Một chút nữa sẽ lấy quần áo của cung nữ hoặc thái giám vậy.
Trong lòng tính toán như vậy, Hạ Noãn Ngôn càng muốn mở cửa, chạy về phía sự sống tươi đẹp trước mặt.
Xa xa là những cung điện nguy nga khí thế, nơi này đúng là hoàng cung. Đam Mỹ Cổ Đại
Đầu Hạ Noãn Ngôn nóng lại, đứng lại.
“ Khụ, ngươi….. có phải là ở ngoài kia có nhiều thị vệ? Thế thì rất nguy hiểm.”
Loại chuyện này sẽ giống tối qua, không biết sẽ phát sinh ra bao nhiêu lần nữa.
Ôi, nàng như thế nào nhiều chuyện vậy?
Tối hôm qua không phải đã lĩnh đủ giáo huấn rồi sao?
Chính mình khách sáo một chút, Hạ Noãn Ngôn cũng không chờ hắn trả lời, bật ra khỏi tẩm cung.
“ Đứng lại”
Phía sau một giọng nam lạnh băng truyền đến.
Hạ Noãn Ngôn làm bộ coi như không nghe thấy, chạy càng nhanh để tránh phiền phức.
“ Ngươi bị trúng độc rồi”
Âm thanh lạnh băng đằng sau nhắc nhở nàng.
“…………”
Pia~
Hạ Noãn Ngôn suýt nữa nằm trên mặt đất, nhất thời không biết hắn nói thật hay nói dối.
“ Ngươi cho người hạ độc ta?” Nàng xoay người hỏi hắn.
Không ai để ý nàng.
“………..”
Rõ ràng là có thể nói chuyện, chẳng lẽ còn muốn chơi trò nháy mắt hoặc không phản ứng sao!
“ Ngươi hạ độc ta cái gì chứ! Trừ việc hôm qua ta xuất hiện làm ngươi bị thương ra, ta đã chuyện gì bất lợi cho ngươi chưa? Ngày hôm qua đáng lẽ ta nên mặc kệ ngươi, cho ngươi bị thương với cảm lạnh luôn, rồi bây giờ trên giường đang hấp hối! Nếu thực như thế ta đã sớm tự do, mới không
cần ở chỗ vô nghĩa này với ngươi! Không phân biệt tốt xấu! Lấy oán trả
ơn! Lòng dạ hẹp hòi! Không độ lượng!”
Hạ Noãn Ngôn rống rất hăng say, mỹ nam hoàng đế giương mắt xem nàng,
lạnh lung quang ra một câu, “ Độc không phải do người của ta làm”
“………….”
Oan uổng rồi……….
Chút hơi liền vèo vèo vèo một chút không có, Hạ Noãn Ngôn xấu hổ muốn chết.
“ Đúng,đúng không…….. Hả?”
Nàng cảm thấy không đúng, “ Nhưng mà hôm qua chỉ có ngươi mới có thể,…….. Ta không có động đến độc dươc!”