Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 67: Sẽ không ai làm phiền chúng ta




Tòa nhà chính tập đoàn Chúc Thị có tổng cộng 66 tầng, chính là có nghĩa thuận buồm xuôi gió. Văn phòng Chúc Cẩm Thành ở tầng cao nhất trong tòa nhà, cũng là nơi mà Thẩm Quân làm việc. Ở tầng 66, một nửa là thuộc về riêng tư Chúc Cẩm Thành, nữa còn lại là do thư ký và những người liên quan làm việc.
Thẩm Quân hưởng ứng lệnh triệu tập, làm trợ lý sinh hoạt cá nhân cho tổng tài, chính là một lòng chăm sóc tổng tài thật tốt. Nghe nói là trước đây có người từng làm ở vị trí này, nhưng mà đối với Chúc Cẩm Thành bày mưu kế, nên bị khai trừ.
Thẩm Quân tới, giới thiệu đơn giản bản thân, rồi lại hồi hộp chờ người nào đó tới.
Phí Huân là trợ lý thân cận của Chúc Cẩm Thành, nhìn thấy Thẩm Quân thì lén đánh giá, bề ngoài cùng với khí chất không tồi, chỉ hy vọng có thể an phận. Chẳng qua vị trí này ban đầu tìm một người là nam, không hiểu tại sao lại xen được vào một nữ nhân.
Phí Huân trực tiếp nói với Chúc Cẩm Thành: "Chúc Tổng, nếu ngài muốn tôi có thể trực tiếp đuổi người bên ngoài đi." Hắn là người thân cận, đương nhiên hiểu rõ Chúc Cẩm Thành không thể cùng với nữ nhân làm cái chuyện kia.
"Không cần." nhìn Phí Huân liếc mắt: "Cô ấy là người của tôi."
"Dạ, Chúc Tổng là tôi nhiều chuyện." Phí Huân nổ tung, người phụ nữ đầu tiên được Chúc Cẩm Thành thừa nhận thân phận, hắn không khỏi bất ngờ. truyện tiên hiệp hay
Sau khi Phí Huân rời khỏi, Thẩm Quân đứng dậy gõ cửa vào. Hôm nay Thẩm Quân mặc đồ công sở đơn giản, nhưng đường cong trên cơ thể không thể che dấu, cổ áo mở sâu lộ ra xương quai xanh quyến rũ.
"Chúc Tổng, tôi là trợ lý sinh hoạt mới của ngài." Thẩm Quân vừa cung kính vừa chuyên nghiệp nói.
Chúc Cẩm Thành nhìn chằm chằm môi cô, thấy cô rõ ràng rất mê người, nghĩ một hồi lại muốn cùng cô trầm luân. Hắn cầm lấy điều khiển từ xa, khóa cửa phòng làm việc. Rồi lại nhìn cô: "Lại đây."
Sau khi Thẩm Quân tới gần, hắn im lặng cái gì cũng không nói, qua một hồi thì mở miệng: "Em muốn làm cái gì cơ?"
Thẩm Quân liếc Chúc Cẩm Thành một cái, tầm mắt của hắn quá là có tính xâm lượt đi.
"Những gì người khác làm được, em cũng sẽ làm được, cho dù không làm được, cũng sẽ học đàng hoàng."
Cô dùng cái kỹ thuật xoa bóp kia, có thể dễ dàng nắm hắn trong lòng bàn tay, nghĩ tới đây, cô cảm thấy bản thân không tệ tới mức bị hắn đuổi ra khỏi phòng làm việc đâu nhỉ.
Chúc Cẩm Thành cười như không cười nhìn cô: "Vậy đem những việc người khác không làm được nhưng em lại rất giỏi ra, cho tôi xem một lần."
Cô thật sự kinh ngạc, hắn như vậy mà muốn, ngay tại đây.....
"Chúc Tổng, xin thất lễ vậy." Thẩm Quân khom lưng, biểu hiện chân thành.
Sau khi cô khom lưng xuống, cổ áo rộng hở ra, lộ ra bên trong là nội y màu xanh ngọc bằng ren, nhìn thấy hai bầu ngực mềm mại.
Chúc Cẩm Thành khóe mắt co rúm. Thẩm Quân lúc này quỳ xuống hai chân hắn, vén tóc dài ra đằng sau tai, sau đó kéo quần hắn xuống, kéo ra lão nhị bên trong. Rừng cây màu đen, bên trong giống như một con thú chỉ là ngủ đông, gân xanh còn lượn lờ, quy đầu màu đỏ sậm khí thế bức người, nhìn thôi mà Thẩm Quân không thể thầm nuốt nước miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.