Quyền Tài

Chương 1407: Không khách khí!




Ý gì đây?
Đây là gõ mình?
Hay là có hàm nghĩa khác?
Vào đêm, dưới chăn, Đổng Học Bân và Khương Phương Phương nằm cùng một chổ, người trước đang sờ mông người sau, người sau thì đột nhiên nói đến công việc.
"Ặc, ngài nói về phương diện gì?"
"Cái gì đều được, mấy thứ quan trọng đi"
"Công trình ký túc xá đã được quyết định rồi"
"Ừm, còn cái khác? Không có gì đặc biệt à?"
"Có vài hạng mục cần ngài làm chủ, tôi cũng ra vài chủ ý thay cho ngài"
"Là vấn đề chứng thực cho số tiền của ngân sách giáo dục phải không? Cụ thể thế nào?"
"Vẫn là dựa theo ý của ngài lúc trước, tôi cho Từ huyện trưởng tận lưc bồi dưỡng cho lực lượng giáo viên"
"Cậu làm rất đúng, so với huyện khác, lực lượng giáo viên của huyện Trinh Thủy chúng ta vẫn còn thiếu"
Tay của Đổng Học Bân đã dừng lại trên mông đẹp của Khương Phương Phương, rút về không phải, mà không rút về cũng không phải, xấu hổ để nguyên trên mông đẹp của cô ấy, thật sự không hiểu là Khương Phương Phương có phải tức giận hay không, sao lại đột nhiên hỏi đến công tác. Nhưng hàn huyên một hồi, thấy Khương Phương Phương cũng không lộ ra thái độ gì, Đổng Học Bân chớp chớp mắt mấy cái, nghĩ rằng làm cũng đã làm, mặt cũng đã mất, thẳng thắn thử xem sao.
Kết quả là, Đổng Học Bân thử thăm dò ngắt nhẹ mông cô ấy một cái.
"Mông bí thư bên kia thì sao?"
"À, không có động tác gì"
"Có thể là thấy cha tôi qua đời"
Đổng Học Bân lúc đầu cho rằng trong khoảng thời gian này Khương Phương Phương rời đi, Mông hệ sẽ nhân cơ hội phản kích, làm hại cho hắn căng thẳng vài ngày, nhưng cho tới bây giờ cũng không có một tín hiệu nào. Thậm chí ngay cả cuộc họp thường ủy cũng không có, kéo dài lại một tuần, Đổng Học Bân cũng nhìn ra được, Mông bí thư đây là cố ý kéo dài cho Khương huyện trưởng, không nhân lúc cháy nhà đi hôi của, chút chuyện ấy vẫn rất chú ý.
Bất quá, tâm tư của Đổng Học Bân không ở chổ này.
Có ý gì đây? Sao còn nói đến công tác?
Ặc, ngài đây là một chút phản ứng cũng không có?
Lá gan của Đổng Học Bân cũng tăng vọt, đưa tay chậm rãi hoạt động trên mông cô ấy, dần dần đi xuống, mò xuống tới đùi của Khương Phương Phương.
Quần quá mỏng.
Da thịt trên đùi cô ấy lập tức truyền tới lòng bàn tay của Đổng Học Bân.
Ấm áp, mềm mềm, cái cảm giác ấy, ài, đừng nói nữa.
Đổng Học Bân vừa sờ cô ấy vừa nói: "Bằng không ngày mai tôi đem văn kiện báo cáo công tác tuần này chỉnh lý cho ngài một chút, ngài xem qua?"
Khương Phương Phương đưa tay vuốt tóc:" Không cần, nghe cậu nói là được rồ"
Đổng Học Bân ừ một tiếng, tay đưa qua, sờ qua bên đùi kia: "Có vài việc tôi cũng giao lưu với Lý thư ký một chút, cuối cùng mới dám quyết định"
"Tôi biết, Hiểu Na có liên hệ tôi hai lần"
"Công trình ký túc xá triển khai thuận lợi, cũng không có chuyện gì, cần dặn dò đều dặn dò rồi. Còn lại bọn họ xử lý là được" Đổng Học Bân có chút bất mãn vì chỉ sờ được cách lớp quần áo, đương nhiên hắn cũng không có gan nhào qua làm bậy, bàn tay khẽ động, lấy đầu ngón tay đẩy đẩy lớp áo trên bụng cô ấy, đưa tay chen vào. Dù sao thì cũng hơn ba mươi tuổi, bề ngoài tuy rằng nhìn không thấy cái gì, nhưng mà sẹo lồi trên bụng cô ấy vẫn có một chút, cũng không rõ ràng, giống như là sẹo nhỏ trên cái bụng của những vũ công vậy, ngược lại còn gợi cảm hơn cả những cái bụng gầy gầy.
"Ừm, cậu nắm chắc phương hướng là được"
"Được, gần đây nếu có tiến triển hoặc cái gì không thể quyết định, tôi sẽ báo cáo với ngài"
Mà khi Đổng Học Bân đang muốn đưa tay sờ lên trên, Khương Phương Phương chậm rãi xoay người, đưa lưng về phía Đổng Học Bân, hướng về bàn trà.
Ặc.
Cái thái độ này là cái gì?
Bàn tay của Đổng Học Bân để trong áo của cô ấy cũng bị cô ấy kẹp lấy khi xoay người, trơn tới sau lưng của chị Khương, hắn không dám vọng động nữa.
Đợi hai giây sau.
Khương Phương Phương đưa lưng về phía hắn, tiếp tục nói: "Tài chính còn bao nhiêu?"
Đổng Học Bân nói: "Còn tám triệu, bất quá khoản chi cuối cùng cũng là trên dưới bốn triệu rồi, còn lại đều đã sớm được lập quy hoạch" Nói xong, Đổng Học Bân cũng thuận thế lần thứ hai sờ soạng thăm dò trên lưng của chị Khương, bàn tay nhất thời vuốt ve từng vùng da thịt trên lưng, xoa một đường thẳng lên trên, cuối cùng đầu ngón tay đụng phải một dây lưng, là dây lưng áo ngực của cô ấy.
"Tài chính có chút khẩn trương"
"Đúng vậy, công trình ký túc xá mở ra, khẳng định sẽ thiếu"
"Phải nghĩ biện pháp, sửa đường cũng là chuyện cấp bách, năm nay phải khởi công"
"Ừm, lần trước tôi đáp ứng với ngài rồi, chuyện tiền bạc tôi sẽ nghĩ biện pháp, khẳng định sẽ đem đường sửa tốt". Truyện Xuyên Nhanh
"Cậu cũng không cần cho mình áp lực quá lớn, gia thuộc viện công an sụp cũng là chuyện không thể dự liệu, cậu đề nghị ngay lúc đó cũng là thích hợp"
"Dù sao thì cuối tuần này tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp, nhìn xem làm sao giải quyết vấn đề tài chính" Đổng Học Bân thấy cô ấy không nhúc nhích, cũng không có phản ứng gì, tay cũng không khách khí, thậm chí lớn gan đen ngón tay nhét vào dây áo ngực, làm áo ngực căng ra, căng rất chặt, dù sao thì cũng thêm đến vài ngón tay lận, Đổng Học Bân còn muốn đem áo ngực cô ấy cởi ra nữa, bất quá chỉ là suy nghĩ mà thôi, hắn không dám.
"Cậu có tính toán gì không?"
"Tôi nghĩ vẫn là chiêu thương đi"
"Ừm, trước đây cậu từng có kinh nghiệm chiêu thương dẫn tư, đã công tác qua ở cục chiêu thương, thật ra ngay từ đầu tôi đã chờ mong rất lớn về cậu" Khương Phương Phương nằm đưa lưng, cũng không nhìn thấy biểu tình của cô ấy là gì, thậm chí ngay cả nhắm hay mở mắt cũng không biết.
Sau khi rút tay ra khỏi dây áo ngực, tay của Đổng Học Bân cứ làm loạn như thế, hầu như đem phần áo phía sau lưng của Khương Phương Phương kéo lên trên, hơn phân nửa lưng lộ ra dưới chăn, bất quá do chăn phủ lên nên Đổng Học Bân cũng không thấy "Ngài yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ bày ra phương án, nếu như thật sự quyết định, tôi khẳng định sẽ tận lực kéo tới một ít nhà đầu tư, thật ra cái này mới là chen chốt chân chính giải quyết vấn đề kinh tế của huyện chúng ta, đi trung ương xin tiền? Cái này chỉ là giải pháp tạm thời, trên cơ bản vẫn phải là huyện chúng ta nghĩ ra biện pháp kiếm tiền, nếu không cả đời phải dựa vào người khác, dựa vào trợ giúp của tỉnh của trung ương, cũng không phải kế lâu dài, vẫn chỉ có chiêu thương là tương đối ổn thỏa nhất"
"Điểm này, chúng ta cũng cùng suy nghĩ, sau khi cậu đến tôi đã đem công tác chiêu thương phân cho cậu, cũng là coi trọng năng lực chiêu thương của cậu, bất quá điều kiện của huyện chúng ta như vậy, khẳng định không như địa điểm công tác trước đây của cậu, cậu phải có chuẩn bị tâm lý tốt"
Tay kia của Đổng Học Bân cũng đưa ra, một tay thì vuốt ve sau lưng của chị Khương, một tay thì mò xuống dưới ăn bớt mông thịt đang đối diện mình của cô ấy.
Trên dưới giở trò.
Tư vị vô cùng.
"Tôi toàn lực làm"
"Được, mau chóng lập kế hoạch cho tôi đi"
"Ừm, thứ hai tôi sẽ làm việc này"
Mình sờ cô ấy, mà Khương Phương Phương cũng không phát hỏa!
Cái này rốt cục có ý gì hả? Ngầm đồng ý? Hay là xấu hổ không dám nói mình?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.