết, đây là hạng mục mà hoạn quan liên tục dặn dò Vô Tấn.
Hoàng Phủ Huyền Đức thấy Vô Tấn rất cẩn thận đứng trước giới tuyến bằng bạc thì liền mỉm cười:
- Ngươi cũng không cần quá để ý tới giới tuyến, trẫm sẽ không để thị vệ đánh chết ngươi.
Vô Tấn đỏ mặt lên:
- Bệ hạ đây là lần đầu tiên thần diện thánh không biết lễ nghi mong bệ hạ thứ lỗi.
- Trẫm không trách tội.
Hoàng Phủ Huyền Đức khoát tay cười nói:
- Nhân vật bình thường tới thăm đều ở bộ lễ tập một ngày nhưng vì ngươi xuất hiện đột nhiên tối hôm qua Lan Lăng quận vương mới nói cho trẫm biết có đứa cháu này cho nên trẫm có hứng thú không kìm được mà muốn gặp ngươi ngươi có biết tại sao không?
- Vi thần không biết.
- Ngươi không biết trẫm có rất ít con cháu cho nên rất coi trọng tình thân, trẫm muốn biết cháu trai trưởng của trẫm trông như thế nào.
Vô Tấn khoanh tay đứng ở một bên đáp:
- Vi thần để cho bệ hạ thất vọng rồi.
- Cũng không thất vọng, ấn tượng đầu tiên của ngươi khiến cho trẫm không thất vọng lắm, ngươi đã đọc sách chưa?
- Hồi bẩm bệ hạ thần đọc sách vài năm nhưng vì ngu dốt cho nên về sau lấy học võ làm chủ.
- Trẫm nghe nói ngươi bắn nỏ vô cùng không tệ, ngươi có thể học võ đây cũng là kỳ vọng của tổ phụ.
Nói tới đây Hoàng Phủ Huyền Đức nhấc chén trà sâm trên bàn uống một ngụm, hắn suy nghĩ điều gì rồi hỏi Vô Tấn:
- Trẫm muốn hỏi ngươi một chút, nếu như trẫm muốn cho ngươi ra ngoài làm quan thì ngươi muốn đi nơi nào?
Những lời này là nguyên nhân chân thật mà Hoàng Phủ Huyền Đức muốn gặp Vô Tấn, Vô Tấn xuất hiện khiến cho bố cục ở Hà Lũng biến chuyển.
Tuy Hoàng Phủ Huyền Đức không ủng hộ Thân Quốc Cữu dùng hổ phù án đánh ngã Trương Sùng Tuấn nhưng trong lòng hắn cũng không quá yên tâm về Trương Sùng Tuấn, Hoàng Phủ Huyền Đức dù coi trọng Trương Sùng Tuấn nhưng dù sao hắn cũng là con rể của Lan Lăng quận vương, thuộc về phe phái của Lan Lăng quận vương.
Điều này khiến cho hắn thủy chung không thể thoải mái, vài chục năm nay hai mươi vạn đại quân ở Hà Lũng đều là phạm vi thế lực của Lương vương, Lan Lăng quận vương cùng với Trương Sùng Tuấn sáu mươi năm ở Hà Lũng thế lực đã thâm căn cố đế, người ngoài khó có thể lung lay.
Mười năm trước Hoàng Phủ Huyền Đức bổ nhiệm Võ Lạc Đồ làm tiết độ phó sứ ở Hà Lũng muốn dùng hắn phá vỡ sự lũng đoạn của Lương vương ở đây nhưng không đến một năm sau, Võ Lạc Đồ bình định Sa Đà bị người Sa Đà giết chết.
Sau đó hắn muốn bổ nhiệm Vũ Lâm quân đại tướng quân tới đó tiếm nhận chức vụ thay cho Võ Lạc Đồ, kết quả mấy tháng sau hắn ta lại nhiễm bệnh trở về kinh trị liệu.
Hai Tiết độ phó sứ ly kỳ chết đi khiến cho Hoàng Phủ Huyền Đức biết rằng quân Hà Lũng nhất định không cho kẻ nào nhúng tay vào, Trương Sùng Tuấn ra tay cực cao đem quân Hà Lũng nắm chặt trong tay.
Trải qua nhiều năm quan sát, Hoàng Phủ Huyền Đức đã phát hiện ra phe phái của Lương vương xuất hiện một nhược điểm trí mạng đó là mâu thuẫn nội bộ của bọn họ, con của Lan Lăng quận vương là Hoàng Phủ Trác cùng với Trương Sùng Tuấn có mâu thuẫn.
Theo lý Hoàng Phủ Trác là người kế thừa sự nghiệp của phụ thân trở thành Hà Lũng tiết độ sứ năm đó tiên đế cũng đáp ứng Hoàng Phủ Trác nếu tiếp nhận thì sẽ không có chướng ngại gì nhưng cuối cùng Hoàng Phủ Cương lại đề cử con rể mà không đề cử con ruột của mình.
Điều này khiến cho Hoàng Phủ Huyền Đức cảm thấy hoang mang nhưng hiện tại hắn không còn hoang mang nữa, hơn nữa còn rất bội phục Hoàng Phủ Cương trù tính sâu xa.
Hoàng Phủ Trác bất kể năng lực hay uy vọng trong quân đều kém xa so với Trương Sùng Tuấn nếu như Hoàng Phủ Trác là Hà Lũng tiết độ sứ thì hệ Lương vương sớm bị phá ở Hà Lũng, Hoàng Phủ Cương đã nhìn thấy chuyện này cho nên để Trương Sùng Tuấn thay Hoàng Phủ Trác.
Tuy nhiên cho dù vậy Hoàng Phủ Trác cùng với Trương Sùng Tuấn quan hệ không tốt hai người đầu năm nay thậm chí vì chuyện con của Hoàng Phủ Trác không được làm đô úy mà bất hòa.
Hoàng Phủ Huyền Đức đã cân nhắc qua, điều Trương Sùng Tuấn để Hoàng Phủ Trác tiếp nhận Hà Lũng tiết độ sứ nhưng như vậy vẫn không giải quyết tận gốc khống chế của Lương vương ở Hà Lũng, hơn nữa hắn rất lo lắng Trương Sùng Tuấn sẽ dùng thủ đoạn kháng chỉ ví dụ như Hà Lũng xuất hiện binh biến hoặc bạo loạn.
Năm đó Lương vương ở trong kinh bị giam lỏng, Hà Lũng bộc phát binh biến nghiêm trọng khiến cho không thể không bổ nhiệm Hoàng Phủ Cương làm tiết độ sứ mới, sau khi bổ nhiệm binh biến lập tức được dẹp loạn.
Y hiện tại không muốn mạo hiểm như vậy cuối cùng biện pháp xử lý chính là công phá từ bên trong, Hoàng Phủ Huyền Đức đã nhìn ra vết rách ở Hà Lũng cho nên quyết định lợi dụng Hoàng Phủ Trác làm tan rã đoàn kết của Lương vương, cho bọn họ phát sinh tranh đấu mà con của Hoàng Phủ Trác là Hoàng Phủ Vũ chính là một con cờ tốt nhất.
Mà đúng lúc này một cháu trai khác của Hoàng Phủ Cương xuất hiện, theo thân phận con riêng mà là người thừa kế Lương vương hệ. Truyện Đam Mỹ
Hoàng Phủ Huyền Đức minh bạch sự khổ tâm của Hoàng Phủ Cương, hắn muốn dùng Hoàng Phủ Vô Tấn thay Trương Sùng Tuấn, Trương Sùng Tuấn đồng ý, Hoàng Phủ Trác đồng ý sao?
Nhìn thấu dụng ý của Hoàng Phủ Cương, Hoàng Phủ Huyền Đức dĩ nhiên là muốn tình thế Hà Lũng càng thêm hỗn loạn.
Nghĩ vậy Hoàng Phủ Huyền Đức liền khẽ cười:
- Tước cao cùng chức cao đối ứng đây là lệ chế trước sau của triều đình, ngươi nếu như từ Đông Hải quận mà tới thì mong rằng tính huống này ngươi cũng hiểu rõ cho nên trẫm quyết định cho ngươi thừa kế chức vị của phụ thân năm đó.
Từ hoàng cung đi ra, Vô Tấn không trực tiếp quay trở lại Lan Lăng quận vương phủ mà một mực hành tẩu chậm rãi trên đường trong hai ngày ngắn ngủi đã xuất hiện nhiều biến cố, khiến cho hắn khó có thể thích ứng, thế nên hai ngày này hắn cảm thấy mình như là con rối không có tư tưởng của mình, cứ theo vũ điệu hoàng tộc mà nhảy múa.
Bất kể hắn nhận tổ quy tông hay là hoàng thượng tiếp kiến đều không phải là do hắn tự nguyện, vốn hắn tưởng rằng hoàng đế tiếp kiến hắn có thể biểu hiện một phen nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra hoàng đế tiếp kiến hắn có thâm ý khá, cũng không muốn nhìn hắn biểu hiện từ đầu tới cuối không cho hắn cơ hội nào.