Nửa giờ sau, xe ngừng lại ở cổng một khu dân cư xa hoa.
Nhà Từ Tố nằm tại tầng mười lăm trong một tòa chung cư.
“Vẫn là không nên đi thang máy.” Từ Vũ khuyên:“Tiến vào thang máy,
nếu có chuyện gì chúng ta không thể chạy. Còn có...... Kỳ thật ta cho
rằng ở tầng cao cũng không được tốt......”
“Vậy ngủ ở đâu đây? Chẳng lẽ ngủ đường cái? Tuyệt đối không thể!”
Bất quá, quá trình lên lầu có chút vất vả. Từ Tố cả ngày ngồi văn
phòng, thể lực không bằng được Từ Vũ làm công tay chân ở bên ngoài, thế
nhưng, Từ Vũ lại không dám thò tay đỡ nàng.
Sau một hồi......
Hai người rốt cuộc đi tới tầng mười lăm.
“Hô......” Từ Tố vịn vách tường, xoay xoay bả vai, nói:“Ở tầng cao cư nhiên phiền toái như vậy......”
Nói đến đây lại nhìn Từ Vũ, hỏi:“Ngươi sống một mình sao?”
“Ân, cùng bạn làm công thuê phòng.”
“Làm công? Ngươi đã tìm được việc?”
“Ân, ta học không giỏi như tỷ tỷ......”
“Hừ......được rồi, không cần phải nhiều lời.”
Đi tới cửa, nàng lấy chìa khóa mở cửa:“Đi vào trong nhớ đổi dép. Chân ngươi lớn hơn chân ta, liền chọn đôi mầu hồng phấn đi, đó là ta mua để
dùng cho khách.”
Bên trong phòng bố trí tương đối đơn giản, quét tước cũng coi như sạch sẽ.
Mà ở phòng khách có đặt vài tấm ảnh chụp, toàn bộ là Từ Tố và cha mẹ, không một tấm ảnh nào có sự tồn tại của Từ Vũ.
“Đừng nhìn.” Từ Tố vừa đổi dép vừa nói:“Ta biết ngươi muốn nói cái
gì, ảnh chụp của ngươi ta đều đã vứt hết, một tấm cũng không lưu lại. Ta không thể để bất luận người nào biết tới sự tồn tại của ngươi, bằng
không ta giải thích thế nào về việc đoạn tuyệt quan hệ với ngươi?”
“Ta cũng không tính hỏi cái gì......”
“Cơm chiều hẳn chưa ăn đi?”
“Ân......”
“Tình huống hôm nay đặc biệt, liền gọi cơm ngoài đi. Đừng hiểu lầm,
bình thường ta thích ăn cơm mình nấu, nhưng hôm nay không có tinh lực. Ở gần nơi này có mấy nhà hàng, ngươi ăn được cơm Nhật không?”
“Không sao, khẩu vị ta rất dễ chiều.”
Từ Tố gật gật đầu:“Vậy tốt, ngươi ngồi kia đi, điều khiển từ xa bên
cạnh sô pha, tự ngươi thao tác đi. A...... Ngươi đại khái biết dùng máy
STB chứ?”
“Ân......dường như có nghe nói qua......”
“Được rồi, đợi lát ta giúp ngươi.”
“Không cần. Ta không tính xem TV......”
Sau khi gọi điện thoại, Từ Tố đem tất cả đèn trong nhà đều mở lên.
“Lại nói......”
Từ Vũ ngồi trên sô pha, ngưng mắt nhìn Từ Tố, đột nhiên hỏi:“Ngươi
hôm nay có phải đi tham gia dự thi không? Cho nên mới từ trong tòa nhà
đó đi ra?”
“Ân...... Đúng vậy. Ngươi làm sao biết? Tỷ tỷ?”
“Ngươi từ nhỏ đã thích ca hát, thậm chí muốn thi vào học viện âm
nhạc, thế nhưng cha mẹ không đồng ý, ngươi chỉ có thể điền nguyện vọng
khoa lý. Bằng không, ngươi cũng không giống như bây giờ không có bằng
cấp. Kỳ thật ta khi đó hy vọng ngươi ghi danh vào khoa địa lý, như vậy
chúng ta sẽ không cần gặp mặt......”
Nói đến đây, nàng bỗng nhìn chằm chằm Từ Vũ nói:“Ngươi...... không phải là thông qua rồi chứ?”
“Không có...... Không biết vì cái gì, ta mới chỉ hát một hồi giám khảo liền......”
“Không phải chứ? Chẳng lẽ năm năm này giọng hát ngươi thụt lùi? Không đúng a, chuyện này cũng đâu liên quan gì tới ta. Ân...... thật may
ngươi không thông qua.”
“Ân? Vì cái gì?” Từ Vũ lộ ra thần sắc khó hiểu.
“Nếu ngươi nổi danh vậy sẽ không xong rồi. Paparazzi khẳng định sẽ
đem tổ tông mười tám đời nhà ngươi đào móc ra, khi đó không phải tỷ tỷ
ta đây sẽ bị lộ ra sao? Về sau không cho phép ngươi thi thố mấy cái
này!”
“Nhưng tỷ tỷ, ca hát là giấc mộng duy nhất của ta......”
“Giấc mộng cái gì, ngươi cho rằng làm ngôi sao dễ lắm sao? Mấy chương trình thi thố này đều có người đứng phía sau, nói không chừng ngươi bị
loại chính là vì nguyên nhân này! Rồi không chừng lúc nào đó còn phải
lên giường với giám khảo, với loại tính cách của ngươi, sẽ đồng ý sao?
Tóm lại, ngươi an phận một chút cho ta! Đợi tới ngay mai ngươi liền rời
đi, ta hy vọng đây là lần gặp mặt cuối cùng trong đời của chúng ta! Chỉ
cần không nhìn thấy ngươi, ta sẽ không phải nhìn thấy vài thứ kia nữa!”
Nói đến đây, nàng liền cầm điều khiển mở TV.
Nhưng tin tức trên truyền hình đang phát về tập đoàn Mạc thị!
“CEO Mạc Minh Nguyệt tập đoàn Mạc thị vẫn như trước không hiện thân.
Việc này gây ra sự khủng hoảng cho các nhà đầu tư. Hôm nay cổ phiếu Mạc
thị vẫn đang liên tục rớt giá...”
Từ Tố vội vàng đổi kênh......
Từ Vũ vì để giảm bớt xấu hổ, chỉ vào phim truyền hình đang phát nói:“Đây là phim gì a?”
“Thần...... Thần điêu hiệp lữ.”
“Phải không? Nữ nhân kia là ai?”
“Tiểu Long Nữ.”
“A? Tỷ tỷ ngươi nói đùa đi? Mặt Tiểu Long Nữ làm sao lại béo như vậy. Tới cùng là ai?”
“Chính là Tiểu Long Nữ. Ngươi không có lên mạng sao?”
“Ta...... Không có máy tính. Bình thường để tiết kiệm lưu lượng di động cho nên cũng không lên mạng.”
“Ngươi...... ngay cả máy tính cũng không có?”
“Làm công cũng không dư được nhiều tiền......”
“Hô...... cuộc sống của ngươi trôi qua cũng thật nghẹn khuất đi?”
Nghĩ ngợi, nàng nói:“Năm đó tiền bảo hiểm của cha mẹ, ngươi một phần
cũng không muốn, ta dùng số tiền đó mua căn nhà này... như vậy đi, ngươi nói số ngân hàng, ta gửi cho ngươi một khoản.”
“Tỷ tỷ?”
“Ngươi hiện tại biết nhà ta ở nơi nào, nếu tương lai ngươi thiếu tiền tới tìm ta mượn thì sao? Ta rất không thích nhất là kinh tế không rõ
ràng. Hiện tại ta làm việc cũng coi như có chút tích cóp.”
“Không cần, tỷ tỷ......”
“Đủ rồi, đừng ở trước mặt ta ra dáng thiện lương! Ngươi một người vô
thân vô cố, chỉ có thể làm công qua ngày, ngay cả máy tính cũng không
mua nổi!”
“Ta không cần! Nếu muốn tiền, năm đó ta đã không lựa chọn như vậy! Ta chỉ là cảm giác rất xin lỗi tỷ tỷ, còn có cha mẹ...”
“Cha mẹ?” Từ Tố tức giận không thể át, chỉ Từ Vũ nói:“Ngươi nên biết, cái chết của cha mẹ, kỳ thực chịu trách nhiệm phải là ta! Ngươi hiện
tại nói những lời này là có ý gì?”
“Ta cũng rất thống khổ, tỷ tỷ! Cha mẹ...... Bọn họ không nên
chết...... Sau này mới biết được, cư nhiên mười mấy năm trước đã mua bảo hiểm......”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
“Đủ! Đủ rồi! Đừng nói!”
Thật lâu sau......
Tiếng chuông cửa vang lên.
“Giao hàng đến rồi.” Từ Tố gãi đầu, nói:“Trước ăn chút gì đi, ta cũng chán cãi nhau với ngươi.”
Theo sau, nàng đi ra mở cửa:“Bao nhiêu tiền......”
Nhưng Từ Vũ lại nhìn thấy, tỷ tỷ sau khi mở cửa liền kinh hãi lui lại hai ba bước, tiếp đó đóng sầm cửa lại!
Từ Vũ lập tức hiểu được!
Nàng vội vàng chạy tới:“Ngoài cửa là...... Là cái kia?”
“Hoàn hảo...... Còn có một tầng cửa phòng trộm...... Không, không
đúng, cửa phòng trộm thì có ích lợi gì? Đó cũng không phải nhân loại? Ta không muốn chết a! Ta không muốn chết giống như cha mẹ!”
“Bình tĩnh một chút, tỷ tỷ, bọn họ sẽ không thương tổn tới chúng ta, chỉ cần chúng ta không cố ý......”
“Ngươi nói thật nhẹ nhàng, người bị không phải ngươi, mà là ta!”
“Ngươi và ta không giống, ngươi chỉ có thể nhìn thấy ma quỷ thiện lương, còn ta chỉ có thể nhìn thấy ác linh!”
“Từ nhỏ đến lớn, đều là như vậy......”
“Chỉ cần tay ngươi chạm vào ta, ta sẽ nhìn thấy ác linh...... Hơn nữa còn dây dưa cả ngày thời gian mới biến mất...”
“Nhưng nếu tay ta đụng vào ngươi lại không giống......”
“Nếu là ta đụng vào ngươi...... Ngươi sẽ nhìn thấy quỷ hồn thiện
lương. Bọn họ tuyệt đối không làm tổn thương bất luận người nào, chỉ đơn giản xuất hiện bên cạnh ngươi mà thôi, thời gian cũng là cả ngày...”
“Cha mẹ bị ác linh giết chết...... là vì bảo hộ chúng ta...... Đều
bởi vì ngày hôm đó ta không cẩn thận ngã xấp xuống, lại không cẩn thận
kéo tay ngươi....”
“Kết quả mới gọi ra mấy ác linh muốn lấy mạng......”
“Một lần này...... cũng giống như lúc đó!”
“Vài ác linh kia vĩnh viễn sẽ không công kích ngươi!”
Từ Vũ đi tới trước cửa, ghé mắt nhìn qua mắt mèo trên cửa.
Bên ngoài cửa phòng trộm... không có bất luận người nào.
Bất quá, mắt Từ Vũ không có cách nào nhìn thấy ác linh, nàng chỉ có
thể nhìn thấy những linh hồn thánh thiện. Liền giống như nữ nhân kia vì
mong nhớ bạn trai, cho nên chết đi vẫn không có cách nào thăng thiên.
“Không quan hệ, tỷ tỷ, chỉ cần ta ở bên cạnh ngươi, quỷ hồn sẽ không
thể nào tổn thương ngươi...... Ngươi chỉ cần bình tĩnh, đừng nên chọc
giận quỷ hồn này, có lẽ vì chết oan khuất cho nên mới hy vọng ngươi chú ý tới sự tồn tại của bọn họ....”
“Im miệng...... Im miệng......”
“Ngươi ôn thần này!”
“Ôn thần!”