Editor: Nữu hổ lộc thị
Beta: Aki Re
Điều kiện trao đổi với Tô Mộc có bao nhiêu kì quái, nhưng là Tử Thần không cảm nhận được, ngược lại, hắn cảm thấy ý kiến của mình rất tốt, hơn nữa hắn nghĩ Tô Mộc cũng sẽ thật cao hứng.
Nhưng Tô Mộc cũng không có loại cảm giác cao hứng này. Tại sao á! Có người nào biết mình sắp mất đi đôi tay lại cao hứng không? Nhưng tâm nguyện là cô đề ra. Họa từ mình mà ra, chính mình liền phải gánh vác, lần này chỉ là muốn tay cô, cũng không phải muốn mạng cô, cũng không có bắt cô giao ra linh hồn.... Tô Mộc cảm thấy nếu mình thật sự có ý kiến, Tử Thần liền không ngại móc ra lưỡi hái, thu hoạch nốt linh hồn của chính mình.
Tô Mộc trong lòng thương cảm, ai oán thay cho số phận, cô ngước lên, trong mắt lại xuất hiện thêm một đóa hoa đỏ rực xông về phía này, cảnh tượng hoa ăn thịt người mở ra miệng đầy máu cắn nuốt con mồi, cô kêu một tiếng, lại nhảy dựng lên, cả thân người treo ở trên người Tử Thần.
Ân... không hổ là bộ xương khô, eo so với cô còn muốn thon hơn.
Không đúng, đây liền không phải trọng tâm.
"A!!! Hoa ăn thịt người!!!
Tô Mộc kêu lên một tiếng rồi ngẩng đầu, ngoài ý muốn thấy bạch cốt của Tử Thần, cô chưa bao giờ "gần gũi" với hắn hơn khoảng cách 2m, không khỏi cảm thấy mất tự nhiên, thanh âm của cô càng ngày càng nhỏ, chờ đến khi thanh âm không còn, cuối cùng đã biến thành cô nhìn chằm chằm hắn đến phát ngốc.
Tử Thần an tĩnh không nói, để mặc cô ôm hắn.
Sau một lúc lâu, cô nghi vấn hỏi:"Vì cái gì...... Tử Thần đại nhân, xương cốt ngài có thể sạch sẽ như vậy?"
Vấn đề này, thật đúng là câu hỏi đã chọc trúng chỗ không biết của Tử Thần.
Hắn tuy rằng đã sống rất lâu, nhưng mà lâu đến mức chính hắn cũng nhớ không rõ rốt cuộc là bao nhiêu lâu rồi, hắn sẽ tại thời điểm nhàm chán chơi một ít trò tiêu khiển, nhưng lại chưa từng tự hỏi qua vấn đề này.
Tử Thần cũng không thích ở trước mặt cô biểu hiện ra bộ dáng mình không biết, hắn quyết định lái sang chủ đề khác, hắn nâng tay lên, lần này trên tay xuất hiện thêm một đóa hoa đang nở.
Tô Mộc lại lần nữa ngây ngốc.
Tử Thần như cũ dùng ngữ điệu lãnh đạm kia nói: "Ngươi thích, đưa ngươi."
Bởi vì Tô Mộc không biết Tử Thần có hay không liền để đóa hoa ăn thịt người này ăn cô.
Tô Mộc biểu tình căng cứng phảng phất giống như là đổ vở, cô chậm rãi buông tay chân ra, từ trên người Tử Thần trượt xuống dưới, sau đó lại cẩn thận lui về sau một bước, cô ôm cánh tay, ánh mắt mơ hồ, đề phòng nghi hoặc hỏi:"Này, đây là...... Hành hình trước bữa tối cuối cùng sao?" . Đam Mỹ Cổ Đại
Tử Thần cảm nhận được trên người cô có sự sợ hãi, bất quá hắn lại không hiểu, thủy quỷ Imir nói, phụ nữ đều hay thay đổi, đây thế nhưng cũng là điểm quyến rũ của nữ nhân.
Hắn liếc nhìn đóa hoa trên tay, có lẽ cô không thích bông hoa này, đóa hoa trong tay Tử Thần hóa thành sương đen biến mất không thấy, mà dây leo của hoa hồng trải đầy trên đất cũng nhanh chóng hóa thành một đoàn sương mù màu đen, phiêu tán ở không trung.
Chỉ chốc lát sau, hoa và cây trên mặt đất đều biến mất, cảnh vật chung quanh lại lần nữa phát sinh kịch liệt biến hóa, cây cối không tồn tại, đất hoang xuất hiện, mùi hôi thối của thi thể tràn ngập ở trong không khí, giá chữ thập, mùi thi thể, đêm trăng xuống cùng quạ đen......
Đây là lần đầu tiên, cô chính thức bước vào bãi tha ma.
Tử Thần vô hại hỏi: "Ngươi đây là thích cảnh tượng như vậy sao?"
Đây là nơi chôn cất về sau của ngươi, ngươi thích như vậy sao?
Tô Mộc tự động đem ký ức lọc lại một lần, ngay sau đó gương mặt cô như sắp khóc gật đầu nói: "Vừa lòng vừa lòng...... Bất quá nếu có thể hoàn thành tâm nguyện của tôi, tôi sẽ càng vừa lòng......"