- Bí thư Hàn, thời gian này, tôi đối với công tác an toàn năm ngoái tiến hành phân tích toàn diện, tôi cảm thấy, thông qua đợt chỉnh đốn này, công tác an toàn trong lĩnh vực sản xuất cuả chúng ta, đã có cải thiện và nâng cao rất lớn, thông qua xem xét tương đối, có thể nhìn ra được, tai họa ngầm của thành phố chúng ta đã giảm xuống mức thấp nhất.
Lý Minh Bác ngồi trong văn phòng làm việc của Hàn Đông báo cáo tình hình công tác thời gian gần đây, nếu như thay vào là cán bộ cấp Cục phó khác, đương nhiên không có tư cách tùy tiện đến văn phòng của Hàn Đông báo cáo công tác, nhưng hoàn cảnh của Lý Minh Bác không giống vậy, anh ta chính là do Hàn Đông đích thân coi trọng điều đến Phòng nghiên cứu chính sách Thành ủy, là phụ tá quan trọng của Hàn Đông, điều này Chu Ba sớm tìm hiểu rõ rồi, cho nên Lý Minh Bác lúc trước đến báo cáo công tác, anh ta lập tức liền dẫn đến văn phòng của Hàn Đông.
Hàn Đông cười nói:
- Đồng chí Minh Bác, tôi cũng không hy vọng anh luôn ca tụng đâu nha!
Lý Minh Bác nghiêm mặt nói:
- Bí thư Hàn, tôi cũng không ca tụng, đây là tình hình thực tế, là tổng kết công tác đã làm, tổng kết cũng là vì để công việc triển khai tốt hơn, hơn nữa kế tiếp đây, tôi phải nhắc đến, có thể chính là mặt tiêu cực.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Ừm, vậy anh nói xem.
Lý Minh Bác nói:
- Tôi lại từ trong công tác an toàn của lĩnh vực sản xuất phát hiện, cùng với những doanh nghiệp khác, lĩnh vực tiến hành bề ngang tương đối, tôi cảm thấy, chúng ta còn cần rất nhiều chỗ phải tiến hành hoàn thiện từng bước. Trước mắt, có hai mặt cấp bách nhất, một là công tác an toàn dược phẩm, chữa bệnh, hai là công tác an toàn vệ sinh thực phẩm.
Chữa bệnh dược phẩm liên quan mật thiết đến lợi ích của nhân dân, nếu như ngay cả thuốc chữa bệnh đều có giả, vậy thì dân chúng còn có thể tin vào cái gì là thật nữa, tăng cường giám sát dược phẩm, kiểm tra tại chỗ.
Thực phẩm an toàn cũng gắn bó chặt chẽ cuộc sống của người dân. Trước mắt cũng tồn tại rất nhiều vấn đề, nếu như làm một chuyến đến cơ sở, thì sẽ phát hiện rất nhiều vấn đề, ví dụ như nói về quá thời hạn, thực phẩm quá thời hạn chỗ nào cũng có, trong thị trường chợ việc tiêm nước vào thịt lợn thịt bò khắp nơi, trên đường phố đủ các loại hàng ăn vặt tùy tiện bầy bán, công tác ăn toàn vệ sinh căn bản không đạt tiêu chuẩn. Ngoài ra, còn có rất nhiều quảng cáo thực phẩm tồn tại thật giả nghiêm trọng, khuếch đại thành phần, những cái này đã thành một phần trong cuộc sống của chúng ta, dân chúng đành chịu, cũng không biết làm cách nào. Đây không chỉ tồn tại ở thành phố Giang Trung, mà là trên toàn quốc, cũng đều là vấn đề rất thực tế. Ủy ban nhân dân thành phố coi trọng cao độ công tác dân sinh, nâng cao trình độ cuộc sống và chất lượng cuộc sống của dân chúng, những việc này, là nhất thiết coi trọng, dân chúng có bệnh chữa không khỏi, cả ngày ăn thì toàn là đồ có vấn đề. Cuộc sống của họ làm thế nào mà tốt lên được? Lẽ nào có thể nâng cao chi phối thu nhập thì có thể che đậy được sao?
Vấn đề của anh ta rất sắc nhọn, cũng quả thật nói đến điểm nhọn, Hàn Đông chăm chú nghe, đợi anh ta trình bày xong, Hàn Đông không kìm nổi thở dài một hơi nói:
- Những vấn đề mà anh nói, quả thực đều tồn tại, hơn nữa rất nghiêm trọng.
Kỳ thực những cái này, căn bản cũng là trong kế hoạch công việc của Hàn Đông, Lý Minh Bác có thể nhanh chóng nghĩ đến mặt này. Xem ra anh ta quả thật cũng bỏ nhiều công sức, nắm đúng ý nghĩ của mình. Cũng coi là vấn đề nóng của xã hội.
- Bí thư Hàn, tôi kiến nghị thành phố Giang Trung nên làm biểu mẫu về mặt này, trước mắt nếu ở lĩnh vực sản xuất đã làm việc lớn như vậy, vậy thì bây giờ mượn cớ việc này, dốc sức chỉnh đốn thực phẩm, công tác an toàn thực phẩm, làm ra thành tích, không chỉ đối với dân chúng thành phố Giang Trung là một việc tốt, đối với toàn quốc mà nói, cũng là một gương điển hình, thông qua thực tế hành động để nâng cao sức ảnh hưởng trong toàn quốc.
Anh ta còn có một câu không nói ra, mặc dù Hàn Đông có thể trong hội nghị toàn quốc đưa ra vấn đề này, nhưng không có căn cứ cụ thể, không lấy được thành tích đến tay, hắn đưa ra thì hiệu quả còn phải thiếu một chút.
Hắn ta vừa mới vào Cục chính trị, cách làm tốt nhất chính là thông qua việc này đến bày tỏ thái độ của mình, như vậy sẽ không dẫn đến phản cảm của người khác, cũng có thể dẫn đến hiệu quả tốt nhất.
Hàn Đông gật đầu tán thành nói:
- Ừm, không tồi, cách nghĩ của anh rất tốt, như vậy đi, anh làm đội trưởng, thành lập một tổ công tác, lập ra phương án thực thi, tranh thủ trong năm nay, đưa hạng mục công tác tiếp tục thực hiện, cũng coi như là công hiến cho Đại hội Đảng, cần chọn người gì, anh có thể bàn bạc, phối hợp với trưởng ban thư ký Hoàng.
Sắp xếp như vậy, Hàn Đông cũng là muốn cho Lý Minh Bác lấy được rèn luyện càng nhiều, trước đây anh ta chủ yếu là trong trường học, cơ hội bàn bạc giao lưu ở mọi mặt giảm đi một chút, bây giờ nhất thiết cần đem bài học này bù vào.
- Vâng, Bí thư Hàn, vậy tôi sẽ mau chóng đưa phương án này ra làm.
Lý Minh Bác kiên định nói, anh ta quả cũng không có lo lắng gì cả, kế hoạch của anh ta rất đơn giản, vậy thì nhân dịp này vừa mới đến, mọi người chưa quen thuộc anh ta, đồng thời thấy trên mặt Hàn Đông cũng có vài phần khách khí, phải mau chóng làm một vài việc, tạo dựng quyền uy của mình, nếu không sau này càng khó hơn.
Cho nên Hàn Đông cho anh ta việc làm, vừa lúc phù hợp với kế hoạch của anh ta.
Lý Minh Bác từ trong văn phòng của Hàn Đông đi ra, anh ta cũng không muốn trở về văn phòng, mà trực tiếp đi đến văn phòng của Trưởng ban thư ký Hoàng Sĩ Kim, đối với cán bộ cấp Cục phó mới được điều đến Thành ủy, thư ký của Hoàng Sĩ Kim không dám khinh thường, sau khi báo cáo cho Hoàng Sĩ Kim liền mời Lý Minh Bác vào.
- Chào Trưởng ban thư ký Hoàng, làm phiền công việc của anh chút, tôi có chút việc muốn nhờ anh giúp.
Lý Minh Bác đi đến văn phòng của Hoàng Sĩ Kim, mở cửa đi thẳng vào vấn đề nói:
- Là như vậy, Bí thư Hàn bàn giao cho tôi công tác nghiên cứu, có thể phải điều động một số người, tôi muốn đến nói trước với anh một chút. Tổ nghiên cứu này phải nhanh chóng được thành lập, khoảng chừng phải điều động năm người, người khác thì lựa chọn trong phòng chính sách.
- Ừm, chỗ tôi đây không có vấn đề gì, đều là vì công việc mà.
Hoàng Sĩ Kim nói, Lý Minh Bác nói rất có lý có tình, anh ta lại là thân tín của Hàn Dông, đoán chừng việc tổ nghiên cứu này là được sự đồng ý của Hàn Đông, nếu không như vậy, anh ta thế nào có thể trực tiếp đi đến đây nói chuyện,
- Anh đã nhìn trúng người nào rồi?
Lý Minh Bác liền điểm ra vài người của văn phòng Thành ủy, những người này là trước đây anh ta đã nghĩ kỹ rồi, đến văn phòng Thành ủy cũng có một thời gian, cũng quen biết một vài người.
Anh ta trước khi báo cáo Hàn Đông, thì đã nghĩ đến tình huống này rồi, định liệu trước, cho nên trực tiếp đến chố Hoàng Sĩ Kim lấy người.
- Vậy được, tôi bàn giao cho mấy người này một chút, bảo bọn họ nghiêm túc phối hợp với anh.
Hoàng Sĩ Kim nói, việc Lý Minh Bác phải làm, chắc chắn là quán triệt ý của Hàn Đông, nói không chừng lại là việc lớn, mình ủng hộ nhiều một chút, cũng có thể hưởng lợi ở giữa.
Lý Minh Bác bản chất là người thật thà, kiến nghị của anh ta sau khi lấy được thừa nhận của Hàn Đông, liền lập tổ chức người ngựa bắt đầu hành động.
Mặc dù anh ta chỉ là cán bộ cấp Cục phó, nhưng vì thân phận đặc thù, cho nên hành động của anh ta rất nhanh dẫn đến chú ý của nhiều người, mọi người đều dự đoán, lần này Hàn Đông lại muốn làm cái gì đây?
Một thời gian tương đối dài, Hàn Đông biểu hiện tương đối ôn hòa, chỉ sợ thời gian yên bình lại qua đi rồi, theo tính cách và bản lĩnh của Hàn Đông, khẳng định lại là một động thái lớn. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Mà Hàn Đông cũng không để ý bàn luận này, hắn dẫn theo Chu Ba, thời gian này chủ yếu là thăm cơ sở, tìm hiểu tình hình công tác cơ sở. Sau đó là đến các Quận huyện, các ban ngành nghe báo cáo công việc, thậm chí còn lựa chọn vài thị trấn đại diện tiến hành thị sát.
Trong một năm mới, Hàn Đông chuẩn bị bắt đầu một động thái mới, đầu tiên phải làm là tìm hiểu tình hình thực tế của thành phố Giang Trung, chỉ có như vậy mới đảm bảo chính sách của mình có khả năng tận dụng triệt để.
Hàn Đông đi thăm các nơi, cũng không có gióng trống khua chiêng, đều là đơn giản gọn nhẹ, như vậy một là cũng không làm phiền dân, hai là cũng có thể tìm hiểu tình hình thực tế nhiều hơn, thông qua viếng thăm, Hàn Đông cảm thấy, phát triển thành phố Giang Trung mặc dù so với trước đây, quả thật có rất nhiều cải thiện, nhưng cũng chưa được như ý, đặc biệt là tư duy đường lối cán bộ lãnh đạo vẫn chưa cởi mở, tính cấp thiết không được mạnh.
- Có cơ hội, nên đưa một vài người đi các tỉnh phía Đông tham quan học hỏi.
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng, để bản thân bọn họ lĩnh hội một chút sự khác biệt lớn tồn tại trong phát triển của thành phố Giang Trung và các tỉnh phía Đông,
- Ngoài ra, có thể tăng cường giao lưu cán bộ, có thể điều một vài cán bộ có năng lực từ các tỉnh phía Đông đến giữ chức, có thể giữ lại trong thành phố Giang Trung đề bạt sử dụng.
Kiểu giao lưu cán bộ này, Hàn Đông là hy vọng có thể thông qua bọn họ đánh động một đám người chuyển biến quan niệm phát triển, mà từ đó thúc tiến các mặt thành phố Giang Trung phát triển lớn hơn nữa. Cơ sở phát triển thành phố Giang Trung yếu kém, nếu như lại không phấn đấu đi lên, vậy thì cách biệt với các thành phố phát đạt phía Đông chỉ biết càng ngày càng xa.
Thời gian này chạy không ít chỗ, Hàn Đông mặc dù sức khỏe tốt, nhưng cũng có chút mệt mỏi, sau khi tan làm dựa vào ghế, sắc mặt có chút tiều tụy.
Lữ Nhạc âu yếm nói:
- Hàn Đông, công việc rất quan trọng, nhưng sức khỏe mới là vốn liếng của mình, anh phải chú ý kết hợp lao động nghỉ ngơi, sức khỏe kiệt quệ thì không có cái gì cả.
Hàn Đông giơ tay vuốt mái tóc cuả cô, cười nói:
- Không sao, chỉ là đi nhiều nơi, chủ yếu vẫn là luyện tập càng ngày càng ít, cho nên tố chất cơ thể lại thái hóa.
Lữ Nhạc nói:
- Đúng vậy, anh bây giờ bận hơn trước nhiều rồi, tiếp tục như vậy, còn gì người đứng đầu. Em cảm thấy, tất cả đều là giả, chỉ có thân thể là của mình, cũng không thể vì công việc, ngay bản thân mình không chăm sóc được.
Hàn Đông cười nói:
- Có việc làm cũng coi là tốt rồi. Em an tâm, anh không sao, nghỉ ngơi một chút là đỡ ngay.
Đúng lúc này, điện thoại của Lữ Nhạc đổ chuông, cô lấy điện thoại ra, liền nói:
- Là San San gọi đến.
Sau đó liền nghe điện thoại, vừa mới cùng Kiều San San nói vài câu, thì nghe cô căng thẳng nói:
- Có việc gì sao? Ai dám to gan trêu chọc cô?
Hàn Đông vừa mới nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nghe lời của Lữ Nhạc, hắn ta nhanh chóng mở mắt, trầm giọng nói:
- Có việc gì?