Diệp Từ rất hài lòng với câu trả lời đó, cô gật đầu, rồi nói: “Em cũng chơi Vận Mệnh phải không?”
Đàm Phá Lãng nghi hoặc, cậu xác thật có chơi game Vận Mệnh. Có điều chưa từng đề cập qua, sao chị Diệp Từ biết được? Vì thế cậu nghiêng đầu, hỏi theo bản năng: “Sao chị biết?”
“Đoán thôi. Cậu vừa mới thừa nhận xong luôn.” Diệp Từ nhún nhún vai, cười rất gian xảo.
Đầu Đàm Phá Lãng đầy hắc tuyến, người này thật sự… quá gian ác rồi.
Bạch Mạch tỏ vẻ siêu đồng tình Đàm Phá Lãng, anh vươn tay nắm lấy cả người Đàm Phá Lãng, thở dài: “Thằng bé này, đầu óc không tốt, vừa mở miệng liền lòi. Anh thấy chắc anh sắp chết chắc rồi, nếu thằng bé bị người nào đó bắt được, có lẽ tất cả chúng ta đều bị bán!”
Đầu Đàm Phá Lãng hắc tuyến càng nhiều, đang định tranh thủ cho mình một chút phúc lợi, chợt nghe Diệp Từ nói: “Đi thôi. Chị mua máy chơi game cho em.”
“A?”
Đàm Phá Lãng rơi vào trạng thái ngu ngốc, mãi tới khi nhân viên công tác gửi máy game Vận Mệnh đến, cậu vẫn chưa hồi phục tinh thần.
“Em có mang theo thẻ nhớ game của em về không?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
“Có…”
“Vậy cắm vào đi.”
“Nhưng… Chú với gì….”
Diệp Từ không kiễn nhẫn, xua tay, bảo Bạch Mạch thu phục chàng trai choai choai này giùm cô. Còn mình thì đi về phòng, sắp đến thời gian tập hợp, hy vọng hôm nay có thể thông qua phó bản Phế Tích Rét Lạnh. Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ điện tử treo trên tường, nếu nhớ không lầm thì kiếp trước vào 8 giờ tối hôm nay, công hội Đại Đường lấy được First Kill Phế Tích Rét Lạnh. Giờ lịch sử có thể sửa đổi hay không đây?
Đăng nhập trò chơi, đâu đâu cũng thảo luận tin tức Thiết Huyết Chiến Qua bị trộm, Diệp Từ biết việc này nhất định tạo thành ảnh hưởng rất lớn nhưng không ngờ lại lớn đến nhường này. Cô về Trụ sở Công hội, thấy đội ngũ đi phó bản đã tập hợp xong. Mưa Đúng Lúc lôi kéo Mạch Thủy Thâm và mấy quản lí khác nói chuyện.
Những game thủ dù thuộc hệ chiến đấu hay hệ cuộc sống đều đứng phơi nắng giữa quảng trường nói chuyện chiếm. Chủ đề của họ chính là vụ án kho hàng Thiết Huyết Chiến Qua bị trộm, không gì khác, chỉ mỗi chuyện này. 11h sáng, vì sự tình náo quá lớn, nhà sản xuất đã treo thông báo tin tức về sự kiện đó, nói là tình huống bình thường. Nó thuộc phạm vi nội dung game chưa bị tìm kiếm, đồng thời cũng nhắc nhở mọi người, kho hàng công hội có thể bị trộm nên mời mọi người phòng bị tốt.
Nhưng đến vấn đề kho hàng trộm như thế nào, nhà sản xuất lại nói năng thận trọng hẳn. Chỉ nói, game thủ phải tự đi kiểm nghiệm, chính mình đi tìm, bí mật còn chưa bật mí, nhà sản xuất sẽ không cung cấp thêm thông tin.
Tuy thông báo này khiến rất nhiều game thủ nhịn không được mắng nhà sản điên khùng. Đồng thời, cũng có rất nhiều game thủ cảm thấy bất an, đặc biệt là quản lí của các công hội. Hiện tại, cách trộm kho hàng vẫn là một bí mật, mà Thiết Huyết Chiến Qua còn chưa tra được là ai làm. Điều đó khiến tất cả công hội lớn phải rùng mình.
Tục ngữ nói, không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương. Tài sản kho hàng công hội nhà họ còn nhiều hơn Thiết Huyết Chiến Qua không ít, nếu ngay cả Thiết Huyết Chiến Qua đều bị trộm người không hay quỷ không biết như vậy. Kế tiếp sẽ đến phiên ai đây?
Diệp Từ bỗng nhiên cảm thấy thật khổ sở.
Nếu không ai đi trộm kho hàng công hội tiếp nữa, có phải vô hình trung liền tỏ rõ, chính cô là người làm việc đó? Cho dù tạm thời không ai chú ý cô, không lâu sau, gì thì gì cô cũng bị Thiết Huyết Chiến Qua hoài nghi. Nếu vậy… mất nhiều hơn được.
Xem ra, cô phải suy nghĩ cẩn thận làm thế nào để không dính dáng vào chuyện này.
“Công tử, Thiết Huyết Chiến Qua bị trộm, cô biết chưa?” Mua Đúng Lúc thấy Diệp Từ đến, lập tức kéo cô hỏi han.
“Ừ. Cả thế giới đều bàn luận về nó, tôi biết rồi.” Diệp Từ gật đầu, sau đó giả vờ không biết chuyện gì cả: “Nhà sản xuất làm ăn kiểu gì thế không biết, kho hàng công hội cư nhiên có thể bị trộm? Đầu GM chắc không có não rồi!”
“Kế tiếp có đến công hội chúng ta bị trộm hay không!” Mưa Đúng Lúc cau mày, anh nhìn nhìn chung quanh, tường thành bị 24 Kiều Minh Nguyệt Dạ phá hủy rất tàn tạ, cảm thấy khả năng của việc này rất lớn.
Diệp Từ lại không thể nói cho anh biết, đây là công hội cấp 5, cậy cửa kho hàng không dễ đến vậy. Đành giả vở lo lắng nói: “Chắc không đến phiên công hội chúng ta đâu, công hội chúng ta đâu giàu bằng mấy công hội lớn.”
Mạch Thủy Thâm phối hợp rất tốt: “Chúng ta tranh thủ thời gian thông quan Phế Tích Rét Lạnh, sau đó mở đoàn đội săn kim đi. Công hội không có tiền, mở đội săn kim kiếm chút tiền sửa chửa tường thành, thuận tiện thuê thêm mấy Npc. Nếu phải chiến với công hôi như 24 Kiều Minh Nguyệt Dạ lần nữa, chúng ta chắc chắn đỉnh không được. Huống chi, nói đến việc bị trộm kho hàng, chúng ta cũng chẳng còn biện pháp nào.”
Cách nói này lập tức được mọi người duy trì từ cao tầng có đến hội viên và mọi người cũng lập tức cảm thấy tình cảnh của buổi khai hoang hôm nay như ngàn cân treo sợ tóc, bọn họ đều mang dáng vẻ áp lực rất lớn tiến vào phó bản.
Bởi vì hôm qua đã lưu lại tiến độ của phó bản nên hôm nay bọn họ không hề phí sức đi đến trước mặt Boss thứ 3 Xé rách giả Doma. Tiêu diệt hết quái nhỏ xung quanh, đám người bắt đầu ngồi xuống bổ sung năng lượng, thêm Buff. Lúc này Diệp Từ nhận được tin nhắn ở kênh mật: “Hội trưởng, tôi chẳng có chút nắm chắc nào cả.”
Nếu bình thường, Diệp Từ chắc chắn sẽ để Khuynh Ngôn Mặc thử sức xem sao nhưng hôm nay lại khác. Hôm nay là ngày Đại Đường lấy được First Kill. Diệp Từ không muốn tặng nó cho bọn họ, vì thế cô trầm ngâm suy nghĩ. Sau đó nói: “Anh có nghiên cứu qua đấu pháp chưa?”
“Đã nghiên cứu cả đêm với Di Lộc nhưng cả hai chúng tôi không nắm chắc chút nào.”
“Vậy đi, anh chỉ huy trước, nếu diệt đoàn liền đến lượt Di Lộc. Nếu vẫn không được, tôi đến chỉ huy, thế nào?”
Nghe Diệp Từ nói xong, tảng đá trong lòng Khuynh Ngôn Mặc liền rơi xuống hơn phân nửa, không khẩn trương như trước: “Được. Tôi thử xem, nhất định phải cố đến lúc cố không được nửa mới thôi.”
Tiếp theo, Diệp Từ nói quyết định đó cho Di Lộc, quan hệ của Di Lộc và Khuynh Ngôn Mặc tốt lắm, tự nhiên biết được trạng thái của Khuynh Ngôn Mặc nên cũng đồng ý. Sau đó, thông báo chuyện này cho Mạch Thủy Thâm, Mạch Thủy Thâm lại thông báo cho toàn bộ đội ngũ.
Mọi người lúc này mới hiểu được, hôm nay công hội vì First Kill mà đến, tinh thần mỗi người tỉnh táo hẳn lên. Tuy họ đều biết Diệp Từ chỉ huy đạt được First Kill rất nhiều lần. Nhưng những thứ đó không phải của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, hôm nay… có phải Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước sẽ đạt được First Kill của riêng mình không? Là loại First Kill chỉ thuộc về bọn họ.
Nên đến lúc Diệp Từ hỏi mọi người: “First Kill là mục tiêu của hôm nay, mọi người có lòng tin hay không?”
Được đến câu trả lời vang động trời đất: “Có!”
“First Kill! First Kill!” Không biết do ai bắt đầu, tất cả mọi người giơ tay lên hô to, trong lúc nhất thời cảm xúc mọi người kích động đến cực điểm.
Điểm khó của Xé rách giả Doma là nó sẽ phân thân. Hơn nữa, phân thân sẽ giây sát game thủ, nếu chạy vị không đúng hoặc trang bị không chống cự được Hàn Băng sẽ chết ngay tức khắc. Nếu không có trang bị kháng Hàn Băng, chỉ có thể vào uống dược chịu đựng. Mà dược chính là tiền, nên Boss này ngoại trừ phối hợp của đi vị, Dps với MT, còn cần một thứ rất quan trọng chính là tiền. Một lọ dược kháng băng tuy chỉ có 50 bạc nhưng cung cấp cho 50 người uống liên tục… Đây không phải một khoảng tiền nhỏ.
Ngay đến Diệp Từ, cô biết chính xác cách điều chế dược tinh chuẩn nhưng cũng chỉ có thể khống chế mức chi tiêu, chứ không thể hoàn toàn miễn phí.
“Đánh!” Khuynh Ngôn Mặc nói phương pháp chỉ huy của mình với mọi người xong, liền hô đánh. Tất cả thành viên đều chuẩn bị sẵn sàng rồi, tiến độ rất tốt, kêu chạy vị liền nhanh chóng di chuyển. Chỉ tiếc lúc phân thân đầu tiên của Boss hiện ra, vẫn có người tay chân lóng ngóng, dù sao không ai đánh qua Boss này lần nào. Nên lúc phân thân của nó xuất hiện ở góc Đông Bắc, tuy Khuynh Ngôn Mặc đã nhắc nhở đi sang hướng Tây Nam, vẫn có một Mục sư và hai Pháp sư di chuyển chậm bị out.
Lúc khai hoang phó bản sợ nhất chính là có người chết, chỉ cần có người chết, mọi người sẽ khẩn trương theo. Cho dù người luôn không mắc lỗi nào cũng xuất hiện sai lầm.
Nói dễ nghe chút là bị ảnh hưởng, nói khó nghe là tố chất tâm lý kém, mà tố chất tâm lý là yếu tố quyết định trong việc đi phó bản. So sánh với các công hội lớn, thành viên của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước có rất nhiều Tân thủ hoặc là hội viên mới gia nhập, đa số bọn họ không được công hội khác coi trọng, cũng chưa trải qua huấn luyện, càng đừng nói đến việc đi khai hoang. Đối mặt với tình huống này, đều phạm lỗi cả.
Những người còn lại đều chỉ duy trì được 5, 6 phút. Rốt cuộc đánh đến giai đoạn 2, toàn viên ngã xuống.
Diệp Từ may mắn trốn thoát, nhìn toàn bộ mọi người nằm trên đất. Cô lập tức thả Lão Tam ra, kháng Boss, còn mình thì ngụy trang thoát chiến.
Đợt thứ 2 là Di Lộc chỉ huy, trước khi khai chiến, Di Lộc cẩn thận nghiên cứu nguyên nhân thất bại. Cũng đề suất chi tiết cho mọi người, bảo mọi người chú ý trọng điểm, sau đó mới đánh.
Từ lần chỉ huy này Diệp Từ có thể nhìn ra, Di Lộc thuộc loại hình chỉ huy cẩu thả, có điều trong lỗ mãng cũng có tinh tế, hoàn toàn thuộc loại hiện trường phát huy. Chỉ huy rèn luyện phản ứng kiểu này, nếu không quen hoặc game thủ phản ứng chậm thì rất dễ chết, hoàn toàn đối lập với kiểu chỉ huy chu đáo của Khuynh Ngôn Mặc.