19
Buổi chiều, video hoàn chỉnh của Thẩm Yến cùng Dư Trĩ được đăng lên Weibo
Tiếp tục đoạn video phía trước, khi hai người càng dựa càng gần, Thẩm Yến vươn một ngón tay chống ở trên trán của Dư Trĩ.
"Đoạn này cảm xúc của cô không đúng, ngày thường xem kịch bản nhiều lên."
“A?”
"Nhưng mà lời thoại không tồi, làm tôi nhớ tới bạn gái của mình."
Anh đi đến một bên ngồi xuống, ánh đèn chiếu vào trên mặt anh, lúc sáng lúc tối.
“Tôi tiến vòng này chính là vì cô ấy, cô ấy chính là tín ngưỡng của tôi..…”
Anh như là say, thanh âm càng ngày càng thấp, cuối cùng từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dài.
"Tôi rất muốn cùng cô ấy kết hôn."
Hai phút sau khi đoạn video được đăng, số người xem phát sóng trực tiếp liền tăng lên vài trăm nghìn người.
Mọi người đều nhất trí bình luận:
"Không nghĩ tới Thẩm Yến cũng có mặt này."
“Lộc Thanh, cầu xin cô mau gả cho anh ấy đi.”
Thẩm Yến cầm điện thoại nhìn bình luận một lúc, sau đó hỏi tôi trước ông kính:
"Em có nhìn thấy tiếng lòng của các fan không?"
“…… Thấy được.”
“Vậy ý của em như nào?”
“Em…..”
Dư Trĩ đi tới, “Phanh” một tiếng đem một chậu khoai tây đã gọt vỏ đặt ở trước mặt Thẩm Yến.
“Chưa thấy qua cầu hôn còn muốn dựa fans.”
Tôi cùng Thẩm Yến cùng nhau ngẩng đầu xem cô nàng.
Dư Trĩ môi run rẩy, chuyển ánh nhìn sang nơi khác.
“Còn, còn có khách hàng đang chờ đấy.". truyện đam mỹ
20
Thời điểm chương trình kết thúc, vì để cảm ơn người xem, tổ chương trình quyết định tổ chức sân khấu nhỏ.
Vừa vặn khách mời có cả ca sĩ và MC.
Dư Trĩ biết sử dụng đàn dương cầm, cô ta báo xong tiết mục liền hếch cằm xem tôi:
"Còn cô biểu diễn cái gì vậy?"
Ta nhìn qua ca khúc Dư Trĩ muốn biểu diễn, liền không nói cho cô nàng biết.
“Đến lúc đó cô sẽ biết.”
“Hừ, đến lúc đó cô đừng đứng trên đài khóc là được.”
Chờ tới tiệc tối ngày hôm đó, đúng thật là có người khóc.
Khi tiếng đàn dương cầm vang lên, Thẩm yến nắm tay tôi đi tới hướng sân khấu.
Thẩm Yến trước hàng triệu khán giả, từ trong túi móc ra hộp nhẫn, quỳ một gối:
“Lộc Thanh, em đồng ý gả cho anh nhé?"
Tôi cúi đầu nhìn anh, không chút do dự đồng ý.
“Em đồng ý.”
Tất cả mọi người đều vỗ tay hoan hô.
Chỉ có Dư Trĩ đang đàn dương cầm khóc đến rối tinh rối mù.
Phòng phát sóng trực tiếp người xem cũng sôi nổi gửi lời chúc phúc.
“Quá cảm động, lại là một ngày bị tình yêu của người khác làm cho cảm động."
"Các bà có để ý Dư Trĩ cũng cảm động đến rớt nước mắt không?"
"Đúng vậy, tôi cũng cảm động khóc rồi nè.”
Sau khi chương trình kết thúc, tôi lập tức trở nên nổi tiếng.
Người đại diện nhân cơ hội này nhận cho tôi mấy bộ phim có đánh giá khá tốt.
Biết được tôi muốn vào tổ đóng phim, Thẩm Yến ngồi trên sô pha rầu rĩ không vui.
“Em vừa đi chính là mấy tháng, hôn lễ có phải sẽ không kịp."
"Ừm, cho nên chúng ta nên đi đăng kí kết hôn trước."
Thẩm Yến ngay lập tức nhảy dựng, ôm chặt tôi.
“Em nói cái gì? Lặp lại lần nữa.”
“Em nói, lại không đi nhanh, Cục Dân Chính liền đóng của tan làm đó."