Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 182: Thời Gian Tươi Đẹp




Trên bình nguyên có các loại hoa đủ màu, nơi bọn họ dừng lại nghỉ ngơi này, hoa màu tím và màu vàng là nhiều nhất, liên tiếp thành mảng như thảm hoa trải trên mặt đất.
Mellie ở gần đó hái được một bó hoa nhỏ đầy trên tay. Cô cũng vẫn là cô gái tuổi không lớn, thích những hoa hoa cỏ cỏ xinh đẹp.
Ánh mặt trời thực tốt, cô khó được không phải dùng áo choàng dày bao lấy toàn thân và mặt mũi, lộ ra một khuôn mặt trắng nõn, ngẩng đầu lên nheo đôi mắt phơi nắng.
Muri từ nơi xa nhìn cô, thấy cô đi trong bụi hoa, thường thường dừng lại, khom lưng hái một đóa, cắm vào bím tóc đỏ chảy xuống từ đầu vai, rồi được cô tùy tay hất ra phía sau.
Cô giống như thấy cái gì, lộ ra tươi cười, kéo váy ngồi xổm xuống cẩn thận nhìn xem.
Qua chốc lát, cô cầm một bó hoa nhỏ trở lại bên hắn, ngồi xuống trước cái đầu lớn của hắn.
"Muri, ở đó tôi nhìn thấy một cái hang, vừa rồi có một con thú lông dài có đuôi chui vào.”
Mellie mới biết được, hóa ra mùa này vùng địa cực lại náo nhiệt như vậy, chỉ trên bình nguyên rêu nở đầy hoa này đã có rất nhiều loại động vật nhỏ. Trừ chuột xám lông dài biết đào hang, cô còn thấy thỏ chân dài và cáo. Đó đều không phải ma thú, chỉ là loài thú bình thường.
Những loại động vật nhỏ đang vào kì thay lông, lông lá loang lổ đầy bụi đất, có chút khó coi, chạy còn thực nhanh.
Mellie quyết định ở tạm chỗ này, cũng không phải mỗi ngày nghỉ ngơi xem hoa, cô còn muốn nhân cơ hội luyện tập cung tiền thêm một chút. Nhiệt độ và thời tiết như vậy, còn có hoàn cảnh này, đều thích hợp cho cô dùng cung tiễn.
Mục tiêu của cô là săn bắt đủ đồ ăn cho mình...... Còn Muri, hiện tại sức ăn của hắn càng lớn hơn nữa, mỗi lần phải ăn toàn bộ một ma thú, ăn xong thì vài ngày cũng không ăn nữa, Mellie cảm thấy trước mắt mình còn không nuôi nổi hẳn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Săn thú cũng không dễ dàng như vậy, ngay cả động vật bình thường nhất, sinh tồn trong hoàn cảnh như vậy trời sinh đã am hiểu trốn tránh và ẩn nấp, Mellie đeo cung tiễn đi nửa ngày mới có thể phát hiện tung tích, thoáng tiến lên, chúng nó lập tức đã trốn mất.
Mellie bất đắc dĩ mà quay đầu lại xem Muri đi theo phía sau, "Muri, anh ở nơi xa chờ tôi.” hắn to như vậy vừa đi tới, động tĩnh quá lớn, chỉ cần những động vật không ngốc thì đều biết chạy trốn mất. Bị Mellie đuổi đi, Muri đành phải bò đến một nơi địa thể hơi cao, đầu lót ở trên tay gấu đợi cô săn thú trở về.
Một mũi tên bắn ra, lại thất bại, mũi tên cắm ở cửa hang đầy bùn đất, Con mồi đã chui vào hang.
Mellie cũng không nhụt chí, chạy tới thu hồi mũi tên, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Bận rộn một ngày, bụng đói kêu vang Mellie thu hoạch con mồi đầu tiên -- một con thỏ.
Cô nướng con thỏ này đến thơm lừng, điền no bụng mình rồi, trong lòng có cảm giác thỏa mãn thật lớn.
Muri còn lười nhác mà ghé vào một bên, Mellie để lại cho hắn một cái chân thỏ, cho hắn nếm thử hương vị, dù sao cũng là đồ ăn lần đầu tiên cô tự tay săn được, cô muốn chia sẻ cùng gấu nhỏ.
Tuy rằng chỉ có một chút thịt như vậy, hương vị gì cũng chưa nếm tới, nhưng Muri thấy Mellie cao hứng, vẫn cảm thấy phi thường vui mừng, thật giống như thú mẹ nhìn thú con nghiêng ngả lảo đảo học được đi săn, rốt cuộc sẽ không dễ dàng làm chính mình chết đói nữa.
Hắn vui vẻ mà chạy đi săn một con ma thú, ăn một bữa no nê, hơn nữa đồng dạng chia sẻ một nửa cho Mellie.
Mellie: "không, tôi thật sự ăn không vào.”
Từ lúc săn được con thỏ đầu tiên, Mellie càng ngày càng thuần thục, mỗi ngày cô đi săn đủ đồ ăn cho mình thì cũng sẽ không động thú với những động vật đó nữa, chỉ cần cung luyện tập tăng mức chính хас.
Mỗi một mũi tên đều có thể dọa chạy một động vật nhỏ đang phơi nắng hoặc vội vàng ăn cái gì.
Cô và Muri không phải luôn ở cùng một nơi, mỗi ngày đều đi xa hơn một ít, cho nên cô thường xuyên có thể nhìn được những thứ khác nhau.
Hôm nay bọn họ tới chỗ này, gần đó có một cái hồ nước to. Nơi này mùa đông là vùng đất lạnh mênh mông vô bờ, bởi vì hồ nước đều đông cứng, bên trên lại phủ một tầng tuyết, cái gì cũng không nhìn ra. Tới mùa tuyết tan, hồ nước mới một lần nữa xuất hiện.
Nước tuyệt chảy xiết mang bầy cá đến, chúng bơi qua hồ nước, hấp dẫn đàn chim tới bắt mồi.
Có một cái ao cá có thể thu hoạch đồ ăn thiên nhiên như vậy, bên bờ hồ này những bụi hoa cỏ liền trở thành địa bàn của đàn chim, rất nhiều chim đang ấp trứng, có chim nhỏ đã ấp ra, bọn chim non xam xám chít chít pi pi kêu không ngừng, há to miệng chờ cha mẹ cho ăn.
Mellie lặng lẽ đi xem, thấy những con chim nhỏ mềm mại nấp ở trong ổ làm từ rêu, trên đầu mấy cọng lông trắng mới mọc ra đón gió phiêu diêu.
Cô hơi tới gần một chút, những con chim lớn mở cánh phát ra tiếng kêu kì quái xua đuổi cô, từng bầy bay lên lui tới đâm vào trên người cô. Mellie vội ôm đầu chạy đi.
Muri không muốn tới gần đàn chim, chờ ở bên ngoài nhìn cô cười chạy về.
Dù là ma thú cao cấp ở đỉnh tầng chuỗi đồ ăn, cũng không muốn trêu chọc đàn chim này, bởi vì Muri chỉ cần tới gần, chúng nó liền bay lên, xoay quanh đỉnh đầu hắn. Chim đều tự mang "Đạn pháo”, vừa không cẩn thận liền đập hắn đầy người phân chim. hắn là mục tiêu lớn như vậy, khu vực chịu đả kích quá rộng.
Muri lòng còn sợ hãi mà xem một cục đá gần đó xổi đầy phân chim biển thành màu trắng, nhớ tới khi mình còn nhỏ bởi vì tò mò chạy tới nơi này chơi chim non, kết quả.... cuối cùng chỉ có thể nhảy vào trong nước không ngừng quay cuồng lăn lộn mới có thể rửa sạch sẽ các thử dính trên lông.
Gấu nhỏ một chưởng có thể đánh chết ma thú, nhìn thấy đàn chim tùy ý nã pháo lại muốn trốn tránh đi.
Bọn họ tự giác mà vòng qua lãnh địa của đám chim chóc này, lúc rời đi, Mellie thấy gần đó có một cửa hang toát ra cái đầu nhỏ lông xù xù.
Đó là một con cáo, nó đang ở quan sát đàn chim bên kia. Nơi này cáo là thiên địch của chim, chúng nó cũng đang đúng vào kỳ cho ăn, cần lượng lớn đồ ăn đút cho con non. Có lẽ trong chốc lát nó sẽ tìm được cơ hội thích hợp, từ những tổ chim đó ngậm đi một hai con chim non.
Cơ hồ toàn bộ các con vật đều nắm chặt thời gian trong cái mùa tốt đẹp này mà sinh sôi nảy nở, nỗ lực sinh sống. Mellie rõ ràng cảm giác được mình đang hòa vào vòng sinh vật vùng địa cực này, trở nên giống chúng nó.
Cô quen với mảnh đất này, mảnh đất này cũng tiếp nhận cô. Bọn họ ở gần đó tìm được một con sông nhỏ, dừng lại nghỉ ngơi. Bên này cũng có chim chóc linh tinh đang bắt cá, từ trên trời lao xuống, nhanh chóng bắt lên một con cá bơi trong nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.